Chương 15
Riley bật dậy khỏi chiếc ghế sofa nơi cô vừa nằm dài vì kiệt sức, bỗng dưng toàn thân như bùng nổ sinh lực khi đánh rơi chiếc điện thoại xuống đệm.
Cô bước ra cửa, trong lòng tràn ngập một nỗi hồi hộp căng thẳng lạ lẫm, thứ cảm giác mà trước đây chưa từng xuất hiện mỗi khi Gianna ghé qua. Nhưng cũng đúng thôi, Gianna chưa từng bất ngờ tìm đến cô để dành riêng khoảng thời gian chỉ có hai người kể từ khi Riley bắt đầu sống lại cuộc đời mới của mình.
Cô chỉ dừng lại thoáng chốc, lấy một hơi thở, rồi kéo cửa mở ra.
Gianna đang đứng đó, ngay trước cửa nhà cô, khoanh tay, với vẻ mặt chờ đợi như một nữ thần vừa bị chọc giận.
"Hey. Cậu làm gì ở đây vậy?" Riley hỏi, vội vàng hắng giọng để che đi cách tim mình vừa nhảy dựng khi nhìn thấy Gianna.
"Mình không được chào đón ở đây à?" Gianna đáp, giọng như thách thức.
Cô ấy không hẳn là giận dữ. Nhưng... bất an, Riley nghĩ, vừa quan sát vừa cắn má mình.
Mà khi Gianna bất an nhất là về những thứ bình thường cô ấy luôn chắc chắn như Riley thì Gianna dễ dàng nổi cáu.
Riley cố tình lùi một bước nhường chỗ cho Gianna bước vào. Vì việc chính mình lại có thể khiến Gianna bối rối để lộ sự dễ tổn thương... đã đủ để Riley ngừng tự giày vò bản thân.
"Đừng ngớ ngẩn thế. Cậu biết là lúc nào cũng có thể đến đây mà."
"Mình là người tìm được chỗ này cho cậu đấy thôi." Gianna mỉm cười nhẹ, vừa nói vừa bước ngang qua Riley.
Đúng là Gianna đã tìm căn hộ này cho Riley và Ellie chín năm về trước. Khi đó, Gianna học chung một lớp với con gái ông chủ tòa nhà, rồi đến nhà cô ấy làm bài tập nhóm. Tình cờ thế nào, Gianna đã chốt kèo cho Riley và Ellie thuê căn hộ này ngay hôm ấy.
Dù đây là căn hộ của Riley và Ellie còn Gianna thì chuyển sang nơi rộng rãi hơn từ năm cuối đại học nhưng Gianna đã dành quá nhiều thời gian ở đây từ đó đến giờ, đến mức nhiều lúc Riley cảm giác như họ vẫn đang là bạn cùng phòng.
Việc có Gianna trong căn hộ này là điều quá đỗi quen thuộc với Riley. Sự thân thuộc ấy hiện rõ trong cách Gianna treo áo khoác lên móc bằng một động tác thuần thục hay cách cô bước thẳng vào phòng khách mà chẳng cần nhìn.
"Đến thẳng tận nguồn cơn." Gianna buông lời như thể lặp lại suy nghĩ trong đầu Riley, trong lúc Riley lững thững theo sau.
Chỉ vài giây sau, Gianna quay người lại đột ngột, khiến Riley khựng lại suýt va vào cô. Gianna khoanh tay, nhìn chằm chằm Riley.
"Đây là bài học cuộc đời do chính Riley Jane Beckett dạy. Khi cậu thấy bối rối hay cần câu trả lời, thì phải đến tận gốc rễ. Nên mình mới ở đây." Gianna giải thích, chẳng cần thiết, còn đưa tay khua quanh căn phòng.
Tim Riley đập thình thịch, cổ họng khô rát.
"Dạo này cậu cư xử cứ... cứ kỳ lạ." Gianna khó khăn tìm từ, khuôn mặt nhăn lại đáng yêu đến nỗi Riley chỉ muốn hôn cô.
Ý nghĩ đó, ham muốn đó, xoáy sâu trong Riley, cuốn sạch mọi lời lẽ.
Nhưng Gianna lại tìm được chúng.
"Ý mình là, hôm nay cậu đưa Joel đi cùng? Thôi thì cũng được, Joel chơi cùng với bọn mình thì chẳng sao." Gianna lắc đầu, thở dài nặng nề. "Nhưng giống như cậu đang cố tránh xa mình vậy. Nghe có vô lý không? Mình đã tự nhủ hàng trăm lần là cậu sẽ không bao giờ làm thế. Nhưng nó vẫn đang xảy ra."
Cô hạ ánh mắt sắc bén nhìn thẳng Riley như thể thách Riley dám phủ nhận. Thậm chí không để Riley có cơ hội, Gianna tiếp tục:
"Thứ nhất, đưa Joel đi cùng. Thứ hai, hôm thứ sáu vừa rồi, cậu cắt ngắn buổi giặt đồ của bọn mình. Cậu thậm chí chưa gấp xong đồ thì đã chạy biến đi rồi. Thế là sao?" Gianna giơ ba ngón tay. "Thứ ba, tuần trước khi xem The One, cậu không ngồi cạnh mình mà ngồi hẳn sang ghế bên kia! Như thể mình bị dính bệnh truyền nhiễm ấy. Cậu làm mình có cảm giác mình phải đeo khẩu trang."
Nếu hôm đó Gianna thật sự đeo khẩu trang, Riley đã không bị đôi môi đỏ rực với lớp son mới thử của Gianna làm cho mất tập trung. Có lẽ... Riley đã không mải nhìn đôi môi đó đến thế.
Ý nghĩ ấy lại càng khiến Riley thấy bất lực khi nhìn Gianna. Đôi má cô ấy hồng rực vì xúc động, giọng nói mang chút âm sắc lạ không hẳn là Phần Lan, cũng chẳng hoàn toàn Ý chỉ thoáng chút dấu vết của một người mà tiếng anh không phải ngôn ngữ mẹ đẻ.
Riley từng nhận thấy điều đó nhiều lần. Nhưng chưa bao giờ thấy... nóng bỏng như lúc này.
Giờ thì có. Cùng với nó là cảm giác tội lỗi khủng khiếp. Không cách nào giữ kín được nữa, kể cả khi Riley muốn.
"Cậu định giả vờ rằng tất cả chỉ do mình tưởng tượng ra à?" Gianna đẩy thêm, nhìn Riley chằm chằm, quai hàm cứng lại. "Vì nếu Riley có một điều chắc chắn, thì đó là cậu ấy không bao giờ nói dối."
"Mình nghĩ... mình chỉ hơi kỳ lạ một chút thôi." Riley buột miệng, chẳng kịp suy nghĩ. Chính là câu cô đã nói đêm hôm ấy, khi mọi chuyện bắt đầu. Và đến giờ, cô vẫn tin vào nó.
Câu trả lời khiến Gianna khựng lại. "Gì cơ?"
Riley mím môi, gom hết can đảm: "Mình – mình không cố tình tránh xa cậu, Gianna. Thật đấy." Vì cô không hề muốn vậy. Đó mới là sự thật. Cô không muốn tình bạn này thay đổi, cũng không muốn nó bị tổn hại.
Đó là điều vững chắc nhất trong cuộc đời cô.
Và Gianna có thể thấy rõ Riley đang thành thật bởi toàn bộ sự căng thẳng trong cô dường như tan biến, bờ vai rũ xuống, đôi tay đưa ra xung quanh như thể không biết bám víu vào đâu. "Thế thì... tại sao–"
"Mình nghĩ bản thân kỳ lạ... đúng mức thôi." Riley lặp lại, siết chặt nắm tay để chống lại cơn căng thẳng. "Một người suýt nữa đã... ngủ với bạn thân mình vài tuần trước."
Gianna nhìn chằm chằm cô, từng giây trôi qua, sự hoang mang dần hiện rõ trên gương mặt. "Ý cậu là... tất cả chỉ vì chuyện đó? Nó chỉ là một nụ hôn thôi mà! Không có gì to tát cả. Sau đó bọn mình còn cười mà."
Lời nói ấy khiến Riley đau nhói, gương mặt không giấu nổi sự nhăn lại. Cách Gianna thản nhiên phủ nhận đêm đó như một nhát dao găm vào lòng cô.
Nhưng cũng công bằng thôi đây chính là cái giá của sự thành thật. Có lẽ đó cũng là điều Riley cần nghe để dập tắt thứ tình cảm này.
"Lúc ấy mình không nhận ra, Gianna. Nhưng nó là một chuyện lớn. Ít nhất... với mình." Riley thú nhận, giọng khàn hẳn đi. Máu dồn lên tai, chảy rần rật, vừa đáng sợ vừa như một sự giải thoát.
Không thể giấu Gianna được. Không thể nói dối, không thể che giấu.
Và thật sự... được sống trong sự thật, dù đáng sợ, lại khiến Riley thấy nhẹ nhõm.
Gianna há hốc miệng, mắt mở to, nhìn Riley không chớp. Rõ ràng là quá sốc.
Điều đó khiến Riley bật cười khẽ, một cách vô lý. "Ừ, tin mình đi, chính mình cũng bất ngờ. Nhưng mình không thể ngừng nghĩ về cái đêm hôm ấy về những gì suýt nữa đã xảy ra." Cô thú nhận, giọng khàn khàn, mỗi chữ như cứa vào cổ họng. "Mình đã cố để nó không thay đổi gì cả... nhưng khó quá."
Gianna ngậm miệng lại. Rồi lại mở ra, rồi ngậm lại, môi mím chặt.
Trong lúc ấy, Riley vừa thấy biết ơn vì đã nói ra sự thật, vừa thấy tim mình đập đến muốn ngã quỵ.
"Khó... là khó thế nào?" Cuối cùng Gianna hỏi, hít sâu rồi nín thở.
Chờ đợi. Nhìn Riley bằng ánh mắt sắc bén đến mức Riley thấy tim mình như muốn nổ tung.
Riley nhìn lại, sững sờ, như toàn bộ cơ thể vừa bị chặn đứng. "Cậu thật sự bắt mình phải nói ra sao?"
Cô cảm giác như mình đã nói quá nhiều trong vài phút qua.
Gianna bước thêm một bước, lại gần hơn. "Đúng vậy. Mình muốn biết chính xác cậu đang cảm thấy gì, bởi vì... cậu đang khiến mình nghĩ ngợi. Và mình muốn chắc chắn rằng bản thân mình không hiểu nhầm."
Đúng là Gianna. Cô ấy luôn muốn mọi sự được nói thẳng, rõ ràng. Thậm chí còn thích thú với những lời thú nhận kiểu này. Riley có thể tưởng tượng ra ngay cảnh Gianna sẽ cười nhếch môi trêu chọc sau đó, sẽ giả vờ phe phẩy quạt cho má hồng của mình.
Nghĩ đến vậy lại khiến Riley dễ nói ra hơn. Dù sao thì... đó vẫn chỉ là Gianna.
"Được rồi." Cô đầu hàng. Nếu Gianna muốn, cô ấy sẽ có được nó. "Nếu điều cậu suy diễn từ đó là mình bị cậu hấp dẫn, thì cậu đúng rồi. Rất, rất bị cậu hấp dẫn. Chuyện đó không chỉ xảy ra vào đêm đó. Mà là lúc nào cũng vậy." Cô ấy nhấn mạnh từng từ, trước khi vò tay vào tóc và cười một cách điên cuồng. "Nếu cậu suy diễn rằng mình không thể ngừng nghĩ về cảm giác của đôi môi cậu trên môi mình hay cảm giác cơ thể cậu áp vào người mình thì cậu đúng rồi. Nếu cậu suy diễn rằng mỗi khi chúng ta ở bên nhau, mình đều nghĩ về việc có được cậu theo cách đó, cậu đúng rồi."
Gianna chăm chú nhìn cô, đôi mắt cô ấy rất – rất sắc sảo. Riley chưa bao giờ thấy Gianna nhìn cô như thế này.
Điều đó khiến bụng cô thắt lại và cô đứng chết lặng, bị cuốn vào ánh nhìn đó.
Gianna bước lại gần cô. Một bước, rồi một bước nữa.
"Cậu nghĩ về việc có mình, theo cách nào?" Giọng Gianna khàn khàn một cách nguy hiểm.
Điều đó khiến một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Riley, dừng lại giữa hai chân cô, khi cô nuốt nước bọt. Cô vẫn không thể nhúc nhích. Dù chỉ một phân. Ngay cả khi tim cô đập nhanh đến mức nếu cô có một tình trạng bệnh về mạch máu, cô đã vô cùng lo lắng.
Cô chỉ có thể nhìn Gianna, nhìn thẳng vào mắt cô ấy, tìm kiếm. Tìm kiếm, bởi vì những lời đó, được nói ra bằng giọng điệu đó, đang yêu cầu một câu trả lời rất cụ thể.
Gianna phải biết cô ấy đang yêu cầu Riley làm gì, cô ấy đang yêu cầu Riley nói gì. Cô ấy phải biết. Cô có thể chưa bao giờ ở trong tình huống này một mình với Gianna trước đây nhưng cô biết đủ về đời sống tình dục của Gianna để biết...
Có một sự khao khát trong mắt cô ấy, một cái gì đó muốn có đã khơi dậy tất cả những ham muốn mà Riley đã cố gắng kìm nén, khi cô ấy đứng cách Riley chỉ vài inch. Gần nhưng không chạm.
Mọi thứ trong cơ thể Riley lúc này đều tinh chỉnh theo Gianna. Khao khát và thiếu thốn. Rất thiếu thốn.
"Mình nghĩ về cậu, theo cách mà..." Cô liếm môi, chủ yếu là vì những hình ảnh cô có trong đầu. Tất cả những hình ảnh mà cô đã cố gắng không nghĩ đến trong vài tuần qua. Nhưng cũng bởi vì cô không bỏ lỡ cách mắt Gianna dõi theo chuyển động đó.
Và cô thực sự, thực sự thích nó.
"Mình muốn cậu." cô thừa nhận, những lời đó là một lời hứa mà cô thậm chí không hiểu nhưng cô biết cô đang thực hiện nó. "Mỗi khi cậu chạm vào mình, mình đều nghĩ về nó. Giống như mình đã bị nguyền rủa trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta vì đêm đó. Vì mình biết cảm giác của cậu khi cậu chạm vào mình. Khi cậu hôn mình. Và nó cảm thấy... chưa trọn vẹn."
Lời của cô chỉ là một tiếng thì thầm nhưng đủ lớn để vang vọng khắp căn phòng. "Điều gì cảm thấy chưa trọn vẹn?" Gianna nghiêng người lại gần hơn một chút. Đủ gần để Riley có thể vươn tay ra và chạm vào cô ấy nếu cô ấy muốn, nếu cô ấy dám nhưng cô ấy vẫn chưa làm. Ngay cả khi các ngón tay cô ngứa ngáy vì nó.
"Việc chúng ta chưa bao giờ... kết thúc. Việc mình chưa bao giờ thực sự chạm vào cậu. Việc cậu chưa bao giờ thực sự chạm vào mình. Mình muốn điều đó. Mình muốn cảm nhận cậu để biết cảm giác đó như thế nào. Mình muốn chính xác những gì món quà cậu đã tặng mình hứa hẹn, khi chúng ta ở trên giường cùng nhau."
"Chính xác thì món quà đã hứa hẹn điều gì?" Gianna lẩm bẩm câu hỏi, giọng cô ấy có vẻ chân thành. Như thể cô ấy thực sự muốn Riley trả lời.
"Gianna." Riley bật ra, một hỗn hợp của sự thiếu kiên nhẫn, sự kích thích và sự bực tức hòa quyện vào nhau bên trong cô.
Bởi vì Gianna là một người thích trêu chọc; điều đó không làm cô sốc.
Tuy nhiên, việc cô thích nó đến mức nào, thì hơi đáng ngạc nhiên hơn. Và thực tế là nó không quá trắng trợn như Riley có thể đã tưởng tượng, thì hơi lạ.
"Mình chỉ tò mò thôi." Gianna thì thầm, giọng cô ấy rất khàn khi cô ấy đứng cách Riley chỉ vài inch, hơi thở ấm áp của cô ấy phả vào má Riley. Tuy nhiên, cô ấy không có động thái nào để chạm vào Riley.
Giới hạn cuối cùng của Riley, bất cứ dấu vết kiểm soát nào mà cô đang duy trì - đã vỡ tan.
Cô nghĩ rằng cô có thể nghe thấy nó vỡ vụn, khi cô đưa cả hai tay ra và tóm lấy eo Gianna, kéo cô ấy thêm vài inch để cơ thể cô ấy áp sát vào người Riley.
Nó gần như quá tự nhiên, cô nghĩ trong thâm tâm, khi cô ngẩng cằm lên và tay Gianna ôm lấy hàm cô trong một chuyển động nhanh gọn, giữ Riley ở yên vị trí khi môi cô ấy chạm vào môi Riley.
Cô cảm thấy mình run rẩy trong sự kết nối đó, siết chặt tay hơn ở eo Gianna. Sau đó cô rên rỉ, bất lực, vào miệng Gianna khi cô nhận ra rằng trong chiếc áo len cắt ngắn của Gianna, tay cô thực sự đang trên cơ thể Gianna. Làn da cô ấy rất ấm và rất mềm và cô trượt lòng bàn tay xuống vừa đủ để cả hai tay hoàn toàn áp vào Gianna.
Gianna lướt lưỡi vào lưỡi Riley, rên rỉ trong nụ hôn khi Riley vuốt ngón tay từ hông xuống eo cô, dừng lại ở quần jeans của cô, trước khi di chuyển trở lại lên ngay dưới áo cô.
Và, chết tiệt, cô yêu cái cách Gianna hôn.
Nó thậm chí còn tốt hơn những gì cô đã nghĩ trong vài tuần qua, trong những lúc không thể kiểm soát mà tâm trí cô nghĩ về nó. Ngay bây giờ, nó cảm giác như việc hôn Riley là tất cả những gì Gianna quan tâm trên đời.
Cường độ của đôi môi cô ấy khi chúng di chuyển trên môi Riley gần như bầm dập. Nóng bỏng và hỗn loạn. Vừa đủ, không hề cẩu thả mà giống như niềm đam mê của cô ấy hoàn toàn không thể kiểm soát.
Cô ấy mút lưỡi Riley sau khi trêu đùa với nó, rồi lùi lại đủ để kéo nhẹ môi dưới của Riley bằng răng. Chỉ để thả ra và lao vào để có thêm. Cô ấy giữ Riley ở đó, ngay nơi cô ấy muốn cô, cả hai ngón cái của cô ấy vạch những đường lên xuống cổ của Riley, gửi những tia lửa đến mọi nơi cô ấy chạm vào.
Riley trượt tay quanh lưng trần của Gianna và ấn các ngón tay vào, cô tự hỏi liệu cô có làm điều đó không. Cô tự hỏi liệu Gianna có cảm thấy những tia lửa đó khi Riley chạm vào cô ấy không.
Cô nghĩ, từ những âm thanh phát ra từ cổ họng Gianna, rằng nó có lẽ cũng tương tự.
Chết tiệt, những âm thanh đó. Cô ấn người lại gần hơn, cong hông vào Gianna. Cô vẫn đang mặc quần legging và Gianna vẫn đang mặc quần jeans và cô hầu như không có ma sát từ nó nhưng cô cần nó.
Chúa ơi, sau vài tuần qua, sau sự giày vò vì muốn Gianna, cô cần nó.
Đó là niềm đam mê thô sơ và mọi cảm giác đều như thể nó đã khuếch đại mọi thứ mà Riley đang cảm nhận. Mọi cảm giác thèm muốn, thiếu thốn, kích thích mà cô đã kìm nén trong nhiều tuần đều quay trở lại.
Gianna trượt một tay xuống, các ngón tay dài lướt qua cổ Riley, trước khi di chuyển đến ngực cô, và sau đó lách xuống dưới cổ áo len của cô. Và cô muốn điều đó.
Cô muốn nhiều hơn nữa.
Cô muốn biết làm tình với Gianna sẽ như thế nào.
Bất chấp tất cả, bất chấp sự hấp dẫn và ham muốn, thực tế là làm tình với Gianna có thể sẽ xảy ra, sớm thôi đã khiến Riley kết thúc nụ hôn, ngửa đầu ra sau để chấm dứt sự tiếp xúc.
Cô thở hổn hển nhìn lên trần nhà, cố gắng lấy lại bất kỳ năng lực nào của mình, khi họ dừng lại.
Nghĩa đen là dừng lại.
Gianna vẫn ở yên đó, tay cô ấy đặt trên ngực Riley qua nhịp đập điên cuồng của trái tim cô, hơi thở của chính cô ấy thô ráp và rất nóng, áp vào cổ Riley. Cô rùng mình với nó và lời thú nhận có vẻ rất đơn giản, bây giờ. "Mình thực sự, thực sự muốn làm tình với cậu." Riley cố gắng hít một hơi thật sâu khi cô duỗi thẳng cổ và nhìn thẳng vào mắt Gianna, không ai trong số họ lùi lại.
Đôi mắt Gianna rất tối và rất mở khi cô ấy giữ ánh nhìn của Riley bằng ánh nhìn của chính mình. Tìm kiếm, rõ ràng là đang suy nghĩ kỹ, nhưng không nói.
Trong những giây trôi qua mà Gianna không nói gì, Riley coi đó là tín hiệu để cô tiếp tục nói. Để bày tỏ tất cả.
"Đó là lời hứa của món quà." Cô nhớ lại cuộc trò chuyện của họ có thể chỉ diễn ra cách đây năm hoặc mười phút, thành thật mà nói, cô không biết họ đã quấn lấy nhau bao lâu. "Rằng mình đã nói với cậu rằng mình muốn tạm gác chuyện hẹn hò và lãng mạn lại và chỉ làm tình thôi."
Gianna từ từ gật đầu và vẫn rất, rất lạ lùng đối với cô ấy không nói gì cả.
Riley có thể cảm thấy trái tim mình nhảy lên vì sự thật đó và cô biết Gianna cũng có thể cảm nhận được nó. Cô bắt đầu nhận ra, chỉ trong khoảnh khắc này, tình huống này khác biệt như thế nào so với Riley và Gianna mà cô đã quen, cô bắt đầu lùi lại.
Trong một thoáng, Gianna buông tay mà cô vẫn còn đang ôm lỏng lẻo phía sau đầu Riley, để vòng cánh tay đó quanh eo cô, giữ cô ở đúng vị trí. Ngay nơi cơ thể họ vẫn hoàn toàn áp sát vào nhau. Vừa vặn một cách phi lý.
"Và cậu muốn điều đó?" Gianna hỏi, dường như cuối cùng cũng tìm thấy giọng nói của mình. "Cậu muốn tạm gác chuyện hẹn hò và lãng mạn lại và làm tình. Với mình."
Giọng cô ấy có vẻ rất khàn rất hấp dẫn một cách không công bằng khi cô ấy nghiên cứu khuôn mặt Riley. Rất, rất kỹ lưỡng như thể cần tìm bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy Riley không biết cô ấy đang cố gắng chấp nhận điều gì.
Riley nghĩ, một cách khó chịu và đột ngột về em gái mình.
Cô có thể hình dung hoàn hảo vẻ mặt kinh hoàng của Ellie và sự kiên định của cô ấy khi nói với Riley về việc mở cái hộp Pandora này ra có thể thực sự làm hỏng một điều gì đó.
Cô có thể nghe thấy lời cảnh báo của Ellie, cô biết Ellie phản đối điều đang xảy ra giữa cô và Gianna đến mức nào. Cô biết em gái mình không sai; rằng làm điều này có khả năng làm hỏng một tình bạn.
Nhưng cô cũng không nghĩ rằng những quy tắc tương tự áp dụng cho tất cả mọi người.
Cô và Gianna, họ không giống như mọi người. Tình bạn của họ mạnh mẽ đến thế. Đặc biệt đến thế.
Cô có thể cảm nhận được nó, ngay cả bây giờ, ngay cả như thế này. Trong sự thoải mái hoàn toàn mà cô có, ngay cả trong cái ôm hoàn toàn mới này. Cô có thể cảm nhận được nó, biết rằng nếu cô nói không, Gianna sẽ buông cô ra, họ có thể ăn tối cùng nhau và Riley sẽ phải giải quyết sự hấp dẫn của mình theo một cách khác.
Một cách khác xa, xa ít thỏa mãn hơn.
Cô thực sự không muốn điều đó.
Khi cô hình dung đêm của họ sẽ diễn ra như thế nào và làm thế nào cô có thể hình dung hoàn hảo tình bạn của họ sẽ tiếp tục như bình thường mà không bao giờ biết cảm giác thỏa mãn sự hấp dẫn này là như thế nào, dường như cấu tạo phân tử của cơ thể cô đã từ chối ý tưởng đó.
Vậy là đã quyết định. Tâm trí và cơ thể cô đồng ý.
"Mình muốn." cô xác nhận, biết ơn vì giọng mình nghe tự tin như cảm giác của cô. "Mình tin cậu hơn bất kỳ ai khác." cô thừa nhận, vuốt tay xuống lưng Gianna, tìm thấy sự thoải mái trong chuyển động đó khi cô đặt tay ngay trên cạp quần jeans của cô ấy.
Đó sẽ là lời nói dối lớn nhất trong đời cô nếu cô cố gắng nói rằng cái cách miệng Gianna há hốc ra, hơi thở của cô ấy thoát ra như thể cái chạm của Riley đã buộc nó phải thoát ra, không gửi một cảm giác rạo rực khác qua người cô. Xuyên qua cơ thể cô để đọng lại giữa hai chân cô, nơi cô đã ướt một cách đáng báo động.
"Mình tin cậu, mình tôn trọng cậu, mình thích cậu và mình yêu cậu. Mình biết cậu cũng cảm thấy như vậy về mình." Cô chỉ dừng lại một giây nhưng Gianna đã gật đầu xác nhận. Hài lòng, Riley tiếp tục. "Mình không muốn hẹn hò. Cậu không muốn hẹn hò. Mình đã ở trong cuộc sống của cậu lâu đến mức mình đã thuộc lòng toàn bộ bài diễn văn của cậu rồi."
"Bài diễn văn của mình?" Giọng Gianna vừa không tin vừa thích thú, mềm đến mức gần như chỉ là một tiếng thì thầm.
"Bất cứ biến thể nào cậu đưa ra cho người mà cậu đang ngủ cùng trước khi các cậu làm tình." Riley giải thích, tinh nghịch véo vào hông Gianna dưới các ngón tay cô. Gianna giật mình vì điều đó nhưng không lùi lại. Cô ấy chỉ nhìn chằm chằm vào Riley, miệng há hốc.
Riley chỉ đáp lại ánh nhìn đó, nhướng lông mày.
"Bài diễn văn về việc dưới bất kỳ điều kiện nào thì việc làm tình không có nghĩa là chúng ta đang hẹn hò và nó có thể xảy ra lần nữa, có thể không, nhưng ngay cả khi nó xảy ra, nó không có ràng buộc và nếu đây không phải là điều cậu muốn thì tớ hiểu, nhưng chúng ta không thể đi xa hơn và nếu cậu nảy sinh tình cảm, chúng ta cần cắt đứt phần tình dục của mối quan hệ của chúng ta và mình nói điều này bởi vì mình không muốn ai bị tổn thương và mình chỉ muốn chúng ta thành thật." Riley đọc lại với sự tự tin của một người đang nắm thế thượng phong.
Gianna cười nhưng nó bị kẹt giữa một trong những tiếng cười chân thật, chân thành của cô ấy và một cái gì đó gần như lo lắng. "Đó không phải là những gì mình nói..." Nụ cười của cô ấy chuyển từ vẻ ngượng ngùng sang vẻ lả lơi. "Dù sao thì cũng không phải từng từ một."
Riley cũng cười. "Chính xác. Nhưng ý mình là..." cô xòe các ngón tay ra trên lưng Gianna, rồi gãi nhẹ. Cái chạm vừa cảm thấy tự nhiên và bình thường nhưng cách Gianna cong người lại gần hơn một cách không tưởng là một điều mới mẻ đến mức say mê "Mình đã biết những thỏa thuận ở đây rồi. Và mình... mình muốn nó. Vì vậy, trừ khi cậu không muốn, thì mình không thể tưởng tượng bất kỳ lý do nào mà chúng ta không nên."
Cô nín thở, khoảnh khắc dừng lại khi cô chờ đợi.
Tuy nhiên, Gianna giữ sự im lặng. Có lẽ chỉ trong vài giây nhưng nó cảm thấy lâu hơn nhiều, khi cô ấy xem xét khuôn mặt Riley. Lông mày cô ấy nhíu lại, môi trề ra như thể cô ấy đang suy nghĩ.
"Nếu cậu muốn một chút thời gian để suy nghĩ về–"
"Mình muốn nó." Gianna ngắt lời cô. Nó cũng không phải là một cách nói dè dặt hay nghi vấn. Lời nói của cô ấy mạnh mẽ và chắc chắn và cô ấy gật đầu với nó khi cô ấy lẩm bẩm. "Mình thực sự muốn nó."
Riley không biết cô sẽ nói gì tiếp theo, điều gì đó thể hiện sự nhẹ nhõm của cô, điều gì đó trêu chọc, điều gì đó làm rõ nhưng điều đó không quan trọng.
Cô kêu lên vì ngạc nhiên khi Gianna dùng cánh tay ôm eo cô để kéo Riley lên trên ngón chân; cô rõ ràng biết Gianna vô cùng khỏe mạnh, thậm chí còn biết mức độ tập luyện và lịch trình của cô ấy.
Nhưng khỏe đến mức về cơ bản là giữ Riley đứng lên trước khi cô ấy kịp lấy lại thăng bằng là một điều ngạc nhiên.
Điều đó làm cô phấn khích, tuy nhiên chỉ càng thổi bùng ngọn lửa đã được nhen nhóm lại bên trong cô, đặc biệt là khi môi Gianna lại hạ xuống môi cô.
Đúng. Chúa ơi, đúng.
Như thể họ chưa bao giờ dừng lại; nếu có, Gianna dường như khao khát bất cứ điều gì Riley có thể cho cô ấy hơn cả trước đây.
Cô trượt tay lên lưng Gianna, dưới áo len của cô ấy, vuốt ngón cái ở dưới áo ngực của cô ấy. Đó là chiếc áo ngực ren đỏ giống hệt chiếc cô ấy đã mặc trước đó, Riley có thể nhận ra và một cái gì đó về điều đó đã làm tăng nhiệt độ.
Có lẽ đó là cách diễn biến của sự việc. Có lẽ đó là mặc dù cô chưa thể nhìn thấy Gianna, cô đã biết cô ấy trông như thế nào dưới lớp quần áo. Cô không biết chính xác đó là gì.
Nhưng cô biết cô muốn nó đến mức không thể chịu đựng được.
Nó chỉ nhân lên khi Gianna dùng tay giữ để kéo Riley lùi lại, Riley hầu như không tự chống đỡ. Thay vào đó, cô vòng tay chặt quanh eo Gianna và tin tưởng Gianna sẽ đưa cô đến bất cứ nơi nào cô ấy muốn đi.
Rõ ràng, đó là ngay cạnh khung cửa ra vào phòng ngủ của cô ấy. Hơi thở cô thoát ra một cách gấp gáp khi Gianna đẩy cô vào đó, bị kẹt giữa bức tường vững chắc và cơ thể Gianna giữ cô lại.
Cô yêu nó.
Điều này thật thú vị bởi vì Riley chưa bao giờ thích cảm giác nhỏ bé hơn hoặc yếu hơn so với những người bạn tình trước đây của cô, tất cả đều là đàn ông. Cô thích cảm thấy kiểm soát càng nhiều càng tốt.
Nhưng điều này... miễn là Gianna áp vào cô, cô không quan tâm.
Cô kết thúc nụ hôn của họ đủ lâu để cởi chiếc áo len của Gianna, ở lại chỉ một chút để đảm bảo rằng cô ném nó lên ghế sofa chứ không phải sàn nhà; cô biết Gianna quan tâm đến quần áo của mình đến mức nào.
Gianna tận dụng khoảnh khắc đó để kéo chiếc áo sơ mi của Riley ra nữa. Cô ấy nhấc tay lên để giúp quá trình đó, hông Gianna vẫn ấn vào hông cô.
Khi cô ấy cầm chiếc áo sơ mi trên tay, Gianna dừng lại, lướt ngón tay trên vải. "Lông cừu. Tốt đấy."
"Tớ không định xuất hiện tại buổi chụp Worthy đầu tiên của cậu và làm cậu xấu hổ." Riley thở hổn hển đáp lại, trước khi cô lấy chiếc áo của mình ra khỏi tay Gianna và ném nó lên ghế sofa với sự cẩu thả hơn nhiều.
Cô lướt mắt xuống cơ thể Gianna, cho phép mình thực sự tận hưởng nó. Lần đầu tiên trong ngày hôm nay, Riley cho phép mình tận hưởng vẻ ngoài của Gianna. Núm vú cô ấy đã cứng như thế nào, đã nhô ra khỏi lớp vải. Ngực cô ấy đầy đặn như thế nào, khi cô ấy thở nhanh và sâu, gần như chúng sẽ tràn ra khỏi đỉnh áo bất cứ lúc nào. Nhưng chúng sẽ không bởi vì Gianna đã may chiếc áo ngực này cho cơ thể của chính cô ấy.
Một cái gì đó về điều đó và bản thân nó đã gửi một cảm giác rạo rực khác qua cô.
Cô để cái móc của sự khao khát chìm sâu vào mình, trượt xuống giữa hai chân cô.
Sau đó cô nhận ra, khi cô dời mắt mình lên khuôn mặt Gianna, rằng họ chỉ không hôn nhau vì ánh mắt Gianna đang tập trung vào ngực Riley.
"Cậu có thể chạm vào mình." Cô muốn lời nói của mình mạnh mẽ và chắc chắn bởi vì cô cảm thấy rất chắc chắn rằng cô muốn nó. Nhưng giọng cô lại thanh mảnh hơn cô có thể dự đoán, đặc biệt là khi cô cảm thấy núm vú mình cứng lại dưới ánh nhìn của Gianna.
Họ đã dừng lại trước khi có bất kỳ cái chạm thực sự nào, khi họ hôn nhau ở nhà Gianna, trong sự hiểu lầm lớn.
Gianna trượt ánh nhìn từ ngực Riley lên để gặp mắt cô và Riley có thể thấy cô ấy nuốt nước bọt khó khăn như thế nào, trước khi cô ấy liếm môi. Dường như vì ham muốn, nhưng cũng có thể... lo lắng?
Bất chấp sức nóng đang dâng trào trong người, Riley tự buộc mình phải chậm lại. Ngay cả khi nó cảm thấy không thể, cô buộc mình hít một hơi thật sâu bằng mũi, rồi thở ra bằng miệng, chỉ để lấy lại bình tĩnh.
Bởi vì cô muốn điều này. Cô đã có quá đủ thời gian, hàng tuần liền xoay quanh việc cô muốn điều này đến mức nào.
Nhưng nếu nó không tương hỗ, thì "Cậu không cần phải làm." cô thì thầm và vươn tay ra ôm lấy má Gianna. Một đường cong mà tay cô biết rất rõ, khi cô nghiêng mặt Gianna để nhìn thẳng vào mặt mình. "Chúng ta không cần phải làm."
Cô tin chắc rằng Gianna có thể nhìn thấy mọi thứ. Có thể thấy Riley đã tan nát vì cô ấy, vì điều này, đến mức nào. Tuy nhiên, cô vẫn nhếch môi lên thành một nụ cười an ủi hết mức có thể.
Bởi vì trong khi Riley biết Gianna theo mọi cách ngoại trừ cách này, cô cảm thấy khá chắc chắn rằng cô biết Gianna đủ rõ để biết rằng sự do dự này có vẻ hơi khác thường.
Gianna nhìn chằm chằm vào cô trong một khoảng thời gian dường như là mãi mãi. Công bằng mà nói, Riley cũng chắc chắn rằng mỗi giây trôi qua cũng cảm thấy như một kiếp đối với cô trong khoảnh khắc này.
"Chúng ta sẽ làm." Gianna lẩm bẩm, vài giây trước khi Riley gần như thoát ra khỏi vòng tay của cô ấy.
Miệng Gianna hạ xuống môi cô, thậm chí còn khao khát hơn trước.
Chết đói, có lẽ là một từ thích hợp, cô mơ hồ nghĩ, khi Gianna trượt một tay lên và nắm chặt vào tóc Riley, kéo đầu cô ấy ra sau khi cô ấy hôn Riley như thể cuộc sống của cô ấy phụ thuộc vào điều đó.
Đúng. Đây là sự chắc chắn mà Riley cần. Sự chắc chắn mà cô sẽ mong đợi từ Gianna trong phòng ngủ.
Sau đó họ đã ở trong phòng ngủ, cô mơ hồ nhận ra khi Gianna xoay người, dùng cánh tay ôm lấy eo Riley một lần nữa để kéo cô ấy đi cùng.
Cô di chuyển với Gianna một cách dễ dàng, theo bản năng, không muốn mất dù chỉ một giây tiếp xúc. Không khi bụng trần của Gianna áp vào bụng cô, làn da cô ấy cảm thấy nóng như sốt và tốt một cách lố bịch.
Thậm chí còn tốt hơn khi Riley nhận ra rằng Gianna đã cởi móc áo ngực của mình. Cô ấy giúp trượt nó ra, không quan tâm chuyện gì xảy ra với nó tiếp theo, sau đó ngửa đầu ra sau khi Gianna ôm lấy ngực cô.
Cả hai đều rên rỉ khi chạm vào, tiếng của Riley là tiếng gầm gừ, của Gianna là tiếng hụt hơi. Nhưng cô không thể kìm được. Cô không thể ngăn bất kỳ âm thanh nào thoát ra khỏi mình, không khi tay Gianna, mềm mại, khám phá hơn nhiều, khi chúng ôm và trêu chọc núm vú cô cảm thấy tốt hơn bất cứ điều gì cô từng cảm thấy trước đây.
Cô cong hông vào Gianna, cảm nhận những nốt da gà trên lưng Gianna khi cô gãi xuống, rồi chạm vào quần jeans của Gianna.
Cô muốn chúng biến mất. Cởi ra. Sự khẩn cấp mà cô muốn điều đó len lỏi qua người mình, cô vòng tay ra, giữ các đầu ngón tay trong cạp quần Gianna, lướt dọc theo cạp quần lót của cô ấy.
Cô vừa nghe thấy vừa cảm thấy Gianna hít một hơi thật sâu khi mu bàn tay cô chạm vào bụng cô ấy, khi cô tháo cúc, rồi khóa kéo, cố tình lướt tay xuống, lướt trên bên ngoài quần lót của Gianna. Chết tiệt, nó cảm giác tốt.
Nó thậm chí còn tốt hơn khi nghe Gianna rên rỉ với cái chạm nhẹ và cách các ngón tay cô ấy siết chặt trên núm vú Riley, véo mạnh hơn.
Lần này, Gianna không dừng lại.
Thay vào đó, cô ấy di chuyển, nhanh chóng và dứt khoát. Tự tụt quần xuống, trước khi dùng chân đá chúng xuống mà không hề quan tâm đến chiếc quần jeans hàng hiệu mà Riley cảm thấy sốc. Hoặc cô ấy đã cảm thấy sốc hơn nhiều, nếu cô ấy không bận rộn lùi lại và nhìn ngắm Gianna. Hoàn toàn và trọn vẹn.
Mọi thứ trên cơ thể cô ấy, từ đường cong mượt mà của hông vào eo, xuống tận đôi chân dài, săn chắc. Sau đó quay trở lại, từ từ dời mắt lên khi cô liếm môi.
Sự khao khát trần trụi được chạm và nếm không nên làm cô ngạc nhiên với sự hấp dẫn trần trụi mà cô đã phải đối mặt này. Nhưng cô không chuẩn bị cho việc nó mạnh mẽ đến mức nào trong khoảnh khắc Gianna đứng trước mặt cô, gần như khỏa thân.
Mặc dù cô ấy đã thấy Gianna như thế này cả ngày mặc dù cô ấy đã thấy Gianna trong rất nhiều trạng thái cởi đồ trong cuộc đời họ điều này rất, rất khác biệt.
Điều này tràn đầy khả năng.
Một khả năng mà, phải thừa nhận, đã khiến Riley choáng váng. Cô muốn chạm vào Gianna. Nhưng, cô chưa bao giờ chạm vào một người phụ nữ trước đây. Cô thậm chí chưa bao giờ thực sự nghĩ rằng mình sẽ ở trong tình huống này, vì vậy –
"Cậu có thể chạm." Gianna nhắc lại lời Riley, giọng thấp và trêu chọc.
Cô ấy vươn tay ra và móc ngón tay vào quần legging của Riley, cả quần lót của cô ấy nữa, Riley nhận ra, khi cô cảm thấy cái chạm của Gianna ngay dưới hông mình.
"Nhưng, mình sẽ chạm trước." cô ấy nói thêm bằng giọng gần như gầm gừ, kéo quần legging của Riley xuống nhanh chóng trước khi khuyến khích cô lên giường.
Cô vâng lời nhanh chóng, đã sẵn sàng cho mọi thứ sắp xảy ra.
Riley yêu tình dục, cô thực sự, thực sự yêu nó. Sự khẩn cấp và thiếu thốn ngay trước đó là một chất kích thích riêng đối với cô. Cái phần nguyên thủy này, khi bạn muốn một ai đó và họ cũng muốn bạn và cả hai đều đã sẵn sàng.
Trong khoảnh khắc đó, bị cuốn vào sự khao khát của tất cả, cô không để mình đi sâu vào bất kỳ suy nghĩ nào về việc ở bên một người phụ nữ hoặc người phụ nữ đó là Gianna. Lúc này, nó ít về các chi tiết hơn, nhiều hơn về việc cô muốn sự kết nối này đến mức nào. Cô đã ướt đến mức nào, cô đã hòa mình vào cơ thể mình đến mức nào.
Cảm giác được hôn như thế này thật đáng kinh ngạc, bị ấn vào giường, hông Gianna đẩy vào hông cô. Lăn vào cơ thể cô, cuối cùng cũng cho cô một cái gì đó.
Thật gợi cảm biết bao, khi có đôi môi ấm áp, mềm mại lướt xuống cổ cô, dừng lại ở hõm cổ họng, rồi cắn nhẹ. Ngay chỗ đó đã làm cô nghẹt thở, sau đó rên rỉ trước tia lửa của cảm giác.
Nó giống như cơ thể cô là một nhạc cụ và Gianna đang chơi cô như thể cô ấy đã luyện tập cả đời. Cách cô ấy mút núm vú Riley, luân phiên giữa áp lực mềm mại bằng miệng, véo, kéo mạnh hơn và cuộn tròn cái còn lại bằng ngón tay.
Cô ấn các ngón tay vào mái tóc dài, mềm mại, cho thấy rằng cô thực sự yêu nó. Có thể nắm lấy bạn tình của mình, thực sự giữ chặt họ, theo cách mà cô không thể làm với những người bạn tình trước đây với mái tóc ngắn hơn.
Riley đã thở hổn hển, ngay cả trước khi Gianna ấn đùi vào giữa hai chân Riley và lướt qua cô. Lướt ngay vào âm vật cứng của Riley, gửi những dòng điện qua người cô.
Đúng, cô nghĩ, khi cô nhìn lên trần nhà, phát điên với ngọn lửa địa ngục đang cháy nóng hơn và cao hơn bên trong cô với mỗi lần đùi Gianna lắc lư, mỗi lần lưỡi cô ấy vuốt ve, cách đôi tay cô ấy dường như không thể đứng yên.
Cô ấy chạm vào mọi phần trên cơ thể Riley mà cô ấy có thể, khiến cô vừa thỏa mãn vừa khao khát nhiều hơn.
Vâng, nó tốt nhưng cô muốn, cô cần nhiều hơn nữa.
Và cô muốn nó ngay bây giờ.
Cô đưa tay xuống hông mình, nơi tay Gianna đang vuốt ve làn da cô, tay cô run rẩy, khi cô ngẩng đầu lên để nhìn xuống và gặp mắt Gianna trong khi cô ấy vẫn giữ miệng trên ngực Riley.
Cô nhích hông lên. "Nữa đi. Chạm vào mình đi."
Đó vừa là một lời cầu xin vừa là một mệnh lệnh và miệng Gianna mở ra trong một tiếng rên rỉ nghẹn ngào khi cô ấy vâng lời.
Cô ấy trượt tay vào giữa họ, xoa âm vật Riley giữa hai ngón tay của cô ấy, và – "Chết tiệt." Riley ngửa đầu ra sau, không thể kiểm soát. Chuyển động duy nhất mà cô cảm thấy mình có thể kiểm soát trong khoảnh khắc này là cách cô lắc hông mạnh hơn và nhanh hơn vào tay Gianna.
Nó vẫn chưa đủ. Nó cảm thấy hoàn hảo, nhưng nó chưa đủ và –
"Mình biết cậu muốn gì. Mình biết cậu thích gì." giọng Gianna rất thô, rất quen thuộc mà lại xa lạ, nó vẫy gọi Riley nhìn lại cô ấy.
Tim đập thình thịch trong lồng ngực, cô không ngừng ấn người vào Gianna. "Cái – gì?"
"Mình nghĩ có một lợi ích từ việc chúng ta hiểu nhau đến mức nào." Gianna nói, nuốt nước bọt khó khăn, khi hơi thở ấm áp của cô ấy lướt qua ngực Riley.
Riley chỉ có thể đồng ý không lời, một tiếng rên rỉ ở phía sau cổ họng vì cách Gianna đang xoa thành vòng tròn quanh cô.
"Mình biết điều cậu thích nhất là ai đó xuống cậu." Gianna lẩm bẩm. "Chúng ta đã nói về nó bao nhiêu lần rồi?" Cô ấy lướt răng trêu chọc trên núm vú Riley, khiến hông cô giật mạnh và một tiếng chửi thề khác thoát ra từ môi cô. Tuy nhiên, cô không thể rời mắt. "Đã bao nhiêu lần cậu than phiền rằng những người bạn tình của cậu không thực sự biết họ đang làm gì và hiếm khi muốn nhận chỉ dẫn?"
Chúa ơi, cô không biết bằng cách nào. Cô không biết nó đã xảy ra như thế nào mà cô đã để bản thân không tập trung vào việc đây là Gianna. Gianna, người mà cô đã nói chuyện về tình dục rất nhiều lần. Gianna, người biết chính xác Riley đang thiếu gì trên giường với những người bạn tình trước đây.
Gianna, người bây giờ đang di chuyển xuống cơ thể Riley, hôn và liếm khi cô ấy đi. Cô ấy không bỏ sót một chỗ nào chưa chạm tới, đến mức Riley trở thành một mớ run rẩy, đau nhức, ướt đẫm khi Gianna ổn định vị trí giữa hai đùi cô.
"Cậu có thể cho mình chỉ dẫn. Mình biết cách tiếp nhận nó... thực sự, thực sự tốt." Ánh mắt Gianna sắc như tia laser trên người Riley từ dưới giữa hai đùi cô.
Lời nói của cô ấy, cả cảm xúc và giọng điệu quyến rũ, đã gửi một cơn rùng mình khác qua Riley.
Cô đưa tay xuống và nắm lấy tóc Gianna, tận hưởng nắm tay đó thậm chí còn hơn bây giờ.
Gianna rên rỉ vào người cô ngay từ cái chạm đầu tiên và Riley cũng rên rỉ. Thật lớn. Không thể kiểm soát. Chúa ơi, thật tuyệt. Gần như quá tuyệt, cái cách cô ấy liếm vào trung tâm của Riley, trước khi quấn môi quanh âm vật cô.
Nó nhanh chóng trở nên rõ ràng rằng bất chấp những bình luận của bản thân, Gianna sẽ không cần bất kỳ chỉ dẫn nào.
Không khi Riley không thể xâu chuỗi bất kỳ suy nghĩ hay cảm xúc hay lời nói hay bất cứ điều gì khác ngoài việc ấn tay vào tóc Gianna, một gót chân của cô ấy chống vào lưng cô ấy, khi cô lắc hông vào mặt cô ấy.
"Tớ – Gi – vâng. Chỉ –" Cô nghẹn lời khi cơn cực khoái ập đến, mọi thứ khác thoát ra khỏi cổ họng cô trong một tiếng rên rỉ không lời khi khoái cảm làm cô chao đảo.
Gianna không dừng lại, không di chuyển. Cô ấy làm Riley trải qua mọi cơn sóng, mọi dư chấn. Cô ấy chưa bao giờ đạt cực khoái mạnh như thế trong đời.
Cô không biết cô đã nằm đó bao nhiêu phút, hoàn toàn không xương trên giường, trước khi máu ngừng gầm gừ trong tai cô và nhịp tim của cô trở lại một thứ gì đó giống như một người khỏe mạnh.
Cô nhận ra một vài điều, khi cô trở lại với chính mình.
Rằng Gianna vẫn ở trên người cô nhưng cô ấy đang chống khuỷu tay lên hai bên đầu Riley. Rằng Gianna đã nghiêng một tay để vuốt tóc Riley theo cách mà Riley luôn thích, thấy nó vừa dễ chịu vừa thư giãn. Rằng cô có thể cảm nhận trái tim Gianna, đập thình thịch trong lồng ngực cô, từ việc họ vẫn còn rất gần nhau.
Cô chớp mắt mở ra, thấy Gianna đang mỉm cười nhìn xuống cô. Đó là một nụ cười mà cô thích, không phải là có cái nào cô không thích. Nhưng trong tất cả những nụ cười rạng rỡ cho một điều gì đó buồn cười, một nụ cười lịch sự cho người hâm mộ, một nụ cười trêu chọc, một nụ cười ngại ngùng hiếm hoi để kể tên một vài cái này chỉ, mềm mại. Ngọt ngào. Đẹp một cách lặng lẽ.
"Cậu thực sự biết cậu đang làm gì ở đó." Riley thì thầm. Cô không có ý định thì thầm, nhưng giọng cô rất khàn, cổ họng đau rát.
"À, điều đó giúp ích là mình đã biết về sở thích tình dục của cậu trong mười năm qua." Gianna trượt tay lại gần hơn, qua mái tóc dày của Riley, để có thể chạm vào da đầu cô.
Cái chạm đó làm Riley rùng mình nhưng thư giãn. Kết hợp với những gì cô ấy đã nói, nó khiến năng lượng dâng trào trong cô.
Bởi vì Gianna biết gần như mọi thứ Riley thích trên giường. Điều hợp lý duy nhất là Riley cũng có thể sử dụng kiến thức của mình về những gì Gianna thích khi nói đến tình dục. Thành thật mà nói, Gianna đã chia sẻ nhiều hơn Riley.
Ý tưởng rằng cô có thể trả lại chính xác những gì cô đã nhận được, bất kể thực tế hơi đáng sợ là đây là lần đầu tiên cô ở bên một người phụ nữ, đã dâng trào trong cô.
Cô gập chân lại ở đầu gối, chống người, trước khi cô lật họ. Sự thỏa mãn lướt qua cô khi cô thấy mình dang người trên người Gianna. Gianna, người nhìn lên cô, nụ cười mềm mại đã biến mất.
Nó được thay thế bằng một vẻ ngoài mà Riley chỉ có thể gọi là tuyệt vọng. Đôi mắt cô ấy tối sầm, tay cô ấy chống vào giường Riley và hông cô ấy di chuyển một cách tinh tế lên người Riley.
Gianna thở ra một hơi thấp, chậm, trước khi cô ấy lắc đầu ở vị trí tựa trên gối Riley. "Cậu không cần phải–"
"Mình sẽ làm." cô ngắt lời Gianna, kéo ánh mắt cô xuống các đường nét của cơ thể hoàn hảo đang trải dài dưới cô nhưng không phải trước khi cô vừa nhìn thấy vừa nghe thấy hơi thở Gianna bị mắc lại và thoát ra trong cổ họng cô.
Cô không đời nào không tận dụng bất cứ sự điên rồ nào đã xảy ra với hai người họ tối nay.
"Mình không sốc khi cậu dứt khoát, khi nói đến tình dục hay những gì cậu muốn." Riley tự nói khi cô nhích người lên đầu gối để có thể thực sự nhìn xuống Gianna.
Vào một cơ thể mà về mặt lý thuyết cô biết gần như bằng cơ thể của chính mình, về mặt hình dáng. Nhưng cô chưa bao giờ thực sự có thể đánh giá cao nó, ngoài việc khách quan thấy rằng Gianna rất lộng lẫy, cho đến gần đây.
Cô có thể đánh giá cao nó, bây giờ. Tất cả làn da mềm mại, những đường cong gợi cảm và cái cách Gianna phóng đãng di chuyển vào người cô.
Cô đưa tay lên, do dự trong một giây trước khi tiếp xúc với ngực được che bằng áo ngực của Gianna. Trong sự do dự của cô, Gianna bật dậy và nhanh chóng vứt bỏ áo ngực của mình, trước khi nằm lại xuống và dõi theo mọi chuyển động của Riley.
Trái tim Riley đập thình thịch khi cô nhìn chằm chằm vào bộ ngực trần của Gianna trước mặt cô.
Nó thật điên rồ, thực sự, bởi vì cô đã nhìn thấy chúng trước đây, khỏa thân. Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ về chúng hay thực sự ngưỡng mộ chúng. Cảnh tượng những núm vú màu hồng của Gianna rất, rất cứng chưa bao giờ làm cô liếm môi. Cô chưa bao giờ một lần nghĩ về việc chúng có thể cảm thấy mềm mại như thế nào. Tự hỏi liệu chúng có cảm thấy giống như của cô hay khác.
"Thật hấp dẫn." cô khàn giọng nói, lướt các đầu ngón tay lên trên bụng Gianna, tận hưởng thực tế rằng cô có thể thấy những nốt da gà nổi lên, theo cái chạm của cô. "Mình chưa bao giờ nghĩ trước đây, về việc phụ nữ sẽ phản ứng như thế nào. Hoặc, mình đoán, về việc cậu sẽ phản ứng như thế nào."
Cô có thể thấy các cơ của Gianna gồng lên, căng ra, khi Riley hít một hơi thật sâu và ôm lấy ngực Gianna trong tay cô. Mặc dù Gianna vừa chạm vào cô và làm cô lên đỉnh, điều này cảm thấy khác. Giống như bất kỳ và tất cả những ranh giới còn lại của Riley cuối cùng đã bị vượt qua, khi cô là người chủ động chạm vào Gianna theo một cách hoàn toàn mới.
Cô nhích người, ấn mình xuống Gianna nơi cô đang cưỡi trên hông cô ấy. Bởi vì mặc dù cô đã lên đỉnh mạnh mẽ và vẫn còn rất nhạy cảm, cô thích cảm nhận Gianna như thế này.
Cô xòe các ngón tay trên ngực Gianna, trước khi trượt chúng trên núm vú cô ấy. Trước tiếng hụt hơi ngon lành của Gianna, trước cách Riley có thể cảm nhận trái tim Gianna đang đập thình thịch dưới tay cô, cô thấy mình run rẩy.
Cô trêu đùa với núm vú Gianna, véo và kéo, thử nghiệm với áp lực. Thử nghiệm với việc Gianna thực sự dường như phản ứng như thế nào.
Với việc cô thấy nó hấp dẫn đến mức nào.
"Không có gì ngạc nhiên khi rất nhiều người phải khuất phục trước cậu." cô lẩm bẩm, đáp lại sự lắc lư nhất quán của hông Gianna bằng hông của chính mình. "Đặc biệt là sau khi họ trải nghiệm điều này."
Đánh giá theo phản ứng của Gianna cho đến nay, cô véo mạnh hơn.
Một tiếng rên rỉ khàn khàn thoát ra từ cổ họng Gianna khi cô ấy cong người vào Riley, những cơn rùng mình nổi lên khắp cơ thể cô ấy.
Cô chưa bao giờ ở bên một người nào đó phản ứng một cách đáng kinh ngạc như vậy với cái chạm của cô. Có lẽ đó là vì Gianna là một người phụ nữ và cô chưa bao giờ ở bên một người phụ nữ trước đây. Tất cả những gì cô biết chắc chắn là nó rất say đắm, cô cảm thấy như bị chuốc say bởi nó.
"Cậu biết mình thích gì." Riley có thể nói vài giây sau đó, sau khi cô vượt qua cơn dâng trào ban đầu.
Cô đẩy hông Gianna xuống mạnh bằng hông của cô trước khi kéo núm vú cô ấy một cách thô bạo hơn một chút nữa, sự thỏa mãn lan truyền qua cô khi cô nhận được một phản ứng tương tự. Tuyệt vọng và thiếu thốn một cách điên cuồng.
"Nhưng mình cũng biết cậu thích gì."
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng tất cả những chia sẻ mà Gianna đã làm về đời sống tình dục của cô ấy sẽ phục vụ một mục đích thực tế.
Nhưng cô biết. Cô biết Gianna thích được phục tùng hơn. Cô biết cô ấy thích những cái chạm mạnh hơn, thích được quan hệ mạnh bạo.
Chỉ riêng suy nghĩ về tất cả đã rất gợi cảm và kích thích và gần như choáng ngợp nhưng không bao giờ đi quá xa.
Riley trượt tay từ ngực Gianna, gãi nhẹ xuống bụng cô ấy khi cô nhích người để cưỡi trên đùi Gianna.
Chân Gianna mở ra, nhanh chóng, dang ra để nhường chỗ cho cô.
"Cậu ướt quá." những lời đó thô ráp khi chúng thoát ra, nhưng cũng đầy kỳ diệu.
Bởi vì Gianna vẫn đang mặc bộ đồ lót của mình nhưng cô ấy đã thấm ướt chúng, rất rõ ràng.
"Phải." là tất cả những gì Gianna nói một cách hụt hơi đồng ý, tính cách thẳng thắn mà Riley biết đã nhường chỗ.
Có một cái gì đó về điều đó đã làm Riley bốc cháy nóng hơn nữa, cô nhanh chóng kéo quần lót của Gianna xuống, sau đó phải dành một khoảnh khắc để chỉ nhìn.
Đặc biệt là khi chân Gianna lại mở ra, rộng hơn, vẫy gọi Riley chạm vào.
Cô đưa các ngón tay lên đùi trong của Gianna, trước khi lướt hai ngón tay nhẹ nhàng trên lõi cô ấy. Nhìn là một chuyện, cảm nhận cách Gianna bao phủ các ngón tay cô là một chuyện hoàn toàn khác, cô thở hổn hển, ngẩng đầu lên để nhìn vào mặt Gianna.
Chỉ để thấy Gianna đang nhìn cô, đôi mắt sâu thẫm, nặng trĩu và mãnh liệt, ngực cô ấy phập phồng rất nhanh khi cô ấy ấn tay vào chăn bông của Riley mạnh đến mức các khớp ngón tay cô ấy trắng bệch.
"Gianna..." Cô thở ra, trước khi cô trượt ngón tay lên, tìm kiếm âm vật của cô ấy. Cô chỉ muốn biết nó sẽ cảm thấy như thế nào.
Nó cứng. Rất, rất cứng và Riley bắt đầu xoa nó thành vòng tròn khi cô cố gắng tìm ra chính xác điều gì cô nên làm tiếp theo –
Gianna cong lưng, hông giật mạnh vào Riley, núm vú cô ấy cứng hơn một cách không tưởng. Cô ấy rên rỉ, dài, lớn và không kiềm chế khi cô ấy cạ người xuống tay Riley.
Riley chỉ có thể nhìn chằm chằm, cổ họng khô khốc, bị mê hoặc, khi Gianna dường như tan chảy vào giường, thở hổn hển. "Cậu vừa lên đỉnh à?"
Cô chưa bao giờ nghĩ nó sẽ dễ dàng như vậy; chắc chắn không dễ như vậy để cô lên đỉnh. Cô đã nghe rất nhiều câu chuyện về đời sống tình dục của Gianna trong nhiều năm nhưng cô không nghĩ rằng cô đã từng nghe một câu chuyện nào kết thúc như vậy.
Gianna lại cong hông vào tay Riley, hơi thở vẫn còn khó khăn khi cô ấy ra lệnh. "Làm lại đi."
Riley nằm trên giường trong dư âm, nhịp tim cuối cùng cũng trở lại bình thường.
Cô đã làm tình. Với Gianna. Người bạn thân nhất của cô. Lần đầu tiên cô ở bên một người phụ nữ. Và nó thật sự rất tuyệt vời.
Cô đã làm tình, với Gianna, người bạn thân nhất của cô. Và thế giới đã không kết thúc.
Trên thực tế, mọi thứ dường như vẫn quay trên trục bình thường của nó. Thế giới cảm thấy bình thường theo một cách mà nó đã không như vậy trong nhiều tuần.
Bằng cách nào đó, việc đưa sự hấp dẫn của họ ra bề mặt thay vì cố gắng hành động như thể nó không tồn tại, dường như đã nhấn nút khởi động lại bên trong Riley. Có một cái gì đó rất... bình yên, cô quyết định là từ đúng, về điều này.
Về việc nằm với Gianna dưới chăn bông mà cô đã kéo lên cho cả hai sau khi cô đã làm Gianna lên đỉnh lần thứ hai. Không, họ chưa bao giờ ôm nhau hoàn toàn khỏa thân trước đây nhưng nằm cùng nhau và nói chuyện hoặc lướt điện thoại hoặc xem phim là điều rất điển hình.
"Mình không cảm thấy ngượng ngùng." cô nói, hắng giọng qua sự khô khốc, khi cô sắp xếp các suy nghĩ của mình.
Cô vươn tay lấy chai nước mà cô giữ trên bàn đầu giường, vặn nắp và uống vài ngụm trước khi đưa nó cho Gianna, người chống khuỷu tay lên và nhận nước từ cô.
"Mình cũng không." cô ấy đồng ý, trước khi nhấp nước và nhướng một bên lông mày. "Chúng ta có nên không?"
"À, chúng ta vừa làm tình xong." cô nói. Sau đó cô ổn định tư thế để giống Gianna, "Huh. Chúng ta vừa làm tình xong." cô lặp lại, chỉ để thực sự thấm thía nó.
Gianna im lặng trong vài khoảnh khắc, nhìn Riley một cách kỹ lưỡng, trước khi cô ấy lặp lại. "Chúng ta vừa làm tình xong."
"Chúng ta thậm chí còn không sử dụng một trong những món quà nào." Riley nói đùa, chỉ tay qua vai vào hộp quà.
Gianna cười, đưa nước lại. "À, mình hy vọng điều này đã thỏa mãn cơn thèm muốn sự trọn vẹn của cậu, dù sao đi nữa."
Riley mất một giây để nhận ra rằng Gianna đang ám chỉ cuộc trò chuyện từ tháng trước, đã vô tình mở ra cánh cửa này. Cách cô ấy chỉ muốn có một cuộc tình dục tốt và không phải trải qua tất cả những công việc của việc hẹn hò để có nó.
Cô cảm thấy vô cùng thỏa mãn, cái cảm giác trọn vẹn, no đủ và hoàn toàn hài lòng đó vẫn đang lan truyền qua huyết quản cô. "Cậu biết không? Nó thực sự, thực sự đã thỏa mãn."
"Lại thêm một lý do nữa tại sao cậu nên luôn đến gặp mình khi cậu có vấn đề." Gianna chỉ tay lên không trung khi cô ấy khoác lên một giọng điệu kiêu ngạo giả tạo.
"Mình thường làm vậy." cô chỉ ra, mặt tỉnh bơ.
"Điểm công bằng." Gianna hạ tay xuống đặt trên hông của chính mình. "Một lần nữa, chúng ta có nên cảm thấy ngượng ngùng sau khi làm tình không?"
"Ý mình là không, chúng ta không nên." Riley cau mày, cố gắng tìm cách giải thích cho bản thân, vẽ những hoa văn nhỏ trên chăn bằng đầu ngón tay. "Chỉ là... cái cảm giác ban đầu mà mình đôi khi có sau lần đầu tiên mình làm tình với ai đó. Kiểu, bây giờ sẽ xảy ra chuyện gì? Trông mình thế nào? Thường thì có sự tận hưởng nhưng sau đó mình cũng suy nghĩ. Bởi vì nó mới. Sau đó mình không thể không bình luận về nó, chỉ để giải quyết nó. Giống như mình đang làm bây giờ."
"Dĩ nhiên cậu làm vậy." Gianna lẩm bẩm, giọng cô ấy đầy vẻ trìu mến. Cô ấy giữ ánh nhìn của Riley khi cô ấy gật đầu. "Và, về mặt lý thuyết, mình hiểu những gì cậu đang nói. Ngay cả khi đó không phải là trải nghiệm thường thấy của mình."
Điều này có ý nghĩa, vì Gianna đã có nhiều bạn tình hơn Riley và chúng không bao giờ kéo dài, vì vậy có nhiều lần đầu tiên hơn. Thêm vào đó, Gianna nói chung, dù sao cũng không phải là một người ngượng ngùng.
"Nhưng điều này không cảm thấy mới." Riley thì thầm, khi cô chỉ tay giữa họ.
Tình dục là hoàn toàn mới. Sự hấp dẫn, ít nhất là ở phía cô vẫn còn tương đối mới. Cả hai đều khỏa thân chỉ cách nhau vài inch khi họ không thay quần áo hoặc thử một cái gì đó, mới chỉ vài phút trước.
Tuy nhiên, nó cảm thấy dễ dàng. Mái tóc rối bù của Gianna rơi trên gối Riley, cô ấy có đôi mắt mềm mại và Riley chắc chắn tóc của chính mình mà cô ấy phải đi duỗi thẳng sớm trông cũng hơi rối bù.
Nhưng họ cảm thấy bình thường.
Cô không thực sự hiểu điều đó.
Rồi lại, có lẽ cô hiểu. Tại sao cô phải cảm thấy kỳ lạ với Gianna, khi cô chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây và không còn bí mật nào nữa? Mọi thứ đều đúng trong thế giới.
Cho đến khi Gianna vươn tay lên và nhẹ nhàng đẩy vai Riley. "Nhân tiện, cậu thật tệ."
Bị xúc phạm và bối rối, Riley tự giữ mình lại trước khi cô ngã ngửa. Sau đó đẩy người lên, nhìn xuống Gianna một cách bực bội. "Xin lỗi?! Cậu – mình vừa làm cậu lên đỉnh hai lầ–"
Nụ cười trêu chọc của Gianna biến mất và cô ấy ngồi dậy nhanh chóng, lắc đầu. "Không! Không phải về chuyện đó." Cô ấy vươn tay ra và đặt cả hai tay lên vai Riley. "Cậu thật tệ, bé con, vì đã làm mình nghĩ trong cả tuần trời rằng có điều gì đó thực sự không ổn, trong khi cậu chỉ bị mình hấp dẫn."
Chỉ? Không có chữ "chỉ" nào trong việc Riley muốn Gianna đến mức nào. Về việc cô thấy ngay cả cái chạm nhỏ nhất cũng điện giật như thế nào. Về việc cô thậm chí còn tận hưởng sự tiếp xúc này, tay Gianna trên vai cô, xoa thành vòng tròn bằng ngón cái của cô ấy.
"Mình đã sống với sự hấp dẫn của mình với cậu trong nhiều năm." Gianna nói với một thái độ thượng đẳng, đùa giỡn lắc Riley. "Và mình vẫn là một người bình thường."
"Không phải ai trong chúng ta cũng có thể là những người lính mạnh nhất của Chúa." Riley đáp lại, nhưng phải thừa nhận, Gianna đã đưa ra một luận điểm hay.
Rồi lại, nó không hoàn toàn giống nhau. Gianna biết cô ấy bị phụ nữ hấp dẫn vì vậy Riley không phải là một điều bất thường. Nó cũng không phải là ham muốn tiềm ẩn này, chỉ xuất hiện nhiều năm sau đó đối với cô. Cô đã có thời gian để đối phó với nó, để nó trở nên bình thường.
Thêm vào đó... Riley không thể không thở dài khi cô nhìn vào khuôn mặt Gianna, sau đó lướt mắt tự do xuống xương quai xanh và sau đó là ngực cô ấy, nơi chăn cắt ngang phần còn lại của tầm nhìn của cô. Riley là một người thực dụng. Bản thân cô, không phải là một người kém hấp dẫn. Nhưng cô không hoàn toàn là Gianna.
Rất ít khả năng Gianna có thể hấp dẫn Riley cùng mức độ mà cô ấy hấp dẫn cô.
"Cậu muốn đi ăn tối không?" Gianna hỏi, vuốt tay nhẹ nhàng xuống cánh tay Riley, rồi lại lên và cô rùng mình với cái chạm dỗ dành. "Cậu hầu như không ăn gì hôm nay tại buổi chụp, mình chắc chắn không có thời gian để ăn. Mình muốn ăn mừng với người bạn thân nhất của tớ."
Riley ngồi đó, suy nghĩ về việc Gianna đã đưa ra câu hỏi tương tự cho cô vài giờ trước, khi họ rời khỏi buổi chụp.
Cô đã nói không, bụng cô thắt lại.
Nhưng cô cảm thấy tốt, bây giờ.
Thỏa mãn và bình thường, và..."Mình đói chết đi được."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com