Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Xuyên Việt Chi Ở Núi Dựa Sông

Edit : Myo
________________

Lúc tất cả mọi người ngẩn người, chỉ có Đào Thanh có vẻ mặt hưng phấn, phu quân còn nhớ rõ muốn phân gia, buổi tối ngày hôm đó phu quân không phải lừa mình.

Đào Thanh chưa bao giờ cao hứng đến vậy, giờ phút này hắn thật sự rất muốn lại đấy ôm chặt lấy Ninh Diệu Trạch.

Nhưng mà hiện tại không được, hắn không thể biểu hiện rõ ràng như vậy, bằng không những nhẫn nại chịu cực lúc trước sẽ thất bại trong gang tấc.

Vì thế Đào Thanh xoay người, không đi ôm Ninh Diệu Trạch, mà là ôm lấy ba hài tử bên chân, một câu cũng không nói.

Ninh Diệu Trạch còn không rõ mình đây là gặp cái tình huống gì, cho nên nói hai chữ này xong không nói chuyện nữa.

Mà Ninh a ma không thể im lặng được, nghe xong lời này, đương nhiên liền bạo phát nhào lên liền đánh Ninh Diệu Trạch "Ngươi cái đồ bất hiếu này, cái đồ không biết xấu hổ, ngươi muốn phân gia, nghĩ cũng đừng nghĩ, nhà này không có thứ gì cho ngươi mang đi."

Ninh a ma tuy rằng là người 50 tuổi, nhưng vẫn duỗi tay đánh người rất mạnh mẽ, lúc đánh Ninh Diệu Trạch một chút cũng không lưu tình, một cái tát liền đánh tới đầu Ninh Diệu Trạch, đánh tới miệng vết thương rách ra.

Vốn dĩ miệng vết thương không được xử lý, lần này bị Ninh a ma tát một cái liền chảy máu, Ninh Diệu Trạch vuốt miệng vết thương chảy máu trên đầu nhỏ giọt xuống vẻ mặt không thể tin được, cảm thấy chuyện này quá mức bất ngờ.

Chẳng lẽ bị thương không trị? Bằng không vì cái gì bị tát một cái thì bị chảy máu?

Lúc Ninh Diệu Trạch còn rối rắm vấn đề này, Ninh a ma đột nhiên thay đổi phong cách ngồi dưới đất lăn lộn, trong miệng còn không ngừng khóc nói Ninh Diệu Trạch không biết xấu hổ, muốn độc chiếm gia sản còn đem a ma đẩy xuống mặt đất nói linh tinh.

Ninh Diệu Trạch tỏ vẻ, mình chưa từng gặp qua người mặt dày vô sỉ như thế này, thật sự là quá kỳ ba.

Bất quá Ninh Diệu Trạch cảm thấy mặc kệ mình xuất phát từ nguyên nhân gì mà nói ra hai chữ phân gia, hắn hiện tại cảm thấy nói rất đúng.

Ninh Diệu Trạch nhìn bài trí trong phòng này, điển hình là phòng ở của nông thôn, lại xem những người này trên người toàn là y phục cổ, hắn đại khái cũng có thể xác định mình hiện tại gặp tình huống như thế nào, đây giống như tiểu thuyết internet gọi là xuyên qua, sau khi chết xuyên đến cổ đại.

Ninh Diệu Trạch lại nhìn Ninh a ma lăn lộn còn tru trên mặt đất, quyết định tạm thời không để ý tới bà bà này, dù sao lời nói phân gia đã nói ra, nhà này khẳng định là phải phân, người này mới vừa rồi còn đánh hắn, hắn không đánh trả cũng đã không tồi.

Vì thế Ninh Diệu Trạch đem ánh mắt chuyển dời đến trên người Đào Thanh đang ôm hài tử, Đào Thanh nhìn thấy Ninh Diệu Trạch nhìn qua liền nhìn hắn cười cười: "Ngươi rốt cuộc tỉnh."

Từ hảo cảm có thể phán đoán, Ninh Diệu Trạch cảm thấy người này là người một nhà của mình.

Ninh Diệu Trạch lặng lẽ đi qua nói với Đào Thanh: "Cái kia, ta hiện tại khả năng có chút phiền toái, ta cái gì cũng không nhớ rõ, chúng ta là người một nhà sao?"

Đào Thanh vẻ mặt khiếp sợ nhìn Ninh Diệu Trạch, muốn nói cái gì đó nhưng nhìn thấy Ninh Diệu Trạch ngón tay chỉ chỉ Ninh a ma trên mặt đất, liền ngậm miệng không nói, chỉ là nhìn Ninh Diệu Trạch sắc mặt vẫn có chút kỳ quái.

Ninh Diệu Trạch cũng đoán được ý tưởng của Đào Thanh, ai mà nghe được người mà chính mình quen thuộc bị mất trí nhớ sẽ không bình tĩnh như vậy.

Ninh Diệu Trạch nói "Ta hiện tại cái gì cũng không biết, nhưng lời nói phân gia ta đã nói ra, chuyện kế tiếp giao cho ngươi, ta sẽ phối hợp với ngươi."

Đối với người lớn lên rất giống ông chủ của mình Ninh Diệu Trạch rất tín nhiệm hắn, vì kia chính là đối tượng thầm mến của hắn mà.

Đào Thanh nghi hoặc nhìn Ninh Diệu Trạch, không xác định được lời Ninh Diệu Trạch nói có phải sự thật hay không.

Bất quá hắn đã không có quá nhiều thời gian tự hỏi.

Lưu Hồng đang đứng ở cửa xem Ninh a ma trên mặt đất khóc lóc thương tâm liệt phế, liền chạy đi kêu người, kêu không chỉ là người trong nhà, còn có người trong thôn .

Hàm Ninh thôn xem như cái thôn không lớn không nhỏ ,có hai trăm hộ gia đình, lớn hơn so với đa số thôn khác, nhưng so với thôn khác chỉ có thể tính là bình thường.

Cho nên lúc Lưu Hồng kêu, Ninh gia liền náo nhiệt, đặc biệt là nghe nói Ninh lão tam đề xuất muốn phân gia, rất nhiều người đi đến xem kịch vui.

Cũng có rất nhiều người trong lòng cảm thấy, cái nhà này nên sớm phân gia.

Thời điểm chỉ có vài người bọn họ ở trong phòng, Ninh a ma trên mặt đất lăn lộn làm ầm ĩ không cho ai nói cái gì, những người Ninh gia đã trở lại.

Ninh Diệu Trạch vốn dĩ trên người có thương tích, nếu những người này muốn xúm lại đánh hắn, hắn đánh không lại.

Nghĩ đến đây, Ninh Diệu Trạch nhìn ra cửa thấy một đám người tới, cũng dứt khoát khóc lên.

Ninh Diệu Trạch không biết mình hiện tại là có thân phận gì, cũng không rõ cụ thể là nguyên nhân gì, dứt khoát không nói cái gì, ngồi xổm trên mặt đất khóc.

Vì làm cho mình thảm hơn một chút, Ninh Diệu Trạch còn đấm đấm đầu mình, làm máu từ đầu chảy xuống mặt đất, nhìn như vậy thấy thế nào cũng so với Ninh a ma thảm hơn.

Bộ dáng này thật ra những người từ cửa đi vào nhìn thấy hắn liền ngây ngẩn cả người.

Người tới là Ninh đại ca và nhị ca cùng tứ đệ, tất cả đều là huynh đệ của Ninh Diệu Trạch, đều là người Ninh gia.

Bọn họ cũng không thích lão tam Ninh Diệu Trạch, việc trong nhà nặng nhọc đều cho hắn làm, hắn hôn mê mấy ngày nay không ai làm, ba bọn họ mỗi người tiếp nhận một ít, người chưa làm qua việc nặng không biết lần này làm mới biết được sống có bao nhiêu khổ.

Lúc trước Ninh đại ca còn nghĩ làm sao cho Ninh Diệu Trạch chết đi, dù sao cũng là người hắn ghét.

Nhưng sau lần này xuống ruộng làm việc, Ninh đại ca không còn ý tưởng này nữa.

Cho nên hiện tại, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý Ninh Diệu Trạch phân gia, dù có lấy lý do gì cũng không đồng ý.

Lúc trước Ninh đại ca nghĩ vào cửa đánh Ninh Diệu Trạch một chút, xem hắn còn dám nói phân gia hay không, nhưng nhìn tình huống hiện tại, hắn đúng là không nên xuống tay.

Ninh đại ca nhìn hai đệ đệ phía sau có chút do dự.

_______
Myo : Thương Đào Thanh ở cái nhà cực phẩm này (T⌓T)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com