Chap 3: Kế hoạch giết kẻ ngán đường
Quake đi vào nhà, ngồi trên ghế sofa, ôm con cá voi bông vào lòng, nức nở. Một bàn tay to lớn nắm lấy vai Quake, y ngẩng đầu lên, là Taufan.
Taufan: Quake!! Cậu ổn chứ??
Quake: Taufan hả??* lau vội nước mắt* Tớ không sao, tớ ổn mà!!
Taufan lo lắng, ngồi xuống bên cạnh Quake.
Taufan: nếu có chuyện gì đó thì có thể chia sẻ với tớ mà!!
Quake nhìn Taufan, nức nở, dựa vào vai Taufan mà khóc. Taufan ôm Quake, cười nhẹ.
Taufan: cứ khóc đi!! Tớ ở đây!!~* hôn trán Quake*
Quake khóc lớn. Taufan vẫn ngồi đó, an ủi Quake.
Thorn đang mài con dao của mình, cười vui vẻ, đôi mắt nhìn con dao lấp lánh dưới ánh trăng, cất nó vào trong hộp rồi đi xuống làm mặt đau buồn rồi ôm an ủi Quake, sau đó tỏ tình với y, đó là những gì anh nghĩ trong đầu. Thorn vừa xuống thì thấy Taufan cùng Quake ân ái với nhau.
Quake cười khúc khích còn Taufan kể chuyện hài làm cho Quake vui vẻ hơn.
Thorn lại nổi cơn ghen, cắn môi rồi bỏ lên phòng.
Thorn:" Tại sao mama không chú ý đến mình? Tại sao? Tại sao???"
Thorn tức giận ném phăng đồ đạt xuống đất, đấm mạnh xuống làm mặt bàn gãy đôi. Thorn đành đi tắm để hạ hỏa nhưng càng nghĩ càng tức nên Thorn nghĩ cách giết Taufan.
Thorn lau đầu đi ra, đôi mắt ngọc lục bảo thấy tóc mình đang dần chuyển sang màu trắng, Thorn chỉ cười khẩy một cái rồi đi chuẩn bị cho kế hoạch trả thù của mình.
Trùng hợp thay, Kokochi giao nhiệm vụ cho anh và Taufan ở nơi mà nguy hiểm nhất.
Taufan: tại sao lại là đầm lầy cơ chứ???
Thonr: thôi nào!! Cố lên!!* cười, vỗ vai Taufan* Vì đây là lần cuối cậu sống đấy!!* câu sau nói nhỏ*
Taufan: hả??* nhìn Thorn*
Thorn: không có gì đâu!! Đi nào!!* kéo Taufan đi*
Quake: cẩn thận nhé!!
Cả hai: vâng!!
Taufan cùng Thorn đi sâu vào trong cánh rừng, Taufan sợ hãi, run rẩy đi sát Thorn.
Thorn: sao thế??
Taufan: không có gì... tớ... tớ chỉ thấy nơi đây giống căn nhà ma bữa trước đó!!
Thorn: vậy sao??* cười, nụ cười kéo dài tới mang tai*
Những cây gai ở đâu đâm vào Taufan. dây leo quấn lấy cổ Taufan.
Thorn nhìn, cười.
Taufan: T... Thorn... tại sao??* vùng vẫy*
Thorn: hehe, tại cậu dám giành mama của tôi a!!~ Tôi chỉ muốn mình là người duy nhất của mama thôi!! Cậu là cái thá gì chứ hả?? Cậu ngán đường của tôi!! Cậu là thứ không cần thiết cho kế hoạch chiếm giữ mama của tôi!!
Thorn nhìn Taufan, đôi mắt ngọc lục bảo chứa đầy sát khí, mái tóc đen của anh chuyển sang màu trắng, đằng sau xuất hiện những cây ăn thịt, bên trong nó có một con mắt nhìn chằm chằm vào Taufan.
Thonr: mấy đứa nhóc nhà tớ có vẻ đói rồi, cậu nên biết ơn vì... đã trở thành bữa tối cho bọn nó đi!!!* cười*
Taufan: khoan... Không!!!!!!
Cây ăn thịt nhào tới chỗ Taufan cắn xé, tranh giành nhau.
Thorn nhìn ra đằng sau, nhìn vào camera, giơ ngón tay lên ra hiệu im lặng rồi làm hư camera đi.
Thorn: mau mau lấy quả cầu năng lượng rồi về với mama nào!!~
Bên tàu.
Kokochi: cậu ta giết Taufan sao??
Solar và Halilintar nghe lén.
Solar: nghi ngờ không sai đúng không Thunder monster!!!* nhìn qua*
Halilintar: Từ vụ giết Ice tôi đã thấy nghi ngờ cậu ta rồi!!!
Solar: nhưng tại sao cậu ta lại làm vậy nhỉ??
Halilintar: chưa điều tra rõ đừng làm liều!!* bỏ đi*
Solar: cũng phải!!* đi về phòng*
Thorn sau khi lấy được quả cầu năng lượng, mái tóc đã chuyển lại màu đen bình thường, tự làm mình bị thương rồi tỏ ra mệt mỏi ôm quả cầu năng lượng về, có cầm theo mũ của Taufan.
Quake đang đợi cả hai, sốt ruột, thấy Thorn về lập tức chạy lại.
Quake: Thorn!! Cậu ổn chứ?? Sao bị thương nặng thế Taufan đâu???
Thorn nức nở: hức... mama... lúc tụi con đang chiến đấu, đột nhiên.. hức... bị một thứ gì đó đột kích... hức... con sơ hở bị thương, Taufan vì cứu con... hic... đã ...oaaaa!!!
Quake chết đứng, người không ngừng run.
Halilintar đi lại gần Quake, ôm y.
Halilintar: được rồi, bình tĩnh!!
Quake khóc, nức nở, ôm chặt lấy Halilintar.
Thorn nhìn, tức giận, muốn giết chết Halilintar nhưng biết anh đang nghi ngờ mình nên thu lại, đi lại nắm áo Quake.
Thorn: mama... Thorn xin lỗi!!!* nức nở*
Quake: không sao!! Cậu còn sống là được rồi!!
Halilintar: cậu trị thương cho Thorn đi, tớ cần đi kiểm tra một chút!!!* đi vào hướng Thorn vừa đi*
Quake: chúng ta đi trị thương nhé!!* nhìn Thorn*
Thorn: vâng ạ!!" Ara, họ phát hiện ra mình rồi, phải diệt ngay thôi!!!"
Quake: ngồi yên nào Thorn!!* đang sát trùng vết thương*
Thorn: Mama thổi đi... híc... Thorn đau đau!!* mắt long lanh làm nũng*
Quake thổi vết thương cho Thorn, cười.
Quake: cơn đau biến mất nha!!
Thorn cười: hết đau rồi!!
Quake băng lại rồi dọn dẹp.
Thorn nhìn bóng lưng nhỏ bé đó, trong đầu suy nghĩ đồi bại với Quake. Anh đang suy nghĩ việc chiếc miệng nhỏ đó phát ra những thanh âm dâm dục, cầu xin và gọi tên anh, nghĩ đến việc chiếc eo nhỏ đó nhấp nhô bên dưới thân mình, chiếc cổ trắng ngà đó đầy vết cắn của anh, đôi mắt màu crimel đó chỉ nhìn về phía Thorn đã khiến anh không khỏi phấn khích và mau chóng thực hiện kế hoạch chiếm giữ của mình.
Thorn vươn tay ôm Quake, Quake giật mình quay lại thì bị Thorn hôn.
Quake đỏ mặt, cố đẩy Thorn ra. Thorn quấn lấy lưỡi nhỏ của Quake, từ từ bòn rút khí của y, Quake run lên từng đợt, mặt đỏ bừng, cố thoát ra vô tình tát Thorn một cái. Thorn ngỡ ngàng, sờ lên mặt, bên má anh đỏ ửng lên đau rát.
Quake nhìn, lo lắng.
Quake: x... xin lỗi!!* vội vã chạy đi*
Thorn vẫn đứng đó, đôi mắt ngọc lục bảo ẩn chứa đầy sự tức giận.
Thorn: Quakie... thật là một đứa bé hư... đợi đấy!! Anh sẽ biến em thành của anh và sau đó trừng phạt em sau, bé cưng à!!!~
Halilintar đang ở chỗ mà Taufan bị giết, không hề có dấu tích của cuộc chiến, chỉ lưa thưa lại vài mảnh vải từ áo của Taufan.
Halilintar: Biết ngay mà... Thorn đã giết Ice và Taufan!!!
Halilintar: cậu ta dám ra tay với những người thân thiết với mình sao???
Thorn cười vì mùi hương của Quake còn sót lại trên áo mình.
Thorn:" mùi của mama!!~ Mình nghiện mất thôi!!~"
Thorn dần chìm vào giấc ngủ.
" Có người biết mất rồi, mình ghét những kẻ thông minh vì chúng tìm ra những bí ẩn quá nhanh!! Phải diệt trừ để không ai ngăn cản mình với mama thôi!!~"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com