Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

03;

Lần comeback với era Blue Hour là cái cớ hoàn hảo để Choi Beomgyu giải thích cho tình trạng yếu ớt ngây ngốc này của mình.

Từ sau giấc mơ ướt át đó, Choi Beomgyu nghĩ mình sẽ phát điên nếu nó còn xuất hiện thêm bất cứ lần nào nữa. Cả sức lực và tinh thần em đều bị nó bào mòn triệt để, cuộc sống của em dường như bị đảo lộn đến rối tung rối mù.

Em cảm thấy như có hai nhân cách thiên thần và ác quỷ đậu trên hai vai mình mỗi khi Choi Yeonjun ở gần em, chúng đôi co với nhau giữa việc em nên tránh xa anh một chút để điều chỉnh lại cảm xúc hay cứ như bình thường quấn lấy ôm ấp hôn hít anh như không có chuyện gì. Dù sao lương tâm em cũng bị cắn rứt dữ dội, má nó em thật sự có ham muốn, thật sự muốn làm tình với Choi Yeonjun đó.

Choi Beomgyu phát hiện nếu như đứng cạnh nhau trong phòng tập, chênh lệch chiều cao sẽ khiến em muốn được anh ôm lấy, ngồi cùng một bàn, thấy mặt anh sẽ nghĩ đến chuyện hôn anh, nhìn ngón tay gảy đàn sẽ cảm thấy cả người nhộn nhạo đến khó chịu. Phản ứng bối rối này không bình thường chút nào, và vì họ là người nổi tiếng, làm sao em có thể chạy qua bảo anh ơi hôn em đi, cơ bản là đồng nghiệp thì sao có thể hôn nhau được?

Bất giác cắn móng tay, Choi Yeonjun đứng phía sau quan sát biểu cảm biến hóa khôn lường của em, bất giác hỏi một câu. "Em đi vệ sinh không?"

Dm mắc gì đi vệ sinh mà còn rủ đi chung?

Choi Beomgyu giật mình, em ngơ ngẩn ra vài giây, ừ, sắp lên sân khấu rồi, rủ đi vệ sinh cũng đúng mà.

"Choi Soobin đi vệ sinh không?"

Choi Soobin đang được stylist chỉnh trang quần áo nghe cách gọi trống không lập tức quay qua muốn chửi một câu, nhưng nhìn vẻ mặt như kiểu "Nếu anh không đi với em thì em sẽ chết cho anh coi" của thằng nhóc, anh đành gật đầu dù sự thật anh không có nhu cầu giải quyết cho lắm.

Trong cái không khí kì quặc trong nhà vệ sinh này, Choi Soobin đứng giữa cảm thấy có một nỗi buồn khó nói dù anh không mắc gì cả. Hai người kế bên có vấn đề về thận hay sao mà đứng mãi thế, làm anh đã kéo khóa lên rồi vẫn không dám rời khỏi chỗ này.

Sau khi biểu diễn xong, Choi Beomgyu ngay lập tức trốn đi đâu mất. Kang Taehyun ngay lập tức nhắn cho Choi Yeonjun một tin nhắn hỏi: "Hai người có vấn đề gì à, cãi nhau thì mau làm lành đi chứ?"

Biết thế quái nào được, ngay cả anh cũng không hiểu gì đây này.

Choi Yeonjun đứng bấm điện thoại trong phòng tập, thấy Choi Beomgyu bước vào không nhịn được cầm ly Americano mà lắc lắc. "Em uống không?" nhưng lại chỉ nhận được nụ cười ngại ngùng rằng Choi Soobin đã mua cà phê cho em rồi.

Được rồi.

Không, đách có gì được cả.

Em còn chẳng thèm nhìn anh lấy một cái.

Từ bao giờ mà Choi Yeonjun đã thật sự để tâm đến mức độ mà Choi Beomgyu cần đến mình. Anh muốn làm mọi thứ cùng em, muốn tập vũ đạo cho em, muốn cùng em thì thầm to nhỏ trong fanlive, muốn em nhờ mình vặn giúp nắp chai nước, muốn nắm tay em, muốn ôm em, muốn em nghĩ đến mình đầu tiên những lúc em cần giúp đỡ. Đó là cảm giác lẫn lộn giữa muốn được em chú ý đến, coi mình như một người quan trọng, chứ không phải như một người anh trai mà dựa dẫm vào. Cùng với cảm giác muốn trong mắt em chỉ có bản thân mình mà thôi.

Những sự ưu ái mà Choi Beomgyu từng dành cho anh trước đây cứ nghĩ là phiền phức, nhưng bây giờ phiền phức thật sự mới kéo đến. Suy nghĩ 'không được em cần đến' xoáy vào trong Choi Yeonjun như con dao hai lưỡi, một đầu cứa lên tim, đầu còn lại cứa lên những giấc mơ tình ái ướt át ngày nào.

Có lẽ vì trong mơ anh đã bộc bạch hết thảy tâm can mình, rằng anh thật sự muốn em chú ý đến anh, chỉ nhìn mỗi anh thôi, anh là như thế đó, anh yêu em, muốn giữ em cho riêng mình. Choi Beomgyu sẽ lầm bầm mắng anh, nhưng rồi sẽ thuận theo những gì anh muốn, sẽ chui vào lòng anh, hôn anh rồi chấp nhận anh làm bất cứ điều gì với mình.

Đó là ích kỷ, tình yêu của Choi Yeonjun vì giấc mơ đó mà tràn ra không thể kiểm soát nổi.

Sau khi được trải qua khoảnh khắc ôm trọn lấy em, từng giây từng phút thực tế này trôi qua với anh như cực hình. Từ mong muốn đẩy lên tới khát khao, khát khao được em dụi lên vai, được nghe em nức nở rên rỉ gọi tên mình, được nghe em nói thích, được gọi là anh yêu, được nghe em nũng nịu dịu dàng.

Nếu như chưa từng có được thì sẽ không cảm thấy tiếc nuối, giá mà đừng có những giấc mơ, để thực tế lúc này Choi Yeonjun sẽ không phát điên giữa ranh giới giữa hư và thực.

Choi Beomgyu thật ra vốn là con người đơn giản, nên việc em cố làm giảm đi những cảm xúc trong mình thật ra nó được biểu hiện rất rõ ràng qua việc em cố tình tỏ ra xa cách. Chẳng cần đến các thành viên cùng nhóm, đến ngay cả fan cũng dễ dàng nhận ra sự tránh né nhau của cả hai người họ. Chẳng hạn như lúc biểu diễn có thể vì vũ đạo mà động chạm nhưng khi giao lưu với fan sẽ ngồi mỗi người một đầu, không nhìn vào mắt nhau, gượng gạo tương tác nếu như được yêu cầu và hoàn toàn không chủ động nói với nhau một lời gì.

Thời kì đổ vỡ, đó là cách mà người hâm mộ đặt tên cho lần comeback này của TXT.

Các topic trên Naver được thảo luận vô cùng sôi nổi, cả trên các nền tảng mạng xã hội khác cũng thế. Hastag 'divorce era' thậm chí còn nằm chễm chệ trên top trending với hàng trăm ngàn lượt tweet. Có những fan đoán già đoán non tung ra giả thuyết nội bộ lục đục, người này người kia được công ty thiên vị nên bất mãn với nhau, còn có bảo là, chắc có thành viên sắp rời nhóm rồi.

Choi Soobin không thể để chuyện này đi quá xa nữa, vì trước hết nó quá ảnh hưởng đến khoảng thời gian quảng bá của họ. Đã gần một tháng rồi chuyện này không kết thúc, thậm chí lãnh đạo công ty cũng nhắc nhở nhưng chẳng làm được gì. Lời đồn thổi vô căn cứ rất nhanh sẽ lắng xuống, nhưng lời đồn mà có bằng chứng rõ ràng đến thế này thì muốn không để tâm cũng không được nữa.

"Em với anh Yeonjun làm sao đấy? Cãi nhau à?"

"Huening Kai suốt ngày lên mạng coi rồi lảm nhảm hai người chia tay, ly hôn phân chia tài sản với nhau đấy, trẻ con dễ bị dạy hư có biết không?"

"Kang Taehyun mỗi lần muốn rủ cả đám đi ăn còn không dám nhắn vào group chung, nó sợ hai người nổ bom nổ ngay nó tan tành banh xác nên phải nhờ anh đi năn nỉ từng người đó."

"Không thì hai người đánh nhau một trận dưới tầng hầm đi. Anh rủ hai thằng nhóc xuống cổ vũ, dù là ai thắng cũng hứa sẽ chở đi bệnh viện cả mà, chứ anh thật sự mệt lắm rồi đấy."

Choi Beomgyu thở dài, trán tựa lên lan can sân thượng, rầu rĩ đáp. "Choi Soobin, anh đừng có nói nữa coi."

Em không thể nói là em mộng tinh thấy Choi Yeonjun xong cương lên được, không thể nói mỗi lần nhìn thấy anh ấy làm tim đập chân run, bên tai phát nhạc lễ đường, trước mắt là khung cảnh đám cưới được.

Má nó, thật sự không thể nói ra mà.

Cuối cùng, Choi Soobin cũng chỉ có thể khuyên bảo, mong rằng nên nghĩ đến người hâm mộ, đến lợi ích nhóm mà hành động cho hợp tình hợp lí một chút.

Thật ra không phải vì những giấc mơ mà khiến em ghét bỏ Choi Yeonjun, nhưng nó ảnh hưởng quá nhiều tới cách em nhìn Choi Yeonjun ở đời thực. Rằng liệu Choi Yeonjun ở đây có hôn giỏi như thế không, giọng nói khi bị kích tình có gợi cảm như thế không, và anh, có thật sự đối với em như những gì anh nói trong giấc mơ hay không.

Việc em tránh né Choi Yeonjun cũng là quá vô lí, bởi vì em tự nhận đó là giấc mơ của bản thân, hình tượng Choi Yeonjun là tự mình dựng nên, nhưng lại mang những cảm xúc bị dồn ép bộc phát ra với chính người anh mình thân thiết, việc mơ thấy làm tình cùng đồng nghiệp là điều không thể chấp nhận được. Và em trút nó lên toàn bộ những người bên cạnh mình.

Choi Yeonjun chưa từng làm gì quá giới hạn với em trong thế giới thực, em có quyền gì trách mắng rồi đối xử với anh như vậy?

Thôi được rồi, chỉ là giấc mơ thôi mà, Choi Beomgyu tự lặp lại câu nói này lần thứ bao nhiêu không nhớ. Vì sự nghiệp, vì fan, chỉ là cư xử bình thường với người xuất hiện trong giấc mơ tình dục thôi mà.

Điên thật đấy.

Phòng tập hôm sau xuất hiện một điều lạ lùng khi Choi Beomgyu đến sớm và mua sẵn một ly Americano đưa tận tay Choi Yeonjun. Còn cười cười dùng tay che chắn màn hình điện thoại anh đang xem nữa chứ.

"Yeonjun hiong, mua cà phê cho anh nè."

Choi Yeonjun nhướn mày, khó hiểu với những hành động lúc nóng lúc lạnh của thằng nhóc trước mặt. Lại tính chơi gì anh rồi cong đuôi bỏ chạy đây?

Đột nhiên quan tâm anh sau một tháng chiến tranh lạnh khiến anh đầy mâu thuẫn không biết nên bày ra bộ dạng như thế nào. Có thích không? Mẹ nó, thích chết đi được, nhưng cũng không thể nói không bực bội, nhưng vẫn là thích hơn, tới mức xúc động muốn đem ly cà phê trưng lên bàn thờ luôn rồi.

"Không chào buổi sáng em à? Hết thương em rồi sao?" Choi Beomgyu bám lên cánh tay anh cọ cọ. "Em có chút chuyện với bạn nên bực mình thôi, giải quyết xong rồi nên đến tìm anh nè, anh nói gì đi."

"Nói gì?" Giọng điệu của anh không rõ đang buồn hay vui. "Em lên mà giải thích với fan thời kì đổ vỡ đi kìa. Bảo là tâm trạng không tốt nên trút giận lên anh, chứ em với Choi Soobin vẫn thấy vui vẻ lắm mà."

Lời nói ra y như hờn dỗi chờ được dỗ dành. Choi Yeonjun là một con mèo như thế đó, nếu Choi Beomgyu phớt lờ anh thì anh sẽ không vui, sẽ lo lắng, sẽ muốn khóc, sẽ mong thiên thạch đâm vào trái đất nổ tan tành banh xác hết đi. Nhưng khi Choi Beomgyu lại mè nheo với anh thì tâm tình tủi thân cũng tan biến hết, có phải là quá dễ dãi rồi không?

Em phiền thật đấy, Choi Beomgyu.

.

Choi Yeonjun nhìn chằm chằm lên trần nhà, suy nghĩ về những cảm xúc đang tồn tại bên trong mình.

Anh có thích Choi Beomgyu không? Có, từ lúc nào không biết, nhưng chắc chắn là có, và có trước khi những giấc mơ kia xuất hiện.

Nói đến mơ, anh lại nghĩ đến từng khung cảnh trong đó, và rồi chợt nhớ đến, hình như hôm đó cả anh và Choi Beomgyu đã uống chung một ly cà phê, gián tiếp hôn nhau tạo nên giấc mơ ướt át sao?

Trong mơ, Choi Beomgyu nói em không thể phản kháng, và vì là mơ nên làm gì chẳng được. Tại sao trong giấc mơ của anh Choi Beomgyu lại nói đang mơ, làm sao em biết được? Choi Yeonjun đâu có nghĩ tới việc em sẽ nói câu đó?

Có gì đó không ổn và khiến anh hoài nghi về giấc mơ và ly cà phê ấy. Nếu như Choi Beomgyu đã bước vào giấc mơ của anh và biết hết những góc khuất đen tối, vậy việc em tránh né cũng là điều dễ hiểu.

Mọi chuyện kì lạ thật đấy.















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com