Chương 102.2
Thiệu Hành: “Được.”
Phu nhân nói gì cũng đúng, phu nhân nói gì cũng được, em nói gì cũng OK OK không vấn đề.
Thẩm Kỳ Nhiên: “…………”
Không chỉ Thẩm Kỳ Nhiên cảm thấy khó tin, những người đứng xem cũng đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Họ vốn dĩ cho rằng Du Tư Tháp muốn mượn danh nghĩa ghép đôi để gây tổn hại đến Thẩm Kỳ Nhiên, dù sao một số trùng cái hung tàn khi giao phối rất đáng sợ — Du Tư Tháp trông giống như loại này — cắn nát đầu, cắn đứt đùi, thậm chí tháo rời cánh tay đều có khả năng.
Nhưng Du Tư Tháp lại rất sảng khoái đồng ý yêu cầu của Thẩm Kỳ Nhiên về việc từ chối giao phối ngay lập tức? Vậy hắn ta muốn làm gì?
Chắc không phải là bị âm nhạc của Thẩm Kỳ Nhiên tẩy não thành fan cuồng, rồi chỉ cần được ở gần thần tượng của mình là đã rất vui vẻ và thỏa mãn rồi chứ?
Nghĩ cũng không thể nào.
Sự việc khác thường ắt có điều kỳ quái, trong lòng Thẩm Kỳ Nhiên càng thêm bất an: Cái này hoàn toàn không giống với những gì cậu nghĩ đến! Tên này sao lại không làm theo kịch bản, lẽ nào mình đã bỏ qua điểm mù nguy hiểm nào đó sao?
Thẩm Kỳ Nhiên suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra, dứt khoát lại thêm một tầng bảo hiểm, ngữ khí cũng cứng rắn hơn vài phần:
“Tôi yêu cầu ký thỏa thuận chung sống, trong thỏa thuận phải quy định rõ ràng quyền lợi và nghĩa vụ của chúng ta trong mùa sinh sản. Một bên nếu vi phạm, thì lập tức đến trung tâm ghép đôi yêu cầu chấm dứt ghép đôi, và phải gánh vác toàn bộ trách nhiệm vi phạm hợp đồng. Đương nhiên, thỏa thuận chỉ có hiệu lực trong mùa sinh sản, chờ mùa sinh sản kết thúc, chúng ta liền đường ai nấy đi, ai về nhà nấy, ai cũng đừng tìm ai gây phiền phức nữa.”
Thiệu Hành: “…”
Cảnh tượng này quen thuộc đến lạ thường khiến Thiệu Hành không khỏi rơi vào im lặng, thật sự… rất vi diệu, rất quen thuộc. Chẳng qua lần này người bị ép ký thỏa thuận biến thành mình, người đưa ra yêu cầu lại biến thành Thẩm Kỳ Nhiên.
Có lẽ, cái này gọi là phong thủy luân chuyển, vận mệnh luân hồi là một vòng tròn đi.
“Được.” Thiệu Hành nói.
Thẩm Kỳ Nhiên hoàn toàn câm nín.
Loại điều kiện bất công này mà Du Tư Tháp cũng mẹ nó đồng ý, rõ ràng, tuyệt đối có cạm bẫy, hơn nữa còn là một cạm bẫy lớn mà chính mình cũng không thể hiểu thấu! Càng nghĩ càng thấy kinh khủng!
Nhưng cậu cũng đã tranh thủ được thời gian quý giá, mặc kệ đối phương muốn làm gì, có thể kéo dài qua hôm nay là được:
“Được, vậy chúng tôi về chuẩn bị phòng tân hôn, ngày mai sẽ đến đón anh.”
Thiệu Hành chần chừ một chút, hắn thực sự không muốn chia xa Thẩm Kỳ Nhiên. Nhưng nhìn thấy sự cảnh giác trong mắt người đó, nghĩ đến lập trường và mối quan hệ hiện tại của hai người, dù có bao nhiêu không nỡ cũng chỉ có thể biến thành sự kiềm chế: “… Được thôi.”
Thẩm Kỳ Nhiên gật đầu, ra hiệu cho Tạp Ni và những người khác. Đoàn người nóng lòng đến mức không muốn nhìn “Du Tư Tháp” thêm một lần nào nữa, không thèm chào hỏi mà đi theo Thẩm Kỳ Nhiên vội vàng rời đi.
Căn phòng tiếp khách nhỏ bé một lần nữa trở nên yên tĩnh. Thiệu Hành chậm rãi bước đến chiếc bàn tròn nhỏ ở giữa phòng, nhìn bó hoa hồng đỏ thắm rực rỡ trong bình.
Giờ đây, người kia giống như đóa hồng có gai này, dù khó tiếp cận, nhưng vẫn khiến hắn không thể kìm lòng, say mê và rung động sâu sắc. Nguy hiểm nhưng mê hoặc, quật cường và đáng yêu.
Hắn rút một cành hoa hồng từ bình, đặt lên chóp mũi nhẹ nhàng ngửi một cái, khẽ mỉm cười.
Thật mong chờ ngày mai đến.
Trong khi Thiệu Hành tràn đầy hy vọng và mong chờ ngày hôm sau, Đảng Nhân Tộc lại hoàn toàn rối loạn, triệu tập cuộc họp cấp cao suốt đêm để thảo luận xem phải làm gì.
Nguyên nhân Thẩm Kỳ Nhiên và Toa Toa không thể ghép đôi thành công cũng đã được điều tra ra, đó chỉ đơn thuần là độ ghép đôi không đủ — thông thường giá trị ghép đôi đều ở khoảng 80%. Vượt quá 90% đã là “lông phượng sừng lân” .
Tạp Ni và những người khác đã tìm nội ứng điều chỉnh độ ghép đôi của Toa Toa và Thẩm Kỳ Nhiên lên 93%, đã mạo hiểm rất lớn. Ai mà ngờ được nửa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim , độ ghép đôi của Du Tư Tháp lại đạt đến 95%, khi duyệt lại lần thứ hai càng trực tiếp đạt đến con số 100% đáng kinh ngạc!
-- Trình Giảo Kim : kẻ phá đám
Theo lý thuyết, tình huống này hoàn toàn không nên xảy ra, bởi vì sự thức tỉnh ý thức của con người ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến pheromone. Đảng Nhân Tộc và Đảng Trùng Tộc vừa hay là hai thái cực, căn bản không tương hợp.
Khả năng ghép đôi thành công giữa thành viên của hai đảng gần như bằng không. Vì vậy, cấp cao Đảng Nhân Tộc hoàn toàn không tin kết quả độ ghép đôi 100% là thật — dù cho Tạp Ni và những người khác đã theo dõi toàn bộ quy trình duyệt lại — họ chỉ có thể cho rằng Du Tư Tháp đã dùng thủ đoạn đặc biệt nào đó, mới dẫn đến kết quả quá đáng như vậy.
Tuy nhiên, truy cứu điều này bây giờ đã không còn ý nghĩa. Trọng điểm là phải giúp Thẩm Kỳ Nhiên làm thế nào để thuận lợi vượt qua mùa sinh sản còn lại. Mọi người thảo luận đến tận khuya, suốt đêm phác thảo nội dung chính thức của thỏa thuận chung sống, sau đó lại đi sắp xếp “phòng tân hôn” và bố trí nhân sự. Đến khi mặt trời mọc mới tuyên bố hoàn thành công việc.
Sáng 10 giờ, theo đúng hẹn, Thẩm Kỳ Nhiên ngồi xe đến cổng trung tâm ghép đôi để đón “Du Tư Tháp”, Lạc Na cũng đi cùng cậu . Khi họ đến nơi, “Du Tư Tháp” dường như đã đợi một lúc. Hôm nay là ngày nghỉ, hắn không mặc đồng phục cục An toàn, trên người khoác một chiếc áo gió màu xám đậm.
Dáng người cao lớn thẳng tắp đứng lặng lẽ ở cổng lớn, thu hút không ít ánh nhìn. Nhưng rất nhiều người chỉ dám liếc một cái rồi lập tức thu lại ánh mắt, không dám nhìn thêm.
Nguyên nhân không gì khác, có thể là do những trải nghiệm trước đây của “Du Tư Tháp” đã để lại. Trên người hắn có một luồng khí chất đặc biệt âm lãnh, dù đang đắm mình trong ánh nắng mặt trời, vẫn khiến người ta cảm thấy rợn tóc gáy. Khuôn mặt quá tái nhợt như người c·hết, không một chút sức sống.
Đôi mắt đỏ lạnh lẽo cũng khiến người ta rất khó chịu, thậm chí còn liên tưởng đến những cảnh tượng đẫm máu kinh hoàng.
Cảm nhận được ánh nhìn của Thẩm Kỳ Nhiên, người đàn ông với khuôn mặt lạnh lùng đột nhiên ngẩng đầu, vừa vặn bốn mắt nhìn nhau với Thẩm Kỳ Nhiên đang ngồi trong xe.
Tựa như băng tuyết vừa tan, đôi mắt đỏ âm lãnh kia trong nháy mắt mang lên một chút sắc ấm, đôi môi mỏng mím chặt cũng cong lên một nụ cười gần như không thể nhận ra.
Chiếc xe dừng lại trước mặt hắn, Thiệu Hành thong dong lên xe, thân thiện cười với Thẩm Kỳ Nhiên một cái.
“Chào buổi sáng.”
Thẩm Kỳ Nhiên liếc hắn một cái, không biểu cảm gì: “Chào buổi sáng.”
Sau đó “Du Tư Tháp” đưa ánh mắt thẳng đến Lạc Na đang ngồi bên cạnh Thẩm Kỳ Nhiên.
Đột nhiên sau lưng lạnh toát, Lạc Na: “…”
Im lặng đối mặt ba phút, Lạc Na dưới “cái nhìn c·hết người” của đối phương bất hạnh đầu hàng, ủ rũ đứng dậy ngồi vào ghế trước. Thiệu Hành thuận lợi ngồi xuống bên cạnh Thẩm Kỳ Nhiên.
“Cảm ơn cậu vì bó hoa hồng đã để lại trong phòng tiếp khách ngày hôm qua.” Như thể hoàn toàn không nhận ra sự lạnh nhạt của Thẩm Kỳ Nhiên, “Du Tư Tháp” nhẹ nhàng nói
“Tôi rất thích.”
Hắn vươn tay, như ảo thuật vậy, trong tay đột nhiên xuất hiện một bó hoa trắng muốt. Đó là hoa bách hợp, loài hoa mà Thẩm Kỳ Nhiên yêu thích nhất, tỏa ra hương thơm thanh u.
“Tặng lại cậu một bó.”
Khóe mắt Thẩm Kỳ Nhiên giật giật. Cậu đương nhiên nhận ra “Du Tư Tháp” đang cố lấy lòng mình, nhưng không có lợi thì không làm. Tên đầu lĩnh đặc vụ này không phải kẻ dễ đối phó, mình tuyệt đối sẽ không dễ dàng mắc bẫy đâu.
Vì vậy, cậu cũng không đưa tay ra nhận hoa, chỉ cười mà như không cười nhìn “Du Tư Tháp”, lạnh lùng nói.
“Trong truyền thống của tổ tiên loài người, việc tặng hoa là việc của trùng đực.”
Lời nói này của cậu thực ra có chút ác độc, trong lời nói châm biếm rõ ràng — “Ngươi, một con trùng biến thái không ra đực không ra cái, đừng có mà học theo những thủ đoạn lấy lòng của nam giới loài người chúng tôi.”
Kết quả đối phương hoàn toàn không để tâm, thậm chí trong lời nói còn mang theo chút vui vẻ:
“Ồ? Vậy là cậu định tặng lại tôi một bó sao?”
Thẩm Kỳ Nhiên: “…” Mơ à.
Tên này mặt dày thật!
☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️
Lời tác giả muốn nói:
#Mặt dày mới cua được vợ! #
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com