chương 86: Lão đệ ngươi chưa ăn cơm hả?
"Không có. Này, ngươi nói nhảm gì vậy, có quỷ mới đi thích hắn ta"
"Chẳng phải ngươi hận lão ca của ta hay sao?"
"Có liên quan chắc"- rốt cuộc là tên Lãnh Dạ này nói cái quái gì thế không biết
"Thì tại ta nghe người ta vẫn nói chữ yêu và chữ hận cách nhau một khoảng ngắn ngủi thôi. Cho nên mới nói ngươi đây là đang yêu thích lão ca mặt lạnh kia của ta a"
"Không có"- nàng trợn mắt lên mà nói
"Nếu không có thì sao phản ứng của ngươi lại dữ dội thế kia"
"Mệt ngươi quá. Quay lại vấn đề chính đi, nãy giờ đi xa vấn đề rồi đấy. Chẳng phải khi nãy ngươi bảo có ý tưởng gì đó không tồi muốn nói với ta hay sao? Ân, bây giờ ngươi hãy nói đi"- thu hồi cảm xúc của bản thân xuống tận đáy lòng, tiểu Mễ ngồi xuống cạnh bàn đá hai tay chống cằm nhìn Lãnh Dạ vui vẻ nói
"...."- Lãnh Dạ không biết nói gì hơn khi nhìn thấy một màn hành động này của nàng
Này! Thay đổi vấn đề cũng nhanh quá đi
Được! Nàng muốn trốn tránh việc này ư, vậy thì Lãnh Dạ hắn sẽ có cách bắt nàng đối diện với nó xem thử nàng có thích lão ca của hắn không a
"Nhân lúc cả hai chúng ta đều rảnh rỗi thế này không bằng ra ngoài kia chơi đi ha"
"Được đó, dù sao đã lâu lắm rồi ta cũng không có cơ hội đi chơi"- tiểu Mễ vui vẻ vỗ tay
"Ai ui! Bụng của ta đau quá"- đột nhiên hai tay Lãnh Dạ ôm bụng tỏ vẻ đau đớn
"Này, ngươi không sao đấy chứ. Hay là chúng ta khỏi ra ngoài kia chơi đi, nhìn bụng ngươi thế kia làm sao mà cùng ta ra ngoài kia cho được. Kẻo ngươi có mệnh hệ gì thì có phải tên mặt quan tài kia sẽ rút kiếm ra chém ta vài nhát hay sao?"
"Không sao? Ta vẫn có thể đi cùng ngươi mà. Ân, bây giờ ngươi vào phòng của ta lấy vài món đồ hộ ta rồi lát nữa hai chúng ta rời phủ ra ngoài kia chơi. Còn ta thì vào nhà xí giải quyết một lát rồi ra ngay"
"Lấy đồ gì mới được a?"
"Thì ngươi cứ vào phòng là thấy túi đồ nằm trên bàn à, ngươi cứ lấy túi đồ đó ra giúp ta đi. Ai ui. Ta sắp không xong rồi, xem ra ta phải nhanh đi giải quyết đây kẻo ra quần nữa thì khổ. Quyết định như vậy a...."
Không để cho Lãnh Dạ đào tẩu vội, tiểu Mễ liền vươn tay ra kéo hắn lại
"Này, ngươi không thấy ta đang gấp muốn chết hay mà còn lôi với kéo, chả nhẽ ngươi muốn tận mắt nhìn thấy ta ra quần thì mới chịu"- hắn tỏ vẻ khó chịu
"Không... ý của ta là phòng của ngươi ở đâu"- hắn bảo nàng lấy đồ giúp hắn mà lại không chịu nói rõ phòng ở đâu lấy gì nàng giúp hắn cho được, phải biết Ly vương phủ này đâu có nhỏ đâu
"À, ta quên... hướng đó"- Lãnh Dạ hảo ý vươn ngón trỏ chỉ về phía trước
"Vậy...."- tiểu Mễ định mở lời nói gì đấy nhưng chợt nhận ra bóng dáng của người kia đã không còn
Uy! Xem ra bụng dạ của hắn rất nghiêm trọng cho nên mới vội vàng liều mạng chạy tới nhà xí để giải quyết như vậy a
Chỉ là vào phòng của hắn giúp hắn lấy đồ thôi mà, nàng nghĩ việc này bản thân mình có thể làm tốt
Cứ thế nàng liền di chuyển bước chân đi thẳng về hướng khi nãy Lãnh Dạ hắn đã chỉ
"Lão ca mặt lạnh a. Coi như lão đệ ta có lòng tốt giúp ngươi tìm một mối lương duyên tốt nha"- Lãnh Dạ trốn ở trên thân cây gần đó đắc ý thầm nói
Aiz! Biết vậy khi nãy nàng đã hỏi Lãnh Dạ phòng hắn là phòng nào cho rồi
Nhìn đi, nàng đã theo hướng mà hắn đã chỉ nhưng đi đến đây thì lại nhìn thấy hai căn phòng
Rốt cuộc trong hai phòng này thì phòng nào mới là phòng của Lãnh Dạ đây chứ
Ở đây có những hai căn phòng, xem ra ngoài phòng của Lãnh Dạ ra thì phòng còn lại là của tên Lãnh Hàn kia rồi
Nhìn hai căn phòng trước mắt bỗng dưng Tiểu Mễ lại có cảm giác bản thân đang đứng giữa ngưỡng cửa sinh tử nha, chỉ cần một bước chân của nàng thôi là quyết định sinh mệnh của bản thân rồi
Vào phòng của Lãnh Dạ may ra còn có con đường sống còn nếu lỡ bước chân vào phòng của Lãnh Hàn xem như nàng "toi"
Nàng thật hối hận vì đã đáp ứng Lãnh Dạ đến đây lấy đồ giúp hắn quá đi
Cũng tại Lãnh Dạ kia nữa, sao lại không nói rằng phòng của hắn ở ngay sát bên cạnh phòng ca ca mặt lạnh của hắn cơ chứ, hại nàng bây giờ bất an không thôi
Nàng dù sao cũng lỡ đáp ứng người ta rồi cho nên không thể thất hứa được
Chẳng phải Lãnh Dạ nói phòng của của hắn trên bàn có một túi đồ hay sao?
Vậy được, nếu như nàng vào phòng nào có túi đồ trên bàn là phòng của Lãnh Dạ còn nếu không có túi đồ thì nàng sẽ nhanh chân chạy ra ngay trước khi bị Lãnh Hàn phát hiện
Ân, cứ quyết định như vậy đi
Không nghĩ ngợi gì thêm nàng liền đi đến mở cửa một trong hai căn phòng
Bước chân vào phòng, nàng dời mắt đánh giá xung quanh căn phòng
Nhận ra phòng này trên bàn chả có túi đồ nào cả nên nàng liền nhanh chân chạy ngay ra khỏi phòng
Phù!! Xem ra phòng nàng vừa mới bước vào là phòng của Lãnh Hàn nha
Ân, mọi chuyện coi như cũng dễ dàng hơn nhiều rồi
Khác hẳn với tâm trạng căng thẳng cùng bất an vừa rồi, Tiểu Mễ liền thoải mái vui vẻ mà đi vào căn phòng còn lại
Bởi phòng này là của Lãnh Dạ cho nên nàng cũng an tâm hơn phần nào
Xem ra Lãnh Dạ không có lừa nàng, quả thực trên bàn của hắn có một túi đồ nha
Cầm túi đồ trên tay, nàng định quay lưng rời khỏi phòng nhưng nàng đột nhiên lại di chuyển bước chân về phía trước
Lạ à nha, sao đương không trong phòng lại có hơi nước bốc lên thế kia
Đường nói là trong phòng của tên Lãnh Dạ kia có suối nước nóng a
Aiz! Đãi ngộ dành cho hộ vệ tốt như vậy sao, lại có hẳn hoi suối nước nóng ngay trong phòng luôn
Cũng chính sự tò mò ấy mà nàng không thể nào rời đi được, nàng phải xem thử suối nước nóng kia trông làm sao a
Ân! Dù sao hiện tại nàng cũng đang ở trong phòng của Lãnh Dạ cho nên cũng chả sợ bị người đuổi đi, vả lại chắc gì Lãnh Dạ đã đi mao xí xong
Cứ vậy nàng vòng qua tấm bình phong đi thẳng về hướng nơi bốc hơi nước nghi ngút kia
"Ta còn tưởng mặt than ngươi mù đường đến độ quên đường về rồi chứ"- chợt một giọng nói vang lên làm cho Tiểu Mễ giật bắn cả người
Nàng không hề nghe nhầm, âm thanh kia giọng nói kia chẳng phải là của Lãnh Hàn hay sao
Thiên a! Nàng vậy mà lại xui xẻo vác xác vào phòng hắn cơ đấy
Thôi xong rồi, lần này coi như xong rồi...
Giá như hồi nãy nàng không nổi hứng tò mò mà tức thời rời đi ngay có khi mọi chuyện cũng đâu phải đến nông nỗi nào
Uy! Hóa ra hơi nước bốc lên nghi ngút thế kia là do hắn ta đang tắm hay sao?
Lãnh Dạ thối lại dám lừa nàng như vậy a. Được lắm, đợi khi nào nàng thoát khỏi nơi này nàng nhất định sẽ tìm đến hắn tính xổ cho coi
Uy! Nhân lúc còn chưa muộn nàng phải tranh thủ chùn lẹ mới được
"Đứng lại"- nhận thấy người kia đi ngược lại hướng mình mà trực tiếp đi ra khỏi phòng Lãnh Hàn liền lên tiếng gọi lại
"...."- này, không phải là bị phát hiện rồi chứ
"Lãnh Dạ, ngươi còn không mau đi tới chà lưng hộ cho ta"- Lãnh Hàn hai tay đặt lên bồn tắm lãnh đạm nói
Hóa ra hắn đây là tưởng nàng chính là Lãnh Dạ
Cái gì cơ hắn vậy mà lại bảo nàng đến chà lưng cho hắn hay sao?
Không lẽ thường ngày hắn cũng vẫn hay bắt đệ đệ của mình làm việc này, hắn đúng là cái người ca ca thích hành hạ đệ đệ mà
Muốn nàng chà lưng ư!
Được, nàng sẽ chà
Vứt túi đồ trên tay sang một bên, Tiểu Mễ tinh ý lấy cái khăn tắm gần đó mà chà trên lưng hắn
Hừm! Nàng nhất định sẽ chà cho lưng của hắn rách da mới thôi
"Lão đệ ngươi chưa ăn cơm hả? Mạnh tay lên"- cảm thấy người sau lưng dùng lực không đủ, Lãnh Hàn bèn hảo ý nhắc nhở
"....."- dám bảo nàng chưa ăn cơm ư, được, nàng chà... chà cho hắn chết nha
"Được rồi, lão đệ ngươi không cần phải chà lưng hộ ta nữa đâu. Y phục mà ta nhờ ngươi mua đâu rồi, mau đưa cho ta"
"...."
Y phục, là y phục nào cơ. Nàng làm sao mà biết y phục của hắn ở đâu chứ
Bỗng dưng nàng dời mắt xuống túi đồ khi nãy mình mới vứt...
Không lẽ y phục của hắn nằm trong đó a
"Sao hôm nay mặt than ngươi có vẻ im lặng như vậy a. Không lẽ ngươi vẫn còn ấm ức chuyện hôm trước lão ca ta trêu chọc ngươi với cô nương Lãnh Hoa kia. Ta biết là ngươi có mua y phục cho ta mà, mau đưa cho ta đi. Yên tâm, lão ca ta sẽ trả tiền lại cho ngươi ngay thôi cho nên ngươi không cần phải làm như thế đâu"
"...."- Tiểu Mễ vẫn không mở miệng nói chuyện chỉ vươn tay cầm lấy túi đồ đưa trước mặt hắn
Nhìn thấy túi đồ ở trước mắt mình, Lãnh Hàn cười khổ lắc đầu
Lão đệ này của hắn cũng thật là ấu trĩ nha, mua y phục cho hắn rồi mà lại làm vẻ như chưa mua thế kia
Khoan đã...
Lãnh Hàn hắn nhớ tay của tên mặt than kia đâu có trắng như vậy đâu, sao bàn tay trước mắt hắn không những trắng mà lại nhỏ nhắn thế kia
Nhớ lại từ nãy tới giờ người kia không hề mở miệng với hắn một câu nào đã vậy bàn tay kia.... cho nên Lãnh Hàn hắn có thể kết luận rằng người này không phải đệ đệ ngốc của hắn
Nếu hắn đoán không lầm thì cái người đứng trong phòng của hắn từ đó đến giờ là một nữ nhân
"....."- mặt quan tài chết tiệt, ngươi còn không mau lấy đồ đi, tay của ta mỏi lắm rồi a
"Nói, ngươi là ai? Tại sao lại vào phòng của ta"- không muốn suy đoán gì thêm, Lãnh Hàn liền từ trong bồn tắm xoay người lại nhanh tay bóp lấy cổ của nữ nhân kia
Hừm! Phải biết Lãnh Hàn hắn đời này chán ghét nhất là nữ nhân đặc biệt là nữ nhân chuyên dùng sắc đẹp của mình để đi câu dẫn người khác
Đối với những người này thì chỉ nên lãnh kết cục là "chết" thôi
"Ta...."- hắn đột nhiên không nói lời nào mà ra tay nhanh như vậy khiến cho Tiểu Mễ không kịp phòng bị
Khó thở quá.... Nàng có cảm giác bản thân sắp bị tắt thở rồi a
Mặt quan tài khốn nạn mau buông nàng ra
"Là ngươi"- mãi đến khi nhận rõ nữ nhân kia là ai, Lãnh Hàn mới chịu buông tay ra
"Khụ... khụ.. Này, Ngươi tính giết người giữa ban ngày ban mặt à. Có biết đạo lý đây không hả?"- được trả tự do, nàng liền hai tay ôm lấy cổ mà ho khan không ngừng
Nếu bạn yêu thích truyện thì hãy vote và bình luận bên dưới để ủng hộ truyện nha😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com