Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

-A date to remember?-

Giấc ngủ của Gaeul chập chờn. Nói đúng ra thì cô gần như không ngủ được. Anh ta có ý gì khi nhắn tin cho cô như vậy. Anh ta lại muốn chơi trò mèo vờn chuột sao? Cô sẽ lại là một món đồ chơi của anh sao? Haizz, Gaeul không nén được một tiếng thở dài. 5 năm du học ở Anh đã làm cô trở nên khá gan góc. Cô sẽ không dễ dàng bỏ cuộc. Những dự án đồ sộ, khoảng thời gian viết luận văn mệt mỏi, không biết bao lần cô muốn buông xuôi. Nhưng ý thức về cái nhìn khinh miệt và nụ cười mỉa mai của anh đã tiếp thêm cho cô sức mạnh. Cô lầm tưởng rằng anh khinh cô vì cô nghèo, anh chê cô vì cô không có tiền, cô chỉ là 1 country pumpkin như anh đã từng nói. Đã vậy, cô thề sẽ xuất hiện trước mặt anh như một người giàu có cùng đẳng cấp. Cô sẽ làm cho anh hối hận vì đã coi thường cô. “Gaeul-ya… fighting…” cô tự nhủ, lần này anh muốn gì cô cũng chơi với anh đến cùng!

Yi Jung thức giấc mà đầu óc quay cuồng. Anh chỉ nhớ mang máng rằng mình đã gặp lại cô, đã nói chuyện với cô, rồi cô mắng chửi anh thậm tệ… à, phải rồi. Tin nhắn, điện thoại, anh nhớ đã gửi cho cô 1 tin. Nhưng chưa kịp chờ cô nhắn lại thì máy di động của anh hết pin. Cuống cuồng lôi di động ra, anh bất ngờ trước tin nhắn 1 kí tự của cô. Dấu chấm than nghĩa là sao? Cô muốn nói gì với anh? “Gaeul-ya, dù gì lần này, anh sẽ là người khai cuộc” Yi Jung chợt mỉm cười…  

------------------------------------------------------------

Đã hơn 1 tuần kể từ cuộc phỏng vấn giữa 2 người. Sau khi về đến nhà, Gaeul mới nhận ra rằng cô chẳng phóng vấn anh theo đúng kịch bản gì cả. Vậy là đúng như lời Ji Hoo sunbae nói, cô phải tự bịa ra nội dung phỏng vấn giữa 2 người (tất nhiên không phải là bản thảo cô tự viết trước đó) rồi đem nộp cho tổng biên tập Yuu. Cô ta có vẻ khá hài lòng với những thông tin sau cuộc phỏng vấn nên gần như Gaeul đã qua được vòng sơ loại.

Tại quán bar quen thuộc của F4

- Cái gì thế này hả? Mình không nhớ cậu đã kể cho mình cuộc nói chuyện hôm đó giữa 2 người nhẹ nhàng thế này? – Woo Bin cười ngặt nghẽo trước bài phỏng vấn Gaeul viết.

- Cô gái này quả đúng là gì cũng có thể làm. Sau 5 năm không gặp, chắc Gaeul không chịu làm người chạy theo cậu mãi đâu Yi Jung- yang… - Goo Junpyo tiếp lời.

Yi Jung không nói gì trước những lời bình luận của 2 người bạn. Anh chỉ đang suy nghĩ về Gaeul, về tin nhắn cô gửi cho anh, về dự định chinh phục cô lần nữa của anh… Đầu óc anh rất mông lung đến nỗi anh không biết có một người vẫn lặng lẽ quan sát từng cử chỉ của anh.

Tại nhà Gaeul.

- Gaeul-ya, sao mãi cậu chẳng tới tìm mình vậy? – JanDi khệ nệ mang một đống đồ ăn tới.

- Ôi mình xin lỗi cậu. Mình bận quá, không ngờ về đến Hàn Quốc công việc lại nhiều tới vậy. Thế cậu sao rồi hả JanDi?

- Vẫn thế thôi. Gia đình mình vẫn khoẻ, bố mẹ và San cũng chuyển về Seoul lâu rồi. Mẹ Ma nữ của Junpyo đã thôi tác oai tác quái. Bà ta chỉ gọi mình đến có 1 lần rồi nói rằng hãy cố gắng để hoàn thiện bản thân cho xứng đáng là người phụ nữ bên cạnh Junpyo. Gì chứ? Bà ta nghĩ cậu con trai của bà ta quý hoá vậy sao? Nhìn anh ta mà mình muốn đá cho mấy cái, ghét không chịu được…..

Gaeul im lặng ngồi nghe JanDi kể chuyện, thình thoảng cô lại cười thật nhẹ. JanDi của cô vẫn vậy, là cỏ dại vô tư, luôn sống hết mình, yêu hết mình. Cô quá hiểu JanDi, nói thể thôi chứ bây giờ, có cho JanDi làm chủ tịch SHINHWA, bà mẹ Ma nữ có lôi cô ra pháp trường cũng không thể làm JanDi rời xa Junpyo được. Khẽ thờ dài, cô biết sau 5 năm, JanDi của cô đã mạnh mẽ lên nhiều. Nếu như trước kia, vì mẹ Junpyo tạo áp lực, JanDi đã bỏ rơi Junpyo, nhưng bây giờ, Gaeul hiểu bạn mình sẽ luôn nắm tay Junpyo, cùng anh ta đi đến suốt cuộc đời. Một thoáng ghen tị làm cho Gaeul thấy khó chIU Cô chủ động lên tiếng.

- Này, đi nấu ăn đi, mình đói quá à…

Hai cô gái khệ nệ bê đồ ăn vào phòng bếp, cứ như chưa hề có 5 năm xa cách, JanDi vẫn có thói quen nấu cháo cho Gaeul. Đang ăn, bỗng JanDi cất tiếng hỏi:

- Mình hỏi nhé… cậu với Yi Jung sunbae sao vậy?

- Gì cơ? – Gaeul giật mình

- Mình đủ thông minh để hiểu tại sao 5 năm trước cậu lại bỏ đi như vậy. Giữa 2 người đã có chuyện gì phải không?

- Không đâu mà JanDi-ya. Chỉ là lúc đó mình muốn đi du học, thật thế đấy.

- Gaeul, cậu chưa nói cho mình cũng không sao. Nhưng cậu phải biết rằng mình luôn ủng hộ cậu dù cho chuyện gì đã xảy ra đi chăng nữa. Mình chỉ muốn cậu được hạnh phúc thôi Gaeul-ya. Từ khi cậu trở về, cậu với Yi Jung sunbae đều lạ lắm, 2 người như kiểu bị làm sao ý.

Gaeul không biết trả lời sao, đành cười trừ đánh lạc hướng:

- À còn cậu thì sao, 24 tuổi chứ ít gì, nghe nói Junpyo cầu hôn cậu gần 10 lần rồi.

- Xì, có ai cầu hôn như anh ta không hả? Lần thì “em có lấy anh không thì bảo, anh đếm từ 1 đến 10, nhanh”, lần khác lại “sao em không trả lời anh JanDi, em mà còn im lặng thì em chết chắc rồi”,. lại còn “GEUM JANDI, đây là lần cuối anh cầu hôn em, nếu em không đồng ý lấy anh thì ngày mai em đừng hòng thức dậy nữa, rõ chưa???”… Tớ hỏi cậu, chưa lấy nhau mà đã thế, lấy nhau rồi tớ biết phải làm sao với người như hắn, hả??

Gaeul người ngặt nghẽo với câu chuyện của JanDi, quả thật Junpyo vẫn cứ trẻ con như vậy, chẳng giống với những lần xuất hiện trên báo, trông Junpyo rất ra dáng CEO của tập đoàn SHINHWA. Mọi người ai ai cũng đã thay đổi ít nhiều, vậy anh thì sao, Yi Jung? Anh nói em sẽ làm em tin anh lần nữa? Anh sẽ làm thế nào đây Yi Jung?

Một buổi chiều…

Gaeul đang ngồi làm việc ở văn phòng, bỗng cô nhìn thấy di động kêu inh ỏi. Hoá ra Yi Jung gọi điện.

- Hm? Có chuyện gì thế?

- Em muốn đi ăn tối không Gaeul?

- Mới có 4h mà. Tối gì giờ này?

- Ơ thế à, à ừhmm… thế em muốn ăn chiều không? – Yi Jung ngượng ngập.

- Để em nghĩ đã – Gaeul cố nén cười.

- Vậy nếu em muốn thì nửa tiếng nữa anh qua văn phòng đón em được không?

- Nếu em có hứng thì em sẽ xuống.

Gập chiếc điện thoại lại, Gaeul không giấu được một nụ cười. Cô đã trở lại là Gaeul của trước kia? Trái tim của cô lại đập thật mạnh trước giọng nói của Yi Jung sao? Suy nghĩ đó làm Gaeul hơi khó chịu, nhưng sao cô vẫn không thể ngăn được nụ cười trên môi mình?

Ở đầu bên kia, Yi Jung đang khốn khổ vì câu nói của Gaeul, hừm, nếu có hứng là ý gì? Playboy như anh mà lại bị trả lời “phũ” thế à? Tuy vậy, anh vẫn xuống lấy xe lao ngay đến văn phòng của cô.

-----------------------------------------------------------

Yi Jung đưa cô đi khắp Seoul, thăm viện bảo tàng gia đình anh, thăm lại trường cũ của cô, rồi hai người đi ăn tối trong một nhà hàng sang trọng thuộc tập đoàn SHINHWA. Suốt buổi đi chơi, mặc Yi Jung huyên thuyên về cuộc sống ở Seoul sau 5 năm đã thay đổi ra sao, Gaeul vẫn giữ im lăng, hầu như chỉ đáp khi cần thiết. Trong lòng cô đang rất mâu thuẫn. Một mặt cô cảm thấy rất vui vì suốt bao lâu xa cách, cơ hội đi chơi thế này chỉ có trong những giấc mơ mà thôi, nhưng mặt khác, cô lại không cho phép mình được ảo tưởng. “Anh ta quá quen thuộc với việc này rồi Gaeul-yang. Mày phải tỉnh táo. Mày không được huyễn hoặc bản thân. Mày không còn là Gaeul của 5 năm trước nữa?”.

Sau khi tiễn Gaeul về đến cửa nhà, Yi Jung lên tiếng:

- Hôm nay em có vui không Gaeul?

- Cũng tàm tạm ạ.

- Uhm, vậy em ngủ ngon nhé. Nhớ đóng cửa cẩn thận, đêm nay lạnh, em nhớ đắp chăn ấm nhé.

- Cám ơn sunbae.

- Vậy anh về trước nha - Vừa nói Yi Jung vừa định hôn lên má Gaeul như mọi lần. Nhưng lần này Gaeul đã đẩy anh ra và nói: “Sunbae, như thế đã là quá nhiều cho 1 buổi tối rồi.”

Rồi cô quay bước thật nhanh vào nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: