Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35: Khám thai


Edit: medaomatcuatieuthu.

"Progesterone về cơ bản đã ổn định rồi, tình huống phát triển của thai nhi cũng rất tốt."

"Thoạt nhìn hình như đã có sữa?" Bác sĩ Lý nói đơn giản và bấm đầu vú long miêu một cái, sờ một cái xoay một cái liền chảy ra vài giọt sữa, "Các tuyến sữa thông nhau rất tốt, như vậy chờ hậu sản cho bú sữa sẽ không bị viêm tuyến sữa."
 
Tiếp theo bác sĩ Lý đón lấy ánh mắt vô cùng lạnh lẽo của Nhan Khanh đơn giản kiểm tra thân thể long miêu một chút, đúng với sự rèn luyện hàng ngày của một bác sĩ chuyên nghiệp, bất chấp khó khăn mang  bao tay kiểm tra cái mông long miêu — chính là sản đạo.

"Cửa sản đạo đã có dấu hiệu mềm dần, người nhà chú ý nhiều chút, mấy ngày này lúc nào cũng có thể sẽ sinh, Lâm Dung, nếu như bụng dưới bắt đầu đau có quy luật, nhất định phải đúng lúc thông báo người nhà cùng tôi, tôi sẽ đến ngay lập tức."

Nói xong câu này, ông có chút do dự muốn nói lại thôi.

"Bác sĩ Lý, phiền ngài đi rửa tay trước, ở đây có nước rửa tay, cám ơn." Nhan Khanh vẫn luôn nhẫn nhịn không lên tiếng, trầm mặt nửa xô nửa đẩy bác sĩ Lý đi phòng vệ sinh rửa tay với vẻ mặt bình tĩnh.

Sau khi bác sĩ Lý rửa tay xong một lần, dưới cái nhìn "nghiêm khắc" của anh lại bóp một ít nước rửa tay, rửa tay một lần nữa, lúc này mới nhìn thấy Nhan Khanh hài lòng gật gật đầu, đem thân thể chặn ở cửa phòng vệ sinh nhường ra.

Trở lại phòng khách, bác sĩ Lý lấy ra một cái túi đồ chuẩn bị khi đi sinh, bên trong có bình sữa, máy hút sữa, đồ dùng trẻ sơ sinh cùng quần áo v..v..., nói rõ công dụng mỗi món đồ khác nhau, nhìn Nhan Khanh nghiêm túc cất kỹ vào gian phòng, mới yên tâm rời đi.
  
Nhan Khanh ôm long miêu ở cửa tiễn khách, bác sĩ Lý mở cửa ra, vẫn là cắn răng quay người nhanh chóng nói: "Đúng rồi Dung Dung tần suất sinh hoạt tình dục của các cậu nên khống chế một chút, mới vừa rồi thời điểm tôi kiểm tra nhìn thấy có chút sưng tấy, sản đạo của cậu hiện tại tương đối yếu ớt nhạy cảm phải cẩn thận kẻo bị viêm nhiễm."

Ông sau khi nói một chuổi dài giống như pháo liên thanh, bước ra đóng cửa làm liền một mạch, từ trong khe cửa vọng vào câu nói sau cùng: "Tôi đi trước a các cậu bất cứ lúc nào có việc cứ đến tìm tôi, tạm biệt!"

Lâm Dung thân thể cứng đờ, quả thực xấu hổ đến muốn chui xuống đất, hung hăng mà quay đầu lại trừng mắt nhìn Nhan Khanh: "Anh... Tôi tối hôm qua đều nói không làm!"

Kể từ sau ngày hôm đó cùng Nhan Khanh "Khai trai", Lâm Dung vốn cho là trạng thái của mình không tỉnh táo mới có thể tùy ý bị anh ta khi dễ, chỉ cần mình ý chí kiên định không lay chuyển được, Nhan Khanh cũng không thể ép buộc hắn phát sinh quan hệ đúng không?
 
Nhưng bọn họ đã sống cùng nhau nhiều ngày như vậy, Nhan Thanh biết rõ thân thể của hắn chỗ nào mẫn cảm, chỗ nào thoải mái, chỉ cần thoáng trêu chọc một chút, bản năng dã thú làm cho hắn đã nghiện còn ngại mà cong lên cái mông chờ bị thao.

Hơn nữa Nhan Khanh không chỉ có thể lực tốt, thời gian dài, còn có hai cái dương vật, hắn muốn dạng tư thế gì, góc độ nào, Nhan Khanh đều có thể thỏa mãn, đem hắn thao đến núm vú ướt át chảy ra sữa, đinh đinh cứng rồi bắn bắn rồi cứng mãi đến tận khi rốt cuộc bắn không ra được nữa.

Ỷ vào việc bây giờ hắn sẽ không mang thai, Nhan Khanh còn nhiều lần đều không mang bao bắn bên trong, mỗi lần thanh lý tinh dịch mà hai cái đinh đinh của hắn bắn vào phải mất nửa ngày mới rửa sạch, Nhan Khanh một bên rửa ráy cho hắn một bên vừa đem tinh dịch đào móc ra, đào móc đào móc lại bị thanh xà quấn lấy thao một hồi.
  
Hắn hận chính mình ý chí không kiên định, hận thân thể mình dâm đãng, hắn thật sự hận chết Nhan Khanh đi được!

"Được được được, đều là lỗi của anh, em đừng tức giận không tốt cho bảo bảo," Nhan Khanh nghĩ thầm tối hôm qua người cưỡi ở trên người anh nhiệt tình cắn anh không chịu buông rốt cuộc là ai a? Mà ngoài miệng vẫn như cũ quen cửa quen đường dụ dỗ tiểu long miêu đang tạc mao trong lồng ngực, "Buổi tối ăn cái gì? Vịt nướng, hay là hải sản tươi?"

Hừ! Lại là như vậy, Nhan Khanh vẫn là dùng mật ngọt chết ruồi đến tấn công hắn! Ăn mòn hắn! Làm cho hắn lung lay bất định!

Nửa đêm thời điểm chân hắn bị chuột rút  đột nhiên giật mình tỉnh giấc, đau đến mồ hôi lạnh chảy ròng, Nhan Khanh sẽ ngồi dậy đưa tay ra giúp hắn xoa chân một cách tự nhiên, cho đến khi hắn có thể cử động bình thường mới thôi.

Bởi vì mang thai áp lực lên bàng quang, hắn thức dậy vào ban đêm nhiều hơn và thường xuyên hơn, hắn phải đứng dậy để đi vệ sinh một hai giờ một lần, Nhan Khanh lần nào cũng đi cùng hắn vào nhà vệ sinh lại cùng trở về.

Không quản hắn đem anh đá xuống giường bao nhiêu lần, mỗi lần mở mắt Nhan Khanh vẫn luôn ôm hắn vào trong ngực.

Thật sự vừa dính người vừa đáng ghét...

"Tôi không muốn ăn vịt nướng! Cũng không muốn ăn hải sản tươi! Anh đừng nghĩ lừa dối qua ải!" Long miêu cào ngực Nhan Khanh, vẻ mặt nghiêm túc, lời nói nghiêm khắc và chính trực.

Lúc này điện thoại di động của Nhan Thanh vang lên, anh lấy ra xem một chút, là tin nhắn WeChat, nên dùng ngón tay cái ấn vào nút voice, dùng giọng nói trả lời: 【Ở đâu?  】

Lâm Dung dùng dư quang khóe mắt liếc về người đang cùng Nhan Khanh chat là một cô gái, ảnh đại diện là ảnh selfie rất xinh đẹp. Hắn giã vờ như lơ đãng hỏi: "Ai vậy?"

Nhan Khanh nhìn thấy đối phương trả lời câu hỏi, liền gửi đi tin nhắn thoại: 【 Tôi biết rồi. 】 lúc này mới trả lời vấn đề của Lâm Dung: "Là đồng nghiệp, Dung Dung, anh đi ra ngoài một chuyến, em muốn cùng đi không?"

"Đi làm à?"

"Ngày hôm nay ông chủ lớn của trường cưỡi ngựa đến, mời tất cả mọi người đi KTV ca hát, anh là người mới đến, ông chủ còn chưa từng thấy anh, cho nên anh phải đi."

Lâm Dung lúc này mới ý thức được rằng Nhan Khanh thật sự là một con người xã hội hoàn chỉnh, có công việc, có mối quan hệ xã hội của riêng anh ấy mà anh ấy nhất định phải tham gia.

Nhan Khanh tuổi thật đã là150 ... Mà hắn vẫn chỉ là một bạn nhỏ, Nhan Khanh có thật sự thích người giống như là hắn sao? Hay là bởi vì hắn mang thai cho nên mới đối với hắn chăm sóc bằng mọi cách?

Cô gái đồng nghiệp cùng anh ấy nhắn tin kia, lớn lên cũng rất xinh đẹp...

"Vậy anh đi đi. Tôi... Không đi." Lâm Dung tâm lý có chút không thể nói rõ được là tư vị gì, chát chát buồn buồn.

"Được, anh đi một lát sẽ trở lại đến, sau đó mang em đi ăn. Tủ lạnh trong nhà còn có hoa quả, sữa bò, bánh ngọt cùng bánh mì, em trước ăn một ít lót bụng." Nhan Khanh nhẹ nhàng đem hắn thả ở trên ghế sô pha, dặn dò vài câu liền vội vã ly khai.

Qua một lúc sau, điện thoại di động của Lâm Dung vang lên.

Hắn dùng móng vuốt nhỏ mở mật khẩu, mở ra tin nhắn thoại mà Nhan Khanh gửi đến.

"KTV đó tên là Thuần Ca, em biết không. Ở nhà nhớ ăn uống đầy đủ, gọi điện thoại cho anh bất cứ lúc nào nếu có vấn đề gì."

KTV này hắn biết cách nhà không xa, đẳng cấp chi phí không thấp. Xem ra ông chủ lớn của bọn họ còn rất hào phóng.

Rõ ràng một khắc trước hắn còn ghét bỏ Nhan Khanh ồn ào, vào lúc này lại cảm thấy được trong nhà có chút quá mức yên tĩnh.

Lâm Dung ngồi ở trên ghế sô pha xem ti vi, trong miệng ăn táo mà Nhan Khanh đã cắt gọn cho hắn, mùi vị giống như đang nhai sáp.

Sau khi Nhan Khanh gửi xong tin nhắn thoại đó, anh ấy đã không gửi thêm bất kỳ tin nhắn nào trong 2 giờ.

Anh ấy đang làm gì thế? Cùng các đồng nghiệp chơi vui vẻ như vậy sao?

Ông chủ lớn là nam hay là nữ ? bọn họ nói chuyện rất hợp nhau sao?

Hay là đang cùng đùa giỡn với nữ đồng nghiệp có ảnh đại diện rất đẹp kia ? Bọn họ thoạt nhìn thật giống như rất quen thuộc ....

Hắn không có ý thức được rằng tâm trạng thất thường của hắn lớn hơn nhiều so với bình thường, hắn không nhận ra những thứ mà hắn không quan tâm giờ đã trở thành nguyên nhân ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn.

Tên lừa đảo!

Vịt nướng đâu? Hải sản tươi đâu?

Nói đi một lát sẽ trở lại đâu?

Lâm Dung càng nghĩ càng giận, quay đầu nhìn phòng Nhan Khanh một chút, trượt xuống ghế sô pha đi vào.

Nghĩ đến việc mới vừa rồi Nhan Khanh ăn mặc rất gì và này nọ ra ngoài, hắn quyết định sẽ đem toàn bộ quần áo treo trong tủ quần áo Nhan Khanh đều làm bẩn!

-------------------

Vào trang để đọc truyện trên trang chính chủ. Truyện chỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d

https://www.wattpad.com/story/288774343?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=medaomatcuatieuthu&wp_originator=EIchWmLIZeV0RMYEVKYdKGyoMmrto59fbRBKCwMX8N8LnJ9f0diQFErSzXYbabyEKoMClL7XSvjOdB7so1DgZsN9NcaBk5WDk%2FHgdqj9MaHSI5Gbr%2FqvL72PSBHuiuL9

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com