Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 0294: MÈO YÊU HẮN LÀ BỆNH KIỀU HƯƠNG TRÀ XANH 19

CHƯƠNG 0294: MÈO YÊU HẮN LÀ BỆNH KIỀU HƯƠNG TRÀ XANH 19

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


"Người như ngươi vậy, còn có nhàn hạ thoải mái học khúc hát?"

Tư Căng nâng mắt nhìn y, trong cặp mắt đào hoa xinh đẹp còn mang vết nước chưa khô.

Thanh âm của cậu rất bình tĩnh, không phải là hoài nghi, không phải là chế giễu, chỉ là đang hỏi một vấn đề bình thường cực kỳ.

Bởi vì cậu tin tưởng, Hạng Lâm Uyên là biết hát khúc.

"Mẫu phi ta năm đó lúc dỗ ta ngủ, thì hát ca khúc này."

Hạng Lâm Uyên nói:

"Ta hát cho ngươi nghe."

"Ta ở đầu Trường Giang."

"Chàng ở cuối Trường Giang."

"Mỗi ngày nhớ chàng không thấy chàng."

"Cùng uống nước trường giang."

...

"Chỉ nguyện lòng chàng như lòng ta."

"Ắt không phụ, cùng nhớ nhung."

*Bốc toán tử - Lý Chi Nghi

Hai câu cuối cùng, y lặp lại ba lần, thẳng đến Tư Căng nghe đến buồn ngủ, mới cúi đầu tựa vào bên tai cậu, hỏi:

"Căng Căng, nghe xong sao?"

"Ừm." Tư Căng gật đầu.

Hạng Lâm Uyên lại hỏi: "Êm tai sao?"

"Ừm." Tư Căng lần thứ hai gật đầu.

"Vậy nghe xong, cũng chỉ có thể làm vợ của ta rồi." Hạng Lâm Uyên không mặt mũi không da nói:

"Mẫu phi nói cho ta, bài hát này là phải hát cho người thương nghe. Vậy người nghe, thì nhất định phải gả cho ta."

Thì ra mục đích hát khúc đích ở chỗ này?

Tư Căng chống đỡ tinh thần nâng tay, ôn nhu đụng đụng mặt hắn, nói:

"Ba môi sáu sính*..."

"Cưới hỏi đàng hoàng." Hạng Lâm Uyên nhận lấy lời gốc, cúi đầu hôn xuống.

Nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm vào liền tách ra.

Thẳng đến dỗ Tư Căng ngủ thiếp đi, Hạng Lâm Uyên mới xoay người rời đi.

Lúc đi, nghiêm túc đóng kỹ cửa sổ.

Vào thu rồi, ban đêm có chút mát mẻ, không thể để cho mèo yêu nhỏ cảm mạo rồi.

Y sẽ đau lòng.

...

Ngày thứ hai thức dậy, Tư Căng phát hiện trong cung đã đổi một nhóm cung nữ thái giám.

Những người này là người Hạng Anh Hàn bố trí ổn thoả qua đây, làm việc so với đám phán quyết tử hình trước kia, tận tâm quá nhiều.

Cậu vừa tỉnh, thì vội vã lại gần bưng trà rót nước, chuẩn bị quần áo.

Tư Căng không quá rõ suy nghĩ của Hạng Anh Hàn.

Lúc nguyên chủ nâng hắn, hắn vứt bỏ như giày rách.

Hiện tại bản thân mình không muốn hắn rồi, hắn lại khuôn mặt tươi cười dính sát.

Nhưng nguyên chủ đã chết.

Không có người lại vì sai lầm ấu trĩ của Hạng Anh Hàn thanh toán.

Cũng không có người lại có nhàn hạ thoải mái chơi "Truy phu hỏa táng tràng" ngược luyến tình thâm với hắn nữa.

Đơn giản rửa mặt chải đầu một phen, dùng qua đồ ăn sáng, Tư Căng liền cứ theo lẽ thường đi xem các tần phi các nơi thỉnh an.

Chỉ là hôm nay, bầu không khí giữa các tần phi có chút khác thường.

Tư Căng còn không có lướt qua gian phòng trong ngoài hai điện, thì nghe được nghị luận bảy mồm tám miệng:

"Nghe nói không? Hoàng thượng hôm qua nghỉ ở điện Nhân Thọ rồi!"

"Đúng đúng đúng, ta còn nghe nói, Hoàng thượng ngài ấy còn vì thái hậu nương nương, đánh Lệ phi nương nương đấy! Ngươi xem, mặt Lệ phi hiện tại vẫn là sưng, còn phải mang cái khăn che mặt qua đây thỉnh an đấy."

"Nghe nói là Lệ phi nương nương bất kính thái hậu!"

"Vậy coi như là lỗi của Lệ phi nương nương, Hoàng thượng cũng không thể nghỉ ở điện Nhân Thọ đi? Tam cung lục viện này ngài ấy đi chỗ nào không tốt? Không nên tới nơi này nhất! Để cho người trong thiên hạ nghe, nhiều chuyện thêm a."

"Này ngươi còn không biết sao? Hoàng thượng ngài ấy trước đây không phải thích Nguyệt Tư Căng công tử, còn muốn kim ốc tàng kiều đấy, sau đó nếu không phải là bởi vì cuộc chiến đoạt đích không đuổi kịp, nói không chừng sớm thì..."

"Đừng nói nữa, thái hậu nương nương qua đây rồi!"

Một phi tần mắt sắc trước tiên nhìn thấy Tư Căng, ngay lập tức nhắc nhở mọi người câm miệng.

Các phi tần các cung lúc này mới đứng ngay ngắn, ở sau khi Tư Căng ngồi xuống, cúi đầu hành lễ:

"Thần thiếp tham kiến thái hậu nương nương, chỉ nguyện nương nương phúc lộc an khang, thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."

Tư Căng không thèm để ý phất phất tay, nói: "Đều đứng lên đi."

Cổ áo Tư Căng cũng không cao, vẫy tay một cái, vết hôn bị Hạng Lâm Uyên để lại liền lộ ra.

Toàn bộ bị các phi tần nhìn ở trong mắt.

Các phi tần trong nháy mắt hóa đá ở tại chỗ.

Làm sao sẽ như vậy...

Lẽ nào đúng như đồn đãi vậy, Hoàng thượng đêm qua thật sự...

===---0o0o0o0---===

* ba môi sáu sính 三媒六聘 là một tục lệ cưới hỏi truyền thống của Trung Quốc, nhấn mạnh vào quy trình mai mối và sính lễ chính thức giữa hai gia đình, đảm bảo hôn nhân được xem là hợp pháp và danh chính ngôn thuận.

📖 Phân tích chi tiết

Ba người mai mối (三媒)

Theo truyền thống, hôn nhân cần có sự đồng ý và chứng nhận từ ba người làm mối, bao gồm:

媒妁 (méi shuò) – Người mai mối chính, đứng ra sắp đặt cuộc hôn nhân.

父母 (fù mǔ) – Cha mẹ của đôi bên, đại diện cho gia đình.

官媒 (guān méi) – Một người làm chứng được công nhận trong làng hoặc địa phương (có thể là trưởng lão, quan lại).

📝 Ý nghĩa: Điều này đảm bảo hôn nhân có sự chấp thuận của gia đình và không phải là một cuộc hôn nhân tùy tiện.

Sáu nghi thức hỏi cưới (六聘)

"六聘" còn được gọi là 六礼 (liù lǐ), bao gồm sáu bước chính trong hôn nhân truyền thống:

1️⃣ 纳采 (nà cǎi) – Nạp thái: Nhà trai gửi lễ vật sính lễ ban đầu để bày tỏ ý muốn kết hôn.

2️⃣ 问名 (wèn míng) – Hỏi tên: Nhà trai hỏi ngày sinh tháng đẻ của cô gái để xem tuổi có hợp nhau không.

3️⃣ 纳吉 (nà jí) – Nạp cát: Nếu tuổi hợp, nhà trai gửi lễ vật xác nhận rằng hôn nhân là tốt lành.

4️⃣ 纳征 (nà zhēng) – Nạp trưng: Nhà trai gửi sính lễ chính thức (có thể bao gồm vàng bạc, vải vóc, gia súc).

5️⃣ 请期 (qǐng qī) – Thỉnh kỳ: Hai bên bàn bạc và chọn ngày lành để tổ chức hôn lễ.

6️⃣ 亲迎 (qīn yíng) – Thân nghênh: Nhà trai đón cô dâu về nhà chồng, hoàn tất hôn lễ.

📝 Ý nghĩa: Quy trình này đảm bảo hôn nhân được tổ chức trang trọng, có sự đồng thuận của hai gia đình và không mang tính tự phát.

*Bốc toán tử

卜算子

我住長江頭,/君住長江尾。/日日思君不見君,/共飲長江水。/此水幾時休?/此恨何時已?/只願君心似我心,/定不負相思意。

Bốc toán tử

Ngã trú Trường Giang đầu,/Quân trú Trường Giang vĩ./Nhật nhật tư quân bất kiến quân,/Cộng ẩm Trường Giang thuỷ./Thử thuỷ kỷ thời hưu?/Thử hận hà thời dĩ?/Chỉ nguyện quân tâm tự ngã tâm,/Định bất phụ tương tư ý.

Dịch nghĩa

Thiếp ở đầu Trường Giang,/Chàng ở cuối Trường Giang./Ngày ngày nhớ chàng chẳng thấy chàng,/Cùng uống nước Trường Giang./Dòng sông này bao giờ ngừng trôi?/Nỗi hận này bao giờ mới hết?/Chỉ mong lòng chàng như lòng thiếp,/Nhất định không phụ nỗi niềm nhớ nhau.

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com