Chương 38.1
“Ha ha, thôi em tự đi vớt vậy.” Thẩm Kỳ Nhiên xắn tay áo và ống quần lên, nhặt một cành cây trên mặt đất, đi về phía hồ, “Tự mình làm thì no bụng ấm áo!”
Ở bên hồ vớt cầu nguyện không ít người, Thẩm Kỳ Nhiên chọn một chỗ tương đối vắng vẻ, học dáng vẻ người khác dùng cành cây đuổi những quả cầu mình thích vào gần bờ. Cậu nhắm trúng một quả cầu màu đỏ rực, đỏ tươi như một chiếc đèn lồng nhỏ, Tết mà, đương nhiên đồ màu đỏ là cát lợi nhất, chọn cái này chắc chắn không sai.
Đang vớt được một nửa, bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nói có chút quen tai.
“Nhiên Nhiên!”
Thẩm Kỳ Nhiên bị tiếng gọi đột ngột này làm giật mình suýt chút nữa ngã xuống nước, cậu ổn định thân mình quay đầu lại nhìn, vậy mà lại là... Thẩm phụ.
Phía sau Thẩm phụ còn có mẹ kế Vưu Nhã Lan và cô em kế Thẩm Mộng Lam. Đối diện với ánh mắt Thẩm Kỳ Nhiên, Vưu Nhã Lan miễn cưỡng nở một nụ cười khách khí, Thẩm Mộng Lam tuy vẻ mặt không tình nguyện, cũng khô khan chào hỏi.
“Khéo thật.” Thẩm Kỳ Nhiên cười cười, không chút dấu vết lùi về sau một bước. Nhận ra sự xa cách của Thẩm Kỳ Nhiên, Trong lòng Thẩm phụ trầm xuống, ngoài mặt vẫn cố giữ vẻ thân thiết hòa ái.
“Vốn định ngày mai đến thăm hai con, không ngờ lại khéo như vậy, hôm nay đã gặp rồi.” Thẩm phụ cười nói.
Ông ta trước đó đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại cho Thẩm Kỳ Nhiên, nhưng đối phương dường như đã chặn số ông ta, căn bản không liên lạc được.
Đứa con trai dựa vào thế lực lớn liền lạnh nhạt với ba như vậy, Thẩm phụ nghẹn một bụng tức, nhưng trước mắt ông ta có việc cầu người, chỉ có thể cố nén giận, gượng cười nói.
“Nhiên Nhiên, ba biết con có oán khí với ba, giữa chúng ta dường như tồn tại không ít hiểu lầm, gần đây nếu con rảnh, hay là về nhà ngồi chơi? Phòng của con chúng ta vẫn giữ nguyên đấy, thỉnh thoảng cũng có thể về ở vài ngày mà.”
Thẩm Kỳ Nhiên bị vẻ giả vờ ngây ngô của đối phương làm cho da gà nổi hết cả lên, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề nói.
“Ba, rốt cuộc ba có chuyện gì, xin cứ nói thẳng đi.”
Thấy Thẩm Kỳ Nhiên không hợp tác, Thẩm phụ cũng không muốn giả vờ nữa, dứt khoát nói thẳng.
“Không có gì lớn, chỉ là...” Ánh mắt ông ta đảo qua xung quanh Thẩm Kỳ Nhiên vài lần, hạ giọng, “Ba nghe nói quân bộ chuẩn bị nhúng tay vào việc khai thác tài nguyên tinh tế, chuyện này có thật không?”
Quả nhiên. Thẩm Kỳ Nhiên nghĩ.
Thẩm phụ giữ chức vụ quan trọng trong bộ phận khai thác tài nguyên tinh tế của đế quốc, theo lý thuyết, quân đội và chính phủ có hệ thống riêng, quân bộ không quản được Thẩm phụ, nhưng năm trước đế quốc bước vào thời kỳ chiến tranh, biên giới tiền tuyến khẩn cấp điều động rất nhiều tài nguyên hậu phương để chuẩn bị chiến đấu, hệ thống quyền lực của quân bộ và bộ phận khai thác tài nguyên có một phần trùng lặp, gần đây luôn có tin tức nói quân bộ kiểm kê vật tư, phát hiện một số tài nguyên chuẩn bị chiến đấu có tình huống bất thường, muốn bộ phận khai thác tài nguyên tinh tế phối hợp điều tra. Bộ phận khai thác tài nguyên tinh tế là một vị trí béo bở, việc Thẩm phụ bỏ túi riêng không hề ít, nhưng tài nguyên chuẩn bị chiến đấu ông ta lại không dám động vào, cho nên không cảm thấy đợt thanh tra này sẽ liên lụy đến mình.
Nhưng Thẩm phụ lăn lộn trong thương trường nhiều năm, có một loại trực giác bản năng đối với nguy cơ, hơn nữa sau khi Thiệu Hành nhậm chức, đã tiến hành một cuộc thanh trừng lớn trong quân bộ, sát phạt quyết đoán, mặt lạnh vô tình, người ngoài cuộc nghe nói cũng vô cùng sợ hãi, cho nên nghe nói quân bộ muốn điều tra bộ phận khai thác tài nguyên tinh tế, Thẩm phụ không khỏi thấp thỏm.
Vị hôn phu của Thẩm Mộng Lam tuy cũng giữ chức quan lớn trong quân bộ, nhưng đối với tin đồn lần này lại không nói rõ được nguyên do, không còn cách nào khác, Thẩm phụ chỉ có thể tìm hiểu tin tức từ Thẩm Kỳ Nhiên.
Thẩm Kỳ Nhiên có "kịch thấu thần khí", đương nhiên biết những lo lắng của Thẩm phụ không phải là vô căn cứ. Sau khi Thiệu Hành trọng sinh không chỉ muốn truy tìm những kẻ thù đã hại chết hắn ở kiếp trước, mà còn muốn tiếp tục hoàn thành tâm nguyện lớn lao mà kiếp trước hắn không thể thực hiện.
Kiếp trước vì có Heather quấy phá, Thiệu Hành gặp không ít cản trở khi thực hiện cải cách quân bộ, cho nên đời này, Thiệu Hành trực tiếp ra tay trước để thanh toán, cái gì mà tài nguyên chuẩn bị chiến đấu có bất thường đều chỉ là cái cớ, Thiệu Hành chính là muốn thu thập một đám quan chức sau này có khả năng trở thành vây cánh của Heather, Thẩm phụ là một trong số đó.
Nghĩ đến kết cục cuối cùng của Thẩm gia trong nguyên tác, Thẩm Kỳ Nhiên vẻ mặt phức tạp liếc nhìn Thẩm phụ một cái, lắc đầu.
“Tôi không rõ lắm, Thiệu Hành trước nay không nói chuyện công việc của anh ấy với tôi.”
“Vậy con có thể giúp ba thăm dò một chút được không?” Thẩm phụ vừa nói xong mới ý thức được mình dường như đã biểu hiện quá vội vàng, nhưng chuyện đến nước này, cũng không có gì phải giấu giếm
“Nhiên Nhiên, con hẳn cũng hiểu rõ, nếu chúng ta xảy ra chuyện... tình cảnh của con cũng sẽ rất khó xử đấy.”
Thẩm Kỳ Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười, Thẩm gia năm đó điên cuồng vơ vét tiền bạc, nguyên chủ là một thiếu gia không được sủng ái, hoàn toàn bị bỏ rơi, không vớt vát được chút lợi ích nào, bây giờ gặp nguy cơ, lại nhớ đến "cậu" là một phần của Thẩm gia.
Trong nguyên tác, không biết nguyên chủ xuất phát từ tâm lý gì, cuối cùng vẫn giúp Thẩm phụ một tay trong sự kiện này, nhưng Thẩm Kỳ Nhiên sẽ không ngốc nghếch mà đi tranh cái vũng nước đục này, cậu có thể giữ được mình không bị Thiệu Hành giận cá chém thớt đã là tốt lắm rồi.
“Tình cảnh khó xử không phải chuyện của tôi, không cần ba phải lo lắng.” Thẩm Kỳ Nhiên khẽ mỉm cười “Nếu không có việc gì, tôi xin phép đi trước. À đúng rồi, chúc mừng năm mới.”
Thẩm phụ hoàn toàn không ngờ Thẩm Kỳ Nhiên lại từ chối dứt khoát như vậy, muốn nổi giận nhưng không dám xé rách mặt, chỉ có thể nghiến răng trừng mắt nhìn bóng lưng Thẩm Kỳ Nhiên rời đi.
Thẩm phụ có thể trầm ổn, nhưng có người lại không thể.
Thẩm Kỳ Nhiên mới đi được một nửa, đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng hét lớn.
“Thẩm Kỳ Nhiên!”
Thẩm Mộng Lam xông tới trước mặt Thẩm Kỳ Nhiên, cô ta vẫn luôn khinh thường người anh kế này, nhưng từ khi Thẩm Kỳ Nhiên gả vào Thiệu gia, địa vị và cảnh ngộ của hai người đã thay đổi một trời một vực, bây giờ Thẩm Kỳ Nhiên vậy mà dám ngang nhiên đối đầu với cả ba, Thẩm Mộng Lam cảm thấy mình rốt cuộc không thể nhịn được nữa.
“Anh kiêu ngạo như vậy, chẳng phải là ỷ vào Thiệu Hành sủng ái anh sao?” Cô ta giận dữ nói “Anh đoạn tuyệt với chúng tôi rõ ràng như vậy, nếu quan hệ giữa anh và Thiệu Hành rạn nứt, anh nghĩ anh còn đường lui sao?”
Thẩm Kỳ Nhiên thầm nghĩ nói ra dọa chết cô, tôi và Thiệu Hành không chỉ rạn nứt, giấy ly hôn đã ký xong hơn nửa năm rồi, cô bây giờ lấy cái này ra nói chẳng phải cố tình gây hài sao?
“Tôi cảm thấy, bất luận quan hệ giữa tôi và Thiệu Hành thế nào, tình cảnh của tôi cũng sẽ không có gì thay đổi.” Thẩm Kỳ Nhiên ăn ngay nói thật.
Thẩm Mộng Lam trừng mắt nhìn Thẩm Kỳ Nhiên một lúc, đột nhiên tiến lên một bước, dùng giọng chỉ có hai người nghe được, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Tôi có bằng chứng anh tư thông với điện hạ Heather, anh không sợ tôi nói cho Thiệu Hành sao?”
Thẩm Kỳ Nhiên: “?”
Cái quái gì vậy?
Cái gì tư thông? Ai tư thông? Tư thông cái gì? Thấy Thẩm Mộng Lam vẻ mặt đắc ý “Tôi có nhược điểm của anh, không ngờ chứ” Thẩm Kỳ Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười.
Sau khi cậu xuyên qua đây, cùng Heather trước mắt chỉ gặp qua hai lần, cái gọi là "bằng chứng tư thông" của Thẩm Mộng Lam, chắc chắn là chỉ những bằng chứng về mối quan hệ bí mật giữa nguyên chủ và Heather trước đây.
Nhưng thì sao chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com