Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Extra cuối: Hướng dương và mặt trời

---Buổi tối tại phòng Rapmon-Jungkook---

_Kookie này, bác trai và bác gái có nhận xét gì về anh không?- Taehyung sau khi dùng mọi thủ đoạn thì đã đá Rapmon về nơi xa lắm và chiếm phòng cùng với vợ yêu

_Taehyungie ~ Anh đã hỏi điều này cả trăm lần rồi ấy!- Jungkook đang chơi game cũng phải nhíu mày

_Nhưng em vẫn chưa cho anh câu trả lời thỏa đáng mà....-Taehyung hậm hực ngồi cái phịch xuống giường

_Ya! Em đã trả lời rồi mà tại anh không chịu tin chứ bộ !- Jungkook cũng hậm hực quăng luôn cái máy điện thoại rồi ngồi dậy lý sự với anh

_Em trả lời gì nào?- Anh nhướng mày hỏi cậu

_Thì ba mẹ em có ấn tượng tốt với anh, còn bảo em hãy giữ cẩn thận kẻo mất....Hừ!- Jungkook nghiến răng

_Hì hì đúng rồi, đây chính là điều anh muốn nghe trước khi ngủ đấy~

Taehyung buông bỏ vẻ mặt hình sự ban nãy mà thay bằng nụ cười ngu chưa từng thấy rồi sáp sáp nhào nhào vô ôm Jungkook nhưng bị quăng đi không thương tiếc, anh mếu máo ngồi dậy:

_Vợ yêu à, anh biết là em đang tuổi trưởng thành nên cơ bắp cũng phát triển, muốn thử sức xem nó phát triển tới đâu....hic, nhưng mà cũng đừng lấy anh ra làm thí nghiệm chứ, nhỡ đâu em lỡ tay quăng chệch hướng rồi "gãy" mất rồi sao...hic....-Taehyung làm vẻ mặt đáng thương nhưng lời nói không như vậy a~

_"Gãy" của anh chứ có phải của em đâu mà sợ- Jungkook tuy hơi đỏ mặt nhưng cũng mạnh miệng trả lời

_Vậy sao?- Taehyung cười nguy hiểm

_À....ừ....A! Đừng mà Taehyung....em xin lỗi mà....-Jungkook cũng kịp thời phát giác, định chạy trốn nhưng vẫn bị con khỉ đao đè mất rồi

_Tại sao em lại xin lỗi chứ vợ yêu ~- Taehyung ranh ma liếm vanh tai cậu

_Em....a....xin lỗi....-Jungkook rùng mình

_Suỵt! Đừng xin lỗi gì cả, anh chỉ là muốn kiểm tra coi chất lượng còn tốt không thôi đó mà, đừng căng thẳng thế Kookie - Taehyung nở nụ cười dụ hoặc

Jungkook nhìn nụ cười của Taehyung thì sức chống cự đã giảm đến mức tối thiểu luôn rồi, tay đang chống trước ngực anh cũng dần buông lỏng, mặt đỏ như cà chua còn mắt cũng nhắm nghiền...chờ đợi (mất giá quá rồi con trai ơi ~)

_A phải rồi, hồi nãy Rapmon hyung gọi anh có chuyện gấp mà anh quên, anh phải qua bên ấy cái đã – Taehyung nói rồi leo xuống người Jungkook khiến cậu ngơ ngác

_Ơ....Taehyung....Anh đi như vậy sao?

_Ừ anh xin lỗi, nhưng hình như có chuyện gấp lắm í, nghe giọng hyung ấy có vẻ nghiêm trọng....Thôi anh đi nhé- Taehyung nói qua loa rồi cầm áo khoác của Jungkook chạy biến

_Nhưng...Tae....Taehyung....-Jungkook í ớ gọi theo nhưng người đã chạy mất tiêu rồi

Cậu chán nản nằm phịch xuống giường, cũng may là chưa "đứng" lên, chỉ là hơi rạo rực xíu là đã bị tên đao kia làm mất hứng rồi. Nhưng mà hôm nay có vẻ lạ, đồ ăn bỏ trong miệng rồi chỉ cần nhai nữa là xong, tại sao nửa chừng lại nhả ra chứ? Mà thôi, cái tên đó mà dám lén phén thì chết với cậu, mà anh cũng không dám đâu....Oáp, bù ngủ quá rồi, hôm nay bận rộn cả ngày nên giờ hơi mệt, cậu định thiếp đi một chút nhưng không ngờ lại biến thành giấc ngủ sâu...

Khi cậu ngủ được một lát thì cánh cửa nhẹ nhàng mở, cái người mà hồi nãy nói có chuyện gấp lại rón rén đi vào tránh làm cậu tỉnh giấc, anh bước đến ngay cạnh giường cậu, ngắm nhìn thiên hạ đang ngủ say rồi vươn tay vén những sợi tóc lòa xòa trước trán cậu, nhìn cậu bé đẹp như thiên thần đang ngủ say kia khiến anh nở nụ cười ấm áp. Anh bỗng nhớ đến những ngày anh và cậu về quê cậu chơi, gặp bác trai và bác gái....

---Mấy ngày trước---

_Kookie à, mẹ nhớ con quá, lại đây cho mẹ ôm cái nào- Mẹ Jeon vừa thấy con trai thì liền nở nụ cười tươi và ôm cậu vào lòng

_Con cũng nhớ ba và mẹ lắm ạ- Cậu cũng chạy đến và ôm chặt lấy bà

Ôm một hồi rồi mẹ Jeon bỗng dứt ra, xem xét một lượt từ trên xuống dưới rồi cảm thán:

_Con trai à, sao con lại mập thế chứ? Thế này thì chừng nào mới gả đi được ?

_Mẹ này, chê con quài, mà mẹ cũng đừng lo, con có người yêu rồi- Jungkook cười đắc ý

_Hả ???- Mẹ Jeon và ba Jeon nãy giờ im lặng cũng phải lên tiếng

_Làm gì hai người ngạc nhiên quá vậy ? Anh ấy đang.......ấy chết......nãy con kêu anh ấy đứng ở bên ngoài đợi mà quên mất- Jungkook tá hỏa chạy ra ngoài gọi anh, bên ngoài bây giờ đang có tuyết a~

Theo sau đó là Taehyung đang run lập cập đi vào, anh thấy ông bà Jeon thì cúi đầu lễ phép chào :

_Chào hai bác, cháu là Kim Taehyung, rất vui được gặp hai người....

_Thôi mau đi vào đây, lạnh đến run cả người rồi này, cái thằng nhóc hậu đậu kia còn không mau đi lấy khăn ?- Ba Jeon khoác vai Taehyung rồi quay sang quát Jungkook (Cúc bị ra rìa rồi hì hì)

Cậu cũng không để ý bị ba quát, mau chóng chạy vào phòng của mình lúc trước lấy cái khăn lớn trong ngăn kéo rồi chạy ra.

Ba mẹ Jeon cũng không rảnh, người thì đi chỉnh nhiệt độ cho máy sưởi, người thì đi nấu trà gừng, khiến cho Taehyung cảm thấy khá ngượng, đáng lẽ anh không nên xuất hiện trước hai bác trong bộ dạng này....

Sau khi làm xong thì tất cả chạy đến ngồi vây quanh Taehyung rồi nhìn anh với ánh mắt như hổ rình mồi, đặc biệt là bố mẹ Jeon, còn Jungkook thì vì cảm thấy có lỗi nên nhiệt tình chăm sóc anh nha...

Cảm thấy không khí khá ngượng ngùng, anh hắng giọng một cái rồi cười nói :

_Cháu có mang chút quà ạ, mong là hai bác không chê- Taehyung nói rồi lấy một giỏ đầy ụ những quả dâu hấp dẫn

_Nhìn ngon quá, cháu mua ở đâu thế ?- Ba Jeon cười rồi nhận lấy

_Đây là dâu ở vườn của ông bà cháu ạ, họ nghe nói cháu về quê Kookie nên gửi lên cho cháu làm quà- Taehyung cười ấm áp

_Thật tốt quá, mấy ngày nay bác cũng rất thèm dâu, chưa kịp đi mua thì cháu đem tới rồi, khéo quá- Mẹ Jeon vui vẻ đáp

_A~ Mẹ à, con nhớ là mẹ đâu có....

_Phải rồi Kookie, con mau vào phụ mẹ nấu cơm, nhanh nhanh- Mẹ Jeon đánh gãy lời Jungkook rồi kéo cậu vào nhà bếp

_Nhưng mà....ơ....con....- Cậu ngơ ngác, trước giờ cậu đâu có làm việc gì bếp núc đâu

_Hì, Taehyung ở lại nói chuyện với bác trai nhé, bác và Kookie vào bếp một lát- Mẹ Jeon nói rồi lôi Jungkook đang ngu ngơ đi

Taehyung và bố Jeon mỉm cười nhìn theo hai người đi khuất sau bếp kia, vì đối phương không nhìn nhau nên không nhận ra trên môi đều là nụ cười sủng nịnh....

_Taehyung này, bây giờ không có Kookie ở đây, bác muốn hỏi cháu một số chuyện- Ba Jeon cười hiền từ nhìn anh

_Vâng, bác cứ hỏi đi ạ- Taehyung cũng cười nhìn ông, nụ cười mà nếu các thành viên Bangtan nhìn được chắc không tin vào mắt mình, bởi vì đây là nụ cười của sự chín chắn và tự tin, khác xa với hình tượng nhoi nhoi hằng ngày của anh

Ba Jeon nhìn thấy anh như vậy cũng thầm nắm chắc đến chín mươi phần trăm phải giữ đứa con rể này, đây là phong thái mà ông muốn thấy nhất nơi anh....

_Thật ra thì cháu thích điều gì nơi Kookie ?Nó có rất nhiều khuyết điểm - Ba Jeon ôn hòa rót tách trà cho anh

_Vâng, đúng là có rất nhiều ạ- Taehyung nhận lấy tách trà rồi cười cười

_Vậy tại sao ?

_Cháu nghĩ là do mắt cháu ạ, không hiểu sao lại nhìn những khuyết điểm của em ấy rất dễ thương khiến cháu yêu thích, cháu hỏi bác sĩ thì bác ấy bảo là không có loại thuốc nào chữa cho mắt cháu đâu, nên phải sống cả đời với nó thôi ạ- Taehyung hóm hỉnh trả lời

_Thằng nhóc này, cũng biết đùa đấy nhỉ ?- Ba Jeon sảng khoái cười lớn

Ông nhìn càng hài lòng về anh, nhất là khi nhắc đến con trai ông thì mắt anh sáng lên và đầy ôn nhu....

_Thế hai đứa đã phát triển tới đâu rồi ?

_Cháu....ừm...chúng cháu....- Taehyung hơi ngập ngừng, anh sợ ba Jeon sẽ nổi giận vì đã ăn cơm trước kẻng

_À đã tới bước ấy ấy rồi sao ?- Ba Jeon hiểu ra rồi cười ám muội

_A....Vâng....cháu xin lỗi....-Taehyung cúi thấp đầu

_Gì mà phải xin lỗi chứ ?Nhưng mà cuối cùng nó vẫn nằm dưới hả ?- Ba Jeon biết mình hỏi vô nghĩa nhưng vẫn muốn níu kéo chút hi vọng mỏng manh

_Vâng ạ- Taehyung thật thà gật đầu

_Haizz, bác biết mà.....- Ba Jeon cúi đầu thở dài, tất cả là định mệnh rồi

Ông ngước lên nhìn Taehyung, thấy anh đang cười sủng nịnh, ánh mắt đầy ôn nhu dõi theo bóng dáng đang loay hoay cắt rau củ trong bếp, dù không nhìn thấy nhưng anh biết là mớ rau củ đó cắt không đẹp mắt tí nào, anh thì lúc trước do nấu canh khuya cho cậu nên cũng có tay nghề chút ít, chỉ là nêm nếm thì....thôi bỏ qua đi....

_Taehyung này, thật ra Kookie nó rất dễ tổn thương- Ba Jeon lên tiếng

Anh cũng thu lại ánh mắt của mình, nhìn ông rồi đợi ông nói tiếp ....

_Thằng nhóc ấy chỉ được cái ngoại hình mạnh mẽ thôi, chứ thật ra trái tim nó rất mềm yếu, những lời người ta nói về nó dù tốt dù xấu nó đều để trong lòng. Thằng nhóc luôn đặt cho mình những mục tiêu rõ ràng và cố hết sức để đạt được mục tiêu đó, dù có không đạt được đi chăng nữa thì nó cũng sẽ mỉm cười thỏa mãn vì đã làm hết mình. Bác không biết hai đứa bắt đầu ra sao nhưng bác chắc chắn rằng con trai bác thích cháu trước, đúng không ?- Ba Jeon cười hiền

_Cháu....cũng không chắc lắm ạ, vì cháu thường rất nghịch ngợm nên cháu......-Taehyung hơi suy tư

_Hahaha vậy là cháu chưa hiểu rồi, thật ra Kookie nó thích kiểu người ấm áp và thú vị đấy, chỉ cần quan tâm nó, chăm sóc nó, dành nhiều thời gian cho nó, làm nó cười thì nó tự động sẽ biến thành hoa hướng dương luôn hướng về ánh mặt trời là người đó thôi....Taehyung, cháu chính là ánh mặt trời của nó đấy !- Không hổ danh là ba Jeon, không ai hiểu con trai bằng ông đâu nha....

Taehyung cúi thấp đầu suy nghĩ, từ trước đến giờ chính cậu là người luôn chăm sóc anh, anh nhớ đến những lúc anh buồn cũng là cậu phát hiện ra điều đó đằng sau những nụ cười gượng gạo của anh, những lúc anh cô đơn vì phải nằm ở nhà một mình trong lúc mọi người đều có lịch trình thì vẫn có một con thỏ ngốc nào đó vì mải mê nói chuyện điện thoại với anh mà bị đạo diễn mắng, anh nghe rõ mồn một trong điện thoại nhưng khi hỏi thì nhóc lúng túng bảo là đạo diễn mắng người khác, bộ còn người khác ở trường quay tên Jungkook sao ??? Còn nhớ, anh còn nhớ rất nhiều........Kookie, em là đồ ngốc, là đồ ngốc của anh.....

Anh chợt cười, nhẹ nhàng nằm xuống cạnh cậu, khẽ vòng tay qua và kéo cậu ôm vào lòng, ôm một cách cẩn thận và trân trọng như báu vật, anh đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cậu và thì thầm :

"Kookie, anh luôn nghĩ rằng mình thật sự rất may mắn khi có được em, vì vậy anh luôn muốn đặt em phía sau để anh che chắn những sóng gió phía trước. Nhưng anh chợt phát hiện, nhiều khi sóng gió quá lớn khiến anh lùi bước, vô tình cũng đẩy em ra sau, nấp vào trong bóng tối, giương mắt lo lắng về anh và anh không thấy được những khổ sở mà em phải chịu trong bóng tối ấy. Vì vậy hãy để cho anh phân thân, để anh chiến đấu với bản lĩnh và bảo vệ em với sự ôn nhu của mình. Anh sẽ là một Taehyung nghịch ngợm 4D khiến em cười và cũng sẽ là một Taehyung dịu dàng yêu em khiến em ấm áp. Nếu em đã là hoa hướng dương hướng về mặt trời là anh thì đến khi mặt trời xuống bóng thì chính anh sẽ lại hóa thành một hoa hướng dương khác đứng bên cạnh che chở cho em. Nhưng dù là gì, là ai thì luôn có điểm chung là anh yêu em, yêu em rất nhiều Kookie.... "

Không biết là Jungkook có nghe gì không nhưng vô thức môi cậu lại vẽ nên một đường cong hạnh phúc, người cũng vô thức rúc vào nguồn nhiệt kia và chân cũng vô thức gác lên sai chỗ khiến nguồn nhiệt kia cứng đờ....

AAAA, khổ quá mà ! Mới đi tắm nước lạnh giờ phải tắm thêm lần nữa sao ?

Thì ra hồi nãy không có chuyện Rapmon gọi anh chuyện gấp gì hết, à mà nếu có gấp thì là ổng gấp đi du lịch bí mật với Jin hyung, còn có cặp HopeMin đi nữa, lúc đầu cũng định kéo tụi anh và Suga hyung đi nhưng anh nghĩ cậu còn mệt sau chuyến đi về quê, còn Suga hyung thì ổng ôm chánh cung ngủ suốt nên thôi.

Không được rồi, bị đùi thỏ tấn công chỗ hiểm, kiểu này làm sao nhịn được ta......Nhưng những lời ba vợ nhắc hôm trước vẫn còn văng vẳng bên tai anh, đành mếu máo bước xuống giường tắm nước lạnh đợt hai thôi....Trong lòng anh thầm gào thét : "Ba vợ à, kiểu này chắc con tịt ngòi luôn quá, huhuhu"

Đâu đó ở Busan có người đang hắc xì liên tục a~

_Ông sao vậy, bật lò sưởi rồi mà cũng bị cảm à ?- Mẹ Jeon lo lắng

_Hì hì, không sao đâu, chỉ là bị thằng Taehyung oán đây mà- Ba Jeon vừa chùi nước mũi vừa cười nham hiểm

_Taehyungie hả ? À mà hôm trước ông và thằng bé nói gì to nhỏ trước khi hai đứa nó về Seoul vậy ?- Bà Jeon chợt nhớ ra

_Hehehe, chỉ là chút chuyện đàn ông thôi mà, bà đừng lo, Kookie không bị thiệt đâu, dù tôi có ưng thằng con rể này thì nó cũng xếp hạng ba thôi- Ba Jeon cười xòa nói

Mẹ Jeon nhíu mày nhưng cũng không có thắc mắc gì thêm, tăng thêm nhiệt độ cho máy sưởi rồi cùng ông Jeon vào phòng ngủ, về phần con trai thì đã có con rể rồi a~

Lại nói đâu đó nơi Seoul có người đang gào thét trong câm lặng vì vừa xối từng ca nước lạnh vừa nghe ti vi thông báo tuyết rơi dày đặc trên mọi nẻo đường. 

Số thê nô đúng nhọ vừa bị vợ kiềm vừa bị ba vợ hãm.....khổ tâm thiệt chớ !

"Taehyung này, thật ra từ nhỏ bác sĩ đã nói với bác là nơi ấy ấy của Kookie rất nhỏ và yếu, nếu...ừm....vận động mạnh và thường xuyên quá thì sẽ rất nguy hiểm, có thể bị xuất huyết nên bác...ừm...muốn nhờ con, con có thể...ừm...một tuần chỉ một lần không, dù sao bác rất thương thằng con này nên không muốn nó chịu bất cứ sự tổn thương nào, con hiểu ý bác chứ ? "

Và cái tên thê nô nào đó đã không nghi ngờ mà còn vỗ ngực đảm bảo, chắc chắn một tuần một lần.....bây giờ ừ thì một tuần một lần....nếu ba Jeon biết được kế sách của mình thành công thì dù đang ngủ cũng cười đến sái quai hàm a~~~

Còn tên thê nô kia ? ..................AAAA LẠNH QUÁ TRỜI ƠI........-.-

                                                                                      Chính thức end nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com