l_stinword | 'Vết sẹo ta mang trên mình vào những ngày tình cạn'
Cuộc trò chuyện (rất dài) với l_stinword, diễn ra vào ngày 30.11 và 07.12.2024.
-----
I: Bút danh l_stinword của cậu đến từ đâu?
l_stinword: Thật ra lúc đặt tên là l_stinword, mình đang theo dõi một bạn diễn viên Thái, bạn đặt tên ig đăng ảnh chụp bằng máy phim, ảnh hậu trường các thứ là lostinsight_m. Thêm cả giai đoạn đó mình đang writer block đến mức không thể viết được gì ra hồn, cũng không nghĩ ra được ý tưởng gì hay ho hết. Nên mình đặt tên l_stinword, lạc trong từng câu chữ. Lúc đó mình tạo 1 album tên "viết cho đến khi viết được cái gì đó ra hồn" để tìm lại cảm giác luôn á, vì có 1 quãng thời gian mình dừng viết fic để ôn thi đại học.
I: Ficdom bóng đá Việt có phải ficdom đầu tiên cậu từng tham gia không? Và cơ duyên nào đã đưa cậu đến với nơi này?
l_stinword: Ficdom bóng đá không phải là ficdom đầu tiên mình tham gia, nhưng ficdom bóng đá là nơi mà mình viết nhiều thể loại nhất. Nếu mà nói về cơ duyên thì chắc chắn phải nhắc đến lứa U23 2018, Thường Châu tuyết trắng một thời rồi. Mình cũng từ theo dõi bán kết, chung kết, xem U23 đi xe buýt từ sân bay trở về, cũng ship những couple đời đầu rồi bắt đầu viết fic bóng banh từ đó luôn.
I: Chà, cậu nói đến đây mình hơi bất ngờ, vì mình biết đến cậu chủ yếu qua những fanfic viết cho lứa mới, với những nhân vật như Thanh Bình, Việt Anh, Văn Xuân, Văn Toản... Cậu đã tham gia ficdom và viết fic từ năm 2018 rồi sao?
l_stinword: Dạ đúng rồi ạ, mình đã viết fic bóng đá từ 2018 rồi, mình từng viết fic Đại Đức, Dụng Hậu, Trường Phượng nhưng sau đó mình thấy chất lượng fic của mình lúc đó tệ hơn so với mặt bằng chung, với cả lúc đó mình bắt đầu writer block nên mình đã ẩn hết tất cả fic bóng đá mình viết lúc đó rồi nghỉ viết fic bóng đá, đến năm 2022 mình mới viết lại á.
I: Cậu có thể chia sẻ một chút về quãng thời gian viết fic trước đây, thời 2018 được không? Ngày ấy những tác phẩm của cậu mang chủ đề gì, nội dung gì, có gì khác so với năm 2022?
l_stinword: Năm 2018 đó, Đại Đức và Trường Phượng thì mình chỉ viết non-AU, tình cảm ngọt ngào, nói chuyện thả thính thôi. Còn Dụng Hậu, lúc đó không hiểu vì sao fic Dụng Hậu của mình hơi tăm tối, trầm cảm, trò chơi cá voi, chắc do lúc đó mình đang xem 1 series phim Thái Lan về chủ đề tâm lý này nên theme fic Dụng Hậu của mình nó u ám. Nhưng năm 2018 mình chỉ viết fic chữ thôi, đến năm 2022 thì mình đã thử sức với textfic, người yêu cũ của người yêu mới, xuyên không, hôn nhau và cả viết cho mấy em nhỏ iu đương nhắn nhít ăng ăng ăng nữa. Nên cá nhân mình thấy năm 2022 mình viết đa dạng, viết dài hơn nhiều so với năm 2018 á.
I: Vậy còn cảm nhận của cậu thì sao? Cảm giác quay lại ficdom như thế nào sau một thời gian dài, bởi vì những con người mới?
l_stinword: Lúc 2018 thì mình theo dõi những "đại thần" của ficdom để học hỏi cách viết, các ý tưởng, dần dà tự sinh áp lực rồi cộng thêm áp lực học hành, cuộc sống bên ngoài nữa. Nhưng 2022 thì mình chỉ lo lắng về việc vượt qua writer block của bản thân thôi, còn các bạn viết fic khác mình theo dõi, đọc fic như là một độc giả bình thường, đọc 1 cách tận hưởng nhất. Nên ngoại trừ lúc đăng tải fic, mình cũng chỉ vote fic, ít khi cmt fic của ai, cũng chẳng rep cmt fic của mình, vì mình là một độc giả thư giãn =)))) Giỡn chứ, lúc đó mình thật sự muốn viết một cái gì đó, nên fic đầu tiên ở l_stinword mới là 1 cái textfic, lại còn OE ;;^;;
I: Hiện giờ, nếu một người lạc vào tường nhà Wattpad của cậu, từ khung hình đại diện trắng đen, những tác phẩm khoác lớp áo bìa màu xám đến cốt truyện diễn ra trong những buổi đêm, với khói thuốc, với bia rượu, với những cuộc chia ly, giọng văn trang nghiêm và nhiều khi u uẩn... đều có thể mang lại cho người ấy cảm giác như thể chìm đắm vào một đại dương của nỗi buồn. Cậu cũng từng nói rằng trong quá khứ cậu cũng viết những fanfic với nội dung u ám. Liệu rằng nỗi buồn đem lại cho cậu cảm hứng viết? Hay đó là con người của cậu thể hiện thông qua những trang viết?
l_stinword: Quào, lúc đó mình chỉ đơn giản là thích các ảnh concept của Red Velvet, mình set lại thành màu đen trắng để tất cả cùng 1 bố cục để không quá rối mắt và lộn xộn thôi. Lúc đó mình mang tâm thế độc giả là phần nhiều nên với fic của mình, mình mang tâm thế idgaf, mình cứ viết theo cảm xúc và gần như không đọc lại sau khi đã đăng tải. Nên bây giờ được cậu nhận xét như vậy mình có chút bất ngờ. Nhưng thật sự mình dùng nỗi buồn của mình để viết fic, mình thấy lúc buồn mình viết fic năng suất hơn bình thường. Mình cũng thường nhập tâm vào nhân vật trong fic để dễ mường tượng, diễn tả tâm trạng hơn á. Nên mình nghĩ là cả hai, nỗi buồn cho mình cảm hứng viết, nhưng vì mình cũng đã nhập tâm vào nhân vật nên phần nào đó cũng là con người của mình.
Nhưng mà cũng trùng hợp ghê, kiểu ảnh bìa trang Wattpad của mình là hình nền biển á, nên chắc là đại dương nỗi buồn thật. Chỉ có fic của Bình Long là fic vui vẻ, socola kẹo mút nhất trong tất cả fic mình từng đăng tải.
I: Giờ chúng mình sẽ nói kĩ hơn một chút về từng chiếc fic của cậu nhé. Có lẽ sẽ bắt đầu với Những ngày tình cạn ha. Đây có phải là fanfic đầu tiên cậu viết cho lứa mới?
l_stinword: Cái này chỉ là cá nhân thôi nhưng mình từng nghĩ việc nhắn tin không thể bộc lộ được hết cảm xúc của người viết và người đọc tin nhắn cũng dễ hiểu nhầm, hiểu sai những ý trên mặt chữ của người gửi. Giờ nhìn lại thì việc viết textfic lúc đó chỉ chứng minh 1 điều là mình đang không viết nổi 1 đoạn văn nên hồn thôi chứ nội dung thật sự của "những ngày tình cạn" là ở tập cuối cùng của fic, lúc mình viết lại được fic chữ bình thường ấy ạ.
Cái này chỉ là cá nhân mình nghĩ về textfic thôi, chứ mình thích đọc textfic lắm, vì đa số textfic sẽ đọc được nhiều couple và nội dung cũng khá hài hước nữa.
I: Chỗ này mình cũng nghĩ giống cậu. Textfic giống như là một câu chuyện chỉ toàn thoại mà không có lời văn mô tả, có nhiều thông tin bị ẩn đi đối với người đọc. Mình nghĩ đó là điểm mạnh đó chứ. Nếu người viết khéo léo tận dụng đặc điểm này thì sẽ có thể tạo được kịch tính trong textfic, ví dụ tạo ra những plot twist từ những sự hiểu nhầm, nhập nhằng trong câu chữ...
l_stinword: Nếu khai thác tốt thì textfic có những ưu điểm riêng ấy, nhưng để khai thác thì mình nghĩ phải xây dựng thêm một trang cá nhân cho nhân vật để nói về cảm nhận của nhân vật sau những đoạn đối thoại, kiểu giống như nhân vật đăng tweet trên twitter riêng tư của mình như 1 vài textfic ở ficdom khác thì có thể sẽ bộc lộ thêm được nhiều khía cạnh khác của nhân vật mà tác giả muốn xây dựng. Chớ nếu mà đơn thuần là nhắn tin với nhau thì cần rất nhiều group chat bên lề để diễn tả thêm về câu chuyện của 2 nhân vật chính ấy. Và "những ngày tình cạn" là textfic đơn thuần, quá sơ sài nên mới cần 1 tập toàn chữ cuối cùng để kết thúc á.
I: Cậu đã dùng những cảm xúc nào, những nguồn cảm hứng nào để xây dựng nên tâm trạng cho hai nhân vật chính trong Những ngày tình cạn?
l_stinword: Mình nhớ lúc đó trong lúc viết "những ngày tình cạn" mình nghe đi nghe lại 1 bài là bài Hwaa của (G)I-DLE. Tên fic "những ngày tình cạn" của là 1 câu vietsub trong bài hát này luôn á. Câu toàn chỉnh là "những vết sẹo ta đã mang trên mình vào những ngày tình cạn", nên mình muốn viết cả hai day dứt mãi không thoát ra khỏi mối tình cũ. Kiểu trách móc nhau vì người này bỏ rơi mình, vì người kia chưa quên tình cũ. Nhưng mà còn yêu, không cam tâm nên mới trách nhau. Trách nhau nhưng vẫn âm thầm quan tâm nhau á. Nhưng mà OE vì cuối cùng họ chỉ ôm nhau thôi, chứ thật ra họ đâu có giải quyết những mâu thuẫn, những hiểu lầm đâu. Cả Việt Anh lẫn Thanh Bình trong "những ngày tình cạn" có thể đoán được, có thể nhận ra nhưng không ai đủ can đảm để hỏi thẳng, để đối mặt, để giải quyết hết á. Trong phần vietsub của Hwaa cũng có 1 câu "ta vẫn lưu luyến cố chấp giữ chặt mối nhân duyên đã tận" nữa, cũng đã phần nào truyền cảm hứng cho mình.
I: Cảm ơn cậu rất nhiều vì những chia sẻ sâu sắc ấy. Mình xin phép chuyển sang một chiếc fic mà, chẳng giấu gì cậu, là một trong những tác phẩm mình yêu thích nhất trong toàn bộ ficdom: Yêu anh ta thế cơ mà. Câu hỏi đầu tiên: Vì sao là Đức Chiến?
l_stinword: Thú thật là mình theo dõi Viettel và rất thích cặp đôi Hoàng Đức và Đức Chiến á, xem hai ảnh từ hồi đá Hạng Nhất á. Nói chung là bias của mình. Chắc cũng là 1 phần delulu kiểu anh em trong nhà giúp đỡ, đoàn kết tương trợ thôi. Mình không nhớ rõ là trong lúc viết hay sau lúc viết mình có xem được vài video của anh Chiến với Bình, cũng phần nào giống vibe trong "yêu anh ta thế cơ mà". Một phần nữa là anh Chiến sau này vuốt tóc bảnh bao, xăm trổ kín tay, nói chung là ảnh có 1 giao diện bad boy làm tan nát con tim á. Với cả mình cũng nhớ là Việt Anh cũng hay có tương tác với Đức Chiến nữa nên ảnh kiểu xuất hiện cái phốc ra trong đầu mình luôn, phải là anh Chiến chứ không ai khác. Mà trước đó trong "những ngày tình cạn" mình cũng có cameo anh Chiến rồi, nên kiểu vũ trụ fanfic của mình mà Bình có thích ai trước Việt Anh thì người đó chắc chắn là anh Chiến. Trong "yêu anh ta thế cơ mà", Việt Anh và Thanh Bình là nhân vật chính nhưng thật ra mình xây dựng câu chuyện và cảm hứng thì đều lấy từ tay đầy hình xăm, giao diện bảnh tỏn bad bad của anh Chiến á =))) dù mình biết ảnh đăng ảnh thì caption phần nhiều là làm thơ thả thính, đọc xong thấy trái với giao diện của ảnh sao sao á.
I: Trong Yêu anh ta thế cơ mà có một chi tiết khiến mình ám ảnh và xúc động hồi lâu, đó là khi Thanh Bình vô thức vẽ lên tay Việt Anh, một thói quen cũ mà cậu còn lại từ ngày còn yêu Đức Chiến. Vì sao cậu lại nghĩ đến chi tiết này?
l_stinword: Chi tiết này chắc là một phần cá nhân của mình thôi, mình thích mấy hình xăm nhỏ nhỏ trên cánh tay, nhưng mình sợ đau cũng như chỉ thích thôi chứ không muốn xăm. Kiểu cũng thích nhìn, thích sờ hình xăm của những người bạn có hình xăm xung quanh mình á
Mình không biết mình có theo dõi và nhớ đúng hay không, nhưng hình xăm của anh Chiến là ảnh xăm lúc ảnh bị chấn thương và bỏ lỡ nhiều đợt tập trung lên tuyển á. Nên lãng mạn chút đoạn ảnh ở Hòa Lạc dưỡng thương, sẵn chăm em Bình như em nhỏ nhưng lỡ làm em có tình cảm say nắng với mình. Nếu mà có cơ hội nằm bên cạnh người mình thích, mà tay họ có hình xăm thì sẽ vẽ vòng vòng, loạn xạ lên hình xăm trên tay họ đó. Tưởng tượng thấy rất tình cảm.
Sau đó để trauma và diễn tả em Bình đã yêu thích anh Chiến nhiều ra sao thì để em vẽ đến khi thành thói quen khó bỏ, nằm bên Việt Anh nhưng tay vẫn vô thức vẽ như vậy vì em quen rồi chớ không phải là em còn thích anh Chiến, kiểu kiểu vậy á. Nhưng mà kiểu để có thể vẽ lên hình xăm trên cánh tay thì kiểu Bình sẽ nằm nghiêng về phía anh Chiến còn anh Chiến thì chỉ đơn giản nằm thẳng thôi chứ không có nghiêng qua Bình hay gì hết á. Nói chung là Bình cảm nắng anh Chiến thôi chứ ảnh chỉ xem Bình là em nhỏ trong đội giống tụi Dũng Nhâm đồ thôi. Nên ảnh biết Bình dễ khóc thì như 1 người anh lớn, đồng đội bình thường thì tôn trọng không gian cá nhân của em để em khóc 1 mình chứ không có dỗ. Còn Việt Anh yêu em nhà ảnh thì ảnh nói là ẻm dễ khóc có gì đi dỗ nó đó. Mà nói chung là Bình cũng mở lòng với Việt Anh nữa, thì ảnh mới đi dỗ được. Tại vẫn là cá nhân mình nghĩ, đâu ai muốn khóc trước mặt người khác đâu.
I: Nhân vật của cậu thường có những tâm sự u uẩn riêng, (hay mình có thể gọi là "những vết sẹo" trong tâm hồn?) Thanh Bình và Việt Anh trong Những ngày tình cạn và Yêu anh ta thế cơ mà với những mối tình cũ, những thói quen cũ. Và cả Văn Toản, Văn Xuân trong Goodnight, dear nữa. (Spoiler alert cho những ai chưa đọc fic này, fic lấy bối cảnh nơi những thế giới song song có thể giao nhau và Văn Toản đến gặp Văn Xuân từ một thế giới nơi Văn Xuân đã tự sát.) Cảm hứng nào đã khiến cậu nghĩ đến bối cảnh viễn tưởng này?
l_stinword: Cảm hứng của "goodnight, dear" chắc chắn là từ tập bonus trong textfic mình đang đọc lúc đó của bạn glowd_, thì bạn có viết về việc gọi điện thoại kết nối đến 1 người ở thế giới khác và phần của Toản Xuân, lúc Toản bảo Toản chờ Xuân của thế giới bên kia thì nhận được câu trả lời là "không chờ được đâu, nó chết rồi". Lúc mình viết fic năm 2018 thì cũng từng viết nhân vật bị bệnh trầm cảm, self-harm và cũng xem 1 bộ phim về bệnh trầm cảm mà mình rất ấn tượng nữa. Nên lúc đọc đến đoạn này mình mới nghĩ sao không để Toản ở thế giới không còn Xuân được gặp Xuân, nếu gặp và biết được Xuân ở thế giới khác vẫn còn sống, vẫn còn khỏe mạnh thì cảm xúc sẽ như thế nào. Kiểu tìm được cảm hứng mãnh liệt từ câu thoại đó, mình muốn thử viết lại 1 fic mà nhân vật trầm cảm, suy sụp sau chấn thương đến mức không thể đứng dậy được nữa. "goodnight, dear" cũng là fic đầu tiên mình viết dài đến vậy, hơn 3000 từ. Kiểu để cho Toản có thể đến gặp Xuân giải tỏa nỗi lòng và chúc bạn ngủ ngon lần cuối cùng để quay về thế giới không có Xuân của mình sẽ có thể vượt qua mà sống tiếp, vì biết ở thế giới khác Xuân vẫn bình an á.
Thật ra vì lấy cảm hứng từ fic khác nên bệnh trầm cảm được nhắc đến để hợp lý hóa cho việc thế giới đó Toản không còn Xuân nữa thôi, chứ mình không tập trung viết quá nhiều về nhân vật trầm cảm cảm thấy như thế nào. Nên mình cảm thấy nếu phải so sánh với Dụng Hậu mình viết năm 2018 thì Toản Xuân 2022 chỉ là tiếc nuối vì hôm trước Xuân vẫn vui vẻ hứa hẹn về một tương lai tốt đẹp mà hôm sau lại bỏ Toản lại một mình, để Toản cùng nỗi nhớ của mình xuyên không đến thế giới có Xuân để giải bày để Toản thôi day dứt, tự trách mình không đến kịp, để Toản nhẹ lòng quay về tiếp tục cuộc sống không có Xuân thôi.
I: Cá nhân mình thấy bệnh trầm cảm là một chủ đề khá nhạy cảm để viết về, bởi chỉ những người từng trải qua nó mới thật sự hiểu về nó. Cậu có nghĩ như vậy không, và cậu đã navigate những câu chuyện như thế nào để khiến chủ đề này dễ tiếp cận đối với người đọc?
l_stinword: Thật ra mình cũng không thật sự hiểu quá rõ về trầm cảm, mình cũng nhận thấy việc không cảnh báo về bệnh trầm cảm và cái chết của Xuân là 1 sự thiếu sót của mình. Như mình đã viết trong goodnight, dear cũng là 1 cách, kiểu chỉ nói thoáng qua về bệnh thôi. Hoặc là viết trên góc nhìn của nhân vật đã luôn ở bên cạnh bệnh nhân trầm cảm cũng là 1 cách để trầm cảm dễ tiếp cận hơn.
I: Trùng hợp là, thời gian gần đây cũng mới có một cựu cầu thủ - huấn luyện viên qua đời, mà theo nhiều nguồn tin là tự sát...
l_stinword: Đọc được tin đó, mình cảm thấy chùng xuống luôn ấy. Nhưng mà đôi khi mình không ở trong hoàn cảnh đó để hiểu được vì sao họ lại lựa chọn như vậy á.
I: Khi viết fic, thường tâm trạng của cậu sẽ như thế nào, vui, buồn, lửng lơ...? Cậu từng nói là cậu nghe nhạc để tìm cảm hứng đúng không, ngoài ra thì làm cách nào để cậu tìm được đúng mạch cảm xúc viết fic nữa?
l_stinword: thật ra sau khi suy ngẫm lại quãng thời gian 2022 thì mình nhận ra đoạn đó mình hoàn toàn bình thường, vui vẻ luôn, nên thật sự cũng không biết vì sao lại viết trauma như vậy ;;^;;
I: Đúng là đọc những fic của cậu, kể cả fic mà cậu nói là "kẹo ngọt" như "chuyện con quạ và cái bàn viết" cũng cảm giác như đang đọc chữ của một người rất nhiều tâm sự u uẩn...
l_stinword: thường thì khi viết, tâm trạng của mình khá bình thường. kiểu sẽ có 1 ý nghĩ bộc phát ra, rồi từ đó mình sẽ viết, phát triển dần mọi thứ. nếu plot đó theo hướng buồn thì mình sẽ nghe nhạc buồn để lấy tâm trạng viết, nếu plot vui thì sẽ nghe nhạc vui vẻ, sôi động. ngoài ra thì giai đoạn đó Việt Anh và Thanh Bình cũng đang khá nổi í, nên mình sẽ xem video tiktok về những tương tác của cả hai. sau này sắp xếp được lịch học thì mình lên sân hòa xuân xem shb đà nẵng, kiểu vừa xem đá bóng vừa lấy cảm hứng viết í, mình thấy cách này khá ổn. nhược điểm là xem được mấy mùa thì đà nẵng rớt hạng ;;^;;
I: Sắp rớt nữa rồi đó...
l_stinword: xin đừng xát muối vào trái tim đau.
cái fic này [chuyện con quạ và cái bàn viết] mình viết trong lúc mình không hiểu vì sao fic của hai đứa nhỏ này toàn smut =)) trong khi tụi nó chưa lớn tới đoạn đó í. kiểu xem tiktok mng bảo hai nhỏ này vĩa huông lắm, xong tìm fic đọc thử thì =)) smut tung trời trong khi đoạn đó hai nhỏ còn đá giải trẻ, mặt non choẹt. kiểu mình cũng có ở ficdom khác và việc viết fic smut cho 2 nhân vật chưa đến tuổi trưởng thành bị lên án rất nhiều luôn á. nên lúc viết "chuyện con quạ và cái bàn viết" mình khá mad á, thế nên mới có dòng "an toàn cho trẻ nhỏ" đó ạ.
I: Ở đây mình đồng ý với cậu là tiêu chuẩn của ficdom bóng đá Việt có vẻ hơi lỏng lẻo, mọi người ở đây hầu như tự do muốn viết gì thì viết, đôi khi dẫn đến những điều mà chúng ta cho là lệch lạc. Nhưng đặt ra một tiêu chuẩn cho ficdom cũng thật là khó, khi ngay bản thân việc viết fic cho một người thật nào đó đã bị coi là nằm trong "vùng xám" rồi...
l_stinword: thật ra thì ngay cả khi bị lên án thì ở những ficdom đó sẽ xuất hiện 1 kiểu là khi nhân vật vừa qua sinh nhật tuổi trưởng thành thì smut mọc lên như nấm í, nên thật sự rất khó luôn.
thật ra thì đoạn đó cũng bức xúc vậy rồi thôi chứ cũng biết là không làm được gì hơn á ;;^;;
I: Cậu nghĩ rằng làm thế nào để giải quyết được vấn đề này?
l_stinword: thật ra cái này phải là cá nhân người viết tự đặt tiêu chuẩn cho bản thân chứ để người đọc làm được gì đó thì chỉ đơn thuần là lên án, phản hồi cho người viết thôi. để giải quyết thì khá khó vì ngay cả những ficdom lớn hơn cũng không thể giải quyết được. theo cá nhân mình thì ficdom càng lớn, tiêu chuẩn, thể loại fic càng đa dạng ấy, nên cũng khó nói.
người viết xây dựng nhân vật dựa trên người thật thì chắc chắn sẽ ooc nhưng vẫn phải bám vào người thật để xây dựng hình tượng, nên viết một cái gì đó quá phản cảm cũng không nên, vì mình cảm thấy như vậy phần nào cũng tự mình làm xấu nhân vật của mình luôn á.
thật ra thì smut không có lỗi, cũng có nhiều thể loại sinh ra để dành cho smut mà, chỉ là vì đang viết fic về người thật thì phải lựa chọn nhân vật, cũng như cách viết smut như nào để không bị phản cảm và thô tục, điều đó mới là điều quan trọng á.
I: Sáu năm hoạt động trong ficdom, cậu thấy nơi này đã đem lại cho cậu điều gì?
l_stinword: Trong suốt quá trình hoạt động mình cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc khi fic được mọi người đón nhận, nhận được những nhận xét của mọi người để có thêm động lực, có thêm nhiều góc nhìn, mindset khác để góp phần xây dựng nhân vật đa dạng hơn. Cũng đọc được nhiều fic hay từ mọi người, có được thêm nhiều cảm hứng, cách xây dựng nhân vật, lối hành văn khác nhau để trau dồi bản thân.
I: Trong tương lai cậu có dự định viết tiếp cho ficdom không? Nếu có, sẽ là những câu chuyện như thế nào?
l_stinword: Thật ra dạo này mình cũng ít theo dõi bóng đá rồi nên về dự định tương lai gần ở ficdom chắc là... không có. Vả lại trước khi nghỉ ngơi thì mình vẫn đang stuck trong mấy plot kiểu đám cưới người yêu cũ, yêu đơn phương, nói chung là vẫn u ám như 5 fic đã xuất hiện ở l_stinword thôi. Bây giờ để viết tiếp thì hơi khó vì tất cả đã dừng lại vào 2023 và cách viết của mình thì cũng đã thay đổi nhiều rồi ấy.
Để mà nói về những câu chuyện mình định viết tiếp sẽ như thế nào thì nó sẽ theo kiểu giống như trên tường nhà Wattpad của mình ấy, nhưng mà hiện tại mình cũng không còn xem bóng đá, theo dõi các anh, các bạn, các em cầu thủ ở đội tuyển cũng như các lứa U nữa á, nên là bây giờ với ficdom bóng đá thì mình chỉ còn là 1 người đọc mà thôi.
I: Cuộc trò chuyện này cũng sắp đi đến hồi kết rồi. Cậu còn điều gì muốn chia sẻ với mình và những người đang theo dõi cuộc trò chuyện này không?
l_stinword: Mình nghĩ là ficdom bóng đá đã phát triển rất mạnh mẽ ấy, hiện tại thì có lẽ đang ở trong giai đoạn bão hòa 1 chút. Cộng thêm gần đây thành tích của đội tuyển không tích cực lắm nên nhiều người dừng lại, nghỉ ngơi một chút thôi. Nếu đội tuyển làm được một cú hit lớn nào đó giống như 2018 thì mọi người sẽ tìm lại được niềm vui, sự phấn khởi khi xem đá bóng và quay trở lại thôi
Giai đoạn này khá giống với giai đoạn trước 2018, nên mình nghĩ đội tuyển cần làm 1 cái gì đó để lấy lại lòng tin của người hâm mộ ;;^;; từ đó mọi người sẽ quay trở lại thôi. Cũng như các bạn viết fic lúc trước bây giờ cũng đã trưởng thành và nhiều lo toan cho cuộc sống riêng của mình nữa, nên việc không còn nhiều thời gian dành cho ficdom, cũng như để viết lách cũng là điều dễ hiểu thôi.
Nhưng mà việc đã là một phần của ficdom bóng đá Việt, mình xem đó là thành tựu đầu đời của mình và mình rất vui khi là 1 phần của ficdom bóng đá Việt.
I: Mình cảm ơn cậu rất nhiều vì đã tham gia cuộc trò chuyện này. Chúc cậu luôn tìm được niềm vui trong công việc và cuộc sống, và hi vọng một ngày nào đó sẽ lại được đọc những con chữ của cậu!
l_stinword: Mình cũng cảm ơn vì đã có cơ hội được trò chuyện cùng cậu. Cậu là author mình ấn tượng nhất trong ficdom đó ạ, mình vẫn sẽ luôn theo dõi cậu và những tác phẩm của cậu trong tương lai. Chúc cậu thật nhiều sức khỏe, vui vẻ và hạnh phúc nhaaaaa
I: Cảm ơn cậu nhiềuuuu
-----
Mình là l_stinword, chưa từng giới thiệu với mọi người nhưng mọi người có thể gọi mình là Lạc, lạc ở đây là lạc trong từng câu chữ. Mình sinh năm 2002, hiện tại mình đang làm việc và sinh sống tại Đà Nẵng. Dù là người Đà Nẵng nhưng đến năm 2022 mình mới lên sân Hòa Xuân trong tâm thế cổ vũ đội nhà (xin lỗi tôi quá tồi). Như trong suốt cuộc trò chuyện mình cũng đã đề cập thì mình thích nghe nhạc, viết fic, cũng như xem đá bóng, lol, valorant và pubg. Mình bắt đầu viết fic bóng banh từ 2018 sau đó mình rest 1 quãng thời gian khá lâu, đến năm 2022 thì mình mới quay lại ficdom bóng banh một lần nữa. Tác phẩm nổi bật của mình, chắc là "những ngày tình cạn", "yêu anh ta thế cơ mà".
-----
Nếu bạn thấy "Dưới một vì sao" là một dự án có ý nghĩa, mong bạn giúp mình lan tỏa nó đến các tác giả, độc giả khác trong ficdom bóng đá Việt nhé. Mình cảm ơn rất nhiều.
Thân mến,
diracsea
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com