[JaeWin] Gà và thóc
- Hendery thì siêu ồn, còn Bella thì cứ gặm chặt gấu quần của tớ mỗi khi ra khỏi nhà, anh Kun thì ngày nào cũng dặn không được trốn sang ...
Jung Jaehyun bật cười khanh khách, bắt đầu trêu bạn nhỏ đang đỏ mặt nghẹn lời
- Sang đâu ?
Đổng Tư Thành nhìn khuôn mặt của bạn mình bên kia màn hình bĩu môi chẳng muốn trả lời. Jung Jaehyun biết tính cách của cậu, cũng không dám trêu lâu, nhưng tính tình bạn hiếu thắng, muốn thử một lần. Bạn xa cậu ấy những hai năm, lần nào gặp mặt cũng chỉ đi lướt qua nhau. Bạn còn nhớ lần gần nhất hai đứa chỉ kịp níu đầu ngón tay út, cắn xuống bờ môi còn mọng đỏ.
Bạn trở về ôm chiếc áo phông đen trong túi ra, mặc lên người nhung nhớ đến độ hít thở cũng đau lòng.
Hôm ấy, Đổng Tư Thành video call với Jaehyun thật lâu, rồi ngủ mất. Trong tay vẫn nắm chặt tấm áo mới mặc hôm nay, giống hệt chiếc trên người Jung Jaehyun. Vội vã trao nhau nụ hôn trong góc tối phòng tập, vội vã dúi vào túi nhau chiếc áo mang dấu ấn của đối phương. Đổng Tư Thành hay ngại, nhưng cái ngại của cậu biến thành nét ngây thơ đáng yêu. Trong áo có thư tay, nét chữ hơi lem mực, đôi chỗ sai chính tả, Jung Jaehyun đọc mà bật cười, quên hết rồi, dạy bao nhiêu cậu ấy trả bạn bấy nhiêu.
- Yêu bao nhiêu, cậu trả lại cho tớ bấy nhiêu !
- Ừ, trả cho Jaehyun, một trái tim to như thế này này.
Cậu hoàn toàn chả hiểu bạn nói gì, nhưng đáp lại ngọt ngào đến thế. Nỗi hoang mang tạm thời bị nụ cười của Đổng Tư Thành che mất, Jung Jaehyun sờ ngực trái. Yêu cậu ấy đến nỗi chỉ cần cậu ấy dỗ một câu, cũng vui sướng loạn nhịp tim rồi.
Chả ra gì cả ! Nhưng bạn thích cảm giác ấy !
Đổng Tư Thành chớp chớp đôi mắt long lanh, chu môi.
Jung Jaehyun hết cách rồi !
- Tớ đón cậu nhé ! Jung Jaehyun nói.
Cùng lúc ấy cậu bé kia cũng trả lời, một đột biến đánh thẳng vào trái tim Jung Jaehyun
- Sang ở bên Jaehyun.
Nụ cười lan tràn ra khắp cơ thể, tay cũng cuộn lại thành vòng cung nắm chặt lấy quần. Bạn muốn ôm cậu, muốn hôn cậu, muốn âu yếm cậu trong vòng tay của mình.
- WinWin thay đổi rồi. WinWin biết cách tán tỉnh rồi. Làm sao đây, tớ không muốn cậu về Trung, về rồi, tớ không có tự tin. Cậu làm tớ xiêu đổ thế này, tớ sợ.
- Nhưng Jaehyun sẽ không giữ tớ
- Ừ, WinWin phải đi thật xa, đi thật cao
- Jaehyun ... Đổng Tư Thành nhìn Jung Jaehyun, qua màn hình cũng cảm thấy sự khẩn thiết chân thành
- Hãy đi cùng tớ mãi mãi.
Jung Jaehyun tắt điện thoại, lao nhanh ra cửa. Màn hình tối om, thỉnh thoảng có vài tin nhắn của Lee Taeyong rơi vào thinh không.
Tiền Côn nghe điện thoại, chán đến nỗi không muốn nói gì thêm với cái đống chăn đang ngồi giữa nhà cười một mình.
- Tiêu Tuấn, Hoàng Quán Hanh, đi !
Tiêu Tuấn nháy mắt với Đổng Tư Thành, Hendery dúi vào tay cậu một tấm thẻ, dặn dò
- Có thể gọi dọn nhà
Tiền Côn liếc mắt nhìn cục bông, lạnh giọng nói :
- Mai có lớp, còn phải quay MV
- Anh đúng là ông lão khó ưa. Hendery càu nhàu, vỗ vai Đổng Tư Thành.
- Hết mình đi anh yêu ơi ! Anh Jaehyun, ôi, thực sự ảnh thích anh nhiều lắm ấy. Ảnh có hẳn một photo album của anh. Ảnh thậm chí còn lưu tên anh lên dấu sao, ảnh còn gửi quà cho chúng em mỗi ngày. Vì anh đó, tất cả chỉ vì anh thôi. Nên ông lão cổ hủ, để người ta vui vẻ một chút thôi.
- Không, luật là luật, A Win hiểu mà.
Đổng Tư Thành gật đầu. Tiền Côn vuốt ve mái tóc mềm mại, nói :
- Ngoan lắm.
Jung Jaehyun tới đúng lúc này, tóc tai vẫn còn chưa khô.
- Vội quá cơ ! Hendery huýt sáo rồi kéo hai người còn lại sang nhà bên cạnh nơi Lee Ten đã đứng sẵn ở cửa với ánh nhìn xoi mói thẳng vào Jung Jaehyun.
- Chú ý an toàn.
An toàn cái gì chứ, Tiền Côn điên người bịt miệng ông bạn của mình vào. Chỉ tổ vẽ đường cho hươu chạy.
Jung Jaehyun vẫy tay đóng cửa. Tiền Côn bực mình vào nhà ngay lập tức gửi tin nhắn
- Đừng có làm gì đấy !
Căn phòng tối vang lên tiếng thở dốc nhẹ, tay Đổng Tư Thành nắm góc áo Jung Jaehyun đến nhăn nhúm, bạn cúi đầu trên tai người dưới thân thủ thỉ :
- Kéo lên, dũng cảm như khi nói muốn ở với tớ đi, bé yêu !
Mắt phượng trừng lớn, nhưng khoé mắt lại đỏ vương tình ái, bán đứng Đổng Tư Thành, Jung Jaehyun tiếp tục :
- Không muốn gọi là bé yêu, thì thử xem nào, bạn ơi !
Da thịt bại lộ dưới đầu ngón tay mảnh mai, mỗi cử động khiến dây thần kinh kích động, Jung Jaehyun thở dài nói :
- WinWin yêu tớ đi nào !
Bàn tay mảnh khảnh ôm lấy khuôn mặt bạn, bờ môi ấm tìm đến con suối cạn, trao cho nó dòng suối mát lành, phép lạ của trời, có lẽ chỉ đến vậy thôi.
Tin nhắn của Tiền Côn đã được hồi đáp, Lee Ten hé mắt liếc nhìn màn hình, cười khẩy.
Tiền Côn bực dọc chỉ có thể nín nhịn ôm Louis đi ngủ.
Vài cái chữ chả ra thể thống gì. Không hề có nghĩa.
Vô nghĩa, khi tình yêu nở rộ, kí tự nào cũng sáng ngời như bóng đèn.
Lee Ten hỏi Hendery đang ăn bỏng ngô dưới đất :
- Em để gì trong phòng ?
- Đáp lễ cho quà của anh Jaehyun.
- Mùi gì ?
- Chanh
Jung Jaehyun ôm vòng eo mảnh khảnh, kéo khuôn mặt hai người gần nhau hơn, Đổng Tư Thành cúi đầu né tránh ánh mắt xâm lược ấy, hơi chột dạ. Jung Jaehyun đưa lên môi gói nhỏ, Đổng Tư Thành xoắn xuýt run rẩy ngậm lấy một đầu
Tiếng xoẹt xé nát không khí, trong căn phòng ngập tràn ánh sáng, hai cơ thể ôm lấy nhau giao hoà trong nỗi nhớ vô bờ bến, mỗi trận sóng tình là một lần tiếng yêu được gọi thành tên.
- Hendery nên là em trai cậu mới đúng. Đổng Tư Thành nằm bên Jung Jaehyun tận hưởng cảm giác được săn sóc tận tình, bàn tay người yêu ôm chặt lấy cậu.
- Ừ, nếu không phải mua cam mới đúng.
Đổng Tư Thành túm lấy bàn tay to lớn trên thân thể mình nháy mắt. Jung Jaehyun không cho cậu hồi hồn, dù sao thì đêm nay, Tiền Côn cũng không thể trở về.
Hendery ở nhà bên hắt hơi thật to, hít mũi nói với Lee Ten :
- Thực ra còn mùi cam trong túi quần anh Thành á.
Tiền Côn tức tốc đeo dép, Tiêu Tuấn chặn cửa, Lưu Dương Dương từ trong bếp lao ra bám lấy cổ Tiền Côn, Hendery ôm chặt chân anh. Lee Ten mỉm cười, bóp bóp tay, tiến lại gần.
- Lee Ten cậu muốn làm gì ?
- Ảo thuật. Lee Ten lấy ra một cái khăn nhỏ phất phất.
Hendery bê Tiền Côn yên vị trên sofa, nói :
- Thế này có tính là phản bội A Win không ?
- Cùng lắm mai cổ họng nó không dùng được thôi, Jung Jaehyun có bao giờ để lại dấu đâu. Vả lại, A Win là con gà cơ mà.
Tin nhắn vẫn nhấp nháy trong điện thoại trong túi quần
- 2. Không sao chứ ? Mai có A Win không ?
- 🙅🔥
- 🍑☺️
Rồi cũng chả biết ai là gà ai là thóc
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com