7.
Suốt chặn đường mặc dù Jimin có đi gần nhưng khoảng cách đó vẫn còn quá xa đối với một đứa cận thị nặng như em, thật sự không hề nhìn rõ người phía trước huống hồ là mặt đường . Minjeong loạn choạng bước đi , mấy khi lại vấp vào chân Jimin , tiếng người qua đường trò chuyện càng làm em cảm thấy thật khó chịu .
Suy nghĩ rất lâu , em quyết định chậm rãi tiến gần cô chần chừ nắm vào cổ tay , ổn hơn em nghĩ nhiều . Jimin thoáng nhìn hành động bất ngờ kia , thật sự cô chẳng có ý kiến gì ,nhưng thế này ổn với cả hai chứ , việc Minjeong nắm trực tiếp vào cổ tay Jimin như vậy hẳn không gây khó chịu . Mặc khác , vấn đề ở đây là Minjeong đang nắm quá chặt , còn giữ nguyên vị trí đó khá lâu nên làm cho cô có hơi mỏi , nhiều lần Jimin muốn đổi bên nhưng khi thấy Minjeong thì em cứ trông như dẫu thế nào cũng chẳng muốn buông . Y hệt đứa trẻ sợ bị lạc người thân vậy .
Mới chỉ 3 phút trôi qua mà Minjeong cả người đã mồ hôi đầm đìa , con đường này lắm dốc thế không biết . Em suốt ngày đi học chỉ tập trung ngồi một chỗ học , không mấy khi vận động . Biết trước nếu nghe lời Hyunbin thường xuyên tập luyện để đối mặt với mấy trường hợp thế này thì sẽ không có chuyện để thể lực yếu như vậy .
" Không sao chứ ? " -.
" Vâng " -.
Cô tự hỏi liệu Minjeong có thực sự ổn không khi mang bộ dạng mệt mỏi đó . Đường cũng đâu có xa lắm , sức khỏe của em thực sự là không tốt như vậy cô cũng chẳng lường trước được . Jimin dừng chân , đi vào băng ghế dưới góc cây nghỉ chân , Minjeong tìm được chỗ ngồi như vớt được phao cứu sinh , ngồi thở lấy thở để , dùng tay quạt cho vơi đi bớt vài phần nóng nực .
" Cho hỏi mình đến nơi chưa ạ ? " -.
" Vẫn chưa , còn một khoảng nữa " -.
" Vâng " -.
Gì mà một khoảng chứ , chân em đã mỏi đến mức nhấc lên không nổi chứ đừng nói đến đi .
" Nếu em mệt thì mình nghỉ ở đây đến khi em cảm thấy ổn hơn " -.
Jimin ngồi vào băng ghế cạnh em , khoảng cách thật gần , bờ vai cô chạm vào vai Minjeong . Gò má em lại ửng lên vài vệt hồng , tim đập loạn xạ như muốn thoát khỏi lòng ngực , em điên mất ,làm gì phải ngại với việc này. Là chạm vai thôi, Kim Minjeong mau tỉnh táo lại đi chứ, đến Jimin còn thấy nó bình thường mà ngồi gần hơn , vậy hà cớ gì em ngại nhỉ .
Tay cô bấm điện thoại thật chăm chú , miệng còn phát ra tiếng cười thầm . Minjeong tự dưng tỉnh hẳn , tâm trí em đặt ngàn câu hỏi rằng Jimin đã nhắn tin với ai ? Bạn trai ? Gia đình hay bạn bè ? Cười vui như vậy hẳn không phải bạn trai đâu , chắc chắn không phải , có mơ cũng không phải , Minjeong tin vào điều đó .
Đang yên đang lành tự dưng có đám nhóc từ đằng xa chạy ùa tới đùa giỡn mạnh bạo , đứa này đẩy đứa kia nghiên qua ngã lại , trong số chúng có đứa suýt thì đâm đầu vào cạnh ghế nhọn , may có Jimin kịp thời đở cho .
" Có sao không? " -.
" Cảm ơn ạ " -.
" Wow..wow.., chị là tiên nữ hả ? " -.
Một cậu nhóc ngước ánh mắt lấp lánh của nó nhìn người vừa giúp bạn nó đầy ngưỡng mộ , khen ngợi sự xinh đẹp của Jimin , bọn nhỏ còn lại cũng tròn xoe mắt thầm cảm thán theo . Jimin được một pha cười như được mùa , cô thừa biết mình đẹp nhưng tới mức độ gọi là tiên nữ thì hơi quá . Hay cô nên hùa theo bọn nhỏ cho vui nhỉ .
" Ô !! Bị lộ mất rồi " -.
" Chị thật sự là tiên nữ hả ? " -.
" Đúng thế . Nếu có người biết được chuyện này thì chị không thể về nhà của mình nữa mất . Làm sao đây huhu..huhu " - Jimin trưng bộ dạng bối rối hết sức chân-thực diễn một màn sướt mướt cho bọn nhỏ xem làm chúng bất ngờ chẳng nói nên lời .
" Bọn em sẽ giữ bí mật !! Tuyệt đối !! " -.
" Đúng, chị yên tâm !!! " -.
Tâm trạng cô vui vẻ hẳn ra , mấy đứa trẻ con này đúng là đáng yêu thật đó . Jimin hí hửng quay sang Minjeong muốn chia sẻ niềm vui cùng em , chợt cái ánh nhìn kì thị đó đập thẳng vào cô làm dập tắt ý định ban đầu , là ý gì chứ . Jimin làm vậy là bất thường lắm à , mấy trò vặt trêu trẻ con thôi có cần làm đến mức như vậy .
Em vờ che lấy tai của mình quay hướng khác như chẳng có chuyện gì xảy ra . Mà rõ ràng có nghe hết tất cả rồi còn giả nai như chưa biết , thà nói thẳng là Jimin bị kì lạ thì chí ít tâm trạng cô sẽ ổn hơn là khi bị em kì thị thầm lặng như thế . Khiến Jimin cụt cả hứng nói chuyện , đứng lên cùng Minjeong tiếp tục đến cửa tiệm hoa . May thay cửa tiệm đúng thật nằm ngay gần chỗ nghỉ chân nên em thở phào nhẹ nhõm vì không phải đi đường dài nữa .
" Có ai không ? " -.
Bước vào cửa tiệm , cậu nhân viên nằm gục trên bàn nghe tiếng gọi liền ngồi bật dậy cúi chào , tập tài liệu trên đầu cậu ta rớt xuống bàn tạo ra âm thanh lớn , mắt cậu còn đọng lại giọt nước vì ngáy ngủ .
" Là Jongseok thật à ? Tôi cứ ngỡ đâu cô nhân viên lần trước sẽ phục vụ chứ . Aigoo...Bao nhiêu lâu không gặp, cậu Lee vẫn lùn như xưa ha , đáng yêu quá đi~~~ " - Jimin bẹo vào má cậu ta .
" Mời chị về , vị khách kia có thể ở đây . Tiệm chúng tôi không chứa chấp mấy loại thích trêu người khác " -.
" Quá đáng thật đó ! " -.
" Chị nói ai quá đáng đáng , không phải chị------- "-.
" ---- " -.
Tình hình có vẻ căng thẳng hết biết . Vừa đặt chân vào trong đã gây gổ với nhân viên , Yu Jimin thật muốn ra về sớm mà bỏ em ở đây . Trong lúc Jimin còn đang nhướng người so đo một chuyện chẳng đáng nói với cậu Lee , thì có một đứa trẻ vị thành niên là Minjeong đứng như trời trồng ở đó nghe hai người lớn cãi nhau , có khác gì mấy đứa nít ranh cãi cọ không . Thật khó coi . Em còn lầm tưởng đâu Jimin chỉ có tính cách hơi thất thường thôi , thì ra Jimin còn có cái khía cạnh hay trêu ghẹo người ta đáng ghét như này .
" Ừm...hưm...xin hỏi em vào đây muốn tìm loại hoa nào ? Để tôi tư vấn cho " - Jongseok nhanh chống quay lại với công việc .
" Là cái loại lần trước tôi mua !.. " - Jimin lên tiếng .
" Thế thì... " -.
Cậu nhân viên chòm người lên kệ tủ cao , lấy xuống một chậu hoa lớn đặt ngay quầy tiếp tân cho em xem . Minjeong nheo mắt , màu sắc của nó khá đa dạng nhỉ , đúng là lần đầu tiên em thấy loại hoa này . Em cúi xuống lấy chậu hoa để ngửi hương thơm của nó mà hụt hết mấy lần làm em khó chịu ra mặt đành nhờ người ta đưa đến gần hơn.
" Này , cho tôi mượn kính " -.
" Đây là tiệm hoa chứ có phải tiệm kính đâu ! Làm gì có ! " -.
" Xì..thế cái quái gì trên kệ thế kia, treo một đống kính ở đây để trưng thôi aslamf tôi còn tưởng để bán. Đúng là sở thích quái gở" -.
" Yu Jimin ! " -.
Bắt đầu nữa rồi , Minjeong chẳng có ý định chen ngang vào giữa cuộc cãi vã đó , để mặc cho họ thõa thích cãi nhau xong rồi cũng tiếp tục công việc thôi . Mà dẫu em có la lên rồi chôm cái chậu này về không chừng họ còn chẳng để tâm nói chi tới giãn hòa .
" Hoa này tên gì vậy ạ ? Nó có mùi thơm quá " -.
" Nó là.. " -.
" Hoa Jimin đó !! " -.
" Hả ? " -.
" Vì chị chẳng phải bông hoa kia vừa xênh đẹp lại vừa thơm như tôi , nên hoa đó mới tên là hoa Jimin . Haha đúng phải không Jong....seok...? " -.
Tự dưng sóng lưng Jimin ớn lạnh hẳn bởi hai ánh nhìn không thể nào khinh bỉ hơn , bộ cô có nói sai ở đâu làm hai người họ khó chịu à . Không lí nào như thế , chỉ là cô muốn nói đùa cho bầu không khí dễ chịu hơn thôi . Bọn họ hiểu lầm ý của cô chăng .
" Được rồi tôi sai . Cứ tiếp tục " -.
Thật ra thì Jimin có nói gì thì họ cũng đâu có nghe ,chỉ nhìn cho cô biết thân biết phận xíu thôi chứ những gì cô nói y hệt từ lỗ tai này chạy qua lỗ tai kia , một chữ cũng chẳng ai nghe . Em Minjeong và cậu Lee làm gì có thì giờ mà quan tâm chứ, bọn họ bận bàn về cái hoa thơm thơm kia rồi . Jimin ngồi chống tay một góc chờ em , quan sát thấy Minjeong có vẻ khá giỏi mảng ngoại giao , nó cứ khác hẳn với khi nói chuyện cùng cô . Do Jimin làm con bé khó xử vì tính cách thân thiện quá mức của mình chăng .
Cô tự cảm thấy chán bản thân mình thật , đối với em thì Jimin là gì cơ chứ . Con bé dễ thương đến thế thì quá xứng đáng để trở thành chị em kết nghĩa của cô cơ mà , thế nào lại thành cái gai trong mắt của em thì coi như xong . Chiếc điện thoại trong túi quần chợt rung lên khiến Jimin thoát khỏi mớ suy nghĩ vu vơ , có tin nhắn mới nữa rồi .
____________
Yohan.kim
Chuyện khi nãy chúng ta bàn em thấy thế nào ? Nơi đó em thấy ổn không ?
Yohan.kim
Hay anh đến đón em đi chơi luôn nhé ?
__Jiman2__
Tiếc quá , hôm nay em bận mất rồi
Hẹn anh lần sau nha . Em khao anh gà được không ?
Yohan.kim
Nhớ giữ lời đó .
____________
Kết thúc cuộc trò chyện ngắn ngủi , Jimin thầm thở dài , cô cũng muốn đi chơi lắm nhưng cô bận với con bé ở kia mất rồi . Jimin mãi ngồi nghịch lọn tóc con vì chán thì cô để ý có bóng người chiếu hằn lên tầm nhìn của mình , mới ngước mắt lên đã thấy em nó đứng trước mặt , hai mắt đăm chiêu nhìn cô nhưng biểu cảm đó liền biến mất nhanh chóng và trở thành biểu cảm e ngại rồi cười cười như đứa ngốc .
" Em cần gì sao ? " -.
" Không ạ " -.
Đứng trước mặt người ta làm bộ dạng đó , Jimin cảm thấy có chút nguy hiểm đâu đây . Giống như sắp có điềm báo cho tương lai vậy .
" Jimin-ssi không đi đâu hôm nay hả ? " -.
" Không nhất thiết , " -.
" Em sẽ trả ơn chị . Vậy chị..có thể đi....chơi.....cùng em không...? " - Giọng nói em càng về cuối câu thì càng nhỏ dần rồi không nghe thấy gì nữa , làm Jimin đành tự đưa ra quyết định .
" Vậy mua cho chị cốc nước đi " -.
" Thế thôi ạ ? " -.
Cô cười gượng gạo , Minjeong dường như em đã quên mất mảng kí ức về vụ việc Jimin vừa làm gãy kính của em hồi ở quán cafe rồi đấy . Thậm chí cô còn chẳng mang theo đủ tiền để mua cái kính mới cho em nữa là , làm sao Jimin dám đòi hỏi cho được .
Minjeong có chút hụt hẫn , dường như con bé không hài lòng về thứ mà cô muốn em trả ơn . Em cầm cái kính gãy mò đường qua quán nước gần nhất mua loại đồ uống mà Jimin yêu cầu rồi đem cái mặt bí xị cầm ly nước đưa cho cô .
" Đưa cho chị kính của em " -.
Em ngoan ngoãn nghe theo , ngồi kế bên chờ đợi Jimin sẽ làm gì với cái kính . Được một lúc sau , Jimin nhẹ đeo nó vào cho em , chính tay cô dùng dây nơ thắt lại chỗ bị gãy trên kính. Mặc dù tay nghề thủ công của Jimin tuy chẳng được xem là tốt nhưng đôi khi cũng có ngoại lệ , ví dụ điển hình là bây giờ .
" Tuy hơi xấu nhưng mà đó là điều duy nhất bây giờ chị làm được , chị sẽ đền cái khác cho em sau " -.
Cái ánh mắt dịu dàng đó cô dành cho em sao quá đỗi chân thực . Lần nào cũng thế , em sẽ chẳng thể chịu nổi nếu cô cứ tiếp tục như vậy . Minjeong im lặng thật lâu , gương mặt em trầm lặng không chút biểu cảm , Jimin lo lắng sợ nó làm em không thích .
" Jimin-ssi " -.
" Chị đây " -.
" Em... " -.
______________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com