Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39.1

Nhìn thấy tấm thẻ này, lòng Thẩm Kỳ Nhiên lạnh đi phân nửa.

Chết tiệt.

Quá chết tiệt! Sao lại còn quá đáng hơn cả thẻ tình yêu của Thiệu Hành nữa chứ! Đối với một người mà giấy ly hôn đã ký hơn nửa năm rồi mà nói "Hôn nhân của ngươi sẽ hạnh phúc mỹ mãn lâu dài bền vững", cái này khác gì nguyền rủa người ta đâu?

Thẩm Kỳ Nhiên thở dài, đem tấm thẻ này cùng tấm của Thiệu Hành để chung vào túi, miệng nhỏ lẩm bẩm.

“Liên tiếp hai người đều không trúng, cái thẻ đầu năm mới này độ linh nghiệm có vẻ hơi ảo rồi… Ai, em đi đổi ngay đây.” Cậu xoay người định đi, Thiệu Hành lại đột nhiên lên tiếng.

“Em muốn đổi thẻ?”

Thẩm Kỳ Nhiên gật đầu, cảm thấy câu hỏi của Thiệu Hành kỳ lạ như thể hỏi một cộng một tại sao không phải là hai vậy: “Không linh nghiệm đương nhiên phải đổi rồi.”

Thiệu Hành im lặng một chút: “Loại thẻ cầu nguyện tương lai này… cũng không thể nói thẳng là linh nghiệm hay không linh nghiệm được, đúng không?”

Thẩm Kỳ Nhiên suýt chút nữa bật cười, cậu nghi ngờ Thiệu Hành đang nghiêm túc nói đùa với mình: “Tuy không thể đoán trước tương lai, nhưng hiệp ước của hai ta anh cũng biết, cái thẻ này vừa nhìn đã thấy quá đáng rồi, sao có thể ứng nghiệm được chứ.”

“……” Ngàn vạn lời muốn nói trong nháy mắt tan thành mây khói.

Thiệu Hành trơ mắt nhìn Thẩm Kỳ Nhiên hỏi người qua đường vị trí của chỗ đổi vận, rất nhanh cậu đã đi rồi. Thấy bóng dáng đối phương càng lúc càng xa, Thiệu Hành đột nhiên gọi một tiếng.

“Thẩm Kỳ Nhiên!”

Người phía trước quay đầu lại, vẻ mặt "Anh còn chuyện gì nữa" nhìn hắn.

Thiệu Hành: “……”

Thiệu Hành: “…… Về sớm một chút.”

Thẩm Kỳ Nhiên giơ ngón tay cái ra hiệu OK, bước chân nhẹ nhàng đi xa. Bóng dáng cậu rất nhanh biến mất trong bóng đêm rừng cây, Thiệu Hành nhìn chằm chằm hướng đó hồi lâu, mặt không biểu cảm thu hồi tầm mắt.

Bên cạnh không ngừng có người đi ngang qua, đều vội vã muốn đi đổi vận đường đổi thẻ, cũng có người đang rối rắm và do dự, bên cạnh thậm chí còn truyền đến tiếng tranh cãi.

“Tôi không muốn cái này, tôi muốn đổi thẻ.” Một cô gái nói.

“Cậu ngốc à!” Người bên cạnh giọng điệu hận sắt không thành thép, “ 'Một đêm phất lên' cái thẻ này hiếm có lắm đó! Cậu vậy mà lại muốn đi đổi ?!”

“ Tôi không muốn tài vận,” cô gái kia ngập ngừng, “ Tôi chỉ muốn tình yêu phù hộ …”

“Vì cái loại đàn ông không đáng đó! Hắn chẳng phải đã từ chối cậu rồi sao? Chẳng lẽ cậu nghĩ một tấm thẻ có thể làm hắn hồi tâm chuyển ý, đột nhiên thích cậu?”

“Nhưng mình , mình thật sự rất thích hắn mà…” Cô gái nức nở khóc “Hắn là người đầu tiên làm tớ rung động, dù thẻ vô dụng, chỉ cần có một tia hy vọng, tớ cũng muốn thử xem…”

Hai người lải nhải đi xa, Thiệu Hành đứng trong bóng râm cây phong nơi ánh trăng không chiếu tới, ánh mắt không khỏi lại liếc về hướng đổi vận đường.

Thẩm Kỳ Nhiên sẽ muốn đổi thành thẻ gì mới đây?

Hắn không biết. Nhưng hắn dường như mơ hồ hiểu ra, mình muốn nhất là thẻ gì.

Nhưng một tấm thẻ, lại có thể thay đổi được gì chứ?

Dù không có hiệp ước ly hôn, cuộc hôn nhân này đối với người kia mà nói, cũng chỉ là một cái vỏ rỗng.

Dù là đời trước hay đời này, chỉ có điểm này, trước sau cũng không thay đổi. Không biết qua bao lâu, bên cạnh lại một lần nữa truyền đến tiếng bước chân, Thiệu Hành ngẩng đầu, nhìn thấy Thẩm Kỳ Nhiên chạy chậm lại đây, vẻ mặt vui mừng.

“Em đổi xong rồi!” Cậu đưa một tấm thẻ đến trước mắt Thiệu Hành, “Anh xem này, đây là của Thiệu ca anh!”

Thiệu Hành nhận lấy nhìn, cuối cùng cũng hiểu vì sao Thẩm Kỳ Nhiên lại có vẻ vui mừng như vậy, đây quả thực là một tấm thẻ tốt phù hợp với hắn.

—— Ốm đau tan biến, thân thể khỏe mạnh.

Trong nhận thức của Thẩm Kỳ Nhiên, Thiệu Hành quyền thế địa vị tài phú cái gì cũng không thiếu, khuyết điểm duy nhất chính là đôi chân tàn tật của hắn.

Vốn tưởng rằng đối phương sẽ rất hài lòng với tấm thẻ này, nhưng Thiệu Hành chỉ hờ hững “Ừ” một tiếng, rồi tùy tiện để nó sang một bên.

Thẩm Kỳ Nhiên: “?”

Ơ này… Chẳng lẽ cái thẻ này cũng không hợp ý Thiệu Ma Vương? Hay là hắn muốn những thẻ kiểu “sự nghiệp trôi chảy”, “đại triển hoành đồ” hơn?

“Em đổi được thẻ gì?” Thiệu Hành hỏi.

Nhắc đến chuyện này, Thẩm Kỳ Nhiên vừa nãy còn tươi cười rạng rỡ lập tức xụ mặt xuống, mãi đến khi Thiệu Hành hỏi lại một lần nữa, cậu mới không tình nguyện móc ra tấm thẻ của mình.

Thiệu Hành liếc nhìn, không khỏi ngẩn người.

Trên tấm thẻ màu đỏ, một hàng chữ lấp lánh, vậy mà giống hệt tấm trước —— hôn nhân mỹ mãn, lâu dài bền vững.

“ Em không đổi?” Thiệu Hành cảm thấy bất ngờ.

“Đổi rồi.” Thẩm Kỳ Nhiên vẻ mặt đau khổ nói “Vẫn là cái này.”

Khi cậu mở thẻ ở chỗ đổi vận, nhìn thấy tấm thẻ này cả người đều choáng váng, cô nhân viên còn đùa nói “Ôi chao, đây có lẽ là ý trời đó, anh chàng kết hôn rồi à? Chưa kết hôn thì năm nay chắc chắn có mối nhân duyên tốt đẹp chờ anh đó! Chúc anh và người kia hạnh phúc đến đầu bạc răng long nha!”

Thẩm Kỳ Nhiên che mặt, thầm nghĩ có lẽ đây thật sự là ý trời đi… Cái khỉ gì chứ!

Ông trời ông cố tình trêu con đúng không! “Em không thử đổi thẻ khác nữa sao?” Việc đổi thẻ không giới hạn số lần, Thiệu Hành nghe nói có người vì muốn có được một tấm thẻ vừa ý sẽ đổi liên tục ở chỗ đổi vận.

Thẩm Kỳ Nhiên lắc đầu: “Hai lần đều như vậy rồi, đổi nữa cũng chỉ là tự lừa mình dối người, không có ý nghĩa gì.” Cậu sờ sờ tấm thẻ trong tay “Hơn nữa sau này nghĩ lại, cái thẻ này thật ra cũng không tệ.”

Thiệu Hành nhướng mày: “Ồ?”

“Tuy rằng tình huống của hai ta đặc biệt, không quá phù hợp với ý nghĩa của thẻ, nhưng đổi góc độ mà nghĩ, cái thẻ này nói rõ năm mới của hai ta đều sẽ rất tốt.”

Thẩm Kỳ Nhiên mang tinh thần AQ cười hắc hắc, “Dù sao chỉ khi cả hai cùng tốt, thì mới gọi là 'mỹ mãn', một tấm thẻ có thể chúc phúc cho cả hai người, tương đương với một tấm thẻ thực hiện gấp đôi nguyện vọng, mua một tặng một chẳng phải rất hời sao?”

Lần đầu tiên nhìn thấy có người có thể xuyên tạc ý nghĩa của thẻ như vậy, Thiệu Hành dở khóc dở cười, bất quá cái giải thích này… dường như cũng không tệ.

Trong bầu trời đêm đen kịt, dâng lên những đốm sáng li ti, đó đều là những tấm thẻ được thả bay lên, tựa như vô số con đom đóm xinh đẹp, mang theo từng điều ước tốt đẹp và lời chúc phúc, bay về phía bầu trời đêm sâu thẳm.

“Chúng ta cũng thả bay đi.” Thẩm Kỳ Nhiên nói.

Dọc theo đường đi, Thẩm Kỳ Nhiên quan sát cách mọi người thả thẻ nguyện ước, và cậu đã biết mình phải làm thế nào. Ngón tay cậu kẹp lấy tấm thẻ viết "Hôn nhân mỹ mãn, lâu dài bền vững", rót vào một chút tinh thần lực, những chữ lấp lánh nhanh chóng được bao phủ bởi một vầng sáng rực rỡ hơn, cho đến khi dần biến thành một con bướm tinh tú tuyệt đẹp, nhẹ nhàng bay múa trong đêm tối.

Thiệu Hành cụp mắt nhìn tấm thẻ trong tay mình, chậm rãi nói:

“Tôi nghĩ rồi, cảm thấy những gì em vừa nói có lý.”

Thẩm Kỳ Nhiên: “?”

“Một tấm thẻ có thể đồng thời chúc phúc cho hai người, thật sự rất hời.” Thiệu Hành nhìn Thẩm Kỳ Nhiên, đột nhiên khẽ cười, “Tôi cũng muốn.”

Ngón tay hắn nhẹ nhàng lướt qua tấm thẻ vàng, những chữ "Ốm đau tan biến, thân thể khỏe mạnh" ban đầu, trong giây lát liền biến thành "Hôn nhân mỹ mãn, lâu dài bền vững".

“Như vậy, là gấp đôi lời chúc phúc cho cả hai.”

Trong mắt Thiệu Hành ánh lên ý cười, thả tấm thẻ của mình bay lên. Tấm thẻ cũng biến thành một con bướm tinh tú xinh đẹp, nó bay lượn xung quanh con bướm của Thẩm Kỳ Nhiên, nhẹ nhàng chao liệng, quấn quýt không rời.

Thẩm Kỳ Nhiên: “……”

Đại ca, anh tự sửa được thẻ thì lúc nãy còn bảo em đi đổi làm gì! Sớm biết thế em đã bảo anh sửa cho em cái thẻ "Một đêm phất lên" rồi! QAQ

Hai con bướm tinh tú bay càng lúc càng cao, cho đến khi hòa vào bóng đêm, tan vào dải ngân hà lấp lánh ánh sao xa xôi. Thiệu Hành ngước nhìn, trong đôi mắt đen láy dường như cũng ánh lên một mảnh tinh quang.

Hắn vốn dĩ không tin vào những điều huyền bí mơ hồ, chỉ tin vào sự thành công do con người tạo ra. Nhưng nếu định mệnh thực sự có cái gọi là tơ hồng nhân duyên, sức mạnh của thiên mệnh, dù chỉ có thể tăng thêm một chút hy vọng…

Hắn cũng nguyện ý thử một lần. Kỳ nghỉ Tết trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến ngày khai giảng của học viện Moria.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com