"Đã biết tôi và cậu không thể nào đi chung một con đường, càng không xứng để đứng cạnh nhau. Cớ sao cậu vẫn cố chấp như vậy?""Em yêu Soo!" - Một cốt truyện khá cũ, một vài chi tiết quen thuộc thường thấy. Nhưng mà một người viết khác, một dòng văn khác thì nó đã trở thành một câu chuyện khác rồi. :)))))))…
🍇Hán Việt: Bị cự hôn kiều O hòa ảnh đế A thượng luyến tổng hậu🍇Tác giả: Tri Cẩn🍇Tình trạng bản gốc: Hoàn thành (63 chương + 5 phiên ngoại)🍇Bản edit: HOÀN THÀNH🍇Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , ABO , Giới giải trí , Chủ thụ , 1v1🆘 [BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC! XIN CẢM ƠN Ạ!!] 🆘 🆘 Truyện chỉ được đăng tải trên wattpad @ThThanhHinVng💡 Mong các bạn đọc thấy lỗi thì góp ý cho mình nhé! Mình sẽ sửa lại cho phù hợp nha!🆘 Truyện được edit chỉ đúng từ 70-80%. Mong được mọi người góp ý!!🌟 Chúc mọi người có khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ!!!…
Tác giả : Giải TốngThể loại: Hiện đại, đô thị, nữ chính 19 tuổi, nam chính 31 tuổi, tình yêu duy nhất cả đờiChuyển ngữ: Tũn CòiĐộ dài: 56 chương + 5 phiên ngoạiNhân vật chính: Tần Liệt, Từ ĐồTừ Đồ đã gây ra họa khiến cho Từ Việt Hải ném cô vào nơi thâm sơn cùng cốc, mong có người dạy dỗ đưa cô về với chính đạo.Từ Đồ cô vốn dĩ không sợ trời cũng chẳng sợ đất...mãi cho đến lúc cô gặp Tần Liệt.Về tên truyện:Tên gốc của truyện là 'Liệt Đồ' như cái tên ban đầu mình để. Nhưng vì đã có nhà edit trước nên mình đổi lại một chút.Tam giác mùa hè (Liệt Đồ).'Tam giác mùa hè' là một tam giác tưởng tượng của bầu trời đêm, với các đỉnh là sao Ngưu Lang, sao Deneb và sao Chức Nữ. Hai đỉnh Ngưu Lang, Chức Nữ là hai ngôi sao nằm ở hai bên bờ của dải Ngân Hà. Đỉnh còn lại sao Deneb là chiếc cầu ô thước nối liền đôi bờ Chức Nữ Ngưu Lang mãi mãi không rời.Cũng như Tần Liệt và Từ Đồ, Niễn Đạo Câu hoang vu hẻo lánh đã làm chiếc cầu đưa họ đến bên nhau trong những ngày mùa hè vàng rơm nắng.Editor:Văn án vậy thôi, chứ nữ chính rất đáng yêu, hiểu chuyện đúng lứa tuổi của mình, dễ thương lắm. Truyện nhẹ nhàng với cảnh núi đồi biêng biếc, với thôn quê nghèo nhưng ấm áp tình người, nơi đó có những đứa bé mất cha mất mẹ khi đất đá đổ sụp xuống, tình thương là thứ bọn chúng luôn khao khát kiếm tìm; nơi mà chiếc bút màu là báu vật quý giá, khó khăn nghèo khổ nhưng trái tim đầy dũng cảm trong sáng.Truyện không phải là quá trình nam chính đào tạo nữ chính gì ghê gớm, vì nữ chính vốn cũng chẳn…
Diệp Kính Tửu là một sinh viên rất đỗi bình thường.Tuy rằng tự nhận mình là một thẳng nam, nhưng lại đang xem một quyển đam mỹ NP tu tiên cẩu huyết cưỡng chế ái Tu la tràng bay đầy trời, một giấc ngủ dậy cậu xuyên thành tiểu sư đệ mới nhập môn của vai chính thụ Yến Lăng Khanh.Y không những là nội gián do Ma tôn phái tới, mà phía dưới còn có một hoa huyệt.Diệp Kính Tửu hạ quyết tâm thoát khỏi những trói buột này, thuận tiện giúp đỡ đại sư huynh ôn nhu tránh né những nam nhận xấu xa kia. Ai ngờ những nam nhân đó lại chuyển hướng tới cái mông của y!!Sư tôn Sầm Lan, Ma tôn Hoa Bất Tiếu, các chủ Trích Tinh Các- Liễu Khuê Dao, hoàng đế trẻ tuổi Lâm Thời Chiêu, thiên tài tu luyện trăm năm có một Mục Tu, đám người này đều không dễ chọc nhưng đều vây lấy y, ngay cả đại sư huyng cũng....Truyện này mình đã mua trên web, muốn đọc off nên tải lên. Mong hoan hỉ ạ.…
Tên tác phẩm : Ôm Đầu, Ngồi Xuống!Tác giả: Diệp SápTình trạng RAW: Liên táiDịch giả : QT Tiên SinhEditor: Lạc Thủy Vô TâmBeta: MeThể loại : Hiện đại, cảnh sát, tổng tài,.....Link: lacthuyvotam.wordpress.com…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…