Chap 7
Chiếc xe Kkap màu hồng hạn chế số lượng, nếu mà dân nhà giàu thì chẳng ai không biết người sở hữu nó chính là Kwon tổng tài đầy tài năng, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Kwon danh tiếng lẫy lừng Hàn Quốc.
Phi~...ai thèm quan tâm, YoonA chán ghét cáu gắt ra mặt. Vấn đề là nàng rất khổ sở, cứ bị Kwon Yuri đại đại hống hách kia gây sự khiến nàng bất mãn vô cùng. Bà Kwon, chỗ dựa duy nhất của nàng để chống lại Yuri đã đi ra nước ngoài tĩnh dưỡng rồi. Cho nên, Yuri mặc sức ra oai, mặc sức thể hiện cái tôi.
Mà hay nhỉ, cô ấy làm gì thì kệ đi, cứ phải chăm chọc nhau chi vậy? Nàng cũng chưa từng nghĩ sẽ chạm mặt tên hống hách này nên cứ đi sớm về muộn. Vậy mà cô ấy cứ thích lái chiếc xe màu hồng choé này đưa nàng đi làm khiến cho con mắt mọi người đổ dồn lên, bắt đầu xì xào xì xầm bất tận. Cái nghề tạp công này có gì phải ghen tỵ chứ, thật nhảm nhí. Có người nói nàng dụ dỗ Yuri, ôi mẹ ơi, cho xin đi. Nàng khinh ấy! Còn có người bảo nàng là con rối chơi đùa của Yuri, đến lúc chán sẽ bị đá đi. -_-! Thế nào thì nàng cũng thật xấu xí trong mắt người đời.
"Không cần đưa đón tôi đi làm ah, chị làm tôi không thể hoà hợp được với mọi người"
"Mẹ tôi bảo rồi, phải chăm sóc cô chu đáo"
Trong lòng thì rõ ràng cười ranh mãnh, kế hoạch này giúp cô từng bước làm YoonA thấy khó mà lùi bước. Khỏi mất công lên tiếng mang danh ác nữ. Mà nàng của cô, đang vi vu ở nước ngoài, sẽ không quan tâm thế sự trong nước trên mấy trang lá cải đâu.
Quá chán nản, YoonA không thể cãi lại, bởi vì cô có giao ước với bà Kwon, nếu cô rời đi cô chẳng có gì cả. Kể cả căn phòng VIP mẹ cô đang điều dưỡng, mà điều này không được nói ra với ai.
Không phải là YoonA không viết Yuri cố ý đi, nhưng không cách nào phản kháng. Bà Kwon có quyền lực hơn Yuri, chỉ cần bà nói một câu ai dám trái ý? Kể cả Yuri đây? Vì thế nàng nào dám mạo hiểm bước chân đi. Mặc cho Yuri dọn đường trước, vẫn nhắm mắt làm ngơ, vẫn để mặc lời dị nghị khinh thường của người khác.
Kể ra nàng có chút tủi thân nên nàng càng quyết tâm làm việc cận lực, để kiếm nhiều tiền, mặc cho cái nghề này vất vả đi. Nàng chưa học hết cấp 3, bằng cấp không có lấy đâu ra một công việc lắm tiền? Ở đây lương hơn rất nhiều công việc tạp công chỗ khác. YoonA cứ mặc kệ mọi thứ mà bám vào làm bán sống bán chết. Cái công việc này nuôi sống nàng, nuôi sống mẹ con nàng.
Quay mặt thở dài nhìn ra cửa, YoonA chống càm lơ đễnh suy nghĩ mông lung, nàng cần tiền, tiền, rất nhiều tiền.
"Tại sao cô không đi?"
"Sao?"
Yuri nắm chặt tay lái, cô quyết định hỏi, cô gái này thông minh như vậy, mà cô làm nhiều việc như vậy rất rõ ràng. Cô biết YoonA biết thừa cô muốn gì nhưng nhất quyết không tự rời đi, khiến cô có chút tức giận.
"Đừng nói cô không biết" Cô phản ứng dữ dội "Tôi có thể chu toàn cho cô với mẹ cô, giống như mẹ tôi đã làm. Chỉ cần cô mở miệng thì mẹ tôi cũng không từ chối được. Tại sao vẫn cố bám lấy chúng tôi?"
Đây có gọi là lời buộc tội?
Yuri chắc chắn cô nói rất nặng lời, sẽ rất khó chịu, rất hàm ý. Cô ta không đi, có nghĩa là cô ta muốn được nhiều hơn thế, nhà Kwon có gì? Tiền, rất nhiều tiền, danh vọng - không hề thiếu.
"Tôi có thể cho cô một công việc tốt hơn, tốt hơn gấp 100 lần công việc cô đang làm"
Không dừng lại, Yuri tiếp tục đưa ra hàng ngàn lời gợi ý, cô không tin lời đề nghị hấp dẫn như vậy, hoặc là lời sỉ nhục như vậy cái người này không chịu đi.
"Tôi sẽ mua cho cô một căn hộ đủ cho hai mẹ cô ở"
"Mẹ cô vẫn có phòng VIP trong bệnh viện"
"Mọi thứ, tôi sẽ cho cô. Chỉ cần cô rời đi"
"Yuri"
YoonA cắt lời cô, gương mặt luôn nhìn ra cửa sổ quay sang nhìn cô, đôi mắt nai trong veo lấp lánh một mị lực khó tả. Giọng nàng chậm rãi và đầy kiên quyết.
"Đến một lúc nào đó tôi sẽ rời đi"
"Im đi, một lúc của cô là tôi không bao giờ có được người tôi yêu"
Cô có thể đợi, nhưng người cô yêu có thể đợi cô sao? Cơ hội chưa bao giờ đến lần hai, cô làm bao nhiêu việc, vẽ ra một kế hoạch hoàn hảo. Đến lúc này lại bị con người này sắp làm hỏng.
"Chị có thể cãi lời mẹ chị được sao? Chị chống lại bà ấy được sao?"
Nàng tức giận quát, nàng bị điên hay sao mà trước bao nhiêu sự việc bày ra, lại không biết Yuri muốn gì? Nhưng Yuri có bao giờ hỏi nàng muốn gì? Hay chỉ suy nghĩ ấu trĩ rằng nàng cần tiền, chỉ là tiền?
"Mẹ nó, cô tổ lái đi đâu vậy?"
Cái hình tượng lạnh lùng vạn người mê bị cô vứt bỏ không thương xót, bực tức tấp xe vào bên đường. Đạp phăng cửa đi ra, lại vòng sang bên kia mở cửa thô bạo lôi nàng ra khỏi xe.
"Xuống xe. XUỐNG XE" Cô rống lên
"Tôi cần đi làm" YoonA vùng vẫy ra cái lôi kéo của Yuri
Cô cười mỉa mai, nghiêng cái đầu, mái tóc dài tung bay đẹp như một vị thần. Cao cao tự tại, khí chất muốn đè chết người đối diện.
"Nói chuyện, nếu không công việc cũng không cần cô nữa"
"Chị, chị ép người?"
Đôi mắt nai của nàng đã ướt một tầng nước. Nàng không hiểu, đang yên đang lành lại bị kẹp giữa hai mẹ con họ, rồi bị người ta đồn đoán rồi sau đó là lời sỉ nhục của Kwon Yuri.
"Là cô ép tôi"
"Là mẹ chị ép tôi"
"..."
"..."
Yuri nghi hoặc, cơn giận không bùng nổ cao hơn nhưng nói giảm thì hoàn toàn không có. Cô giữ một thái độ cực đoan, bây giờ trước mặt cô là con người nham hiểm Im YoonA.
"Mẹ tôi ép cô?" Khẳng định một lần nữa, cô nhìn cái môi mím lại đầy nhẫn nhịn liền bật cười to "ha ha ha ha..." Cái điệu cười càng điểm sự mỉa mai.
"Hãy cho tôi biết, bà ấy cần gì ở cô mà phải ép cô nào?" Cô bĩu môi giễu cợt "Cô cái gì cũng không có. Sự biết ơn không làm người ta bất chấp đâu"
Yuri nhìn xoáy vào mắt YoonA, cô có nói sai gì nào, cô gái này quả thật khiến người ta phải hao tâm tổn sức đi. Mà Im YoonA kia lại chấn tĩnh bằng cách hít thật sâu, bờ môi đẹp bỗng nhếch lên đầy khiêu khích. Điều đó làm Yuri bất động vài giây.
"Muốn biết?"
"..."
"Cần người"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com