Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

₇₈

Kim Taehyung đi ra khỏi phòng nghỉ, Bae Joohyun cúi đầu đi theo sau, sau đó lầm lũi đi về phòng nghỉ của mình.

Taeyong nhìn thấy vết bẩn trên áo sơ mi của anh thì ngạc nhiên:

"Kim ca, áo của anh bị bẩn kìa!" Vẻ mặt Kim Taehyung vẫn như bình thường: "Đổ cà phê."

Nhân viên tổ trang phục nhìn thấy, vội vàng nói: "Kim ca đi theo em thay áo ạ, cũng may là chuẩn bị sẵn ba cái."

Chuẩn bị xong xuôi, đạo diễn Kang cho quay lại.

Lục Duyên Hưởng ngồi trong phòng làm việc của mình, anh mặc áo sơ mi trắng, đưa lưng về phía bàn làm việc, trên sống mũi có một đôi kính không gọng, gương mặt không chút biểu cảm, tay cầm một quyển sách, ngón tay thon dài lật nhẹ những trang giấy.

Tiếng bước chân càng lúc càng rõ ràng, cạch, cửa mở.

Lục Duyên Hưởng xoay người, nhìn cô gái trẻ ở trước mặt, anh hơi ngẩn người:"Mời ngồi"

Bùi Diên ngồi xuống, nhìn anh,

"Chào bác sĩ Lục."

Lục Duyên Hưởng thích đi thẳng vào vấn đề, anh tin cô gái ngồi đối diện cũng vậy, vì thế anh nói: "Bình thường thích làm gì nhất?"

"Đập đồ."

"Còn gì nữa không?"

"Uống rượu, hút thuốc, nhảy nhót, làm tình."

"Muốn làm gì nhất?"

"Giết người."

Cô nói ra những lời đó một cách thản nhiên, ánh mắt không chút hơi ấm, lạnh như thời tiết ngoài kia.

Ánh mắt trống rỗng, xa vời,

Lục Duyên Hưởng chăm chú nhìn cô, sau đó từ từ nhoẻn miệng cười, "Giết ai? Chính cô?”

Đáy mắt vốn bình thản của Bùi Diên khẽ gợn sóng, sau đó cô đẩy ghế ra xoay người bỏ đi, đóng mạnh cửa lại. Lục Duyên Hưởng chờ mấy giây, cửa lại được mở ra lần nữa, Bùi Diên dựa vào khung cửa, cúi đầu nhìn anh, nở nụ cười quyến rũ: "Bác sĩ Lục, tối nay đến nhà tôi chứ?"

Lục Duyên Hưởng cười, lắc đầu: "Cô nên ngồi xuống nói chuyện với tôi thì hơn."

Bùi Diên vẫn giữ nụ cười đó: "Lúc nãy khi nhìn tôi, ánh mắt anh có phần mê muội, tôi rất đẹp, đúng không?"

Lục Duyên Hưởng nhìn thẳng vào cô, "Tôi sẽ không phát sinh quan hệ với bệnh nhân của mình."

...

Đạo diễn hô "Qua", Bae Joohyun ngừng cười, nhận ly nước nóng do Solar bưng tới, vừa thổi ly nước vừa nhìn Kim Taehyung. Vừa nãy là cảnh giới thiệu sơ qua về Bùi Diên, cô ấy nổi danh trong làng thiết kế thời trang khi chỉ mới mười tám tuổi, những năm qua không ngừng nhận được những giải thưởng quốc tế lớn, nhưng cuộc sống của có chỉ là một khoảng tối trăng rồng tuyệt vọng... Không biết cuộc sống tươi đẹp ra sao. Không biết tuổi trẻ nhiệt huyết là gì.

Jackson vẫn chưa đi, đây là lần đầu tiên anh thấy Bae Joohyun đóng phim, không ngờ cô lại diễn tốt đến thế, lúc này cô làm anh cảm thấy rất xa lạ.

Quay xong cảnh này, Bae Joohyun còn một phân cảnh vào buổi tối nên cô có nhiều thời gian nghỉ ngơi, Jackson hỏi cô: "Cùng ăn trưa nhé?"

Bae Joohyun: "Không được đoàn phim có cơm hộp."

Cô sẽ ăn cùng Kim Taehyung.

Từ trước đến nay Jackson không thích ép cô mặc dù có đôi khi anh rất muốn làm vậy, thật ra thỉnh thoảng cô cũng rất ngoan ngoãn, rất nghe lời khiến anh vui đến phát điên, cho rằng rốt cuộc cô cũng nhìn thấy điểm tốt của anh, nhưng qua ngày hôm sau cô lại trở về là cô gái nóng nảy thích xù lông nhím. Cô luôn thay đổi thất thường.

Sau đó anh đi du học, thời gian về thăm nhà cũng không nhiều, chờ đến khi anh tốt nghiệp thì cô đã bị Hana đưa ra nước ngoài. Hai người không gặp nhau suốt một thời gian dài, đến khi gặp lại, ánh mắt cô nhìn anh đã vương nét xa lạ.

Bae Joohyun thấy Jackson ra về thì ôm túi giữ ấm ngôi trên ghế xem kịch bản, nhưng lại không lật sang trang nào.

Lúc Bae Jinyoung bảo cô đính hôn với Jackson, ông đã nói: “Jackson vẫn luôn thích con, bắt kể là nhân phẩm, ngoại hình hay gia thế thì nó không có gì để chê trách, con ở cạnh nó sẽ sống tốt, cho dù..."

"Cho dù anh ấy biết con bị bệnh thì cũng không chê con đúng không?"

"..."

•••

Trời tối, Bae Joohyun chuẩn bị quay cảnh thứ sáu, chính là phân
đoạn mà cô đã thử vai.

Cảnh quay vô cùng suôn sẻ, chỉ một lần là qua, Bae Joohyun nhìn đống hỗn loạn trên mặt đất, lòng bàn tay truyền đến cảm giác đau đớn do bị móng tay đâm sâu vào, rất lâu rồi cô chưa được đập đồ sảng khoái như thế. Trước kia, mỗi lần đập đồ xong, cô sẽ cảm thấy tội lỗi như mình đã làm sai chuyện gì đó, sau đó có sẽ ngoan ngoãn dọn dẹp sạch sẽ những mảnh vỡ.

Cô thích khoái cảm khi đập đồ, cũng thích khoảng thời gian thu dọn những mảnh vỡ.

Còn Bùi Diên không có cảm giác tội lỗi, cô ấy chỉ có khoái cảm khi được giải tỏa.

Bae Joohyun có cảm giác nhân vật này đã khơi dậy quá khứ của cô, càng ngày cô càng khó khống chế được tâm trạng của mình. Nhìn chằm chằm đống đổ nát dưới đất mà tổ đạo cụ vẫn chưa kịp dọn đẹp, cô bỗng đứng lên, lấy cây chổi ở gần đó, bắt đầu quét dọn.

Hành động của cô làm mọi người sửng sốt, anh chàng trong tổ đạo cụ vội vàng chạy qua định lấy cây chổi trong tay cô: "Cô Bae, mấy chuyện này cứ để chúng tôi, cô đừng làm.'

Bae Joohyun cố chấp nắm chặt cây chổi:"Tôi đập, tôi sẽ dọn."

Bae Joohyun và nhân viên đạo cụ tranh qua giành lại khiến mọi người chú ý, Kim Taehyung đang trao đổi cùng đạo diễn, anh nhìn sang, thấy cô cẩn thận quét dọn từng góc thì khẽ nhíu mày, đạo diễn Kang cũng thấy cô gái này bướng bỉnh quá, "Bae Joohyun, cháu giành mất công việc của người ta thì bọn họ biết làm gì? Cháu cứ tập trung quay phim cho chú nhờ."

Bae Joohyun ngẩng đầu, cười hiền lành:"Cháu sẽ dọn sạch sẽ ạ, cháu đập nên cháu sẽ dọn."

Không ai nhận ra sự kỳ lạ của cô, chỉ thấy cô gái này rất tốt bụng, còn giúp nhân viên đạo cụ dọn dẹp hiện trường.

Đôi lông mày của Kim Taehyung càng nhíu chặt, đạo diễn gọi anh: "Taehyung? Tiếp tục nào."

Anh lấy lại tinh thần, nhìn đạo diễn, cười: “Vâng, cảnh ngày mai của Lục Duyên Hưởng và Bùi Diên..."

Bae Joohyun dọn dẹp sạch sẽ không sót một mảnh vỡ nào, nhân viên đạo cụ gãi đầu cảm ơn cô, cô nhìn chằm chằm cái thùng rác chứa đầy các mảnh vụn, chợt tỉnh táo, cô đang làm gì thế?

Bỏ cây chối xuống, cô quay người bỏ đi, tựa như đang tìm cách trốn chạy, cũng tựa như đang tìm cách khóa chặt một linh hồn vào tận sâu đáy lòng

Đó không phải là cô, không phải là cô, chắc chắn không phải là cô.

Bae Joohyun đi về nhà mình. Kim Taehyung còn có cảnh quay, tối nay phần diễn của cô đã xong nên thấy cô bỏ về cũng không ai nói gì.

Ngày hôm sau, mới sáng sớm đạo diễn đã nói: "Bây giờ quay cảnh của Nayeon và SeoJoon trước, buổi chiều tính sau."

Nayeon thấy lạ: "Không phải buổi sáng quay phần của Bùi Diên sao?"

Đạo diễn: "Con nhóc Bae Joohyun xin nghỉ rồi."

Nayeon nhíu mày, sao mà cô ta kiêu căng quá thế không biết, mới khai máy có mấy ngày mà đã xin nghỉ rồi. Lần trước cô gặp Jackson mới biết Jackson là vị hôn phu cũ của Bae Joohyun, ai trong đoàn phim cũng hiểu rõ vì sao anh đầu tư cho bộ phim này, Hai người đều được Shin Hye dẫn dắt nhưng tài nguyên của Bae Joohyun tốt hơn cô rất nhiều. Cô lăn lộn mấy năm trời mới lên được vị trí tiểu hoa đán, được đóng vai nữ hai trong phim điện ảnh của đạo diễn Kang, còn Bae Joohyun thì hay rồi, nhận ngay vai nữ chính.

Shin Hye quá thiên vị, có chỗ dựa tốt thế đấy.

Buổi tối, Kim Taehyung quay phim xong, thay quần áo rồi lên xe. Taeyong đang gục trên vô lăng ngủ gà ngủ gật, nghe thấy tiếng đóng cửa thì giật mình tỉnh giấc quay đầu lại: "Kim ca, về chưa?"

Kim Taehyung đưa vào lưng ghế, lấy điện thoại ra:" Đợi một lát."

Bae Joohyun mới tắm xong nghe thấy tiếng chuông điện thoại, nhìn màn hình thấy là cuộc gọi của Kim Taehyung thì vội vàng nghe máy.

"Alo."

"Vẫn chưa ngủ hả?"

“Vâng, mới tắm xong, anh quay
xong rồi hả?"

Kim Taehyung cúi đầu ừ, hỏi cô:

"Em ở đâu?"

Bae Joohyun ngồi trên sofa, ôm cái gối vào lòng bỗng dưng thấy phấn khích: "Anh muốn tới đây hả?"

Kim Taehyung giơ tay nhìn đồng hồ, mười một giờ rồi, "Em cho anh biết địa chỉ đi"

Bae Joohyun vui vẻ đọc địa chỉ cho anh xong thì ghẹo:"Nhớ chưa? Gần lắm, anh đi bộ tới cũng được, mà không được, anh mà đi bộ thì sẽ có một đám fans đi theo anh, càng lúc càng đông giống như quả cầu tuyết..."

Cô tưởng tượng đến hình ảnh đó thì cười, nếu bây giờ Kim Taehyung tới thật thì chắc là tối nay anh sẽ ở lại luôn, đáng tiếc là cô đang trong kỳ kinh nguyệt, Bae Joohyun vô cùng tiếc nuối: "Tiếc là hôm nay em không tiện, hay là mấy ngày nữa rồi anh hẵng tới?"

Kim Taehyung mím chặt môi, cô lại quay trở lại làm tiểu ma nữ rồi.

“Ai bảo lần trước anh nhịn làm
chi, bây giờ hối hận chưa?"

Cô càng nói càng đi xa quá xa, Kim Taehyung cắt đứt lời cô, cúp điện thoại.

Taeyong quay đầu lại: "Kim ca bây giờ có về khách sạn không?"

Kim Taehyung ngã người ra sau, đeo bịt mặt, nhắm mắt lại, “Ừ, về khách sạn."

Kim ca nhịn giỏi thật. Taeyong lái xe, nghe người đàn ông ngồi đằng sau nói: "Mấy cuốn sách mà tôi bảo cậu mua hôm bữa ấy mua lại cho tôi nhé "

Taeyong :"Lúc xếp hành lý, em đã bỏ nó vô vali rồi mà, hôm trước em lấy ra để ở trên bàn ấy"

"Thiếu hai quyển, mua lại đi."

"Ơ" Taeyong cố nhớ lại. "Em nhớ
là em mua đủ rồi mà nhỉ?"

Kim Taehyung lấy bịt mắt xuống nhìn ra cửa sổ, nghĩ tới hành động kỳ lạ và tính tình thay đổi thất thường của Bae Joohyun, cả hai quyển sách bị cô lấy nữa, "Đúng là mua đủ, nhưng tôi làm mất rồi, mua thêm đi.'

Taeyong gật đầu: "Dạ."

Gần đây Kim ca lạ quá, bình thường anh ấy có bao giờ đánh mất sách đâu, hôm nay còn làm đổ cà phê lên người, không giống anh ấy chút nào.

Nhưng lại giống với người đang
yêu.

Sáng hôm sau, Kim Taehyung và Bae Joohyun tới trường quay rất sớm, Bae Joohyun hóa trang xong thấy không có ai để ý tới liền lẻn vào phòng nghỉ của Kim Taehyung, Taeyong đang ở trong phòng, thấy cô vào thì tự giác đi ra ngồi.

Ra tới cửa, anh ta nói với Kim Taehyung: "Kim ca, em đi mua sách nhé"

Kim Taehyung gật đầu.

Chờ trong phòng chỉ còn hai người, Bae Joohyun lập tức đi qua ngồi lên đùi anh, cô ôm lấy cổ anh, nở nụ cười ngọt ngào: "Taeyong đi mua sách gì thế?"

Kim Taehyung kéo tay cô xuống: "Chuyện này phải hỏi cậu ấy chứ "

Bae Joohyun hừ khẽ: “Em còn tưởng là mua cho anh"

Kim Taehyung ôm eo cô kéo cô xuống khỏi người mình rồi đứng dậy đi pha cà phê. Anh đưa ly cà phê cho Bae Joohyun, cô vui vẻ nhận lấy, uống một ngụm rồi gọi anh: "Này, Kim Taehyung!"

Anh bưng ly cà phê, dựa nhẹ vào bàn, khẽ trả lời bằng giọng mũi: "Hửm?"

Bae Joohyun cười: "Hôm nào chúng ta đi hẹn hò đi, đừng để người ta biết là được."

Kim Taehyung nhìn cô, nhướn mày: "Em muốn đi đâu?"

Bae Joohyun nghiêng đầu suy nghĩ, cô cũng không biết nên đi đâu, Kim Taehyung quá thu hút sự chú ý, muốn hẹn hò với anh thì phải lén lút thôi.

Nếu ra nước ngoài được thì tốt quá. "Để em nghĩ đã nghĩ ra rồi thì sẽ nói cho anh biết "

Anh đặt ly cà phê xuống, giọng bình thản: "Ừm."

Thư ký trường quay gõ cửa, đứng ở bên ngoài nói vào: "Kim ca, chuẩn bị quay rồi."

Kim Taehyung nhìn Bae Joohyun, hai người lần lượt đi ra ngoài, nhân viên đã quen với việc Bae Joohyun vào phòng nghỉ của Kim Taehyung, không ai nghĩ nhiều cả, dù sao hai người cũng là nam nữ chính, quay chung với nhau nhiều nhất, lại vừa hợp tác xong một phim, thân thiết cũng là chuyện bình thường.

Cảnh đầu tiên trong ngày hôm nay là cảnh của Kim Taehyung và SeoJoon, đạo diễn giải thích cho hai diễn viên, sau đó chuẩn bị quay.

Bae Joohyun đợi ở bên ngoài, Solar cầm điện thoại đi tới, ghé vào tai cô nói nhỏ: "Joohyun, em có điện thoại."

Bae Joohyun nhìn màn hình, lạnh nhạt: "Chị nghe giúp em đi, nói em đang bận quay phim "

Solar thoảng sửng sốt, nhanh chóng cầm điện thoại đến một góc, nhìn chữ "Bố" trên màn hình:"Xin chào bố của Bae Joohyun, Joohyun đang quay phim, không tiện nghe điện thoại ạ!"

Bae Jinyoung nhíu mày: "Cô là ai?"

"Cháu là trợ lý của cô ấy ạ."

"Tôi biết rồi, lát nữa bảo nó gọi lại cho tôi"

Cúp máy, Solar chuyển lời của Bae Jinyoung cho Bae Joohyun. Bae Joohyun cười giễu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước.

Hơn một tiếng sau, tới cảnh quay của Bae Joohyun và Nayeon.

Kết thúc phần quay buổi sáng, Bae Joohyun ăn cơm hộp do đoàn phim cấp, thức ăn hơi nguội, ăn được vài miếng thì không thấy ngon miệng, đột nhiên có rất muốn hút thuốc, cô không mang theo thuốc nhưng Bùi Diên hút thuốc nên đoàn phim có chuẩn bị thuốc, là loại nhẹ.

Lấy bao thuốc trên bàn, cô tìm một góc yên tĩnh, nhìn ra ngoài cửa số châm thuốc, hút được nửa điếu, điện thoại trong túi quần reo chuông

Bae Joohyun lấy điện thoại ra, nghe máy: "Bố. "

Bae Jinyoung: "Tối nay về nhà đi, con về đây mấy ngày rồi mà không chịu ghé qua nhà lần nào, con coi có được không?"

Bae Joohyun cười, một tay buông thỏng bên người, ngón tay mảnh mai gảy nhẹ tàn thuốc, cô dựa vào tường, ngẩng đầu, nhả ra một vòng khói.

Đó là cảnh tượng mà Kim Taehyung nhìn thấy khi đi ra khỏi nhà vệ sinh. Anh nhanh chóng nhận ra rằng người trước mặt không phải là Bae Joohyun mà là Bùi Diên.

Anh nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của cô: "Được rồi, hai ngày nữa con sẽ về."

Bae Joohyun cúp điện thoại, điếu thuốc đã tàn, cô lại rút thêm một điếu ra khỏi hộp, bỗng nhiên nhận ra có gì đó không đúng, vừa quay đầu lại liên nhìn thấy Kim Taehyung đang đi về phía mình.

Cô có cảm giác như mình bị bắt quả tang làm chuyện xấu, bao thuốc trong tay như củ khoai lang nóng bỏng tay, không biết phải cầm như thế nào.

Đa số đàn ông đầu không thích phụ nữ hút thuốc, Kim Taehyung cũng vậy. Anh đi tới trước mặt cô, giật lấy điều thuốc trên tay cô, chậm rãi nhìn cô: "Anh đã bảo khi nào em muốn hút thuốc thì nói cho anh biết rồi mà."

Bae Joohyun bỗng bật cười, cô rất muốn ôm anh nhưng ở đây là hành lang, đằng kia còn có hai nhân viên tổ đạo cụ đang làm việc.

Cô kiềm chế mong muốn của
mình, cười khẽ "Anh quản thúc
em đó à?"

Lúc một người đàn ông muốn quản thúc một người phụ nữ, điều đó có nghĩa là anh ta đã để ý đến cô ấy. Bae Joohyun nghĩ thế, nụ cười càng lúc càng rạng ngời, nụ cười đó làm Kim Taehyung cảm thấy mất tự nhiên nhưng gương mặt vẫn giữ được sự điềm tĩnh thường ngày, anh lấy hộp thuốc lá, "Đây là đạo cụ của đoàn phim. "

Bae Joohyun:"..."

Cô đành trơ mắt nhìn anh tịch thu đạo cụ quay phim xoay người bỏ đi, không nói câu gì nữa.

Cùng lúc đó, Taeyong cũng vừa về, anh ta đặt hai quyển sách lên bàn, Kim Taehyung nhìn hai cuốn sách, "Đem về khách sạn đi."

Taeyong nghi hoặc: "Không thể chờ tới khi anh quay xong rồi đem về à?"

Kim Taehyung gật đầu: "Ừ, đem về ngay bây giờ đi."

Để cô ấy không nhìn thấy rồi lại
trộm mất nữa. Rốt cuộc cô ấy đang sợ điều gì?

Anh cúi đầu nhìn hai cuốn sách, trên bìa in dòng chữ "Bệnh tâm thần phân liệt" và "Rối loạn nhân cách phân liệt".

Trước khi nhận được kịch bản phim "Khúc mắc", anh cũng nhận được kịch bản có đề tài tương tự, nhưng khi xem kịch bản, anh thấy không hài lòng lắm nên không nhận. Đạo diễn Kang là đạo diễn nổi danh, biên kịch Lee cũng là biên kịch hàng đầu, không thể nghi ngờ đây là bộ phim hay, anh không muốn bỏ qua.

Nhưng có một điều anh không ngờ tới. Đó là Bae Joohyun.

Bae Joohyun không ở khách sạn nên không thể lén vào phòng anh, thế nên hai người rất ít có thời gian riêng tư bên nhau, hằng ngày cô chỉ có thể tận dụng mọi cơ hội để vào phòng nghỉ của anh, nhân lúc không có ai sẽ trộm hôn anh, ôm anh. Ban đầu Kim Taehyung còn đuổi cô ra, nhưng về sau thì cứ để mặc cô.

Ba ngày sau, hơn sáu giờ tối, Bae Joohyun quay phim xong rồi tự lái xe về nhà họ Bae, đến nơi chưa tới bảy giờ, đúng lúc Bae Jinyoung cũng vừa về tới nhà, cô giúp việc đang dọn cơm, Bae Doona và Lee Mina ngồi ở hai bên bàn, Bae Jinyoung ngồi ở giữa bàn, cả nhà vui vẻ hòa thuận.

Cô giúp việc thấy cô về thì mừng rỡ, "Cô, cô hai về rồi."

Bae Joohyun nhìn bàn ăn, sao mà chói mắt quá, cô nhanh chóng quay đầu sang chỗ khác. Lee Mina rất đẹp, ngoại hình dịu dàng, nhờ chăm sóc tốt nên dù hơn bốn mươi mà vẫn rất trẻ. Hồi nhỏ, lúc Hana chưa về, Bae Joohyun vẫn luôn tưởng Lee Mina mới là mẹ ruột của cô, cô bắt chước Bae Doona gọi bà là mẹ, tuy còn nhỏ nhưng cô đã suy nghĩ rất nhiều, mỗi lần cãi nhau với em gái, mẹ luôn bênh vực em, nên mặc dù vô cùng ấm ức nhưng cô vẫn nghĩ đó là lỗi của mình.

Khi đó cô luôn cố gắng ngoan ngoãn để mẹ thích mình, nhưng cho dù cô ngoan thế nào đi nữa thì mẹ đều thương em gái hơn.

Tất nhiên cũng có ngoại lệ, đó là khi ở trước mặt Bae Jinyoung, Lee Mina sẽ bênh vực cô, những lúc đó, cô bé mới bốn, năm tuổi mừng như được cho kẹo, cả ngày vui vẻ vì hôm nay mẹ thương mình hơn em gái. Nhưng Bae Jinyoung vừa đi, mẹ lập tức không thích cô nữa.

Vì thế nên hồi nhỏ, mong muốn lớn nhất của cô là bố mẹ cùng ở bên cô, như thế mẹ sẽ luôn thích cô.

Bây giờ nghĩ lại mong muốn đó của mình, Bae Joohyun cảm thấy cực kỳ khó chịu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com