Ngoại truyện - Chụp ảnh cưới
Concept 1: Sáng nay, nhà có hai người.
"3, 2, 1 - tự nhiên nha, cười nhỏ thôi," giọng nhiếp ảnh vang lên phía sau ống kính.
Mei khẽ nghiêng đầu, gối nhẹ lên vai anh. Cô không cần gồng gì cả - không nghiêng mặt 45 độ, không hóp bụng, không làm dáng. Cô chỉ cần thở. Bởi vì người đang ngồi cạnh cô, đã là nhà.
⸻
Bọn họ đang ngồi ở bậc cửa gỗ, nơi ánh nắng buổi sáng tràn vào qua lớp rèm voan mỏng. Căn phòng xung quanh được studio dựng theo đúng mô tả Mei gửi: tường trắng, gối ôm hình cá voi, giá sách lộn xộn vài cuốn artbook cũ, và một cái bàn gỗ có bình hoa sen đá. Như thể một lát nữa thôi, họ sẽ ăn mì gói và tranh nhau remote TV.
Nhưng thật ra đây là... ảnh cưới.
Chỉ là, cách họ yêu nhau, cũng giống như cách họ muốn cưới nhau - đơn giản, đời thường, và tự nhiên như thể chuyện gì cũng đã xảy ra từ rất lâu rồi.
⸻
"Có thể ôm từ phía sau được không?" - thợ chụp gợi ý.
Wonwoo không trả lời, chỉ kéo Mei lại gần, rồi vòng tay qua eo cô. Tay anh đặt hờ, nhưng ấm.
Mei nắm lấy bàn tay ấy, ngón tay họ lồng vào nhau rất khớp. Cô hơi ngửa đầu nhìn anh, lén thì thầm nhỏ:
"Giả vờ đang yêu đó nha. Diễn đi."
Wonwoo nhìn cô một cái, ánh mắt ấy còn ngọt hơn nắng trong phòng.
"Diễn gì. Anh đang cưới thiệt mà."
Click.
Bức ảnh ấy chụp đúng lúc Mei phì cười, gục đầu vào ngực anh, còn anh nghiêng đầu nhìn cô như đang đếm từng sợi tóc.
⸻
Một lát sau, cảnh chuyển vào bếp. Họ đổi set: Mei đứng bên kệ gỗ, cầm máy film, còn Wonwoo chống tay lên bệ cửa sổ, ánh sáng đổ lên tóc cả hai người.
"Giơ máy lên chụp thử ảnh cưới giùm ê-kíp nè em," đạo diễn nói.
Mei làm theo, giơ máy lên, ngắm qua viewfinder... rồi tự nhiên nói một câu:
"Ừa, chú rể nhìn đỡ hư cấu ghê ha."
"Ừ, cô dâu nhìn giống ở chung với anh mấy năm rồi vậy á."
Lại cười. Lại click. Lại một khung ảnh như phim.
Và lần này, là máy thật đang chụp máy giả đang chụp người thật.
⸻
Bộ ảnh kết thúc bằng khung cảnh họ ngồi dưới nền gạch gỗ, hai tay chống ra sau, ánh sáng cuối ngày rọi qua khung cửa, in bóng lên tường một hình trái tim mờ mờ.
Không có váy cưới.
Không có sân khấu.
Chỉ có câu nói lúc nhiếp ảnh xem lại ảnh:
"Ê cái concept này mà mấy cặp cưới thiệt không làm theo là tiếc đó nha."
Và câu trả lời từ anh stylist đang xếp đạo cụ:
"Cưới nhau rồi, mỗi sáng như này là xịn nhất. Bộ ảnh này như lời nhắc: tình yêu tốt là khi mình thấy bình thường... mà lại muốn giữ mãi."
⸻
Concept 2: Vẫn là em, nhưng có váy cưới
Chụp tại studio Hwa&Da - nổi tiếng với phong cách bán cổ điển và ánh sáng tự nhiên xuyên thẳng từ cửa sổ cao. Cô dâu chú rể được stylist dặn dò: "Đừng diễn. Cứ nhìn nhau như bình thường đi." Và họ đã nghe lời.
Mei không cười theo kiểu chụp ảnh. Cô cười như khi anh đưa tay vén tóc cho cô giữa quán cà phê. Như cái lần cô làm mất vé concert nhưng được anh mua lại một cặp, chỉ để nói: "Chị không có vé à? Thế đi với em nhen."
Còn Wonwoo-chẳng ai biết anh đang nhìn vào ống kính hay đang nhìn người con gái mình từng đợi mấy năm trời. Từ khi cô còn chơi mid full AP nhưng lại lên giày cơ động, từ khi cô còn chưa biết anh là ai. Và giờ, cô mặc váy trắng, đang ngồi đối diện anh dưới tấm màn voan mỏng tang.
⸻
Trong một khoảnh khắc, không còn thợ ảnh, không còn đạo cụ, không còn cả tiếng nhạc nhẹ đang phát sau lưng-chỉ còn họ.
Cô đang siết lấy cổ anh, tay vẫn cầm bó hoa. Không phải hoa cưới đúng nghĩa, chỉ là bó loa kèn được chọn ngẫu nhiên từ chợ hoa sáng sớm.
Cô bảo:
"Em không hợp cẩm tú cầu, nhìn yếu đuối quá."
"Vậy em hợp gì?"
"Em hợp loài nào có thể búng vào đầu anh được."
"Ừ, thì hoa búng."
Tiếng cười vang nhỏ trong studio, photographer bấm máy ngay thời khắc đó.
Tấm ảnh đen trắng chụp lúc Mei dựa trán vào vai Wonwoo, mắt nhắm lại, môi mím cười. Mọi người đều bảo nó trông như một khoảnh khắc chia tay trong phim, nhưng Mei thì nghĩ ngược lại:
"Trông giống kiểu vừa gặp lại nhau sau mấy kiếp."
⸻
Cô là người bảo muốn thử concept này.
"Chúng ta ôm nhau đi, nhưng đừng kiểu mẫu đâu. Anh cứ ôm em như bình thường ấy."
"Thường là em nhào vô chứ anh chưa ôm bao giờ."
"Thì bữa nay em cho anh ôm trước nè."
Nói vậy rồi cô nghiêng người vào lòng anh, cả người lọt thỏm. Tấm mạng cưới hơi lệch, che đi một phần tóc, còn anh thì ôm chặt, thật chặt, như thể cô có thể biến mất nếu lơi tay một giây.
Và cô biết, nếu đây là một cảnh trong game, thì đó là đoạn giữa hai chapter - nơi người chơi dừng lại, mở hòm, lưu game, rồi mới tiếp tục. Vì chỉ cần đi thêm một bước nữa thôi... là sang màn mới rồi.
⸻
Tấm cuối cùng của concept, Mei ngồi trên nền vải, tay đan tay với Wonwoo, cả hai cùng chui dưới lớp màn voan. Anh mặc vest tối màu, cô váy trắng, ánh nắng cuối ngày rọi xiên qua tấm kính, để lại bóng của họ in mờ trên sàn.
Thợ ảnh chỉnh máy, bảo: "Rồi, giờ thử không nhìn máy nhé. Nhìn nhau thôi."
Và thế là cả hai nhìn nhau. Không ai nói gì. Không ai cần nói gì. Chỉ nhìn.
Một lúc sau, Mei bật cười:
"Em thấy giống mình đang chơi trốn tìm. Mà em trốn sau tấm mạng này, còn anh là người duy nhất tìm ra."
Wonwoo nghiêng đầu, vẫn không rời mắt khỏi cô:
"Không, là em tự chui ra. Em luôn là người tự bước ra."
Cô cười, chọc nhẹ ngón tay vào lòng bàn tay anh.
"Vậy anh tính sao? Em ra rồi đấy."
Anh không trả lời, chỉ nghiêng người về phía trước, vén nhẹ mép màn, thì thầm sát tai cô:
"Thì anh giữ luôn."
⸻
Concept 3: Hoàng hôn và biển.
Buổi chiều hôm ấy, gió từ biển thổi vào lồng lộng, cuộn trong không khí mùi muối mặn và thứ ánh sáng kỳ lạ của một ngày sắp tàn. Mei đứng trên bờ cát, tay nắm váy, váy đen ôm dáng, phần chân váy tung nhẹ như sóng. Wonwoo lội xuống trước, chân trần, quần xắn cao, tay cầm bó hoa nhỏ đã được buộc sẵn bằng ruy băng màu kem.
"Chạy với em không?" - cô nhìn anh, ánh mắt lấp lánh.
"Giờ hỏi còn kịp?" - anh bật cười, rồi nắm tay cô, cả hai lao vào làn nước. Nước biển văng tung toé, váy ướt bệt vào chân, tóc rối, hoa nghiêng, nhưng tiếng cười thì trọn vẹn.
Chẳng ai bảo ai, họ cứ chạy, đến khi không thở nổi nữa, mới ngồi phịch xuống bãi cát ẩm. Hoàng hôn đã bắt đầu nhuộm cam bầu trời.
"Có ai lại đi chụp ảnh cưới mặc đồ đen không trời," Mei thở, nhưng mặt lại cười.
"Có. Mình," Wonwoo đáp tỉnh bơ. Anh ngả người ra cát, tay vẫn nắm tay cô. "Thực ra là em chọn trước đấy chứ."
Mei không cãi. Vì đúng là cô chọn.
Cô ghét kiểu ảnh cưới cứng nhắc, mấy concept mà ai cũng giống ai. Cô không thích hoa cầm tay rườm rà, không thích cả việc đứng nghiêm như mẫu để "lấy dáng đẹp nhất." Cô chỉ cần ảnh có họ, lúc cười thật, lúc lấm lem thật, lúc nước biển lạnh táp vào chân cũng thật. Và Wonwoo - cái tên lươn lẹo đó - chẳng những đồng ý, mà còn đặt studio lo toàn bộ từ trước, chỉ để cô đỡ lăn tăn.
Trời dần tối. Gió lạnh hơn, nhưng mặt biển vẫn nhấp nhô ánh vàng cam. Một người trong ekip chạy tới, đưa cho mỗi người một cây pháo bông cầm tay.
"Chờ đúng lúc rồi châm," chị thợ ảnh nói. "Cháy được tầm 40 giây thôi, phải canh nha."
Wonwoo chỉnh lại tóc Mei, rồi giơ bật lửa. "3... 2... 1..."
Lửa bật. Ánh pháo nhỏ xíu, nhưng sáng rực rỡ trong bóng tối vừa kịp đổ xuống biển. Tiếng tách tách của ánh lửa, tiếng sóng, tiếng máy ảnh lách cách - tất cả chập vào nhau như một thứ tiết tấu dịu dàng. Họ nhìn nhau, không cần nói gì.
Rồi Mei khẽ nghiêng đầu, chạm mũi mình vào mũi anh. Wonwoo cười, cúi nhẹ, và họ hôn nhau.
Ánh pháo bắn tung tia sáng li ti xung quanh - một cái hôn không lên kế hoạch, không diễn, không chỉnh dáng. Và đúng khoảnh khắc ấy, cả ekip phía sau im lặng. Vì không cần thêm gì nữa. Cảnh đẹp vừa đủ, trời vừa đủ, và hai người - đủ yêu nhau để không ai cần đạo diễn phải nhắc câu thoại.
"Ướt hết cả váy rồi nè," Mei lùi lại, than nhẹ.
"Thì về giặt," Wonwoo nhún vai. "Chụp ảnh cưới xong, giặt đồ chung là vừa."
"Anh nghĩ em sẽ để bộ váy này vô máy giặt hả?" - cô tròn mắt.
Anh chỉ cười. Đốt thêm cây pháo nữa. Lần này là màu xanh lam.
"Mei," anh nói khẽ.
"Gì?"
"Nhớ hôm em bảo 'yêu em không phải trò chơi dễ thắng không?'"
"Ừ?"
"Thì giờ tới giai đoạn phá đảo rồi."
Mei bật cười. "Phá đảo gì? Em chưa thèm cho anh đấu boss chính luôn đó."
"Không sao," anh nháy mắt. "Anh mua bản quyền rồi mà."
_____
(BONUS☺️)
"I never looked better. Guess who's next to me."
📸 - Wonwoo, caption duy nhất dưới tấm ảnh đầu tiên
⸻
Mạng xã hội im ắng đúng ba phút.
Rồi vỡ òa như một cuộc cách mạng.
Bức ảnh được Wonwoo đăng trên Instagram là ảnh cưới hai người đã chụp, có bức là cảnh đời thường ở nhà hai người đang ngồi ở ban công một căn hộ sáng rực ánh nắng. Không nhìn thẳng vào máy ảnh. Không tạo dáng cầu kỳ. Có tấm là cô mặc váy cưới anh mặc vest. Cũng có tấm là hai người đang hôn nhau dưới hoàng hôn.
Góc chụp xa. Giống như một người bạn nào đó vô tình ghi lại khoảnh khắc giữa hai người yêu nhau, đang sống những ngày bình yên nhất.
Caption?
Không có hashtag.
Không có nhạc nền.
Không "wedding announcement" rình rang.
Chỉ đúng một dòng:
"I never looked better. Guess who's next to me.."
⸻
Rồi bài thứ hai - Với concept váy cưới áo vest, chụp tại một studio đơn giản nhưng vẫn sang trọng.
Caption:
"She wore white. I stared."
Bài đăng thứ ba lên sau đó năm phút:
Là concept biển. Cả hai mặc đồ đen, pháo bông rực sáng trong tay, tóc bay vì gió, nhưng nét mặt thì quá đỗi dịu dàng. Không có dáng pose như tạp chí, chỉ có một cái nắm tay thật - chắc - và một cái nhìn của hai người yêu nhau.
Caption:
"Fireworks in hand. Peace in heart."
Dân mạng sững sờ.
Đẹp. Mà không phải kiểu đẹp vì edit.
Mà là kiểu: "Ủa, đây là người ta yêu nhau thật."
⸻
Fan không hề sốc vì mối quan hệ.
Wonwoo và Mei đã công khai từ vài năm trước, sau một chuỗi tin đồn, stream chung, show chung, và lần anh nắm tay cô tới họp báo. Họ không giấu. Nhưng cũng chẳng khoe. Tình yêu của họ là kiểu - ai nhìn vào cũng thấy, nhưng không cần dán mác.
Fan chỉ... không ngờ tới chuyện ảnh cưới.
Không hoa lệ.
Không khoe mẽ.
Không cầu kì.
Chỉ là một bộ ảnh.
Ba concept.
Đẹp đến mức không ai thở nổi.
⸻
Dispatch không đưa tin trước.
TheQoo bùng nổ thread:
"Couple này là cái gì vậy? Visual không góc chết, vibe không ai giả được."
Weverse thì tràn ngập fan art, meme và một loạt caption mới kiểu:
"Anh nhà tôi mà tung ảnh cưới là phải như này."
Ngay cả dàn SEVENTEEN còn lại cũng bất ngờ.
Joshua bình luận:
"Ảnh đẹp quá trời mà tụi tui không được spoil tấm nào hả trời =)))"
Jeonghan repost kèm caption:
"Tui nhìn ánh mắt hai người trong tấm thứ ba mà nổi da gà. Bản full thật rồi."
Keria thì tag Mei vào story:
"Cái concept phòng khách là cái hôm tui qua nhà chơi đúng không =))) Lúc đó đã thấy Wonwoo nằm gối đầu đùi ai rồi."
⸻
Fan của cả hai người chia sẻ lại ảnh với đủ caption sáng tạo:
• "Họ thích làm fan bất ngờ🫵🏻"
• "Đôi này ngọt vãi, yêu bền cưới sớm nhé anh chị 😭"
• "Không wedding planner nào làm được vibe như này."
• "Ủa mấy người có đang yêu không đó? Sao hình nào cũng ánh mắt 'tôi tìm thấy nhà rồi' vậy?"
⸻
Chiều hôm đó, Mei lên sóng stream nhẹ nhàng.
Mặc áo hoodie xám, tóc buộc lười biếng, mặt mộc, tay cầm ly sữa đậu.
Mở đầu stream, cô chỉ cười:
"Biết mọi người muốn hỏi gì rồi. Nhưng tụi mình chỉ tung ảnh cưới thôi mà. Không có gì phải sốc dữ vậy hết á."
...
Pause một chút, rồi cô nhướng mày:
"Tại tôi win rồi nên phải khoe chứ sao =))"
⸻
Cuối cùng, comment có nhiều lượt like nhất dưới tấm ảnh của Wonwoo là từ fan cứng từ 2015:
"Anh bảo 'chơi tới bản full'. Ờ thì bản này xịn nhất rồi. Cảm ơn vì để tụi em lớn lên cùng tình yêu của anh."
⸻
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com