Chuyện học tiếng Hàn/Nhật và makeup (again?)
Một lần nọ, 2yeon đang học tiếng Nhật với Momo. Cả hai đag rất tập trung căng não suy nghĩ, vì Momo tiếp tục sử dụng cách giải thích bằng hình tròn tượng trưng cho cả thế giới. Đó là hai từ tiếng Nhật có cùng cách phát âm, khác ở cách viết Hán tự* và Mo trưng ra cái hình tròn để giải thích cho 2yeon sự khác biệt. Jeongyeon cũng ngầm đoán được nó là gì rồi, nhưng chị Im ngồi kế cô vẫn chưa nghiệm ra được đó là cái quái gì. Thế xự là vậy, nhưng khi Dahyun vừa lẳng vẳng quanh Momo, hai mắt Nayeon sáng lên như bóng đèn. E là chỉ mình Jeongyeon để ý sự thay đổi này, còn Mo thì vẫn chăm chú tìm cách giải thích sao ocho hợp lý. Đợi khi Dahyun tới rất gần Momo, Nayeon đứng phát dậy kéo theo tay Jeongyeon:
- Ahh Moguri, chị nhớ ra có việc phải làm gấp. Chị cần Jeongyeonie đi với chị nên mai học tiếp nha.
- Hở... Dạ. Mà chị đi đâu vậy?
Nayeon hơi ngớ ra một chút vì chị thực sự chưa nghĩ tới một cái cớ thuyết phục. May sao, em người yêu chị thì rất nhanh trí công thêm kinh nghiệm 4 năm chung phòng dorm với Momo.
- Bọn tớ là đi mua Jokbal cho cậu đó Momorin à. Cậu dạy cực khổ rồi, nên cũng cần bồi bổ đúng không? Sẵn tiện mua vài thứ khác cho mọi người luôn. Vậy nha đi đây!
- Hey khoan đã, sao em mới tới mà hai chị liền bỏ đi rồi? Nayeon unnie, em làm chị bực chuyện gì hả?
- Không đâu em, unnie thuơng Dahyunie nhiều mà, nên mới đi mua Jokbal cho người yêu em nè. Vậy nha đi đây!
Nói rồi cả hai dắt tay nhau đi một mạch, Nayeon còn quay lại cười thật tươi lộ răng thỏ cute hột me. Bỏ lại Dahyun vẫn còn hoang mang chuyện gì vừa xảy ra, nghe có vẻ đáng thương như thực chất ngay khi Dubu vừa tới đã được Momo ôm vào lòng. Chị vừa dỗ dành Đậu Hủ của mình vừa hỏi:
- Quay đây có việc gì không?
Dahyun vẻ mặt có chút hờn dỗi, bỉu môi nhìn Momo, ánh mắt bất mãn nhìn chị như nói lên tất cả: "tại unnie mà hai người kia đi rồi, em tính qua chơi với họ mà"
- Đừng nhìn unnie như vậy chứ, có làm gì đâu. Rốt cuộc thì em quay đây chi vậy, Dahyunie?
- Là qua để học tiếng Nhật với unnie đó! Hôm qua ai là người đã hứa nay sẽ kèm Nhật ngữ cho em ?
- À à xin lỗi mà Dahyunie. Unnie nhớ rồi mà. Thôi giờ mình ngồi xuống học nhen.
Dahyun lườm Momo một cái rõ bén, sau đó mỉm cười gật đầu ngồi xuống đối diện Momo.
- Được rồi vây nay mình ôn lại bài hồi bữa rồi mình bắt đầu tập viết nha Dahyunie.
- Haiii~
Dahyun vốn có tư chất thông minh, học cái gì cũng rất nhanh. Tuy đây là lần đầu tiên Momo chỉ Dahyun viết tiếng Nhật, nhưng có vẻ như là cô nàng đang nắm bắt kiến thức rất tốt. Momo khen tới khen lui, "Dahyunie của chị giỏi quá", "Mới đó mà viết được 'Momo'", "Dahyunie ah~".
- em giỏi như vậy, unnie có thưởng gì cho em không?
Khen là vậy đó, nhưng khi Dahyun quay sang Momo mặt hớn hở tính đòi được thưởng, tình hình liền thay đổi. Momo đang tươi cười liền xìu xuống, gương mặt lộ rõ vẻ khinh bỉ, thứ con nít lanh lợi tối ngày cứ bắt nạt người khù khờ.
- Dạy miễn phí cho rồi đó. Mau học tiếp đi.
- Ahhh~~ khen thì đi đôi với thưởng chứ
- Không thưởng! Mau học tiếp không thôi là vô phòng "ngủ" nha.
- À dạ thế thôi học tiếp không đòi thưởng nữa. Người gì lạnh lùng dã man, ghét Mo lắm.
'Ble' Dahyun tức quá không biết nói gì cho hả giận liền làm mặt ngố với Momo. Tưởng đâu chị sẽ im im rồi đánh qua chuyện khác. Momo quả thật là im lặng không nói tiếng nào, nhưng cô chính là dùng hành động để bù đắp. Nhân lúc Dahyun vẫn còn hờn dỗi, Momo cúi xuống, khoảng cách cả hai giờ đây chỉ là 1 cm. Dahyun đang luyên thuyên liền im bặt, mắt đối mắt với Momo, Kim Đậu Hủ tự hỏi từ lúc nào mà Momo đã tới gần như vậy, chẳng trách cô không bao giờ có thể lật bánh được. Hirai đại nhân bình thường ngây ngô bao nhiêu giờ phút này lại thần thái bấy nhiêu. Momo khẽ nhếch mép, tiếp đến liền đặt đôi môi mỏng của mình lên môi Dahyun. Kim Dahyun không chút phản kháng, hai mắt nhắm hờ như ngầm đồng ý cho Momo được tự tung tác. Momo tiến thêm một bước nhỏ, tay đặt lên vai Dahyun, người này cũng không vừa liền vòng tay qua cổ Momo kéo chị xuống gần em hơn. Momo mút nhẹ cánh môi của Dahyun, khiến vòng tay của Kim Đậu Hủ dường như siết chặt hơn. Đột ngột, Momo dứt ra.
- Hôm nay tới đây thôi. Em còn có việc phải làm đó Dahyunie à.
- Em có thể sắp xếp sau...
- Không, tới đây thôi. Có gì tối tính tiếp, nhé. Đậu Hủ đáng yêu của Momorin.
- Em biết rồi.
Dahyun chính ra là một cô bé ngoan, em mỉm cười với chị. Khuôn miệng đó cả đời này Hirai Momo cũng không thể quên được. Momo ôm chặt Dahyun, một lần nữa, trước khi em kịp nhận ra và đáp lại thì chị đã bỏ ra cửa chào đón 2yeon trở về với Jokbal.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Câu chuyện bên lề 1: vì lẽ nào mà Momo say đắm Dahyun 1 cách thầm lặng, và ngược lại(?)
- Momo unnie, em trang điểm cho chị được không?
-Eh? Sao tự dưng muốn trang điểm cho unnie vậy?
- Ah, sẵn unnie chưa tẩy trang em muốn thử phong cách mới đó.
- Ah ok, tới đi Dahyunie.
Dahyun thật thà lấy đồ trang điểm ra thử phong cách mới cho Momo, trong lúc makeup cho chị, em vô tình nói với Momo:
- Momo unnie... thiệt đẹp quá... Em biết phải làm sao giờ?
- Ừm hửm. Không biết phải làm sao thì hôn một cái đi, Dahyunie.
Chu~ và ẻm hôn thiệt =)))
'
'
'
'
'
'
'
'
'
'
'
Câu chuyện bên lề 2: Dạo này tiếng Hàn của Moguri cần được nâng cấp
- Dahyun, nay em rảnh, em có thể kèm tiếng Hàn cho Momo được không? - Jihyo hỏi, hi vọng Dahyun sẽ tốt bụng nhận lời giúp Bảy. Chuyện là vốn từ vựng hàn ngữ của Momo không cả tiến mấy từ hồi debut tới giờ nên Jihyo có hơi lo. Nghĩ tới nghĩ lui rốt cuộc, Dahyun là lựa chọn tốt nhất, vì cô bé rất rành khoản này và còn giỏi truyền đạt.
- À được chứ unnie. Liền bây giờ luôn hả unnie?
- Bây giờ được thì càng tốt, kèm cỡ 3-4 bữa nha em. Unnie cảm tạ công sức của em.
- Ok Jihyo unnie, em rất sẵn lòng.
Nghe có vẻ trịnh tọng vậy thôi chứ Bảy thừa biết vừa nghe kèm Momo là mắt Dahyun đã sáng rự lên như sao băng.
Một lúc sau~
- Momo unnie bắt đầu học thôi.
- Eh? Sao phải học thành ngữ chứ? Chán lắm.
- Moguri ah~ ngoan đi mà, học nha.
- Học giỏi có thưởng gì không Dahyunie?
- Hả? Lúc trước em cũng đòi mà unnie đâu chịu thưởng.
- Vậy thì không học nữa, đi ăn Jokbal đây.
- Ehh khoan đã. Unnie muốn thưởng gì nè?
Momo cười tủm tỉm, đúng là Dahyun của cô, dễ dụ quá. (Hây da hiểu lầm rồi Mo ơi, người ta là giữ lời chứ không có ai dễ dụ bằng Mo đâu)
- Hun nhé. Đúng câu đầu hun má, câu tiếp theo trên líp xừ nha.
- Trời ạ... Dạ thôi tuỳ ý unnie vậy. Haizzz
*Hán tự trong tiếng Nhật, hay còn dc gọi là kanji. Bạn nào có học tiếng Nhật sẽ hiểu là trong tiếng Nhật có nhiều từ trùng cách phát âm chỉ khác cách viết. Vì vậy kanji đối với ng Nhật bản xứ cũng là một vấn đề lớn đó mọi người. Kanji có tới gần 2000 chữ (nếu mình nhớ ko lầm thì là 1945 chữ) :)) đúng vậy là gần 2000 đó, và nó chưa phải ngôn ngữ chết như tiếng Latin.
Đôi lời từ tác giả:
- Dạo này cạn ý tưởng rồi, readers enjoy nha tuy không có gì nhiều nhưng đọc relax cũng vui.
- sắp tới sẽ có long fic hi vọng tui đủ sức để làm
- Mọi người xem fansign Fancy đi, Dahmo tình mọi lúc luôn á. Nhất là Dahyun cứ liếc Mo hoài nhìn cưng dã man =)))
- Hôm bữa đọc dc trên soompi, nghe ns là Fancy hết live stage rồi. Live stage cuối cùng hình là 3/5/2019 :< buồn ghê. Concept mới, nhạc hay, Twice thì đẹp lộng lẫy mà live stage thì không biết hết hay còn.
*** quan trọng: có ai ship Sahyo = Sana x Jihyo ko? Sau 1 lần đọc tin đồn kia ns là có 1 cp trg Twice là real, 1 ng của cp này thuộc unnie line còn 1 thì ở giữa (tức sinh năm 97), nhưng thuyền này ko nhiều mmts nên ít ai để ý. Nên tui đã lên coi mmts Sahyo, và hết hồn chím én; dth lắm. Có lẽ chỉ có Jihyo mới trân trọng Sana như cách mà chị ấy cần, như cách mà Momo cưng Dahyun, và cách mà Michaeng nhìn nhau nửa buổi ko nói 1 lời.
Sau đây là một vài Dahmo mmts.
"Momo unnie coi em nè"
Momo: 'sao đâu ra con bé nào dễ thương quá vậy? nhưng ngoài mặt phải tỏ ra thờ ơ'
"ừ chị đang nhìn em nè, Dahyunie"
Dahyun chuộng cục Tofu cushion vô cùng, mà nhìn nó cũng giống Dahyun đó chứ. Mo nhìn mặt tỉnh bơ vậy thôi chứ tim đập rộn ràng.
Tui sẽ để đây và không nói gì, trừ 1 chuyện phải nói đó là Dahyun chủ động lăn tới chỗ Mo
Chuyện là còn 1 tấm nữa :) ai siêng thì lên link này () coi nhe cứ tua từ từ là tới mmts liền.
Cuối cùng cảm ơn bạn đã đọc truyện <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com