Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Giải toả

"Đi." Mạc Thanh Vân cầm chìa khoá xe ném cho Minh Vũ.

"Đi đâu?" Minh Vũ hoang mang hỏi.

"Xả stress." Mạc Thanh Vân biết từ lúc mình chuyển đi Vũ có lẽ đã kiềm chế lắm rồi, chẳng mấy khi có hôm được tự do thế này, không xoã thì phí.

Vốn hôm nay chú dì kêu Thanh Vân cùng Bình Minh đi chơi, nhưng Minh có việc trên trường cả ngày nên Thanh Vân liền sang đây, cũng không sợ bị ai bắt gặp.

"OMG, ok em! Triển thôi!" Minh Vũ đứng dậy, đi vào trong phòng mình lôi một hộp trang điểm ra: "Như mọi khi à?"

Mạc Thanh Vân gật đầu: "Ừ, đậm thêm một chút."

Hai người trang điểm mất ba mươi phút, nửa tiếng còn lại dùng để thay đồ. Mạc Thanh Vân đi ra khỏi phòng, phong cách thay đổi liền trở thành một con người khác. Một thân đen cùng áo khoác bò màu xanh đậm, Thanh Vân đi đôi bốt cao, đeo quần tất lưới. Áo croptop bó sát ngực, để lộ vòng eo mảnh khảnh.

"Chậc chậc, phải thêm kiểu tóc thả xoăn nữa mới đẹp! Nếu không phải em về nhà thì anh đã làm rồi!" Phạm Minh Vũ lúc này cũng thay đồ xong. Quần đen bó ống có nhiều móc khoá đính ở đùi, áo phông dài, thêm áo khoác đôi với Thanh Vân.

Hai người đều trang điểm đậm, đeo kính đen. Cho ba má nhìn có khi còn chẳng nhận ra được mặt mộc!

"Đi thôi!" Minh Vũ tra chìa khoá vào ổ xe, đưa mũ cho cô, đợi Vân ngồi lên xong liền vặn ga hưng phấn phóng xe.

Ở cái huyện nhỏ nhoi này, có một nơi khá hoang vu, rất thích hợp để đua xe, nhiều tên thậm chí còn chiếm địa bàn, mở cửa hàng kinh doanh, chủ yếu là quán bar. Đường đến đó khá xa nhưng đi vi vu đâu đấy cũng là một ý kiến hay, ví dụ như ngay lúc này. Vừa đi được hơn mười phút đã có một đám đi xe motor màu mè gạ đua xe.

Mạc Thanh Vân cười hơ hơ một cách đểu cáng: "Bão, có mấy đứa muốn đua xe với mày kìa!"

"Mấy người mới đến đây?" Minh Vũ nghiêng đầu hỏi.

"Phải, sao vậy? Bọn mày nhát không dám đua à?"

"Hahaha!!!" Thanh Vân phá lên cười, vỗ vào vai Vũ: "Kìa, đua đi em! Cho bọn chúng hít khói đi!"

"Nhưng mà nói trước, thua thì đừng có mà khóc huhu về gọi mẹ nhá! Hahahahaha...!!!"

Tiếng cười vọng lại. Ngay lập tức, Minh Vũ rồ ga phóng xe đi, bắt đầu một trận đua "gay cấn".

Thật sự không có một chút khiêu chiến nào, Minh Vũ có thể dễ dàng vượt mặt đám tay mơ này một cách dễ dàng. Chỉ cần chưa đầy năm phút, xe của Vũ đã bỏ xa đám người kia một đoạn dài, loáng thoáng còn nghe thấy tiếng chửi rủa tục tĩu.

"Bọn không biết thân biết phận." Minh Vũ thở dài một hơi.

"Người mới, thông cảm. Nếu biết thì từ khi nghe cái tên "Bão" bọn chúng đã phải rút lui rồi."

Bão - biệt danh của Minh Vũ khi hoạt động ở thế giới ngầm. Nói chung, không chỉ ở tỉnh thành này mà còn ở khắp trên đất nước cũng biết đến cái tên này. Vũ đã từng là một tuyển thủ đua xe quốc tế, sau đó vì sự cố liền lui về ở ẩn đến bây giờ. Hơn nữa cậu ta còn là một nhân viên trang điểm lành nghề, sáng thì giả trang thành thợ trang điểm, tối làm dân đua xe.

Khó có thể tưởng tượng được vì sao Thanh Vân lại có thể quen biết với chàng trai này.

Minh Vũ dừng xe, đến quán bar quen thuộc. Chỗ để xe hôm nay chật kín, bên trong quán náo nhiệt. Vũ tuỳ tiện túm một nhân viên hỏi:

"Hôm nay có sự kiện gì à?"

Nhân viên kia cũng quen với tình huống bất ngờ này, bình tĩnh trả lời: "Có một sự kiện nhỏ được tổ chức trong ngày hôm nay thôi."

Minh Vũ thả người, nhìn về phía Thanh Vân, xoa cằm lầm bầm nói: "Sự kiện nhỏ à... Chẳng có gì đặc sắc! Mày có muốn tham gia không?"

Mạc Thanh Vân chép miệng: "Cũng được, dù sao sau này chắc không còn thường xuyên đến như trước nữa. Thỉnh thoảng tham gia cũng không tệ."

Vũ gật đầu, cùng Vân đi tìm nơi đăng kí. Bây giờ là giữa trưa, vì là sự kiện nhỏ nên người tham gia cũng không đông lắm! Thanh Vân nhìn qua một lượt, hầu như chỉ toàn mấy em trai chân bước chân ráo mới tham gia vào cái vòng này.

Đến khi Vân kí tên vào giấy dự thi, nhân viên liếc mắt nhìn xuống chữ kí tinh xảo dưới ô điền, không nói nhiều liền trợn mắt há mồm bật dậy, cầm tờ giấy kia chạy đi mất.

Một lúc sau nhân viên kia quay lại, nở một nụ cười chuyên nghiệp, làm ra động tác mời: "Mây và Bão, lâu rồi mới gặp lại được khách quý. Ông chủ tôi ở trong, mời vào ạ!"

Vũ nhìn Vân nhíu mày, hiểu ý xua tay nói: "Thôi, bảo với ông chủ cậu hôm nay chúng tôi đi sớm về sớm, không cần tiếp đãi đâu."

Cậu nhân viên kia gật đầu, không hề lộ ra vẻ khó xử: "Tôi hiểu rồi, mong hai vị "tận hưởng" trận đấu lần này."

Thủ tục đăng kí của sự kiện lần này chỉ diễn ra trong vòng một buổi sáng, giờ là giữa trưa. Theo như phán đoán thì chắc tầm một giờ chiều là bắt đầu.

Trận đấu của Vân xếp thứ ba, đối thủ nhìn mặt khá lạ, xem ra là mới vào "nghề". Giải thưởng cũng không có gì đặc biệt, vì là một sự kiện nhỏ nên giải thưởng cũng chỉ tầm mười đến hai mươi triệu. Chủ yếu là tiền cá cược, những lão làng lâu lắm chỉ cần biết nắm bắt thông tin một chút là biết sự kiện này ai là quán quân rồi.

Vậy nên, Minh Vũ như mọi khi lại bắt đầu mon men đến chỗ cược, đặt một số tiền lớn cho người tên "Mây", khiến cho những kẻ mới vào hai mắt phát sáng.

Trong lúc đợi đến lượt mình, lại có một đám ngứa mồm hướng về phía Vân mà khiêu khích.

"Ê bọn mày, đây có gái này!"

"Ủa haha, thật hả?"

Một tên cao gầy tiến gần đến chỗ cô, hếch cằm kiêu ngạo nói: "Chỗ này không dành cho đàn bà đâu, cút về nhà đi!"

Mạc Thanh Vân gặp chuyện này đã nhiều, liền ngó lơ.

"M*, con này bị điếc à?"

"Tao bảo mày cút ra chỗ khác! Đi mà về nhà nằm ôm chăn đọc truyện cổ tích ấy!"

Vẫn tiếp tục ngó lơ.

"Ê hay thôi mày, vừa nãy tao thấy bạn trai con nhỏ đó trông lợi hại lắm!"

"Đ*t mẹ, mày sợ cái đ*o gì?"

"Thằng bạn trai nó nhìn gầy như que củi, có bao nhiêu lợi hại chứ? Chắc chắn là yếu bỏ mẹ ra!"

Tên kia bắt đầu nổi khùng lên khi lòng tự trọng của mình bị động vào, gã xách cổ áo Thanh Vân lên định hăm doạ một chút. Khi chạm mắt, cả người gã liền rùng mình bởi cơn ớn lạnh. Miệng Thanh Vân mấp máy, lời nói còn chưa kịp cất lên đã có người ra ngăn cản.

"Này!" Một cô gái mặc đồ đen bó sát ra bắt lấy cổ tay gã, sức lực mạnh đến mức đến hắn phải bỏ tay ở cổ áo Thanh Vân ra, lườm mắt nhìn vật ngáng đường.

"Shit! Từ đâu ra con đ* này..."

CHÁT!

"Ngậm cái miệng thối của ngươi lại đi!" Em gái nóng bỏng kia không nề hà gì mà ra tay đánh một cái trên mặt hắn. Tên này mồm thối quá! Cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

"Mày là ai hả? Sao mày..."

"Câm! Chắc mày mới đến nên không biết quy định luật thi ở đây ha?" Cô gái nghiêng người tà mị nói: "Người dự thi trước khi đấu không được phép gây hấn với thí sinh khác, nếu bị phát hiện phạt số tiền lớn đấy! Ít nhất là ba mươi triệu."

"V*i! Thôi im dùm cái, mày đừng gây sự nữa cái thằng này!"

"Nó còn nhiều hơn có tiền thưởngsự kiện nữa!"

Gã phá rối kia có vẻ sợ rồi, nhẫn nhịn gào lên: "Con m* nó! Bọn mày đợi đấy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com