Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5

[Jieun pov]

"Cái này tốt hơn tôi nghĩ."  Khóe môi anh nhếch lên thành một nụ cười. 

Tôi không biết tại sao nhưng tôi cảm thấy nhẹ nhõm sau khi nghe những lời của anh ấy.  Tốt hơn anh nghĩ?  Điều đó có nghĩa là tôi đã được anh thừa nhận?  Tôi có thể coi nó như một lời khen không? 

"Mặc dù nó cần chỉnh sửa một chút. Đưa cho tôi cây bút."  Tôi đưa cho anh ta một cây bút bi mà không hỏi anh bất cứ điều gì. 

Anh bắt đầu rê bóng tờ giấy.  Đây là thời điểm thích hợp để tôi quan sát các đặc điểm của anh ấy một cách đúng đắn. Đặc điểm của anh ấy không thực sự thay đổi nhiều ngoại trừ việc anh ấy đã giảm cân và trông trưởng thành hơn.  Tôi có thể nói rằng anh ấy đã không phẫu thuật thẩm mỹ.  Anh ấy vẫn có một mí mắt và tôi nghĩ rằng đó là sự quyến rũ của anh ấy.  Tôi luôn nghĩ rằng những người có mí mắt là quý giá vì chúng rất hiếm.  Hầu hết mọi người xung quanh tôi đều có mắt hai mí. Ngay cả những người độc thân cũng sẽ đến bác sĩ phẫu thuật và biến chúng thành mắt hai mí.  Tôi rất vui vì anh ấy đã không thay đổi điều đó.  Mặc dù, có một cái gì đó trong mắt anh đã thay đổi rất nhiều. 

Nỗi buồn.  Nó không còn ở đó nữa.  Anh ấy có vẻ hạnh phúc hơn bây giờ.  Tôi thậm chí có thể nhìn thấy nụ cười của anh ấy.  Nó ngọt ngào như tên của anh ấy, Suga.  Đường.  Nhưng sau đó, một lần nữa, anh đã có thể làm những gì anh muốn bây giờ.  Tất nhiên anh rất vui.  Mặc dù lúc đó chúng tôi chưa coi là bạn bè, tôi vẫn hy vọng điều tốt nhất cho anh ấy. 

Tầm nhìn của tôi chuyển từ mặt sang tóc.  Anh ấy đã nhuộm tóc như tất cả các thần tượng.  Với kiểu tóc sành điệu đó, anh gần như trông như một người khác.  Kiểu tóc thực sự quan trọng đối với mọi người vì nó có thể thay đổi ngoại hình của người ấy như phẫu thuật thẩm mỹ.  Cách anh ấy mặc quần áo là đơn giản nhưng thời trang.  Một chiếc áo phông đen và quần jean rách.  Anh ấy chắc chắn có hào quang thần tượng xung quanh mình ngay bây giờ. 

Min Yoon Gi đã là một thiên tài hồi đó.  Làm thế nào anh ta vẫn có thể là một thiên tài sau một thời gian dài như vậy?  Cách anh ấy sửa lời bài hát của tôi rất chuyên nghiệp và nghiêm túc.  Niềm tin vào anh cũng tràn trề.  Anh ấy nhìn hoàn hảo theo cách này.  Tôi bị cuốn hút bởi anh ấy một lúc.

  "Đây."  Anh đưa cho tôi lời bài hát một cách thỏa mãn.  Đó là lúc tôi nhận ra rằng tôi đã nhìn anh ấy trong vài phút.  Tôi lấy lời bài hát và nhìn chúng thật kỹ lưỡng. 

Tôi đã kinh ngạc.  Anh ấy đã điền vào những phần tôi vừa bị mắc kẹt.  Ngay cả cụm từ tôi không thể nghĩ đúng lúc này, anh ấy đã sửa đổi chúng.  Trông nó thật hoàn hảo. 

"Wow."  Tôi thốt lên với một biểu cảm khó tin.

"Tôi nghĩ rằng công việc của cậu không tệ. Cậu có tài năng nhưng thiếu thực hành và kinh nghiệm cá nhân." 

"Cảm ơn, tôi đoán là mình phải cải thiện bản thân nhiều hơn." 

"Cậu có sản xuất bài hát không?" 

"Tôi đã thử trước đây nhưng hóa ra rất tệ."  Tôi cười ngượng nghịu. 

"Tôi hiểu rồi. Cậu có thích làm việc cho Bighit không?"  Anh nhấp một ngụm cà phê trước khi hỏi tôi. 

"Tôi? Cậu đùa à? Tôi nghi ngờ rằng Bighit thậm chí sẽ không chấp nhận tôi." 

"Tôi có thể giới thiệu cậu với Bang PD vì cậu tài năng." 

"Thật sao? Đợi đã, không.  Sẽ thật kỳ lạ nếu cậu giúp tôi ''

''Thật kỳ lạ? "Anh cau mày.

" Toàn bộ mọi người trong công ty sẽ nhìn tôi khác đi và tôi không muốn điều đó.  Nếu tôi thực sự muốn, tôi hy vọng tôi có thể tự mình đi vào, không dựa dẫm vào ai đó. "

Ngoài ra, mối quan hệ của chúng tôi thậm chí không thân thiết với anh ấy để giúp tôi như thế. Tôi ý nghĩ đó cho riêng mình.  thật đáng sợ vì anh ấy đã cười quá nhiều trong một ngày.

"Được rồi.  Nhưng hãy xem xét để áp dụng công việc một mình.  Tôi chắc chắn rằng Bighit không lãng phí tài năng như cậu. "

" Vâng, tôi sẽ nghĩ về điều đó. "

Anh gật đầu và tiếp tục uống nước. Điện thoại của tôi reo vào lúc này. " Xin lỗi, xin lỗi. "

"Yah! Ji Eun ah! OMG! TÔI ĐƯỢC CHỌN RỒI!"  Eun Ji đang la hét ở phía bên kia của điện thoại. 

"Trời ạ, cậu thực sự làm cho công ty?!" 

"Tôi cũng không thể tin được." Cô ấy đang cười như điên. Tôi có thể tưởng tượng khuôn mặt phấn khích của cô ấy

"Cậu ở đâu?" 

"Ừm ... tôi sẽ ra sớm. Đợi tôi ở cổng chính?" 

"Chắc chắn rồi."  Tôi gác điện thoại. 

"Min Yoon Gi? Hiện tại tôi nên đi ngay bây giờ. Bạn tôi đang đợi."  Tôi quay về phía anh. 

"Cậu đã đến với bạn của cậu?"

Tôi gật đầu và tiếp tục: "Cô ấy đã thử giọng để trở thành một thần tượng ở Bighit vì vậy tôi đã đi cùng cô ấy. Cậu biết gì không, thật ngạc nhiên.  Cô ấy đã vượt qua buổi thử giọng! "

" Vậy thì, tôi chắc chắn cậu cũng có thể vượt qua.  "

Tôi cảm thấy được khích lệ vì không ai thực sự khen ngợi công việc của tôi như anh ấy đã làm.

" Cảm ơn cậu.  Đối với tất cả mọi thứ. " Tôi đã tặng anh nở một nụ cười chân thành.

''Tôi có thể mượn điện thoại của cậu một lúc? " Anh đột nhiên nói.

Tôi bối rối về những gì anh ấy sẽ làm với nó. Có gì đó không ổn với tôi. Tôi mở màn hình khóa và đưa điện thoại của tôi cho anh ấy và không hỏi bất cứ điều gì. Min Yoon Gi bấm phím và đưa lại cho tôi. Sau đó, thông báo điện thoại của anh ta reo lên. Tôi nhìn vào màn hình. Anh đã thêm số của mình vào điện thoại của tôi. Tên "87 |".

Tôi rất vui vì điều đó bởi vì tôi chưa bao giờ nghĩ rằng anh ấy sẽ cho tôi số điện thoại của mình một cách dễ thương như vậy.

''Chúng ta có thể gặp lại nhau vào một ngày khác." Anh nói.

"Chắc chắn rồi."

Thời gian trôi qua. Min Yoon Gi hoàn toàn khác  Bây giờ, khi tôi nhìn anh ấy lần cuối trước khi rời đi, tôi thấy một nụ cười cay đắng dán trên mặt anh ấy. Tôi có nhìn nhầm không? Đó phải là ảo giác, tôi tự nhủ.

Tôi đợi Eun Ji ở lối vào chính trong khoảng năm phút. Cô ấy đã khoe khoang về cách Bang PD thích phần trình diễn của cô ấy. Ông ấy đã khen ngợi cô vì tài năng của cô rất tốt.

"Thấy Bang PD làm tớ còn sốc hơn cả khi nhìn thấy BTS.  Bang PD là huyền thoại!  Bởi vì ông ấy đã tạo ra những huyền thoại. "

Eun Ji không thể ngừng nói về Bang PD tuyệt vời như thế nào ngay cả trên đường trở về nhà. 

"Vậy khi nào cậu bắt đầu thực tập?" 

"Tuần tới. Ji Eun ah, khi mình bắt đầu tập luyện, chúng ta sẽ có ít thời gian gặp nhau hơn .." Eun Ji buồn bã kéo tay áo tôi, gần như làm tôi mất tập trung trên đường. 

"Mình không nghĩ như vậy."

"Tại sao?" 

Tôi đã xem xét đề nghị của Min Yoon Gi.  Tôi đã không có một công việc thích hợp cho đến bây giờ.  Đó là thời gian để tìm đúng.  Tôi muốn thử phỏng vấn cho một thực tập sinh trong việc sáng tác.  Ý tôi là, hầu như tôi không được chấp nhận nhưng một lần thử có nghĩa là không có hại. 

''Mình có vài điều muốn nói với cậu sau khi chúng ta đến nhà cậu."

***

"Ôi chúa ơi! Cậu thật may mắn! Cậu đã quên lấy chữ ký của họ cho mình phải không?!''  Cô nắm lấy tay tôi và lắc thật mạnh. 

"Không, nó sẽ rất kỳ lạ." 

"Cậu thậm chí không kể chuyện con người thật của họ cho mình nghe." 

"Thôi nào, cậu có thể gặp họ thường xuyên khi cậu luyện tập ở Bighit." 

Eun Ji mỉm cười khi nghĩ về điều đó và nói một cách mơ màng, "Nếu tôi trở nên nổi tiếng, điều đó có nghĩa là họ sẽ nhận ra tôi?"

"Eun Ji ah."  Tôi gọi cô ấy để ngăn giấc mơ của cô ấy lại. 

"Ừ?" 

"Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi nói với bạn điều gì đó điên rồ hơn là gặp BTS?"

"BTS?" 

''...''

"Cái quái gì vậy?! Cậu nói cái gì? Thật sao? Cậu đã gặp BTS? Cậu đang đùa mình đấy à?" 

Như tôi đã dự đoán, Eun Ji đã phản ứng thái quá bằng cách nắm lấy tay áo của tôi. 

"Woah, mình đã nói với cậu không được mất kiểm soát!" 

"Làm thế nào tôi có thể bình tĩnh? Đó là BTS! Cậu thậm chí không phải là fan của họ nhưng cậu có thể gặp họ một mình. Thế giới này hoàn toàn không công bằng!" 

Eun Ji đã nói về việc thế giới không công bằng như thế nào trước khi tôi im lặng. 

"Cậu có thể bình tĩnh? Mình chưa nói xong." 

Cô ấy lườm tôi và hít một hơi thật sâu.  "Cậu đã gặp ai? Tất cả bọn họ?" 

"Không, chỉ là Min -- ý mình là Suga và Jungkook."

"Tốt hơn gặp BTS?"  Cô ấy cho tôi một cái nhìn không thể.  Tôi gật đầu. 

"Tuyệt, mình bắt đầu ghét cậu rồi đấy nhưng hãy tiếp tục. '' 

"Mình biết Suga."

"Mình cũng biết anh ấy." Cô ấy trả lời, khiến tôi muốn đảo mắt.

"Ý tôi là tôi đã biết anh ấy trước khi ra mắt."

Cô ấy nhìn tôi một cách rất sốc và không nói nên lời.  Mặc dù vậy, phản ứng của tôi cũng giống như cô ấy khi tôi phát hiện ra Suga là Min Yoon Gi.

"Chúng mình là bạn học khi chúng mình ở trường trung học." Tôi đã nói trước để phá vỡ sự im lặng.

"Đợi đã, cậu có biết tất cả không?  Suga oppa là bạn cùng lớp của cậu à? "

"Không, tất nhiên. Đó là khi cậu đưa mình đến buổi hòa nhạc của họ và mình nhận ra rằng đó là anh ấy."

"sinh năm 93 , Daegu? Ôi chết tiệt."  Cô ấy biết rằng tôi đến từ Daegu.  Và sau này, tôi đến Seoul để tiếp tục học đại học. 

"Yeah, điên rồi phải không? Tôi cũng không thể tin rằng anh ấy đã trở thành một thần tượng." 

"Cậu đã quay lại sau đó?" 

"Không." 

"Sau đó, anh ấy đã nhận ra cậu sao?" 

"Ừm, mình thật sự rất ngạc nhiên khi anh ấy nhớ tên mình." 

"Có lẽ anh ấy đã phải lòng cậu trước đây?"

"Eww, không đời nào! Chúng mình đã cùng nhau thực hiện một dự án. Vì anh ấy là một thiên tài, mình cho rằng trí nhớ của anh ấy rất tốt." 

"Anh ấy là một thiên tài trong trường học của cậu?"  Eun Ji trông thật mê hoặc.  Cô đã mong chờ được nghe nhiều câu chuyện về anh. 

"Chà ... anh ấy đứng thứ nhất trong trường chúng mình mỗi năm." 

"Wow, không có gì lạ khi anh ấy có một tài năng âm nhạc như vậy!"

Tôi gật đầu trước lời nói của cô ấy.  Sau khi nghe những bài hát anh ấy sản xuất, tôi thừa nhận rằng anh ấy thực sự rất giỏi.  Chuyên nghiệp. 

"Hai người đã nói về chuyện gì vậy?" 

"Chỉ là một cuộc trò chuyện bình thường. Anh ấy thậm chí còn hỏi mình có muốn tham gia Bighit để sản xuất âm nhạc không."

"Và câu trả lời của cậu là gì? Cậu đang xem xét nó?" 

"Đúng, vì mình không có một công việc thích hợp ngay bây giờ." 

"OMG vâng! Sau đó chúng ta có thể gặp nhau mỗi ngày." 

Tôi cười khúc khích với cô ấy khi nghĩ rằng "Có thể." 

"Mình cũng muốn gặp BTS. Ho Seok oppa quá đẹp. Mình tự hỏi rằng anh ấy như thế nào ngoài đời ..." Cô tiếp tục kể về một thiên thần J-Hope như thế nào. 

Tôi giấu chuyện Min Yoon Gi đã cố tự tử cho Eun Ji nghe.  Thậm chí anh ấy không bao giờ nài nỉ tôi giữ bí mật nhưng tôi đã quyết định không bao giờ nói với ai điều đó mãi mãi.  Đó sẽ là một bí mật giữa cả hai chúng tôi.

***

có mấy đoạn trans không mượt thì các cậu cũng cố lướt qua nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com