Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

26

Yeonjun bực bội trở vào phòng mà đóng sầm cửa lại. Anh quăng đồ đạc tứ tung rồi nằm bịch xuống giường.

Không phải là yeonjun ghét bố, nhưng anh không thích cái cách ông ấy xen vào chuyện riêng của anh, nhất là khi từ trước tới nay mọi thứ về anh ông chưa một lần để tâm tới.

Từ sau khi bà choi qua đời, ông lại càng cắm đầu vào công việc mà không còn bận tâm tới bất cứ điều gì nữa. Ngay cả sự tồn tại của đứa con trai mới lên năm của mình cũng dường như không còn xuất hiện trong thế giới của ông nữa

Và giờ đây ông ngoài cái danh bố của anh ra thì ông chẳng còn tư cách gì để bắt yeonjun phải sống theo sự chỉ đạo của mình cả.








Đầu yeongjun đau như búa bổ, tâm lí của anh phải trải qua một sự giằng co,  đấu tranh quyết liệt. Anh suy nghĩ như muốn nổ tung cả cái đầu. Rốt cuộc tự dưng bố của anh trở về là muốn mưu tính chuyện gì? Những lời ông cảnh cáo anh lẽ nào lại có chuyện để yên dễ dàng như thế

Choi Yeonjun! Anh đang cảm thấy sợ. Không phải là yếu thế sợ sệt trước người bố của mình, việc đối đầu với ông đã là điều không còn xa lạ gì trong cuộc sống của anh nữa. Tất nhiên choi yeonjun không để bản thân thất thế bao giờ. Nhưng cái mà anh đang sợ, chính là về beomgyu

Bố của anh đã biết về cậu, lại còn biết rõ hơn về mối quan hệ trên mức bình thường của hai người. Anh sợ ông ấy có thể làm điều gì đó thiệt hại đến cậu, sợ cậu sẽ bị liên lụy nếu còn tiếp tục dính dáng tới mình

Bản tính của ông choi, đương nhiên yeonjun hiểu rất rõ, cả về viêc trong lẫn việc ngoài, cách hành xử của ông đều rất dứt khoát và không có bất kì sự nhân nhượng nào. Có lẽ vì thế mà suốt bao nhiêu năm qua, VCS mãi luôn giữ vị trí top đầu trên thương trường

Kể cả đối với người thân của mình, Choi sihyuk cũng không có sự thương lượng, với cả thằng con trai của mình nữa, có lẽ lại càng không.










Yeongjun mở điện thoại, vô thức nhìn chăm chăm vào tấm hình nền của beomgyu mà bỗng thấy cay cay ở đầu mũi. Anh khóc rồi, nước mắt thì không rơi đâu, yeonjun sẽ chỉ khóc ở trong lòng thôi. Tim anh ngay lúc này đây như quặn thắt, rốt cuộc là vì điều gì lại khiến nó trở nên đau như vậy. Anh bất giác nhớ tới cậu, nhớ tới những cái ôm, nhớ cả nụ hôn mà chính bản thân anh cũng chẳng hiểu sao lại muốn được nhận lấy nó từ cậu.

Nếu bây giờ hỏi yeonjun rằng anh có thích beomgyu không...

Yeongjun sẽ im lặng. Câu trả lời rõ ràng nhất anh sẽ mãi giấu nó đi.










Vẫn là một ngày đến trường như bao ngày khác, chỉ khác ở một chỗ. Hôm nay yeonjun không lẽo đẽo theo sau ăn vạ beomgyu như thường ngày nữa. Cái hình ảnh choi beomgyu với một cái đuôi mèo cáu kỉnh đã trở nên quá quen thuộc trong mắt học sinh ở trường. Nào là cứ giải lao yeonjun sẽ xuất hiện ở lớp cậu rồi tặng đủ thứ. Hôm thì bánh, hôm thì kẹo, hôm thì trà sữa, hôm thì kem.....

Nói chung là chăm bặm kĩ càng như thế bảo sao beomgyu cứ lên cân, trông hai cái má bánh bao là chỉ muốn cắn

Ấy thế mà hôm nay, beomgyu tự đến trường, tự ngồi học mấy tiết liền mà thiếu đi sự xuất hiện của ai đó.

Beomgyu cũng biết nhớ chứ. Rõ là crush người ta cơ mà, cậu nghe theo con tim mà lật đật chạy đi tìm anh. Cứ tưởng hôm nay anh không đi học mà quên thông báo với cậu. Ai ngờ đi dọc hành lang một lúc lại nhìn thấy anh với bên cạnh một cô gái rất xinh nào đó khoác tay vô cùng tình tứ

Beomgyu như đứng hình tại chỗ, hai chân anh không nhúc nhích nổi, toàn thân cũng cứng đờ bất động.

Yeonjun chưa bao giờ vui vẻ với ai như thế. Anh càng chưa từng thể hiện gương mặt thân thiện và ánh nhìn trùi mến ấy với bất kì ai bao giờ. Bên cạnh anh cũng chưa từng xuất hiện một người con gái nào, có lẽ vì anh không rung động với ai. Nhưng mà.... Không phải yeonjun từng nói thích beomgyu à

Hay mọi thứ là do beomgyu tự tưởng tượng ra. Tất cả mọi thứ tốt đẹp yeonjun dành cho cậu đã khiến cậu như ảo tưởng về mối quan hệ giữa cả hai.

Beomgyu hơi ứa nước mắt mà nhẹ nhàng lau đi. Có khóc cũng không phải chưng ra ngay bây giờ

Hai người họ đến gần cậu. Beomgyu cố nắn lại nét mặt bình tĩnh nhất để đối diện với anh.

Yeonjun thấy mắt cậu ửng đỏ mà vội nhói trong lòng. Anh cười mỉm bảo cô ấy đi trước rồi lạnh lùng nhìn cậu. Ánh mắt anh bây giờ chả khác gì ánh mắt anh lúc đó, cái ánh mắt đáng sợ từng khiến beomgyu như bị ép vào đường cùng

Rốt cuộc là tại sao?

Lý do gì đã khiến yeonjun từng nhẹ nhàng với cậu lại quay trở về con người đáng sợ như trước đây

"Y...Yeonjun ssi..."

Beomgyu khẽ gọi tên anh, yeonjun nhướng mày, nét mặt lạnh lùng nhìn beomgyu mà đáp

"Có chuyện gì?"

"A...anh có chuyện gì không vui à"

"Này!"

Beomgyu có chút giật mình khi anh gằn giọng

"Đừng tưởng tao mới để ý mày một tí là mày nghĩ tao thân đấy nhé. Hah choi beomgyu, sao mày babo thế nhỉ?"

"S...sao cơ?"

"Mày cứ hỏi đi hỏi lại làm tao bực thật đấy Beomgyu ah. Trước đây tao cho mày ăn đòn như thế, sao mày vẫn ngoan ngoãn chơi chung với tao?... Hay là mày thích tao hả thằng ngốc"

Yeonjun nhếch môi cười khiến nét mặt beomgyu như tối sầm đi. Đôi mắt cậu chả biết thế nào lại nhòe đi trong làn nước mắt mà thút thít. Beomgyu cúi mặt không đáp, cảm giác bây giờ tệ thật đấy, trái tim của cậu cứ như bị ai đó bóp chặt không thở nổi. Cơn đau nhói từ tim khiến cậu đầu óc cậu choáng váng, tiếng ong ong vẳng bên tai không còn nghe lọt chữ gì

Beomgyu đã tha thứ cho yeonjun, về những việc tồi tệ anh đã làm với cậu. Beomgyu nghĩ anh đã thay đổi.

Cậu còn cảm thấy yeonjun đáng trách lại càng đáng thương. Cậu đã muốn kéo anh ra khỏi vũng bùn tăm tối để giúp anh tìm lại ánh sáng của chính mình. Lúc beomgyu bắt đầu thấu hiểu về con người và quá khứ của anh...cũng là lúc beomgyu bắt đầu mở lòng với yeonjun từng chút

Beomgyu thật sự đã thích yeonjun...rất nhiều

Nhưng tại sao mọi chuyện lại xoay chuyển trong vòng tích tắc. Tại sao mọi diễn biến tốt đẹp lại vội vàng plot twist đau đớn như này?

"Choi beomgyu, nhắc để cho mày nhớ. Tao chưa từng đối xử tốt với ai, bản chất con người tao cũng đ*o tốt đẹp gì. Mày tốt nhất đừng mơ mộng linh tinh nữa. Nhưng nếu mày thật sự thích tao ấy.... Hahaha thì tao cảm động thật đó"

Yeonjun cười lớn như vết dao đâm thẳng vào tim cậu. Điệu cười giễu cợt ấy khiến beomgyu đau đớn muốn rời đi ngay lập tức, cậu vừa xoay người đã bị yeonjun giữ tay lại

"Tao chưa nói hết mà. Dù sao thì cũng phải cảm ơn một đứa ngốc như mày mà tao được trải nghiệm trò đùa thú vị như thế đấy. Tất cả mọi thứ tao làm với mày, đ*o có cái m* gì là thật đâu. Thú vị thật nhưng mà tao cũng chán mất rồi vậy nên từ bây giờ trở đi, mày vẫn là thằng ngốc trong tầm ngắm của tao. Nếu chưa muốn nhập viện thì đừng để tao thấy bản mặt của mày nữa."

Yeonjun nói một loạt rồi bỏ lại beomgyu sững sờ một góc.

Beomgyu cảm giác mình như một thằng ngốc bị lôi ra làm trò tiêu khiển đó giờ mà không hề hay biết. Đã thế còn ảo tưởng cho rằng người ta thay đổi là vì mình. Hóa ra mọi thứ từ lúc đó tới giờ, chẳng có lấy một phần làm thật. Beomgyu như chết ở trong tim, người đầu tiên mà cậu dành trao tình cảm của mình....cuối cùng lại là kẻ tự tay bóp nát nó vỡ vụn một cách tàn nhẫn nhất..



























Ngốc thật. Nói thế mà cũng tin. Nhưng mà công nhận anh diễn đỉnh thật đấy, thoại không vấp câu nào luôn. Làm cho beomie khóc rồi kìa..... Muốn ôm em thật! Beomie cứ giận anh đi nhưng mà đừng ghét anh cả đời..nhé




Ngốc, nhìn thế mà cũng tưởng người ta tình tứ với nhau. Cái ánh mắt trìu mến giả tạo đó ai cũng nhìn ra mà mỗi beomie nghĩ là thật. Ánh mắt trìu mến duy nhất mà yeonjun này trao đi... Chỉ dành cho ai đó hơi tí là khóc thôi, beomie đúng là chả biết gì









________

Sốp trở lại rồi mí bồ đừng bỏ sốp😭

Tr ơi đi học cái deadline dí chạy tụt quần

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com