Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 108.2

“Kỳ Nhiên, lại đây ngồi.”

Thẩm Kỳ Nhiên chỉ có thể đến bàn của thủ lĩnh ngồi xuống. Lạc Na cũng theo sát sau đó ngồi xuống. Người đối diện họ là Tạp Ni. Thẩm Kỳ Nhiên đảo mắt nhìn qua, đột nhiên phát hiện những người ngồi ở bàn này đều là các đại lão Đảng Nhân Tộc ngày đó đã cùng cậu đến trung tâm ghép đôi, và cũng vừa hay là số ít người biết cậu không có kỳ động dục.

A này… Đột nhiên có chút hiểu ra vì sao lại gọi mình ngồi bàn này.

Thủ lĩnh Đảng Nhân Tộc và Tạp Ni tuổi tác xấp xỉ nhau, là một ông lão tóc đã hoa râm nhưng tinh thần vẫn sáng láng. Ông vẫn luôn rất coi trọng Thẩm Kỳ Nhiên, yêu thương cậu như cháu ruột, mỗi lần gặp đều cười tủm tỉm.

Nhưng hôm nay vị thủ lĩnh này rõ ràng có vẻ tâm sự nặng trĩu . Ông nhìn Thẩm Kỳ Nhiên cứ muốn nói rồi lại thôi, sau khi khai tiệc cũng rầu rĩ không vui, vừa uống rượu giải sầu, vừa nhìn Thẩm Kỳ Nhiên thở ngắn than dài.

Nếu đổi sang một cảnh tượng khác, Thẩm Kỳ Nhiên sẽ nghĩ mình mắc bệnh nan y, và đối phương sắp trao cho mình thông báo bệnh tình nguy kịch.

“Lão đại, có chuyện gì người cứ nói thẳng đi.”

Thẩm Kỳ Nhiên không kìm được nói.

Thủ lĩnh lặng lẽ uống hết chút rượu còn lại trong ly, trầm mặc một lát, từ từ nói.

“Ta nghe Lạc Na nói, vấn đề kỳ động dục của ngươi đã được giải quyết.”

Nha, quả nhiên là chuyện này.

Thật ra dù Lạc Na không nói, Thẩm Kỳ Nhiên biết mọi người chắc chắn cũng đều đã phát hiện, dù sao pheromone của cậu ổn định là rất rõ ràng.

Những người này vẫn luôn tìm cách làm sao để che giấu chuyện cậu không có kỳ động dục, không ngờ cậu đột nhiên lại “khỏi hẳn”, còn nhanh chóng ổn định. Mọi người chắc hẳn đều rất ngơ ngác.

“Đúng vậy.” Thẩm Kỳ Nhiên hào phóng thừa nhận.

“Hiện tại cháu khỏe rồi ạ.”

Vẻ mặt thủ lĩnh càng thêm phức tạp, thậm chí có chút thận trọng: “Vì sao đột nhiên lại…? Có liên quan đến Du Tư Tháp không?”

Thẩm Kỳ Nhiên vừa nghe liền hiểu thủ lĩnh đang lo lắng Du Tư Tháp có phải đã dùng thủ đoạn đặc biệt nào đó để cưỡng chế cậu “động dục” hay không. Đương nhiên cậu lập tức phải giúp Thiệu Hành làm sáng tỏ:

“Hắn không làm gì cháu cả, cháu đột nhiên thì tốt rồi ạ! Ừm, cháu nghĩ có thể là do mức độ tương thích pheromone của bọn cháu là 100% ấy ạ, haizz, có lẽ đây là phối ngẫu định mệnh rồi, vừa gặp hắn là cháu đã khỏe rồi! Haha…”

Thẩm Kỳ Nhiên rất nhanh không cười nổi nữa, bởi vì cả bàn chỉ có cậu đang cười, những người khác đều vẻ mặt đau khổ nhìn cậu.

“Kỳ Nhiên à” Tạp Ni không kìm được nói

“Có phải cháu bị tên khốn Du Tư Tháp kia thôi miên không? Hay là tẩy não? Cháu sẽ không thật sự tin cái gì mà mức độ tương thích 100% đó chứ?”

“… Cháu, cháu ban đầu là không tin, nhưng bây giờ phát hiện bọn cháu đúng là rất hợp nhau ạ.

Thẩm Kỳ Nhiên khẽ nói “Du Tư Tháp không đáng sợ như mọi người nghĩ đâu ạ, hắn đối xử với cháu rất tốt, bọn cháu tình đầu ý hợp, đều là thật lòng thích nhau.”

Sau đó, cậu nhanh chóng nhận được ánh mắt “đứa nhỏ ngốc này đã không cứu được” x 6.

Thẩm Kỳ Nhiên: “…”

Tạp Ni trực tiếp ôm ngực, dường như có chút không chịu nổi. Lạc Na cũng buồn bã thở dài, vô cùng tuyệt vọng. Chỉ có thủ lĩnh vẫn kiên trì không bỏ cuộc, tiếp tục kiên nhẫn nói.

“Được rồi, coi như hai đứa là tình đầu ý hợp đi. Vậy cháu nói xem cháu thích hắn cái gì?”

“Ách…” Thẩm Kỳ Nhiên đột nhiên nghẹn lời.

Chuyện này mà nói ra thì dài dòng lắm. Thật ra cậu cũng không biết mình đã động lòng với Thiệu Hành từ khi nào, và vì sao lại động lòng. Lý do thích quá đỗi huyền diệu, cậu rất khó dùng vài từ ngữ hay nhãn mác để khái quát.

Huống hồ trải nghiệm của Thiệu Hành cũng không thể quy về Du Tư Tháp, cậu nhất thời thật không biết bắt đầu từ đâu.

Nhìn chằm chằm ánh mắt của mọi người, Thẩm Kỳ Nhiên chịu áp lực rất lớn. Cậu xoay chuyển ánh mắt, nhìn thấy Thiệu Hành đang im lặng ngồi một bên cũng đang mắt mong chờ nhìn cậu, dường như rất mong đợi.

Thẩm Kỳ Nhiên: … Anh mong chờ cái khỉ gì chứ!

Mau giúp em nghĩ lý do đi!

Đáng tiếc Thiệu Hành hiển nhiên vẫn chưa tiếp nhận được tín hiệu cầu cứu của cậu. Không có cách nào khác, Thẩm Kỳ Nhiên nghĩ một lát, cứng rắn nói.

“Người đẹp trai.” Tuy nông cạn, nhưng lý do này tuyệt đối vạn năng!

Vừa dứt lời, Lạc Na bên cạnh khẽ lẩm bẩm một câu.

“Mấy hôm trước cậu còn than vãn với tớ là Du Tư Tháp mặt như xác chết cương thi mà.”

“Nếu chỉ là xem mặt thì Joshua cùng tổ của chúng ta không phải cũng rất tốt sao?” Lạc Na nói.

Tạp Ni lập tức phụ họa: “Đúng vậy, Kỳ Nhiên cháu trước đây thường xuyên khen Joshua đẹp trai mà, câu ta còn đẹp hơn Du Tư Tháp nhiều!”

Chuyện khi nào vậy! Sao mình không nhớ gì cả!

“Còn có Cyril, hắn cũng rất được.” Thủ lĩnh bình tĩnh nói

“Trước khi Kỳ Nhiên đến, anh ta chính là thần tượng trẻ tuổi có nhân khí cao nhất trong đảng chúng ta, nhan sắc đó không hề kém Du Tư Tháp một chút nào đâu.”

“Đúng đúng!” Lập tức có người phụ họa

" Anh ta còn vẫn luôn rất thích cháu, là fan cuồng của cháu đó, Kỳ Nhiên sao cháu không suy xét đến hắn?”

“Còn có Hull, đứa nhỏ này cũng lớn lên tốt mà! Kỳ Nhiên cháu đi theo câu ấy còn hơn là theo cái tên xác sống Du Tư Tháp kia!”

Mọi người lập tức nhao nhao giới thiệu những ứng cử viên “nhan sắc” tốt khác, hệt như những bà mối đang tranh nhau mai mối. Thẩm Kỳ Nhiên hoàn toàn ngớ người, lại nhìn sang Thiệu Hành, hắn đang nhìn cậu cười như không cười, đôi mắt hơi nheo lại trông đặc biệt nguy hiểm.

Oan uổng quá! Mình vô tội mà! Anh ghen tuông vô nghĩa cái gì vậy anh trai!

“Em cũng không chỉ nhìn mặt đâu!” Ánh mắt từ Thiệu Hành ngày càng đáng sợ, Thẩm Kỳ Nhiên điên cuồng tự cứu, cố gắng vãn hồi tình thế

“Du Tư Tháp hắn, người khác cũng rất tốt! Đối xử với em rất ôn nhu rất săn sóc!”

Lời vừa nói ra, cả bàn im lặng.

Sau một lúc lâu, Lạc Na buồn bã nói.

“Cậu quên hắn lúc lên sân khấu bắt người hung tàn đến mức nào sao? Cái đó cũng gọi là ôn nhu săn sóc được à?”

“Kỳ Nhiên”  ánh mắt cô nhìn cậu khó tả

“Hay là cậu có cái xu hướng đó…? Nên cậu mới yêu sâu đậm hắn?”

Nếu cứ để đối phương tự ý suy diễn như vậy, thì thật sự có nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được. Thẩm Kỳ Nhiên bí quá hóa liều, cuối cùng lại nghĩ ra một ưu điểm nữa.

“A, anh ấy làm việc rất siêng năng!” Mấy hôm trước bị mình mắng như “vợ bé” bắt làm việc nhà, mà còn không hề một lời oán thán. Chuyện này Thẩm Kỳ Nhiên thật sự ấn tượng sâu sắc.

Lạc Na nhướng mày, một câu trúng tim đen: “Cái loại siêng năng ‘bảy lần một đêm’ đó sao?”

Na Na , cô có thể khẩu hạ lưu tình, cho tôi một con đường sống không.

Đứa trẻ này xin cảm ơn!

☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️

Lời tác giả muốn nói:

Nhiên Nhiên: Em thật là quá khó khăn QAQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com