Chương 1
Happy birthday to you~~~
Happy birthday to you~~~
Đĩa đơn lặp lại bản DJ ca khúc sinh nhật vui vẻ vang vọng ầm trời, tiếng nói chuyện hỗn loạn, tiếng ly rượu va chạm, nhắm thẳng vào óc Bùi Úc mà khoan, đầu đau muốn nứt ra.
Bùi Úc chịu đựng cơn đau đầu, cố sức mở mắt, chống tay vịn sô pha ngồi dậy.
Nhìn ra xa chiếc bánh kem khổng lồ bảy màu sặc sỡ đường kính chừng hai mét, cao mười tầng, lại liếc nhìn qua sảnh tiệc bày biện đầy ánh vàng rực rỡ, có chút ngơ ngác.
Hôm nay là sinh nhật hắn, cha mẹ tổ chức tiệc lớn, mời rất nhiều danh môn vọng tộc, hào môn thế gia, nói là cho náo nhiệt, kỳ thật cũng có ý xung hỉ — hắn từ nhỏ ốm đau quấn thân, bác sĩ đều nói năm nay e là khó khăn.
Chịu đựng qua sao?
Hắn chỉ nhớ rõ lúc cắt bánh kem, ngực đột nhiên đau nhói, hô hấp khó khăn, tiếng nhạc du dương bên tai biến thành tiếng kêu hoảng hốt của bạn bè thân thích, sau đó liền mất ý thức.
Nhưng nơi này......
Sảnh tiệc này bày biện đầy phong vị nhà giàu mới nổi thô tục, hiển nhiên không phải thẩm mỹ của Bùi gia bọn họ.
"Tiểu Úc, sao con lại uống nhiều rượu như vậy?!"
Một người đàn ông cao lớn đi tới, đưa tay đỡ lấy Bùi Úc đang ngồi không vững, ngữ khí từ lo lắng chợt chuyển sang bất mãn.
Bùi Úc không quen biết người trước mắt, thấy hắn cau mày vẻ không vui, cảm thấy người này không có ý tốt, theo bản năng muốn tránh thoát.
Người nọ thấy thế, sắc mặt càng trầm, hai tay trực tiếp nắm lấy bả vai Bùi Úc, từ trên cao nhìn xuống hắn, ngữ khí trầm thấp.
"Bùi Úc! Anh có ý gì? Chính anh nói muốn giúp tôi tiếp cận Chu Dã, bây giờ uống say khướt là ủy khuất? Hối hận?"
Bùi Úc? Chu Dã?
Nghe thấy người đàn ông này gọi đầy đủ tên mình, Bùi Úc còn nghi hoặc người này thế nhưng thật sự nhận ra mình, còn định nói mình không uống rượu.
Chờ nghe được hai chữ "Chu Dã", hắn nháy mắt quên cả giãy giụa, cả người bỗng dưng cứng đờ.
Hình như đây là tên vai ác trong quyển tiểu thuyết tối hôm qua hắn xem?
Quyển tiểu thuyết kia tên là 《 Những năm tháng làm thế thân 》, là một truyện tra công tiện thụ, hơn nữa không hề có màn truy thê hỏa táng. Em gái thấy tên vai chính trùng với hắn, hưng phấn lấy về cho hắn xem.
Bùi Úc ấn tượng sâu với "Chu Dã" là vì cốt truyện về hắn quá ghê tởm.
Vai chính thụ thụ công trong nhà không ít ân huệ, một lòng cảm ơn, lại cảm thấy mình yêu công, thẹn với công gia, thái độ luôn đặt rất thấp, bảo làm gì liền làm nấy, đặc biệt là những chuyện có thể giúp được công.
Nghe nói Chu Dã gần đây rất để ý một phú nhị đại bên cạnh có "nam chim hoàng yến", ánh mắt còn thường xuyên liếc nhìn Bùi Úc. Lại nghe nói Chu Dã gần đây muốn hợp tác với một công ty lớn, mà công cũng luôn tranh thủ cơ hội này.
Vì thế, vai chính chịu nghe theo sắp xếp của mẹ tra công, chủ động đề nghị với công muốn tiếp cận Chu Dã, bám lấy hắn, để giành lấy một cơ hội "Mao Toại tự tiến cử".
Dù sao cũng là vai chính, kế hoạch này tự nhiên thành công, Chu Dã bị sắc đẹp mê hoặc, bỏ lỡ hội nghị hợp tác, mất đi danh dự, mà công lúc này xuất hiện "Mao Toại tự tiến cử", được công ty lớn kia thưởng thức.
Tuy nói thương trường như chiến trường, binh bất yếm trá, nhưng Bùi Úc không thích những thiết kế như vậy, không nhìn kỹ trực tiếp bỏ qua. Mặt sau Chu Dã nổi trận lôi đình, hung hăng tra tấn vai chính chịu vài chương, Bùi Úc cũng nhanh chóng lướt qua, sợ cay mắt, chỉ biết là chịu bị tra tấn một chút tinh thần cũng không còn.
Về sau, công cứu thụ đi, vai ác Chu Dã hoàn toàn hắc hóa, khắp nơi đối đầu với công thụ, còn từng tìm người đánh công rất mạnh, thiếu chút nữa đánh chết người. Thẳng đến cuối cùng công mạnh đến mức làm Chu Dã phá sản, đuổi hắn ra khỏi thành phố Hoa.
Bùi Úc nhìn chén rượu trên bàn ngã nghiêng ngả đến xiêu vẹo, lại liên tưởng đến lời người kia vừa nói, đột nhiên cảm thấy cảnh này có chút giống với việc vai chính chịu trong tiểu thuyết vì sắp phải hiến thân cho vai ác, nên uống say một mình trong một góc ở tiệc sinh nhật của vai ác......
Cái tên công kia là gì nhỉ......
"Cái gì...... Mộ Trạch......"
Đầu Bùi Úc hôn mê choáng váng, không ý thức được mình lẩm bẩm ra tiếng, cũng không chú ý tới hai bàn tay đang gắt gao giữ chặt hai vai mình, bỗng nhiên lỏng ra một chút.
"Tôi đây." Sự bất mãn trong mắt Hứa Mộ Trạch bởi vì tiếng nỉ non khe khẽ của người trước mắt tan biến hết, tay chậm rãi vuốt ve khuôn mặt ửng đỏ của hắn.
Cảm xúc xa lạ làm Bùi Úc đột nhiên hoàn hồn!
Hắn đáp lại?! Hứa Mộ Trạch?!
Trong lòng Bùi Úc vô cùng kinh hãi, trực tiếp hất tay Hứa Mộ Trạch ra, một cái xoay người đứng dậy, đầu choáng váng buồn nôn như say xe, lảo đảo hai bước, được Hứa Mộ Trạch đỡ lấy.
Bùi Úc đẩy tay hắn ra, "Xin lỗi, tôi đi vệ sinh một chút."
"Tiểu Úc?"
Bùi Úc không để ý đến hắn, tìm người hỏi vị trí nhà vệ sinh, rồi bước đi đoan trang, không nhanh không chậm mà đi về phía trước.
Thai mang ra cơ thể hư nhược, dẫn phát đủ loại bệnh tật, Bùi Úc từ nhỏ ốm đau quấn thân, không chấp nhận được sự hấp tấp của hắn, hơn nữa gia giáo trăm năm của Bùi gia, quen với việc bình thản xử sự, không vội không nóng.
Vốn dĩ sốt ruột muốn đuổi theo Hứa Mộ Trạch, bước chân khựng lại, từ xa nhìn bóng dáng Bùi Úc một thân tây trang trắng đứng thẳng tuấn dật, eo thon chân dài, đi như gió nhẹ thoảng qua, giống như mỗi bước đều tuân theo cùng một khoảng cách, luôn cảm thấy Bùi Úc hôm nay rất khác, có một loại khí chất khó tả khiến người ta rất thoải mái.
Quả nhiên người đẹp vì lụa, không hổ hắn cố ý chọn bộ quần áo đắt tiền này.
Lúc này nhà vệ sinh không có ai, Bùi Úc đứng trước bồn rửa tay, khẩn trương nhìn chằm chằm khuôn mặt diễm lệ mang theo chút ngây ngô trong gương, nhìn đôi mắt xinh đẹp lộ ra sự kinh hãi tận đáy lòng, hai tay run rẩy chống lên mặt bàn.
Khuôn mặt nam hài trong gương như hoa đào, dấu môi màu hồng phấn, đôi mắt đẹp đuôi mắt vẽ đường kẻ nhàn nhạt, khiến cả khuôn mặt có một chút hương vị quyến rũ.
Nam hài để tóc ngang vai hơi xoăn, phần đỉnh đầu tùy ý túm lên buộc ở sau đầu, chỉ chừa lại vài lọn nhỏ lộn xộn rớt xuống trán.
Có chút cố tình trang điểm theo kiểu nữ sinh, là sở thích của Hứa Mộ Trạch......
Bạch nguyệt quang của Hứa Mộ Trạch có sở thích mặc đồ khác giới, là một drag queen, Hứa Mộ Trạch một bên rất thích bạch nguyệt quang mặc đồ nam, một bên không thể chấp nhận sở thích mặc đồ khác giới của bạch nguyệt quang, cuối cùng bạch nguyệt quang trái tim băng giá xuất ngoại.
Rồi sau đó Hứa Mộ Trạch gặp gỡ chịu rất giống bạch nguyệt quang, đem chịu làm thế thân bạch nguyệt quang, ái muội không rõ.
Lúc này, Hứa Mộ Trạch lại ngại chịu không đủ giống bạch nguyệt quang, bảo chịu nuôi tóc dài ngang vai, thỉnh thoảng trang điểm nhẹ theo phong cách trung tính.
Bùi Úc giờ khắc này rốt cuộc xác định, mình ở tiệc sinh nhật phát bệnh không thể cố nhịn qua, còn xuyên đến quyển truyện tra công tiện thụ này.
Sau một chút hoảng loạn, Bùi Úc dần dần bình tĩnh lại, đáy lòng lại có một tia giải thoát.
Hắn sinh ra trong gia tộc danh môn vọng tộc, từ nhỏ nhận được mọi thứ đều là tốt nhất, chỉ tiếc không có một cơ thể khỏe mạnh, hai mươi mấy năm qua đều bị nuôi nhốt trong nhà, không dám có nhiều hỉ nộ ái ố, sợ một chút sơ sẩy sẽ không chịu nổi.
Người nhà năm tháng ngày ngày lo lắng cho hắn, cũng luôn luôn chuẩn bị tinh thần cho việc mất đi hắn, hôm nay đối với mọi người mà nói đều nên là một sự giải thoát. Trong nhà còn có anh chị em chiếu cố cha mẹ, hắn cũng không lo lắng.
Bùi Úc sờ sờ ngực, hít sâu vài lần, trừ bỏ đầu còn hơi choáng váng đau nhức, lại không có cảm giác khó chịu nào khác.
Hắn, rốt cuộc có được một cơ thể khỏe mạnh, hắn sẽ vô cùng trân trọng nó.
Bùi Úc nhìn nam hài trong gương, khẽ cười với cậu ta.
Hắn có chút nóng lòng muốn đi ăn những món ăn mà trước kia hắn không thể ăn, đi chơi những trò chơi mà trước kia hắn không thể chơi, muốn tận tình phóng thích bản thân.
Nhưng trước đó, bước đầu tiên, hắn phải thoát khỏi cốt truyện gốc.
Xem tình hình vừa rồi, hiện tại cốt truyện đã tiến triển đến việc tra công muốn đưa hắn cho Chu Dã làm chim hoàng yến, vào nhà Chu rồi muốn trốn chạy sẽ không dễ dàng như vậy.
Tuy rằng Bùi Úc vì không muốn cay mắt nên đã bỏ qua đoạn cốt truyện đêm đó, nhưng hắn cũng có thể đoán được Chu Dã đã làm gì với nguyên chủ, rốt cuộc nguyên chủ ngay từ đầu đã chuẩn bị tâm lý cho việc hiến thân.
Phải chạy trước đã.
Đầu còn hơi váng, Bùi Úc mở vòi nước, vốc nước lên mặt, muốn tỉnh táo lại.
Lấy khăn sạch bên cạnh lau mặt, lớp trang điểm trên mặt thế nhưng không hề bị lem, vốn đang nghĩ có nên mượn đồ tẩy trang không, Bùi Úc bất đắc dĩ cười.
Đồ trang điểm của nguyên văn đều là Hứa Mộ Trạch mua, mua theo sở thích của bạch nguyệt quang, đương nhiên đều là đồ tốt.
Điểm này Bùi Úc thực sự không ưa Hứa Mộ Trạch, rõ ràng thích bạch nguyệt quang lại không thể chấp nhận đam mê của anh ta, rõ ràng không thể chấp nhận, đặt lên người vai chính thụ hắn lại có thể đứng ở góc độ người ngoài cuộc để thưởng thức.
Nói thẳng ra là, hắn không coi vai chính thụ ra gì, cho nên trang điểm thế nào hắn đều có thể bàng quan, chờ đến khi hắn phát hiện mình yêu chính là vai chính thụ, hắn lại hy vọng vai chính thụ giống một người đàn ông không cần diễm lệ.
Giả dối thật sự, phải chạy nhanh.
Bùi Úc muốn nhanh chóng thoát khỏi cái cốt truyện và nhân vật ghê tởm rác rưởi này, lại sợ Hứa Mộ Trạch còn ở bên ngoài chờ mình, bị bắt được, nên cẩn thận cọ người về phía cửa nhà vệ sinh, muốn thăm dò tình hình.
Đầu vừa hé ra khỏi cửa toilet, "duang" một tiếng đụng vào người.
"Xin lỗi xin lỗi!"
Bùi Úc vội vàng xin lỗi, ngẩng đầu lên nhìn, một người đàn ông cao hơn hắn nửa cái đầu, mày kiếm mắt sáng, không giận tự uy, e là không thể trêu vào.
"You!" Người đàn ông nói với giọng điệu khoa trương, đột nhiên cười ha hả.
Bùi Úc: ......
"Chào anh, anh là?" Thấy dáng vẻ là quen biết, không biết là nhân vật nào trong sách, Bùi Úc nhỏ giọng hỏi dò.
"I'm Chu Dã, How are you?"
Bùi Úc: ......
Chu Dã?
Bùi Úc lùi lại một bước, cẩn thận hồi tưởng một chút, nhớ ra.
Trong sách Chu Dã là một kẻ nhà giàu mới nổi từ vùng núi đi lên, của cải hùng hậu nhưng trình độ văn hóa rất thấp, thường xuyên nói tiếng phổ thông pha lẫn giọng địa phương, khó có thể hòa nhập vào giới hào môn thành phố Hoa, một số người trong giới ngầm khinh thường hắn, đây cũng là một trong những lý do sau này Chu Dã hắc hóa.
Chu Dã khổ luyện tiếng Anh, chính là muốn mình trông có vẻ cao cấp hơn một chút, nhưng mà cái này......
Hơn nữa nguyên văn tuy rằng không miêu tả kỹ ngoại hình Chu Dã, nhưng không phải nói Chu Dã không có chút phẩm vị nào, mặt mày bóng dầu, bụng phệ??? Hắn vẫn luôn tự tưởng tượng đó là một người đàn ông trung niên béo ú.
Bùi Úc lại liếc nhìn Chu Dã một cái, hiểu ra, đúng như lời trong sách ——
Mặt không tệ, kiểu tóc nhìn qua là tự vuốt ngược ra sau, dùng không biết bao nhiêu sáp vuốt tóc, bóng nhẫy rối bù;
Mặc một bộ tây trang, nhìn qua sơ sài thì không có vấn đề gì, nhìn kỹ thì kích cỡ không vừa, rộng thùng thình không hợp dáng, tây trang đen phối với một chiếc cà vạt đỏ tươi, rất giống thiếu niên đội viên đeo khăn quàng đỏ mặc áo vest của người lớn;
Đến nỗi bụng phệ, Bùi Úc không biết người đàn ông nhìn có vẻ dáng người không tệ này, bên trong bộ tây trang có phải đang giấu một cái bụng bự không......
"Xin lỗi, tôi đi trước một bước."
Không muốn dây dưa nhiều với vai ác, tránh gây họa vào thân, Bùi Úc lễ phép xin lỗi, muốn nhanh chóng rời đi.
"Why?" Chu Dã hỏi.
Bùi Úc: ......
Không để ý tới, vòng qua Chu Dã liền đi, đầu lại đột nhiên một trận choáng váng, Bùi Úc chỉ cảm thấy buồn nôn, toàn thân sức lực như trong nháy mắt bắt đầu chậm rãi bị rút cạn, cả người đều bắt đầu mê man.
"Sao thế?"
Chu Dã đỡ lấy Bùi Úc sắp ngã, vẻ mặt khó hiểu.
"Tiểu Úc!"
Hứa Mộ Trạch cũng đột nhiên xuất hiện, nhìn thấy Chu Dã ôm Bùi Úc, thế nhưng cảm thấy có chút chói mắt, nhưng cuối cùng cũng không tiến lên đón lấy.
Bùi Úc có chút hôn mê, há miệng cảm giác cũng không nói ra được gì, chuyện này căn bản không thể là do nguyên chủ uống say rượu!
Bùi Úc nỗ lực cẩn thận hồi tưởng, hắn xem quyển truyện kia thuần túy là để giải trí, xem rất nhanh, hơn nữa vẫn luôn bỏ chương, có lẽ có gì đó bị hắn bỏ qua?
Đúng rồi!
Lúc nguyên chủ uống rượu, mẹ Hứa Mộ Trạch đã tới, đưa ly rượu, ly rượu kia chắc chắn có vấn đề!
Mẹ Hứa Mộ Trạch luôn cảm thấy con trai có xu hướng đồng tính luyến ái là do nguyên chủ làm hư, cảm thấy những ân huệ bà ta dành cho nguyên chủ mấy năm nay đã nuôi ra một con sói mắt trắng, vì thế luôn cố gắng phá hoại quan hệ giữa nguyên chủ và tra công, thậm chí trả thù nguyên chủ.
Việc bảo nguyên chủ đi tiếp khách của Hứa Mộ Trạch, mẹ Hứa Mộ Trạch không thiếu làm, bà ta chính là muốn cho con trai biết nguyên chủ không trong sạch. Cho nên hạ thuốc vào rượu, muốn nguyên chủ hoàn toàn hiến thân cho Chu Dã, bà ta hoàn toàn làm được.
Lần này xong rồi!
Bùi Úc thở hổn hển, cố sức nhìn rõ vị trí Hứa Mộ Trạch, vươn tay kéo hắn.
Theo cốt truyện gốc, một khi đi với Chu Dã, đêm nay coi như xong.
Mà Hứa Mộ Trạch, một kẻ xảo trá, ái muội không rõ với nguyên chủ lại trước sau không xác định quan hệ, mỹ kỳ danh rằng giữ thân cho bạch nguyệt quang. Ít nhất hôm nay đi theo Hứa Mộ Trạch, còn coi như an toàn.
"Đưa tôi đi......" Bùi Úc nắm chặt Hứa Mộ Trạch, dùng hết sức lực nói ra.
Hứa Mộ Trạch có một thoáng khựng lại, rồi nắm chặt tay Bùi Úc, dường như do dự.
Chu Dã nhìn người này rồi lại nhìn người kia, nói: "Không sao, mang đi đi, ngày mai lại đến, tôi không vội."
Tôi không vội?
Bùi Úc nghe giọng điệu của vai ác, dở khóc dở cười, hắn nên cảm ơn vai ác này không chọn thời điểm sao?
Hứa Mộ Trạch nhíu mày, rồi nhanh chóng giãn ra, buông tay Bùi Úc, cười rất khách khí.
"Lời của Chu tổng là gì vậy, nói hôm nay làm ngài có được chim hoàng yến, tôi quyết không nuốt lời. Vừa hay tiệc tối cũng sắp tàn, chi bằng Chu tổng bây giờ liền mang về đi."
Nói xong, xoay người rời đi.
Bùi Úc: ......
Không hổ là tra công, thật không phải là đàn ông.
Chu Dã gắt gao đỡ lấy Bùi Úc, nhìn kỹ xem, cười .
"Hắc hắc, ta cũng có chút lo lắng, miễn phí mà."
Bùi Úc: ......
Truyện tra công tiện thụ thật sự không coi thụ là người, nhân vật này đến nhân vật kia đều ghê tởm!
Tác giả có lời muốn nói: Tác giả công: Xin lỗi, đổi bản nháp, mở truyện này trước, có lẽ là ngọt bánh sa điêu ấm áp.
——————
Bùi Úc: Cái vẻ mặt quyến rũ của vai ác thật khiến người ta buồn nôn!
Chu Dã: Hắc hắc, trợ lý sinh hoạt cao cấp nhà giàu, cưới một người tốn nhiều tiền lắm đó!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com