Chap 14
Chihiro mở mắt ra. Trước mặt cô bé lại là cái hành hôm nọ. Cô bé đứng lên, đi dọc theo hành lang. Đi đến cánh cửa, cô bé áp tai vào. Vừa mới đặt tai xuống, cô bé liền dứt ra, sợ hãi...
Những gì cô bé nghe thấy qua cánh cửa là tiếng "PHẬP" khá to, cùng tiếng "gừ" khá trầm. Rồi sau đó, mọi thứ tối dần đi. Ngực cô bé đau nhói, cảm giác cứ như là mình đã mất một thứ quý giá nào đó...
...
Chihiro mở mắt ra. Trời đã sáng, và mọi người đã đi hết, Lin cũng thế. Cô bé chỉ còn một mình trong buồng ngủ.
Chihiro ngồi dậy, cảm thấy đầu mình ê ẩm (phải thôi, lúc ngất đập nguyên cái đầu xuống sàn mà :D). Ngó quanh phòng, cô bé thấy đồ đạc vẫn chưa được xếp vào trong tủ. Có vẻ như mọi người đã bỏ đi khá vội.
"Mọi người đi đâu mà gấp dữ vậy nhỉ?"
Rồi Chihiro đứng dậy, gấp tấm đệm và chăn lại rồi cho vào tủ. Khi cô bé mở tủ ra, cô bé ngạc nhiên. Quần áo bị xáo trộn tùm lum. Chả có cái nào ra hồn cả. Chihiro lấy tay đẩy đống quần áo xuống, bỏ tấm đệm và chăn vào, rồi nhét mớ quần áo vô. Phải mất một lúc sau cô bé mới nhét vô nổi, vì nó khá là nhiều và nặng.
"Chihiro, em đang làm gì đó?"
Chihiro quay lại. Là Haku.
'Anh ấy làm gì ở đây vào lúc này?' Chihiro nghĩ. 'Có khi nào là anh ấy đã biết mình bị ngất không?'
"Anh làm gì ở đây vậy, Haku?"
Haku cười.
"Không có gì đâu. Chỉ là anh biết là em bị ngất nên đến thăm thôi."
'Biết ngay mà'
"Em không sao đâu. Anh đừng lo cho em. Đi làm việc đi."
"Làm việc á? Việc gì?"
"Chẳng lẽ anh không phải làm cho Yubaba sao?"
Haku phá lên cười.
"Yubaba là cái gì cơ chứ? Bà ta chả là gì đối với anh cả."
'Chuyện này đáng nghi đây.'
Nụ cười trên mặt Haku tắt hẳn khi bắt gặp cái nhìn chăm chú của Chihiro.
"Em đã ăn gì chưa?" Haku hỏi.
'Chắc có lẽ anh ấy vẫn còn bình thường.'
"Dạ chưa."
Haku móc gói cơm nắm ra.
"Ăn đi này."
Ba chữ trong câu nói duy nhất của Haku làm Chihiro phân vân. 'Có khi nào là anh ấy "bất bình thường, đáng khả nghi" không? Hay là Haku vẫn chính là Haku, ân cần, chu đáo đối với mình?'
Chihiro tiến 1 bước.
'Nếu đúng là anh ấy thật, thì anh ấy làm gì ở đây vào lúc này? Đáng lẽ ra anh ấy phải làm cho Yubaba chứ.'
Chihiro tiến thêm 1 bước nữa. Haku mỉm cười.
'Nhưng nếu khả nghi, thì mình không được ăn những cái cơm nắm đó. Lỡ anh ấy bỏ độc thì sao?'
Chihiro tiến lại thêm 1 bước. Giờ thì khoảng cách giữa hai người chỉ còn 3 bước chân.
'Haku đã nói mình là thần linh, nên chắc mình có thể miễn kháng với độc được.'
Chihiro tiến thêm một bước nữa, chìa tay ra lấy một cái cơm nắm của Haku.
"Chúc em ngon miệng." Haku cười, rồi bỏ đi.
Chihiro giật bắn mình. Trước đây có bao giờ Haku nói với cô bé như thế đâu? Khả nghi thật.
Chihiro cắn một miếng (thật ra là chưa hết nguyên một cái đâu).
"Ưm...ngon quá!" Chihiro nói.
Nhưng chưa kịp cắn miếng thứ 2, Chihiro nghe tiếng bước chân. Chihiro đoán là có 2 người đang chạy đến đây. Quả đúng là như vậy, Riku và Blu đang chạy tới buồng ngủ của cô bé.
Cô bé cắn miếng thứ 2. Cô bé có cảm giác là cô bé không thể nào cưỡng lại cái vị ngon của miếng cơm nắm này. Tiếng bước chân của Riku và Blu càng lúc càng rõ hơn.
Cô bé cắn miếng thứ 3. Hết luôn cái cơm nắm. Vừa dứt miếng cơm nắm xong, Riku và Blu vừa tới.
"Không kịp rồi." Riku nói.
Cô bé ngó ra cửa. Riku và Blu đang đứng đó. Chihiro nghe thấy Riku nói, liền trả lời:
"Kịp cái gì cơ?"
BỊCH!
Chihiro ( lại) ngất. Riku và Blu chạy tới.
"Mụ Yubaba đó...Tớ thật sự muốn giết mụ ta." Riku nói, mặt đỏ lên vì tức giận. Ngay tức khắc, trời ở bên ngoài nổi giông tố lên.
"Ấy, bình tĩnh lại. Chết người á!" Blu nói.
"Chết ai?" Riku nói. Trời càng lúc càng tối, gió càng thổi mạnh hơn.
"Tớ lẫn Chihiro đây nè!"
"Ơ thế à? Xin lỗi nhé!" Rồi trời dịu hẳn đi.
Blu lấy 2 ngón tay chạm vào cổ của Chihiro.
"Mụ Yubaba này..." Giờ thì tới lượt Blu.
"Sao thế?"
"Bà ta lại lợi dụng Haku nữa rồi."
"Nhưng mà bà ta làm gì cơ."
"Bà ta lợi dụng Haku để được gần Chihiro. Bà ta ếm thần chú lên miếng cơm nắm."
"Thế thì làm gì bây giờ?"
"Từ từ đã. Giải thần chú trước đi nào."
Rồi Blu đặt tay lên trán của Chihiro, lầm bầm trong miệng:
"Hỡi thần Mặt trời tối cao, hãy cho tôi sức mạnh để hóa giải thần chú này."
Rồi tay của Blu phát ra một luồng sáng màu xanh. Luồng sáng đó đi vào đầu của Chihiro. Sau một hồi, một luồng khói trắng bốc ra từ đầu Chihiro, rồi biến mất.
"Là thần chú Ảo ảnh." Blu nói.
"Sao?"
"Thần chú làm cho người bị phù phép nhìn thấy nhiều ảo ảnh khác nhau. Trong vòng 48 tiếng tiếp theo, nếu không thể nào tự thức dậy khỏi những ảo ảnh đó, thì người ấy sẽ chết."
"HẢ?"
Blu gật đầu.
"Tuy là mình đã hóa giải thần chú, nhưng ảo ảnh thì vẫn còn. Nên ưu tiên việc đầu tiên là phải đánh thức Chihiro lại. Không thôi cô bé sẽ chết đó."
"Thế thì lại phải tìm cách cứu Haku trước. Chỉ có Haku mới có thể làm nổi những chuyện này thôi."
"Đúng đó."
Chihiro ngồi dậy. Mặt cô bé cứ khờ hẳn ra.
"Hai người là ai vậy?" Chihiro hỏi.
"Tớ là Ri..."
Riku chưa kịp nói tên ra đã bị Blu chặn họng lại.
"Giờ chưa phải lúc để nói sự thật đâu. Cứ đóng giả trước, rồi sau đó tính sau."
Riku lại thôi.
"Bọn tớ là bạn của cậu." Blu nói.
"À...Mizuki với Hayashi phải không?" Chihiro hỏi.
"Ờ...phải..."
"Tớ nhớ hai cậu lắm. Mà tớ đang ở đâu mới được chứ?"
Riku và Blu nhìn nhau, dường như hai người đang bảo nhau 'nói gì đi chứ'.
"À...ở nhà của tớ." Riku nói, cười.
"Mà tại sao?"
"Ba...ba mẹ...cậu..." Riku ngập ngừng.
"...đã cho cậu ngủ chung bên nhà bọn tớ." Blu nhanh nhảu nói.
Riku đá lông nheo Blu.
"Có gì đâu. Kinh nghiệm sống với trẻ con thời giờ mà." Blu cười.
Riku hất mặt lên.
"Thôi cũng đã trễ rồi. Cậu đi ngủ trước đi." Blu nói.
"Nhưng mà tớ chưa mệt."
"Cậu ngủ đi, rồi mai tớ bao chầu kem."
Riku đá Blu một cái. Blu quay lại chỗ Riku.
"Làm thế làm chi?" Blu hỏi.
"Cậu hứa bao tớ chầu bánh, thế mà không làm. Giờ lại đi hứa với người khác là bao chầu kem. Thế là sao?" Riku nói.
"Từ từ đi...chỉ là dụ thôi."
"Dụ mà thế à?"
Rồi Riku cảm giác như có ai đó đang nắm bộ kimono của mình. Riku quay lại, thấy Chihiro đang sờ bộ kimono của mình.
"Cậu đang mặc gì thế?" Chihiro hỏi.
"À...đồ ngủ thôi." Riku đáp, ngượng ngùng.
"Các cậu chuẩn bị đi ngủ à?"
"Ừ...hay là chúng ta cùng đi ngủ luôn đi." Blu nói.
Riku khều Blu.
"Thế thì sao mà đi được?"
"Từ từ...xài linh vật riêng đi."
"Nhưng mà..."
"Thế thì chúng ta đi ngủ thôi." Chihiro nói.
Rồi Riku và Blu giúp Chihiro trải đệm ra cho cô bé, và cho cả 2 người. Rồi cả 3 nằm xuống. Không hiểu vì sao Chihiro vừa đặt lưng xuống là ngủ ngay. Riku và Blu thấy thế, liền lén đi ra. Nhưng vừa bước ra tới cửa, Chihiro ngồi dậy.
"Hai cậu đi đâu đó?" Chihiro hỏi.
Cả 2 giật bắn mình.
"À...không có gì."
"Thế thì đi ngủ đi."
Cả 2 đành quay lại, chui vào đệm và ngủ. Giờ thì Blu và Riku đều không thể đi đâu được hết.
"Lấy linh vật ra." Blu nói thầm.
(Linh vật có thể hiểu tương tự giống con chim của Zeniba ấy)
Rồi Riku và Blu lầm bầm gì đó, và từ tay của hai người xuất hiện 2 linh vật. Của Riku và chú chim bồ câu bằng giấy màu hồng (nổi thiệt), còn Blu là con chim sẻ màu đen. Cả 2 con linh vật đều bay ra khỏi căn phòng.
"Cầu mong sẽ đến chỗ Haku kịp." Blu nói thầm.
...
Cả 2 con linh vật bay qua hết hành lang, đến cánh cửa sổ cuối cùng, cả 2 bay ra. Vì căn phòng của Yubaba nằm ở trên cùng nên cả 2 con đều bay lên đến trên cánh cửa sổ cao nhất.
Vì cả 2 con đều mập như nhau, không thể nào lách qua được khe cửa sổ giống Zeniba, nên con chim sẻ của Blu dùng mỏ của mình đục một lỗ ở cánh cửa sổ. Xong rồi cả 2 đi vào trong.
"Công việc ta giao cho ngươi sao rồi?" Tiếng của Yubaba.
Cả 2 con bước xuống khỏi cửa sổ, đi ngang qua phòng tắm, rồi bay tới căn phòng cuối cùng nằm ở bên tay phải hành lang.
"Tôi đã làm đúng như những gì bà đã dặn." Là tiếng của Haku.
...
"Haku đang làm cái gì trong phòng của Yubaba chứ?" Blu nói thầm.
...
"Tốt. Bây giờ ta thưởng cho mi." Yubaba lấy một cái li, đổ chút rượu, rồi đưa cho Haku. "Ăn mừng chiến thắng nhé."
Yubaba cũng rót cho mình một li. Haku chưa kịp uống thì bà ta đã uống cạn. Linh vật của Riku và Blu đậu trên vai của Haku. Yubaba thấy cả 2 con liền sặc.
Tranh thủ lúc bà ta còn đang bị sặc (:D), thì đôi mắt của cả 2 con linh vật sáng lên. Của Riku màu hồng, còn của Blu màu xanh thẫm.
...
"Tới lúc rồi đó. Làm đi Riku." Blu nói thầm.
"Được."
Rồi Riku lầm bầm.
"Ta, thần khí hậu, ra lệnh cho ngươi, hãy phát ra luồng sáng để bảo vệ bầu trời và người ta yêu quý."
...
Từ đôi mắt của con chim bồ câu hồng phát ra luồng khói. Luồng khói này bay vòng quang đầu của Haku, trước khi che kín hết mắt của Haku.
...
"Tới lượt tớ." Blu nói.
Rồi Blu lầm bầm.
"Hỡi thần Mặt trời dũng mãnh, hãy cho tôi sức mạnh để có thể cướp đi thị giác của kẻ thù của ta."
...
Con chim sẻ của Blu phát ra một thứ ánh sáng giống như ánh sáng mặt trời.
"Cái quái gì...A!" Yubaba la lên. Vì không chịu che mắt lại, nên mắt bà ta bị mù (tạm thời thôi).
Rồi cả 2 con linh vật bám chặt vào vai Haku. Con chim của Blu mổ vào tim Haku một phát, thì Haku như tỉnh giấc lại.
...
"Haku cậu phải về đây nhanh lên!" Blu sử dụng con chim của mình để liên lạc.
"Nhưng có chuyện gì cơ?" Haku "nhá" lại.
"Chihiro đã bị Yubaba phù phép rồi."
"HẢ?"
(To be continued)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com