Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Q.5(Thiên Định Càn Khôn) - CHƯƠNG 137+138

Chương 137: Nổi Tiếng

Mạc Vũ Vân nhìn sắc mặt lạnh như băng của Hạ Trường Thanh, còn muốn nói cái gì đó, song không đợi hắn đem lời nói nói ra khỏi miệng, thì giọng nói lạnh lùng của Hạ Trường Thanh truyền đến lần nữa.

"Mạc trưởng lão, ta còn có một chút chuyện, đi thong thả không tiễn."

Vừa nói xong, thì Hạ Trường Thanh xoay người đi vào bên trong, thái độ kiên quyết, hiển nhiên quyết định sẽ không nhúng tay vào chuyện này.

Thấy thái độ của Hạ Trường Thanh như vậy, Mạc Vũ Vân cũng có hơi ngạc nhiên, hắn cũng hiểu Hạ Trường Thanh sở dĩ làm như vậy là có nguyên do, nếu như đây hết thảy không phải là phát sinh ở trên người của mình, hắn cũng quả quyết sẽ không xuất thủ. Dù sao lão giả Vô Bi kia chính là tuyệt thế cường giả, đắc tội với ông ta không khác nào muốn chết.

Mạc Vũ Vân nện bước chân chậm rãi đi ra ngoài, trên gương mặt uy nghiêm từ trước đến giờ hiện lên vẻ tái nhợt, hắn không rõ lần này Mộ Chỉ Ly tới Bồng Lai tụ rõ ràng không có bối cảnh gì, tại sao trong khoảng thời gian ngắn dường như có được chỗ dựa thật lớn.

Ban đầu chỉ là một cô gái bình thường, dường như hiện tại Tuyệt Tình cốc đã quyết tâm đứng ở sau lưng của nàng, sủng vật của lão giả Vô Bi xuất hiện trợ giúp nàng ta, Thiên Ma tông cũng công khai nói giúp nàng, ngay cả thái độ của Thiên Âm môn giờ phút này cũng trở nên không rõ ràng.

Ngắn ngủn chỉ hơn một năm thời gian, chuyển biến bực này sao có thể lại phát sinh? Quả đấm không tự chủ nắm chặt, những người khác còn có đường lui, nhưng Mạc Vũ Vân hắn ngay cả đường lui cũng không có! Mộ Chỉ Ly và hắn giữa hai người nhất định là quan hệ đối địch.

Nếu như không chém giết Mộ Chỉ Ly, thì địa vị trưởng lão của hắn ở điện Sất Trá không biết sẽ bị bao nhiêu người chê cười, cho dù là ở trong môn phái thì danh vọng cũng sẽ tuột dốc không phanh. Thành tựu của hắn qua nhiều năm tích lũy như vậy tuyệt đối không thể bởi vì một Mộ Chỉ Ly mà hủy hoại trong chốc lát.

Trong con ngươi vẩn đục hiện lên vẻ ngoan lệ , Mộ Chỉ Ly, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Chỉ cần ngươi sống ở Bồng Lai bí cảnh một ngày, ta nhất định sẽ tìm cơ hội diệt trừ ngươi! Ta không tin ngươi vẫn có thể trốn mãi ở Tuyệt Tình cốc!

Sau khi Hạ Trường Thanh tiễn Mạc Vũ Vân về thì đi tìm Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần , hôm nay hai người này nghiễm nhiên trở thành đệ tử tân duệ của Thiên Âm môn, mà ở thời điểm Vạn Hoa tỉ thí trước kia cũng lấy được vô số thành tích, hắn muốn biết thái độ của bọn họ đối với Mộ Chỉ Ly đến tột cùng là như thế nào!

Thời điểm Hạ Trường Thanh gõ cửa, thì hai người Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần đang ở cùng nhau, nhìn thấy Hạ Trường Thanh đi tới, hai người không có một chút kinh ngạc nào, ngược lại giống như là đã sớm đợi Hạ Trường Thanh đến.

Thấy hai người đồng loạt đang nhìn mình, Hạ Trường Thanh cười nhạt, nhưng ngay sau đó ngồi xuống, nói: "Biểu hiện của các ngươi hôm nay rất tốt, mặc dù vị trí thứ nhất bị Thiên Ma Tông chiếm, nhưng Hoàng Phổ Vân cũng là một người tài giỏi, song Hàn Như Liệt đã để lại cho mọi người ấn tượng sâu đậm. Sau khi trở về, ta sẽ đem việc này báo lên, đến lúc đó chắc chắn hai người các ngươi sẽ có phần thưởng."

"Đa tạ trường lão." Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần cuời nhạt nói, nhưng không lộ ra quá nhiều biểu hiện mừng rỡ.

Nhìn biểu tình miễn cưỡng của hai người, Hạ Trường Thanh cũng hiểu ý nghĩ của bọn hắn, bây giờ nói những lời này thật sự không cần thiết, lập tức nói ngay vào điểm chính: "Thật ra thì, mục đích hiện tại của ta tới đây hẳn các ngươi cũng nắm được, ta cũng biết trước kia Mộ Chỉ Ly có quan hệ với các ngươi, hôm nay nàng ấy lại xuất hiện, các ngươi có ý kiến gì không?"

Lời nói đạm mạc xen lẫn ý tứ dò xét, nếu hai người này bởi vì Mộ Chỉ Ly mà rời Thiên Âm môn, như vậy không phải không thừa nhận đây thật sự là tốn thất rất lớn của Thiên Âm môn, đến lúc đó muốn kiếm đệ tử ưu tú để đối kháng với Thiên Ma tông cũng khó, huống chi hai người trước mắt cũng là đệ tử chưởng môn, đi ra ngoài một chuyến mà mất đi hai người bọn họ, lúc này đi khai báo cũng rất khó.

Tròng mắt Hàn Như Liệt híp lại, thân phận Chỉ Ly đã bại lộ, lại thêm lúc trước bọn họ vừa cùng Mộ Chỉ Ly nói chuyện với nhau, chuyện này mặc dù người nhìn thấy không nhiều lắm, nhưng Hạ Trường Thanh là ai? Chỉ cần tùy ý hỏi thăm một phen liền có thể biết được lúc trước đã xảy ra chuyện gì, thay vì giấu diếm, không bằng trực tiếp nói ra.

"Hạ trưởng lão, vẫn là vấn đề lúc trước, chúng ta muốn hỏi ngươi đối với Mộ Chỉ Ly là thái độ gì? Hoặc là, Thiên Âm môn vẫn còn muốn ra tay với Mộ Chỉ Ly sao?" Trong con ngươi thâm trầm như biển sâu, làm cho người ta thấy không rõ ý nghĩ trong lòng hắn.

Hạ Trường Thanh sửng sốt chớp mắt một cái, trong lòng dâng lên vẻ lo lắng. Hắn sống nhiều năm như vậy, tiếp xúc không biết bao nhiêu loại người, chỉ cần nghe lời nói của Hàn Như Liệt thì đã đại khái đoán được ý nghĩ trong lòng hắn. Nếu như Thiên Âm môn động thủ với Mộ Chỉ Ly, như vậy hắn tin tưởng hai người trước mắt tuyệt đối sẽ không chút do dự rời đi Thiên Âm môn!

Tĩnh lặng không tiếng động.

Bên trong gian phòng ba người ngồi nhìn nhau, ai cũng chưa từng phát ra tiếng động.

Không khí bị đè nén có chút trầm trọng, hai người Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần ngồi ở một bên, trên gương mặt bình thản không chút dao động, tầm mắt nhìn Hạ Trường Thanh đối diện,lặng yên chờ câu trả lời của hắn.

Trầm mặc sau một hồi lâu, Hạ Trường Thanh mới mở miệng phá vỡ cục diện bị đè nén . Hắn vốn muốn mượn phút trầm mặc này cho hai người chút áp lực, muốn nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng bọn họ, nhưng hai tiểu tử trước mắt vững như Thái Sơn.

"Thiên Âm môn sẽ không tiếp tục ra tay với Mộ Chỉ Ly , dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là Mộ Chỉ Ly không có làm chuyện gì ảnh hưởng đến Thiên Âm môn." Hạ Trường Thanh chậm rãi nói, tiếng tuy nhỏ, nhưng vô cùng kiên định.

Kèm theo lời nói của Hạ Trường Thanh nói ra, không khí cả gian phòng đều thoải mái đi nhiều, hai người Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Vốn định nếu Hạ Trường Thanh tính toán đối với Mộ Chỉ Ly xuất thủ, thì hai người bọn họ sẽ trực tiếp rời khỏi Thiên Âm môn, mặc dù sau khi rời khỏi Thiên Âm môn muốn tiếp xúc với Môn chủ sẽ gặp khó khăn hơn, nhưng là bọn người Cung Tuấn Bân vẫn còn đang ở Thiên Âm môn, sau này có tin tức gì bọn họ cũng có thể lập tức biết được.

Mà Hạ Trường Thanh lo sợ Mộ Chỉ Ly sẽ xuất thủ, bọn họ cũng là không cần phải làm như vậy, quan trọng nhất là Chỉ Ly bớt đi đại phiền toái. Mặc dù coi như bọn hắn bây giờ có một chút thế lực, nhưng trước mắt vẫn chưa tới lúc quật khởi, bị Thiên Âm môn như quái vật khổng lồ này nhìn chằm chằm thì con đường kế tiếp không phải dễ đi .

Hạ Trường Thanh đem sắc mặt biến hóa của hai người trước mặt thu hết vào mắt, nhưng ngay sau đó trong lòng sầu lo cũng dần dần tiêu tán, xem ra chuyện cũng không có hỏng bét như mình suy nghĩ.

"Hạ trưởng lão, Chỉ Ly sẽ không làm chuyện có hại đến Thiên Âm môn , điểm này ngươi có thể yên tâm." Hàn Như Liệt nhìn Hạ Trường Thanh, trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy vẻ thật tình. Môn chủ Thiên Âm Môn vẫn còn là một điều bí ẩn, hiện tại Chỉ Ly không có biết rõ ràng Thiên Âm môn của Chủ Thế Giới cùng với Thiên Âm môn của Đại Lục Thiên Huyền có liên hệ gì với nhau hay không, quả quyết sẽ không xuất thủ với Thiên Âm môn.

"Quyết định như vậy đi, nhưng ân oán giữa Mạc trưởng lão và Mộ Chỉ Ly đã sâu, những việc này chính nàng ta phải giải quyết. Sự kiện Vạn Hoa đã kết thúc, ngày mai chúng ta sẽ phải rời đi. Chuyện của các ngươi hôm nay xử lý cho tốt đi." Hạ Trường Thanh chậm rãi nói.

Lần này đi ra ngoài một chuyến, thật sự đã xảy ra rất nhiều chuyện, hắn cũng phải mau chút đem chuyện này về báo cáo lại với môn phái, còn có chuyện Bồ Đề đan nữa.

"Dạ, trưởng lão!"

Bước chân Hạ Trường Thanh chuẩn bị rời đi, song, hắn đột nhiên dừng lại, xoay người hỏi: "Các ngươi có biết Mộ Chỉ Ly và lão giả Vô Bi có quan hệ gì không?"

Mộ Dật Thần lắc đầu, "Chuyện này chúng ta cũng không biết."

Trong lòng Hạ Trường Thanh cũng đành chịu, thái độ của tiểu tử này cũng quá có lệ rồi, mặc dù không rõ Mộ Dật Thần đến tột cùng có biết quan hệ giữa hai người này hay không, nhưng muốn từ miệng hai người bọn họ biết được chuyện này sợ là không thể, chỉ có chờ sau khi Môn chủ xuất quan mới có thể biết được. Môn chủ bế quan thời gian đã dài như vậy, chắc chắn không bao lâu nữa thì có thể xuất quan.

Cửa phòng đóng lại, sau khi Mộ Dật Thần xác định Hạ Trường Thanh đã rời đi lúc này mới lên tiếng nói: " mặc dù Hạ trưởng lão có chút bảo thủ, nhưng trước mắt xem ra là sẽ không xuất thủ với Chỉ Li tỷ. Bởi vì Tiểu Huyết xuất hiện, tất cả mọi người đều đoán được lão giả Vô Bi, có lão giả Vô Bi làm núi dựa, mọi người muốn đối với Chỉ Ly tỷ động thủ cũng phải nghĩ kĩ."

Hàn Như Liệt khẽ gật đầu, con ngươi trong suốt nhanh chóng xẹt qua vẻ ngoan lệ, "Vấn đề lớn nhất chính là Mạc Vũ Vân rồi, lão nhân kia hôm nay đã không còn đường sống, chúng ta tìm cơ hội giải quyết đi, cho dù vận dụng lực lượng cũng không ngại, nếu không sau này gặp lại, sợ là phiền toái càng lớn hơn nữa."

Mộ Dật Thần cực kỳ đồng ý, "Cứ làm như thế! Ta nhìn lão nhân kia khó chịu đã rất lâu rồi!"

Lúc Mộ Chỉ Ly chữa thương xong, từ trong nhà đi ra, thì nhìn thấy Ích Hàn đang ngồi ở trên ghế ngẩn người, bộ dáng kia nghiễm nhiên đang rất nhàm chán.

Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đi ra ngoài, Ích Hàn có chút kinh ngạc, "Làm sao ngươi đi ra nhanh như vậy? Thương thế đã khỏi rồi hả?"

Mộ Chỉ Ly gật đầu, "Đã khỏi, thương thế của ta cũng không nghiêm trọng lắm, tất nhiên sẽ không mấtnhiều thời gian."

Nhìn Mộ Chỉ Ly đã mặc lại quần áo nữ, Ích Hàn có chút ngây người, không khỏi nuốt nước miếng.Khi biết Mộ Chỉ Ly là nữ thì hắn biết nàng là một cô gái có tướng mạo bất phàm, nhưng khi tận mắt trông thấy không khỏi rung động một phen.

Mộ Chỉ Ly đổi lại thân phận nữ nhi thì thêm mấy phần nhu tình, thiếu mấy phần kiên nghị, cộng thêm khí chất xuất trần, khiến cho người ta liếc mắt nhìn có mà quên được.

"Mộ Ly, ách, Mộ Chỉ Ly?"

Nhìn bộ dáng lúng túng của Ích Hàn, Mộ Chỉ Ly cười khẽ, "Chúng ta là huynh đệ, đổi lại tên mà thôi, cùng lắm thì , ngươi nguyện ý gọi ta là Mộ Ly thì là Mộ Ly, Chỉ Ly thì là Chỉ Ly, dù sao cũng là ta mà?"

Nghe những lời này của Mộ Chỉ Ly, tâm tình Ích Hàn tốt hơn nhiều, một tay khoác lên bả vai Mộ Chỉ Ly, "Ngươi nói như vậy ta đã yên tâm, trên thực tế thật đúng là có chút không quen. Bất kể ngươi là nam hay nữ, là Mộ Ly hay là Mộ Chỉ Ly, thì đều là huynh đệ của ta!"

Mộ Chỉ Ly cười khẽ, có thêm một huynh đệ cảm giác cũng không tệ, cao hứng chính là Ích Hàn cũng không có bởi vì mình giấu diếm mà tức giận bất mãn.

"Chỉ Ly, y thuật của ngươi không thể tưởng tưởng được, nếu đi Quỳnh Hải cốc thì ngươi cũng sẽ cực kỳ nổi danh!" Lấy y thuật của Mộ Chỉ Ly, một khi đi Quỳnh Hải cốc, sợ là tuyệt đại đa số đều kém hơn nàng, ngay cả Phó Dịch Hùng cũng kém hơn nàng còn gì.

"Nếu có cơ hội thì bản thân ta cũng muốn đi Quỳnh Hải cốc một chuyến, nhưng lúc này còn có Mạc Vũ Vân gây phiền toái." Chân mày Mộ Chỉ Ly cau lại, nàng muốn đối phó với Mạc Vũ Vân thì không thể để cho những người khác bắt được nhược điểm, thần không biết quỷ không hay giải quyết Mạc Vũ Vân mới là tốt nhất.

Dù sao địa vị của Mạc Vũ Vân ở trong điện Sất Trá cũng không thấp, trưởng lão môn phái lại bị chém giết ở bên ngoài, chuyện phát sinh bực này chẳng khác nào đánh vào mặt mũi của môn phái, hiện nay nàng cũng không có ý nghĩ cùng cả điện Sất Trá đối kháng.

Ích Hàn cũng lộ ra vẻ buồn rầu, "Mâu thuẫn giữa ngươi và Mạc Vũ Vân đã không còn cách cứu vãn, hắn ta tuyệt đối sẽ không buông tay, đến lúc đó nên cẩn thận nhiều một chút."

Song, khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên nụ cười tự tin, "Chỉ bằng hắn ta, nghĩ giải quyết ta sợ là không thể nào."

Lời này nếu để người khác nói ra, Ích Hàn nhất định sẽ cảm thấy người này quá mức cuồng vọng, nhưng nếu là trong miệng Mộ Chỉ Ly nói ra, hắn cảm thấy cực kỳ bình thường. Từ khi biết Mộ Chỉ Ly , mỗi khi hắn phát hiện mình đối với Mộ Chỉ Ly hiểu rõ một chút, sẽ kinh ngạc phát hiện những thứ này chỉ là một góc của tảng băng, Mộ Chỉ Ly đến tột cùng có những lá bài tẩy như thế nào cũng chỉ có chính nàng biết được.

"Sự kiện Vạn Hoa kết thúc, ngày mai các phái khác sẽ dần dần rời đi, ngươi có tính toán gì không?" Ích Hàn hỏi.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, "Đúng là có chút tính toán, có thể cần sẽ cần đến sự hỗ trợ của Tuyệt Tình cốc." Nàng muốn ở Bồng Lai tụ kiến tạo thế lực của mình, nếu không có thế lực lớn nào giúp đỡ, muốn làm đến nơi đến chốn thì hơi khó khăn.

"Có chuyện gì cứ nói? Chỉ cần có thể giúp ta đây tuyệt đối sẽ không từ chối!"

Giữa lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị nói chuyện, Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần lại cùng nhau đến. Nhìn thấy Ích Hàn ở chỗ này, hai người giật mình sau đó khôi phục thần sắc.

Nhìn thấy hai người đi vào, Mộ Chỉ Ly cười cười, hướng về phía Ích Hàn nói: "Ta muốn một lần nữa giới thiệu một chút, Dật Thần là đệ đệ của ta, nhưng Liệt cũng không phải là đại ca của ta, hắn chính là tướng công của ta."

Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói thì nụ cười trên khóe miệng Hàn Như Liệt cũng dần dần mở rộng, trong mắt hiện lên vẻ sủng nịch.

Ích Hàn giật mình, ngay sau đó kinh ngạc nhìn Hàn Như Liệt, "Thì ra là như vậy, ta cảm thấy có cái gì không đúng, ngươi vừa nói như thế cũng là hoàn toàn rõ rồi."

Thì ra là, Hàn Như Liệt là tướng công của Mộ Chỉ Ly, đúng là, Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly đều là những người ưu tú, hai người ở cùng nhau quả nhiên là trời đất tạo nên một đôi. Từ Phân thế giới một đường đi tới ngày hôm nay, tình cảm kia sợ là không thể nào bị phá vỡ.

"Chỉ Ly tỷ, lúc trước ta và Hàn đại ca vốn định tìm Mạc Vũ Vân trước khi rời đi thì giải quyết hắn ta, không nghĩ tới Mạc Vũ Vân đã rời đi, đuổi theo cũng không đuổi kịp." Mộ Dật Thần nhíu mày nói, Mạc Vũ Vân cứ như vậy mà rời đi, thực tại làm cho người ta buồn bực.

"Đã rời đi?" Mộ Chỉ Ly khẽ nói, "Tốc độ cũng thật nhanh, nhưng sớm muộn gì hắn cũng sẽ tìm tới cửa, đến lúc đó giải quyết cũng không muộn."

"Lấy địa vị của Mạc Vũ Vân, kêu gọi cường giả cũng không phải là vấn đề lớn, Ly nhi, nàng phải cẩn thận." Trong mắt Hàn Như Liệt mang theo một tia lo lắng, Mộ Chỉ Ly một người bên ngoài xông xáo, hắn thực tại có chút không yên lòng, đợi sau khi học xong thuật chế giáp hắn sẽ thoát ly!

"Ta sẽ cẩn thận, các ngươi không cần lo lắng cho ta. Tương lai Mạc Vũ Vân có thể tìm được cường giả , chúng ta cũng chưa chắc không thể." Khóe miệng Mộ Chỉ Ly hiện lên nụ cười nhàn nhạt, tốc độ luyện chế Bồ Đề đan cũng nhanh hơn rồi, tương lai có thể gặp phải phiền toái, vì vậy phải sớm chuẩn bị sẵn sàng.

Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly đã có tính toán kỹ càng, Hàn Như Liệt yên tâm mấy phần, "Chúng ta đã hỏi thái độ của Hạ Trường Thanh, Thiên Âm môn sẽ không động thủ với nàng, như vậy cũng giảm bớt mấy phần phiền toái."

Lúc trước bọn họ lo lắng nhất chính là Thiên Âm môn đối với Mộ Chỉ Ly động thủ, như vậy thì cục diện thật khó mà có thể vãn hồi.

Đối với chuyện này, Mộ Chỉ Ly cũng không nghĩ tới. Ngày trước Hạ Trường Thanh đuổi nàng ra môn phái, nhìn hành động này là có thể nhìn ra bất luận chuyện gì hắn cũng là từ đại cục mà suy nghĩ, có lão giả Vô Bi tồn tại, nếu đúng tự mình ra tay, sẽ có ảnh hưởng tới lợi ích của bọn họ, đương nhiên sẽ không xuất thủ.

"Như vậy, chuyện cũng không phải bi đát lắm." Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, trong con ngươi xẹt qua thần thái phức tạp, tựa hồ đang suy tư cái gì.

"Chỉ Ly tỷ, ngày mai chúng ta phải trở về Thiên Âm môn."

"Ngày mai sẽ phải rời đi?" Mộ Chỉ Ly nhướng mày, hôm nay tỷ thí mới kết thúc, ngày mai đã rời đi, nhanh thật.

Khóe miệng Hàn Như Liệt khẽ nhếch, "Hạ Trường Thanh hiện tại cũng có nhiều chuyện cần phải giải quyết, nhất định phải về Thiên Âm môn để thương thảo dự định tương lai, cho nên mới phải vội vả rời đi."

"Nếu ngày mai đã phải rời đi, vậy tối nay chúng ta hãy tụ lại đi, lần sau nghĩ tái tụ sẽ không biết là lúc nào nữa." Luôn ở một bên nghe bọn họ nói chuyện thì Ích Hàn lên tiếng đề nghị.

"Ý kiến hay!"

Ánh sao sáng lấp lánh, gió đêm lạnh lẽo.

Bốn người Hàn Như Liệt cùng nhau đi tới đường phố phụ cận Tuyệt Tình cốc, đi tới Tuyệt Tình lâu. Ở Tuyệt Tình cốc thì tửu lâu tốt nhất chính là Tuyệt Tình lâu.

Có lẽ là bởi vì sự kiện Vạn Hoa kết thúc, ngày mai các đệ tử môn phái phải rời đi, cho nên tối nay Tuyệt Tình cốc rất náo nhiệt.

Trải qua cuộc tỷ thí hôm nay, Mộ Chỉ Ly đi trên đường bị không ít người chú ý đến, Ích Hàn thân là công tử Tuyệt Tình cốc dĩ nhiên không cần nhiều lời, có rất ít người không nhận thức được bọn họ, mà ba người Mộ Chỉ Ly cũng là top 5 của Vạn Hoa tỷ thí, khi nhìn thấy bản lĩnh của bọn họ đương nhiên mọi người nhớ tới bọn họ.

Chỉ là khi nhìn thấy bốn người đi cùng một chỗ, trong lòng mọi người hiện tại đầy nghi ngờ.

"Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần không phải là đệ tử của Thiên Âm Môn sao? Làm sao lại ở cùng với Mộ Chỉ Ly?" Mọi người đều biết Mộ Chỉ Ly và Mạc trưởng lão của điện Sất trá có thâm thù, đệ tử Thiên Âm Môn lại ở cùng với Mộ Chỉ Ly tình huống này rất thú vị a.

"Các ngươi đây có điều không biết rồi, lúc trước Mộ Chỉ Ly chính là đệ tử của Thiên Âm môn, chỉ là bởi vì thời điểm ở Huyết Sắc Địa Ngục đã giết cháu trai của Mạc trưởng lão nên mới bị Thiên Âm môn đuổi ra khỏi môn phái, biết Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần thì có gì lạ?"

"Ngươi vừa nói như thế bản thân ta cũng đã nhớ ra! Lúc trước đã cảm thấy danh tự này rất là quen tai, nghĩ nửa ngày cũng không có thể nghĩ ra được."

. . . . . .

"Qua hôm nay, chiến tích của các ngươi lay động cả Bồng Lai bí cảnh, mười người đứng đầu mỗi lần sự kiện Vạn Hoa đều có được danh tiếng rất cao." Ích Hàn khẽ cười nói, hắn biết rõ ảnh hưởng của sự kiện Vạn Hoa đối với Bồng Lai tụ

"Ngược lại ta cảm thấy nổi tiếng không phải do thực lực của ta mà là ta và Mạc trưởng lão có mâu thuẫn." Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ cười, hôm nay nàng và Mạc Vũ Vân ở trước mặt mọi người trở mặt, tuyệt đối trở thành trò cười cho mọi người trong lúc trà dư tửu hậu .

Hàn Như Liệt một tay ôm bả vai Mộ Chỉ Ly, không để ý tiếng kinh hô của những người chung quanh, nói: "Sẽ không còn phiền toái nữa."

Nói đến phiền toái, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ trầm trọng, lão nhân Hắc Ám mới là phiền toái lớn nhất, chẳng qua là lần này Dật Thần đi ra ngoài lâu như vậy mà lão nhân Hắc Ám cũng không có tìm đến, thật sự có chút kỳ quái.

Sự kiện Vạn Hoa rất nổi tiếng, tỉ lệ không biết là rất nhỏ hay bọn hắn không tới kịp? Nếu thật sự là như thế, một khi bọn Dật Thần trên đường trở về bị chặn lại, chẳng phải là rất nguy hiểm?

Chương 138: Hắc Ám Xúc Tua

Đúng lúc này, ở một góc tối có vài đôi mắt nhìn thẳng vào người Mộ Chỉ Ly, trong mắt mang theo vẻ suy tư . Đợi sau khi mấy người Mộ Chỉ Ly đi vào Tuyệt Tình lâu, bọn họ lúc này mới xoay đầu lại, vẻ mặt có chút nghiêm trọng.

"Theo tin tức thăm dò được, Mộ Chỉ Ly và Phó Dịch Hùng có xảy ra xung đột ở buổi đấu giá, mà sau khi Phó Dịch Hùng rời khỏi buổi đấu giá thì bị chém giết, trong chuyện này Mộ Chỉ Ly có hiềm nghi rất lớn." Diệp Lăng Thiên cau mày chậm rãi nói.

Vốn tưởng rằng chuyện lần này sẽ không có sơ hở, chưa từng nghĩ tới lại phát sinh chuyện thế này, nếu không nhanh chóng tìm lại hai tờ tàn mưu đồ về, nghĩ tới khả năng sau khi trở để đối mặt với cục diện xấu thì trong lòng cảm thấy phát run.

"Ban đầu cảm thấy Mộ Chỉ Ly đối phó với Phó Dịch Hùng cũng không dễ dàng, nhưng hôm nay nàng ở Vạn Hoa tỷ thí thi triển thực lực cực kỳ cường hãn, muốn chém giết Phó Dịch Hùng cũng không phải là không thể."

"Mặc dù không loại trừ những khả năng khác, nhưng mục tiêu trước mắt nhất định phải đặt ở trên người Mộ Chỉ Ly, hiện tại điều tra xem sau khi buổi đấu giá kết thúc Mộ Chỉ Ly đi đến những đâu, khi nào thì trở về !"Lời của Diệp Lăng Thiên mang theo chỉ thị không thể kháng cự, hắn nhất định tìm ra người đoạt tàn đồ!

Khi mấy người Mộ Chỉ Ly đi vào Tuyệt Tình lâu, trong nháy mắt đại sảnh trở nên vô cùng náo nhiệt.

"Đó chính là Mộ Chỉ Ly a, đầu tiên là giết cháu trai của Mạc trưởng lão, sau đó lại trước mặt Mạc trưởng lão giết La Chí Hiền và Dương Thiếu Phi, rất quyết đoán."

"Ha ha, nói về Mạc trưởng lão thật đúng là xui xẻo, ta nghe nói hiện tại Mạc trưởng lão đã rời Tuyệt Tình cốc rồi."

"Một kẻ Tán tu có thể làm được đến mức này thì trong giới Tán tu là người đầu tiên. Ta cũng là Tán tu, nhưng so với nàng ta thì có chênh lệch quá lớn, song lúc trước làm sao cũng không nghĩ ra Mộ Chỉ Ly là một Đại mỹ nhân nũng nịu."

"Mạc trưởng lão chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Mộ Chỉ Ly, chuyện tương lai sợ là càng thêm đặc sắc. Hôm nay Tuyệt Tình cốc vì Mộ Chỉ Ly cùng với điện Sất Trá nổi lên hiềm khích, thái độ của Thiên Âm môn cũng không rõ ràng, hình như hào khí giữa mấy đại môn phái cũng bị ảnh hưởng không nhỏ."

Đang lúc mọi người tiến hành đàm luận ở bên trong, Mộ Chỉ Ly nện bước chậm rãi đi vào ghế lô, khuôn mặt trang nhã điềm tĩnh lạnh nhạt, phảng phất lời mọi người nói đến cũng không phải là nàng.

Vừa đi vào ghế lô, Mộ Dật Thần liền không nhịn được mở miệng cười nói: "Không khí ở giữa mấy đại môn phái đều bởi vì Chỉ Ly tỷ mà chịu ảnh hưởng, tỷ ta thật đúng là rất giỏi a."

Mộ Chỉ Ly mỉm cười, "Khuếch đại ta như vậy thật là thú vị, vì ta mà mấy đại môn phái bị ảnh hưởng, ta đây thật sự là tồn tại khó lường rồi ."

Tốc độ mang thức ăn lên của Tuyệt Tình lâu cũng cực nhanh, mọi người tán gẫu mấy câu, rượu và thức ăn cũng đã toàn bộ dâng đủ.

"Ích Hàn, sau khi ta rời đi, Chỉ Ly một người ở chỗ này, ngươi nên giúp ta chiếu cố nàng." Hàn Như Liệt giơ lên chén rượu, hướng Ích Hàn nói. Từ Tuyệt Tình cốc về lại Thiên Âm môn cần phải tốn một khoảng thời gian, mà trong đoạn thời gian này hắn cũng không có thể giải thích được tại sao mình biến mất mà tiến vào trụ sở bí mật, ở chỗ này cũng chỉ có Ích Hàn có thể trợ giúp Mộ Chỉ Ly thôi.

Hai người chạm cốc, Ích Hàn vội nói: "Hàn huynh, ngươi nói như vậy thật sự quá khách khí rồi. Chỉ Ly nàng đã nhận ta đây là huynh đệ, ta nhất định sẽ chiếu cố nàng ấy thật tốt! Nếu có người tìm nàng gây phiền toái, nhất định phải qua một cửa ải của ta!"

Ích Hàn hào sảng đạt được ấn tượng tốt của Hàn Như Liệt, ở nơi này trong khi chung đụng, hắn cũng biết Ích Hàn là một bằng hữu đáng giá thâm giao.

Trong lúc mọi người uống rượu, ngoài cửa vang lên một trận tiếng gõ cửa.

Mấy người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng nổi lên chút nghi ngờ, lúc này người nào lại có thể tới tìm bọn hắn?

Đại môn mở ra, một khuôn mặt tươi cười rực rỡ giảo hoạt giống như lão hồ ly xuất hiện trong tầm mắt mọi người, "Xem ra ta tới là không đúng lúc a, đang ăn cơm a."

Tuy nói như thế, thế nhưng Mẫn Vô Song cũng không có nửa điểm ngượng ngùng, chậm rãi đi tới, đến cái bàn bên cạnh ngồi xuống, bộ dáng kia nghiễm nhiên không có ý định rời đi.

Mọi người cũng không thèm để ý hắn, Ích Hàn đóng cửa lại đi trở về. Con ngươi sâu mà xanh thẳm đánh giá Mẫn Vô Song, Hàn Như Liệt chậm rãi nói: "Mẫn trưởng lão, nếu đã tới, không bằng uống rượu với nhau đi?"

Mẫn Vô Song nhìn Hàn Như Liệt, mỉm cười một chút, cầm bầu rượu rót đầy ly, nói: "Ban đầu thời điểm ở Vô Tận thí luyện ta đã nhìn trúng mấy người các ngươi, cuối cùng các ngươi lại gia nhập Thiên Âm môn, nếu như gia nhập Thiên Ma tông của chúng ta thì thật tốt biết bao."

Hàn Như Liệt cười nhạt không nói, mấy người Mộ Dật Thần đều cùng nhau nâng chén, chỉ sợ lần nữa trở lại thời điểm Vô Tận thí luyện, bọn họ vẫn sẽ ra quyết định như vậy, dù sao bọn họ cũng muốn biết rõ mối quan hệ giữa Thiên Âm môn và Thiên Âm môn ở Đại Lục Thiên Huyền.

Sau khi uống cạn rượu, Mẫn Vô Song để chén rượu xuống, xoay người nhìn lại Mộ Chỉ Ly nói: "Mộ Chỉ Ly, ta vẫn rất thưởng thức năng lực của ngươi, nếu như ngươi nguyện ý gia nhập Thiên Ma tông, ta hứa hẹn sẽ cho ngươi những đãi ngộ cao cấp, ngươi thấy như thế nào?"

Đôi mắt màu đen ánh lên vẻ tha thiết, mặc dù Mẫn Vô Song hắn luôn luôn tự cho mình là tà phái, nhưng cũng rất coi trọng Mộ Chỉ Ly. Nàng này bất phàm, thành tựu tương lai nhất định khó lường, không riêng như thế, ban đầu nhìn thấy Hàn Như Liệt, Mộ Dật Thần cùng với Thiên Nhi cũng là như thế, nói đến mấy tiểu tử này thật đúng là vật họp theo loài, có năng lực đều tụ tập lại với nhau.

Tất cả mọi người đều biết đây chính là mục đích chính của Mẫn Vô Song, lúc trước Mẫn Vô Song cũng đã đã hỏi ý kiến Mộ Chỉ Ly, hôm nay sự kiện Vạn Hoa đã kết thúc, Mẫn Vô Song cũng sắp hồi Thiên Ma tông, trước khi rời đi đương nhiên cũng muốn hỏi thăm một lần nữa.

Cảm thụ được ánh mắt của mọi người, Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười, dung nhan tuyệt lệ rạng rỡ chói lóa, lập tức nói: "Cảm tạ Mẫn trưởng lão đã coi trọng, trước mắt ta cũng không có tính toán gia nhập môn phái, khó có thể đi ra ngoài, cũng muốn xông xáo một phen."

Nghe vậy, trên gương mặt của Mẫn Vô Song cũng chưa từng lộ ra vẻ không vui, "Ngươi đã quyết định như vậy, ta cũng vậy không bắt buộc, sau này khi nào ngươi muốn gia nhập môn phái, hãy nhớ tới Thiên Ma tông ta." Mặc dù không có được nhân tài như Mộ Chỉ Ly này rất đáng tiếc, nhưng ít nhất không phải là đệ tử Thiên Âm môn, hắn cũng yên tâm không ít.

Mộ Chỉ Ly cười nhạt gật đầu, "Đa tạ Mẫn trưởng lão nâng đỡ."

"Đã như vậy, ta rời đi trước. Nhưng trước đó, còn có một tin tức muốn cho các ngươi hay. Mặc dù không biết đối phương là người nào, nhưng khi ta tới đây đã chú ý tới một đám người áo đen ở bên ngoài Tuyệt Tình lâu đang theo dõi bọn các ngươi, nhìn bộ dáng chắc là có mưu tính cái gì, nên cẩn thận đề phòng." Vừa dứt lời, thân ảnh Mẫn Vô Song liền biến mất ở trong ghế lô.

Gió mát phe phẩy, phảng phất như không xuất hiện.

Thế nhưng, mọi người trong ghế lô cũng vì vậy mà trở nên trầm mặc, một đám người áo đen, Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt cùng với Mộ Dật Thần gần như nghĩ tới thế lực của lão nhân Hắc Ám trước tiên. Hơn một năm qua, lão nhân Hắc Ám chưa từng xuất thủ, nhưng hôm nay cơ hội thật tốt như vậy sợ là không thể nào bỏ qua.

Ba người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng trong nháy mắt trở nên nặng nề, một khi tay chân của lão nhân Hắc Ám xuất thủ ở chỡ này, như vậy bọn họ phải đối mặt là một cuộc ác chiến, mà một khi ở Tuyệt Tình cốc phát sinh cuộc chiến bộc phát bực này, vậy cục diện sẽ là như thế nào?

Ích Hàn nhìn vẻ mặt ba người thì biết được ba người này hẳn là đoán được này thân phận của đám người áo đen kia, bộ dáng ngưng trọng khiến cho không khí đều trở nên căng thẳng, một loại gió thổi mưa giông trước cơn bão bị đè nén lan tràn ra.

Ích Hàn trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng không có mở miệng hỏi thăm, đợi đến thời điểm bọn họ có thể tin tưởng hắn, thì sẽ nói cho hắn biết.

Vẻ quyết tuyệt trên gương mặt Mộ Chỉ Ly, "Ích Hàn, hôm nay ba người chúng ta rời đi trước, thật sự xin lỗi." Thực lực của lão nhân Hắc Ám quá mức cường đại, cho dù là ở Tuyệt Tình cốc sợ là lão nhân Hắc Ám cũng không coi ra gì, nàng không thể làm liên lụy đến Ích Hàn.

"Được" Ích Hàn nhàn nhạt gật đầu, đôi mắt đen chăm chú nhìn Mộ Chỉ Ly, đó là sự tín nhiệm bất di bất dịch.

Cho đến khi ba người rời đi, lúc này Ích Hàn mới nhìn bóng người biến mất ở cửa, nói thầm: đến tột cùng là thế lực như thế nào, đã làm cho ba người bọn họ lộ ra vẻ mặt ngưng trọng như thế? Mộ Chỉ Ly, trên người của ngươi rốt cuộc có bao nhiêu bí mật?

Ba người Mộ Chỉ Ly đi ra phía sau của Tuyệt Tình lâu cũng không tìm kiếm đám người áo đen ở chỗ này, mà là đi thẳng đến nơi vắng vẻ ít người lui tới, nếu lão nhân Hắc Ám tới tìm bọn hắn, như vậy bọn họ nên tìm một địa phương khiến cho bọn hắn phải hiện thân.

"Một khi tay chân của lão nhân Hắc Ám hiện thân mà bị Hạ Trường Thanh nhìn thấy, bọn họ sẽ biết được mục đích của đám người lúc trước lẻn vào Thiên Âm Môn chính là Dật Thần, đến lúc đó không chừng chuyện còn có thể lớn hơn nữa." Mộ Chỉ Ly nhíu mày, việc này chính là nỗi băn khoăn vẫn ở trong lòng của nàng bấy lâu, phiền toái nói không ra lời.

"Những thứ này tạm thời không nói tới, lần này thực lực của lão nhân Hắc Ám phái ra như thế nào mới là điều chúng ta trước hết phải suy nghĩ ." Dung nhan tuấn mỹ hiện lên vẻ nghiêm trọng, trường bào màu đỏ theo gió vũ động, nhưng mang theo vẻ xơ xác tiêu điều.

Kể từ khi Mộ Dật Thần nghe được ba chữ người áo đen thì lâm vào trầm mặc khôn cùng, lão nhân Hắc Ám, trước mắt chính là đối thủ lớn nhất của hắn, là đối thủ trong tương lai hắn nhất định phải chiến thắng. Vẫn trốn trốn tránh tránh, nghĩ tới hôm nay muốn đối mặt hết thảy, trong đầu của hắn không có bối rối, ngược lại chỉ có thản nhiên.

Khí thế vương giả bẩm sinh lặng lẽ bộc phát ra, hai đầu lông mày thanh tú hiện đầy vẻ kiên nghị, nếu tới, thì hãy dùng toàn lực để chiến đấu đi!

Đám người Diệp Lăng Thiên nhìn thấy đám người Mộ Chỉ Ly từ Tuyệt Tình cốc đi ra phía sau âm thầm lặng lẽ đi theo, song nhìn thấy bọn họ một đường hướng nơi vắng vẻ đi tới , trong lòng hiện lên vẻ bất an, động tác của bọn họ rất bí mật, chẵng lẽ Mộ Chỉ Ly đã phát hiện sự hiện hữu của bọn hắn?

Gió thu xào xạc, bóng đêm thoáng lạnh.

Bốn phía yên tĩnh, gió nhẹ thổi lất phất, lá rụng rơi xuống, ba đạo thân ảnh ngạo nghễ đứng ở trong rừng cây, tầm mắt nội liễm mà bén nhọn, đánh giá bóng tối chung quanh, Mộ Chỉ Ly chậm rãi mở miệng: "Ra đi, chúng ta biết các ngươi ở đây."

Giọng nói đạm mạc mà lạnh như băng, trước sau như một tràn đầy sự kiên quyết, kèm theo tiếng gió, truyền vào trong tai Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên giật mình, bọn họ thật sự đã phát hiện! Nhìn ba người đối diện, hắn do dự chốc lát, cuối cùng ở trong tầm mắt ba người đi ra.

Nhìn bảy người áo đen xuất hiện trước mặt, chân mày Mộ Chỉ Ly lặng lẽ nhíu lại, mặc dù là một bộ áo đen, quan sát bảy người trước mắt, cũng không giống như tay chân của lão nhân Hắc Ám, bởi vì trên người bọn họ cũng không có khí tức hắc ám .

Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần cũng là người phát hiện đầu mối trước tiên, nhìn bảy người trước mắt, trong lòng nghi ngờ nhưng cũng bất động thanh sắc.

Đội ngũ song phương cứ như vậy giằng co, bóng đêm lặng lẽ lan tràn, tầm mắt đan vào nhau tràn ra chút tia lửa.

"Nếu đã bị các ngươi phát hiện, chúng ta cũng không cần ẩn núp nữa, Phó Dịch Hùng có phải chết ở trên tay của ngươi hay không?" tầm mắt Diệp Lăng Thiên khóa chặt trên người Mộ Chỉ Ly, ánh mắt bén như đao.

Khi Diệp Lăng Thiên nói xong, ba người Mộ Chỉ Ly đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Vốn tưởng rằng là tay chân của lão nhân Hắc Ám, bọn họ như lâm vào đại địch, không nghĩ tới cũng là bởi vì một sự kiện khác, đánh bậy bạ mà dẫn một đám người khác ra.

Mộ Chỉ Ly tâm như gương sáng, lập tức hiểu được cái tàn đồ tại buổi đấu giá kia chính là ở trong tay của Diệp Lăng Thiên, nói vậy tàn đồ kia không phải để lấy ra đấu giá, mà là muốn biết tin tức của một tờ tàn đồ khác. Như vậy, lúc trước mình không có đấu giá tàn đồ này, cũng là một quyết định cực kỳ sáng suốt.

"Ta còn chưa động thủ với Phó Dịch Hùng, thì đã nghe được tin tức hắn bỏ mình." Mộ Chỉ Ly sóng mắt lưu chuyển, tiếng nói đạm mạc.

Tròng mắt trong sáng của nàng khiến cho người ta không nhìn thấy được tâm tình của nàng đang dao động, Diệp Lăng Thiên ngây người chớp mắt một cái, câu trả lời của Mộ Chỉ Ly vượt ra khỏi dự liệu của hắn. Vốn tưởng rằng Mộ Chỉ Ly trực tiếp thừa nhận, hoặc là cố gắng trốn tránh liên quan, chưa từng nghĩ nàng càng như thế hào phóng thừa nhận muốn giết Phó Dịch Hùng, bộ dáng bình tĩnh này thật ra khiến hắn nổi lên nghi ngờ.

Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần vẫn duy trì trầm mặc, hai đạo thân hình tuấn dật chia ra đứng ở hai bên Mộ Chỉ, không có chút nào ngoài ý muốn, một khi có việc, hai người bọn họ tuyệt đối sẽ động thủ trước tiên.

"Vậy ngươi có biết Phó Dịch Hùng còn có cừu gia nào không?" Diệp Lăng Thiên trầm mặc suy nghĩ phút chốc hỏi, bất luận lời của Mộ Chỉ Ly nói thật hay không, hôm nay xuất thủ đối với bọn họ cũng không có lợi, dù sao hắn cũng không biết Tiểu Huyết kia có thể xuất hiện nữa hay không, chi bằng sau này sẽ tìm cơ hội.

Đuôi lông mày Mộ Chỉ Ly chau lên, châm chọc nói: "Loại người như Phó Dịch Hùng, đắc tội không biết bao nhiêu người, ai mà không phải là cừu gia của hắn."

Diệp Lăng Thiên quan sát, Mộ Chỉ Ly quả thật không phải là hạng người tầm thường, dưới tình huống nói chuyện như vậy lại không lộ một chút manh mối nào, khó có thể tìm ra,. Không bằng nữa hỏi thăm một phen sau đó lại động thủ cũng không muộn, nghĩ tới đây, Diệp Lăng Thiên ôm quyền nói: "Quấy rầy, chúng ta rời đi trước."

Tiếng nói vừa dứt, Diệp Lăng Thiên vung tay lên, sáu người phía sau thay vì cùng nhau nhanh chóng rời đi, đột nhiên biến mất ở trong tấm màn đen.

Trong mắt Mộ Dật Thần hiện lên vẻ nghi ngờ, nhìn Mộ Chỉ Ly nói: "Làm sao không ra tay giải quyết bọn họ? Bọn họ cũng là đến từ một cỗ thế lực, một khi truy xét ra chút đầu mối, chắc chắn sẽ tìm đến lần nữa, đến lúc đó lại có thêm một phiền toái lớn."

Hôm nay đã có thể khẳng định tàn đồ là vật khó lường, mà nếu như đám người Diệp Lăng Thiên biết được tàn đồ này, hơn nữa dám đem tàn đồ ra đấu giá, thì có thể đoán ra được thực lực của bọn họ .

Nghe vậy, con ngươi Mộ Chỉ Ly trầm xuống , nàng chưa kịp nói tiếp thì sắc mặt Hàn Như Liệt trước mặt đột nhiên đọng lại, ánh mắt híp lại, "Nếu đã tới, cần gì phải trốn trốn tránh tránh."

Ánh mắt Mộ Dật Thần biến đổi, trong nháy mắt, mười đạo thân ảnh màu đen nhanh chóng hiện lên, trong nháy mắt đem ba người Mộ Chỉ Ly vây ở chính giữa, hơi thở hắc ám nồng nặc từ trên người của bọn họ truyền ra, áo choàng đen bao quanh thân thể bọn họ, hơi thở nguy hiểm dần dần lan ra.

Nhìn trang phục quen thuộc, ba người lập tức biết thân phận của bọn họ. Thì ra là, không phải là nghĩ sai thân phận của đám người áo đen, mà có hai tốp người áo đen, xem ra tối nay nhất định là có nhiều chuyện lạ.

"Nhanh như vậy mà đã phát hiện chúng ta, xem ra hơn một năm qua thực lực của các ngươi có tiến bộ nhiều." Người áo đen cầm đầu cười châm biếm, tiếng cười âm hàn ở trong rừng cây lay động, nhưng mang theo vô tận lãnh đạm.

"Các ngươi là tay chân của lão nhân Hắc Ám, lúc trước Nhất Hào đã bị giải quyết, không biết các ngươi là ai?" Mộ Chỉ Ly hất cằm, nhìn mười người trước mắt, sát ý nhàn nhạt cuồn cuộn ra.

"Ta Thiết Nhất Hào, lúc trước bị các ngươi giải quyết là bọn người kém cỏi. Ngay cả nhiệm vụ nhỏ này cũng làm không được, chết cũng xứng đáng." Thân ảnh dấu trong áo choàng màu đen chậm rãi nói, trong giọng nói đối với người áo đen lúc trước xuất hiện ở Vô Tận Hải tràn đầy khinh thường.

Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày, thì ra là tay chân của lão nhân Hắc Ám ngoài căn cứ vào thực lực bất đồng còn phân ra cấp bậc bất đồng, đối thủ như vậy sau này gặp phải càng thêm cường hãn sao?

Mộ Dật Thần nhướng mày, sát khí trong con ngươi màu đen lưu chuyển, "Tại sao lão nhân Hắc Ám không trực tiếp phái đối thủ mạnh hơn một chút tới đây ? Đây không phải là có thể giải quyết vấn đề tốt hơn sao?"

"Giải quyết các ngươi, là chuyện quá đơn giản, căn bản không xứng cho cao thủ động thủ!" Nhất Hào chê cười một tiếng, tựa như cười nhạo Mộ Dật Thần ngu xuẩn cùng với tự đại.

Sắc mặt Mộ Dật Thần khẽ biến, đối phương khiêu khích như vậy nâng lên hỏa khí của hắn, Thiên Lực trong cơ thể trong nháy mắt bộc phát ra , "Vậy hãy để cho ta giải quyết đám người hỗn tạp các ngươi để chứng minh thực lực của ta!"

Chiến đấu, trong nháy mắt bộc phát ra .

Thiên Lực mênh mông lưu chuyển, cuốn sạch khắp rừng cây, lá cây rối rít rơi xuống, ba đạo thân ảnh sáng lạng xuyên qua ở trong thân ảnh màu đen, chiêu thức mạnh mẽ không ngừng bộc phát ra .

Mộ Chỉ Ly không phải không thừa nhận, thực lực người áo đen trước mắt so với người áo đen ở Vô Tận Hải gặp phải mạnh hơn nhiều, thế nhưng toàn bộ cũng là cao thủ Xuất Khiếu cảnh! Cộng thêm mười người kia hoàn mỹ phối hợp, ba người bọn họ bị vây hãm ở trong đó, tình huống vô cùng khó khăn.

Hình như Mộ Dật Thần bị đè nén quá lâu, rất hận lão nhân Hắc Ám, hôm nay rốt cục bộc phát ra, đôi mắt màu đen hiện đầy tia máu, nhiều chiêu trí mạng, hận không đưa được toàn bộ bọn họ chém giết.

Điên cuồng công kích như vậy, khiến cho Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt cũng nhận được ảnh hưởng tâm tình của hắn, một chiêu nhanh hơn một chiêu không ngừng bộc phát ra !

"Tứ phương kết giới!" Nhất Hào hừ lạnh một tiếng, kết giới quen thuộc kia lần nữa xuất hiện ở trước mặt ba người Mộ Chỉ Ly.

Cảm thụ được năng lượng trong cơ thể bị đè nén, khóe miệng Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ châm chọc, "Lão nhân Hắc Ám không có nói cho các ngươi biết, lúc trước Tứ hướng kết giới đã bị ta phá giải sao?"

Nhất Hào bất vi sở động, "Vậy ngươi sẽ có cơ hội phá giải sao, trước khi ngươi phá giải kết ấn thì ta sẽ giải quyết ngươi trước!"

Một quyền mạnh mẽ xuyên qua không khí đánh tới Mộ Chỉ Ly.

Tròng mắt Mộ Chỉ Ly ngưng lại, Thiên Lực trong cơ thể nặng nề tuôn ra nghênh đón, "Ngươi nghĩ rất đơn giản! Chỉ bằng ngươi, còn không có thực lực bực này !"

Quả đấm đụng vào nhau, hai người bị ảnh hưởng của kình khí mạnh mẽ đều lui về phía sau mấy bước lúc này mới ổn định thân hình, khóe miệng Mộ Chỉ Ly chậm rãi giương lên độ cong, đồng tử băng lãnh uốn lượn như rắn độc, nhìn chằm chằm vào người áo đen trước mắt, sát ý thô bạo tràn ngập mở ra!

"Nếu như các người chỉ có thế thì muốn giết ba người chúng ta không dễ thế đâu!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com