Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Yeobo à...Hãy Tha Thứ Cho Seobang...!!!

Nge tin jiyeon hẹn hò,muốn bỏ fic luoz, hên mà nge họ chỉ là ae của nhau,hum chất kn ckớt....

Bản tin thời sự.

_" Chiều nay tại căn nhà kho đường XX phát hiện một sát nữ. theo tình hình sơ bộ cho thấy cô gái này bị xe đụng khá nghiêm trọng do không được cấp cứu kịp thời dẫn đến tử vong".

Đài truyền hình quay cận cảnh cái xác nữa đó. Người con gái toàn thân trắng toát gương mặt đầy máu nằm dưới mặt đất kia không ai khác ngoài sica.

Một cái chết đau đớn đã đến với cô ta. Và đó là sự trả giá cho những gì cô ta đã làm.

Sunny nhìn xinbo_" Tại sao cô ta lại chết rõ ràng đã bị jiyeon cho người giam lại rồi sao?".

Nhìn xác cô ta,sunnycũng không khỏi rùng mình.
Xinbo nhìn vào màn hình. Đúng như anh đã dự đoán.

_" Em không hay tin đàn em jiyeon báo 2 tên hôm qua giữ sica được đưa vào bệnh viện từ hôm qua rồi sao?". Mà nghĩ cô gái này đúng là cái gì cũng dám làm.

_" Ặc không lẽ cô ta trốn không may đâm đầu vô xe chết".

Xinbo trầm tư_" Thôi chuyện qua rồi nhắc lại cũng được gì đâu quan trọng bây giờ là chờ hyomin tỉnh lại".

Sinny cũng bất giác buồn theo nó không biết chừng nào mới chịu tỉnh.

..........................................

2 tháng trôi qua, cô vẫn nằm đó nó bên cạnh không nói không lời với ai. Nằm đó nắm tay cô.

Tối đến lại kể chuyện lúc trước cho cô nghe, mọi người ai nấy đều hết sức đau lòng khi thấy cảnh này.

Ba mẹ hyomin đi công tác đã lâu chưa về nên không hề hay biết. còn ba mẹ jiyeon thì đâu xen vào cuộc sống vợ chồng tụi nó nên cũng không biết.

Hôm nay thời tiết rất đẹp jiyeon nheo mắt thức dậy bên chiếc ghế 2 tháng nay mình vẫn nằm

Tiến lại phía cửa sổ hắn mỉm cười quay đầu nhìn nó. Nó biết cô rất thích ánh sáng mặt trời như thế này.

Những lúc thấy cô thức dậy cũng làm như thế này mỉm cười nhìn nó. nhớ lại mà lòng nó lại thấy đau.

Jiyeon rất nhớ tiếng nói của cô, nhớ ánh mắt yêu thương của cô nhìn nó. Nó nhớ nhớ đến phát điên lên rồi.

Jiyeon nhắm mắt cho tâm trạng thanh thản một chút,nó tiếng lại giường nắm chặc tay cô.

_" Đủ rồi đó hyomin à, em hành hạ anh nhiêu đó là đủ rồi. anh thật sự chịu không được nữa".

Jiyeon đau lắm 2 tháng rồi 2 tháng cô không mở mắt nhìn nó lấy một lần cảm giác đau nhói trong tim không sao diễn tả được.

_" Cậu cũng nên dưỡng sức đi đừng ở đây suốt như vậy?". Soyeon nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi tim khẽ nhói lên một cái.

Soyeon cũng không nở nhìn jiyeon như vậy?.

Nó chỉ quay qua nhìn soyeon một lần rồi vẫn quay lại ánh nhìn ban đầu vẫn nhìn hyomin chăm chú ngoài cô ra nó 2 tháng nay không nói chuyện với bất cứ ai.

_" Nếu nó tỉnh lại mà thấy cậu như vậy sẽ rất đau lòng". Lần đầu tiên soyeon nhìn thấy jiyeon xanh xao như vậy gương mặt tái nhợt đến phát sợ.

Nó quay qua nhìn soyeon lộ rõ vẻ bất cần không cần người khác nói.

Soyeon lắc đầu_" unnie mua đồ ăn rồi đó cậu ăn gì đi chứ cứ ngồi như vậy riết nó tỉnh lại thì người bệnh tiếp theo là cậu". Soyeon đặt đồ ăn xuống bước ra ngoài.

Jiyeon không thèm để ý những gì soyeon nói nó chỉ biết nhìn cô. Nhìn một cách chăm chú như thể sợ ai cướp cô đi khỏi tầm mắt nó vậy.

.................................

1 tuần nữa lại trôi qua.

Sunny bước vào căn phòng nhìn có vẻ đầy đủ ánh sáng nhưng không khí lúc nào cũng âm u vô bờ bến.

Sunny tiến lại giường_" hyomin à mày coi tao đem cái gì cho mày nè".

Sunny lấy trong giỏ xách ra một cây son dưỡng mới mua.

Sunny Thấy môi cô dạo này khô quá nên cố tình đem đến cho cô.

_" Môi mày không biết giữ gì hết khô hết cả rồi để tao thoa lên cho mày nha". Sunny nói xong lấy cây son còn nguyên trong hộp thoa nhẹ lân môi hyomin.

Jiyeon nhìn cô mỉm cười. nhìn hyomin có vẻ tươi hơn mọi ngày, tại sao nó lại không nhớ rằng cô cần loại mĩ phẩm này.

_" Hyomin nè giờ mày đẹp hơn lúc nảy rồi đó. Nảy nhìn môi mày trắng tươi nhìn thấy mà ghê". Giọng nói thì cứ như trước. như lúc cô chưa bị tai nạn.

Sunny còn nhớ những lúc mà nói chuyện với hyomin bằng cái giọng điệu đó lần nào cũng bị cô chơi lại cho mấy zố rõ đau.

Nhớ lại những chuyện trước kia, dù muốn quên lắm nhưng không được.

Một giọt nước nóng rơi trên mặt hyomin. Sunny cúi xuống.

_" tao xin lỗi mày nha làm mặt mày lem hết rồi hihi". Sunny mỉm cười lau vết nước trên mặt cô.

Sao đau thế này không biết, nhìn thấy hyomin như thế này sunny lại không thể kìm chế được chỉ muốn khóc thật to lay người cho cô tỉnh.

Jiyeon cầm khăn ấm lại giường lau mặt cổ và tay cho cô.

Sunny thấy cảnh này vừa mừng thay vì cuối cùng jiyeon cũng biết hyomin quan trọng với jiyeon như thế nào.

Nhưng cũng lại rất buồn, sunny có thể hiểu được cái cảm giác khi nhìn thấy người mình yêu nằm bất động không nhìn mình không nói chuyện với mình.

Hằng ngày nhìn cô thể người mình yêu càng suy ốm mà mình lại không thể kêu cô ấy tỉnh lại cảm giác này đau đớn biết chừng nào?".

Sunny để cây son trên cái tủ cạnh giường quay sang nhìn jiyeon.

_" Môi hyomin hay bị khô khi đó thầy thoa cho nó một ít son dưỡng là được. em để ở đây. Xin phép thấy em về".

Nói rồi sunny quay mặt bước đi, một lần nữa sunny lại rơi nước mắt.

_" Nín đi rồi cô ấy cũng sẽ tỉnh lại". Huỳnh tổng đứng ngoài cửa với xinb nhìn vào bên trong nhưng cả 2 đều không dám bước vào.

Xinbo nhìn người con gái bên trong nét mặt đau đớn, khốn khổ. Đã bao lần anh muốn vào trong thăm đứa em gái nhưng anh không dám anh không biết phải đối diện với người con gái đang nằm đó như thế nào dù chỉ là một ánh mắt.

Anh quay người lặng lẽ bước đi mang theo bao nhiêu nỗi nhớ bao nhiêu đấu cắt sâu vào tim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: