Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6: Chuyện nhà Zata:D

Đã sắp đến nhà Zata nhưng Helen với Zata vẫn chưa thấy Laville nói gì tới nhà của cậu. Thấy lo cho cậu nên Zata cũng hỏi:

- Nãy giờ đi cũng sắp tới nhà tớ và Helen rồi sao vẫn chưa thấy nhà cậu đâu?

- À! Tớ mới chuyển đến đây nên cũng chỉ nghe loáng thoáng là ở gần đây thôi chứ không nhớ rõ là ở đâu? - Laville vừa cười vừa nói.

- Trời! Thế sao anh vẫn tự tin nói thế! - Helen cũng cạn lời với cậu, giờ không biết nhà mình ở đâu mà thấy Laville vẫn lạc quan cũng khiến cô phải nể phục.

- Mẹ tớ hồi sáng bảo sẽ đứng ở ngoài đợi nên đừng lo quá!

- Chịu cậu luôn! - Zata thở dài nói, dẫu có chuyển sinh cả chục kiếp rồi mà cái thói lạc quan thái quá này của cậu vẫn không bỏ.

Chẳng mấy chốc mà cả ba đã chỉ còn cách nhà Zata vài bước chân nữa thôi. Cả Zata và Helen vẫn còn khá lo lắng cho tình hình của cậu nhưng Laville chỉ đơn giản là cười và nói mấy chuyện linh tinh làm cả hai càng phải nể phục cậu hơn. Nhưng từ đằng xa, Zata bỗng thấy cảnh mẹ cậu đang nói chuyện với một ai đó trông rất lạ. Người đó có mái tóc dài màu vàng nhạt óng mượt giống của Laville, có khi nào là mẹ của cậu ấy không? Đến gần hơn một tí, Laville gọi to:

- Tụi con về rồi đây!

Thấy cậu đang bị băng bó khắp người, người phụ nữ đó với vẻ mặt lo lắng chạy nhanh tới:

- Ôi Laville! Sao mới ngày đầu mà con đã bầm dập thế này rồi? Con biết mẹ lo như thế nào khi nghe tin con bị đánh ở trường không? - Cô vừa nói vừa lấy tay sờ quanh nhưng vết thương của Laville tỏ vẻ rất sót xa.

Quả đúng như dự đoán của anh, người đang đứng trước mặt cả ba chính là mẹ của Laville. Bỗng cô ấy hướng mắt về phía Zata mỉm cười:

- Cảm ơn cháu nhé Zata! Nếu không có cháu thì không biết Laville còn bị như thế nào nữa? - Cô rối rít cảm ơn Zata làm anh khá ngại.

- Bạn bè với nhau thì giúp đỡ nhau là chuyện bình thường thôi mà cô. - Anh gãi đầu cười ngượng.

- Cũng muộn rồi nên cô dắt Laville về đây! Sau này rảnh thì các cháu sang chơi với cậu ấy được không? Nhà cô ngay đối diện nhà cháu đó.- Mẹ của Laville hỏi Zata và Helen đồng thời chỉ tay sang bên kia đường, đó là một căn nhà cũng khá rộng đang được sơn lại bằng một màu xanh lam làm nó trở nên khá bắt mắt khi nhìn vào.

Zata và Helen cũng khá bất ngờ vì hồi đó căn nhà trông khá là tồi tàn nhưng dạo gần đây có nhiều người đến để tu sửa lại căn nhà. Thì ra là do gia đình của Laville chuyển đến đây.

- Dạ cũng được cô ạ! - Zata và Helen đồng thanh trả lời.

- Vậy cô đi trước đây. Chào các cháu! - Cô dắt Laville rồi từ từ dắt cậu qua đường.

- Chào nha! - Laville cũng không quên quay lại để chào tạm biệt nhưng người bạn mới của mình.

Trong lúc Zata và Helen đang nhìn hai người kìa thì có giọng nói phía sau:

-Chà! Gặp được bạn mới là quên mất người mẹ này rồi! - Ra là mẹ Zata, nãy giờ bị coi như người vô hình nên phải nói một câu cho đỡ tức chứ.

- Đâu phải vậy đâu mẹ! Chỉ là.... - Zata giải thích.

- ... - Helen thì bên cạnh cũng im lặng không nói gì.

- Chỉ là gì? - Mẹ Zata mỉm cười nhìn vẻ mặt lúng túng của cậu.

- Để lát nói sau. Các con vào ăn trưa đi. - Cô cũng chẳng muốn làm khó Zata nên để khi khác hỏi chắc cũng được.

- Vâng! - Zata và Helen vui mừng đáp nhưng trong lòng Zata vẫn còn đang lo vì không biết lát phải giải thích với mẹ anh như thế nào.

Vào đến nhà, cả hai đã nhanh chóng để sách vở sang ghế sofa rồi đi rửa tay để ăn trưa. Xong xuôi thì ba người ngồi vào bàn ăn để thưởng thức bữa ăn của mình. Khi đang ăn thì mẹ Zata có hỏi anh:

- Vậy sáng nay con đánh nhau với lũ bắt nạt để bảo vệ Laville à.

Nghe xong câu này, Zata liền toát mồ hôi vì có vẻ như mẹ anh đã biết hết chuyện hồi sáng còn Helen thì không mấy ngạc nhiên vì đơn giản anh là " trùm trưởng " mà. Nhưng Zata vẫn biện cớ nói:

- Làm gì có đâu mẹ! Con nhờ thầy cô đến để giúp Laville mà.

- Con chắc chứ? - Cô vẫn tra hỏi tình hình.

Đến nước này thì có vẻ như phải nói thật thôi, chứ không đến lúc mẹ hỏi thầy cô lại bị gọi " trùm trường " thì toang. Anh mới ấp úng nói:

- Thì con chỉ...

- Chỉ? - Vẫn cái anh mắt tra hỏi đó.

- Chỉ đánh...

- Đánh kiểu gì?

- Dùng chân đá ạ. - Anh trả lời xen kẽ với một chút sợ hãi ở trong đó.

Nghe đến đây, Helen liền cảm thấy rùng mình, vốn lực tay của Zata để khỏe rồi mà đợi đến lúc anh dùng chân để đá thì chắc thằng đó chán sống rồi. Ban đầu tuy có vẻ chỉ hơi đau vì xương mới bị nứt thôi chứ nếu để càng dài thì cứ y rằng là bó bột dài dài. Mẹ Zata nghe thấy thế thì hỏi tiếp:

- Vậy con đá vào đâu?

- Mặt ạ. - Zata định nói vào tay nhưng anh lỡ mồm nên bắt đầu cảm thấy run run.

Nghe xong câu đấy, mẹ Zata chỉ đơn thuần là thở dài chứ còn Helen thì cảm thấy thằng đó có vẻ sắp niệm rồi. Bây giờ thì chỉ có cầu phúc gãy vài cái răng thôi chứ không phải là cái gì khác.

Về phần lũ bắt nạt, không nhưng chúng bị ở lại lớp mà tên bị Zata đá còn bị gãy xương mũi với lại còn gãy vài cái răng nhưng may mà chưa ảnh hưởng gì tới tính mạng. Giáo viên hồi sáng thấy tình trạng của tên đó còn phải rùng mình vì một cậu nhóc như Zata làm thế nào mà có thể tung cước với một lực khủng khiếp như thế được. Người đó mới lần mò hồ sơ của Zata thì mới biết một sự thật cực sốc. Zata là con của nữ " trùm trường " hồi trước của trường tên là Lisa ( tự đặt), cô là một trong những " trùm trường " đáng sợ nhất thời bấy giờ nên ít nhiều anh cũng thừa hưởng được khả năng thể thể chất phi thường từ cô ấy.

Còn Zata lúc này thì đang bị phạt trồng cây chuối đến tận tối, không những thế anh còn phải hít đất đến tận 2-3 tiếng. Helen ở bên cạnh thì chỉ biết kinh ngạc trước thể lực trâu bò của anh, bảo sao anh lại khỏe đến thế. Nhưng cái khiến cô sốc hơn là việc sao mà Zata lại nghe lời đến vậy, trước giờ cô cứ tưởng mẹ anh cũng chỉ bình thường như em họ của mình là mẹ cô thôi nhưng không ngờ cô lại là người phụ nữ khiến Zata phải sợ hãi mỗi khi anh nhắc đến. Helen thầm nhủ nếu có ngày cô lỡ trêu anh quá lố thì không biết hậu quả như thế nào. Nhưng nghĩ đến kết cục của mấy thằng bị anh đập thì cô cũng không dãm nghĩ tới nữa. Mọi việc cứ tiếp tục như thế cho tới khi mẹ của Helen đến đón cô về, vừa mở cửa thấy chị gái mình đang hướng dẫn con tập thì cô cũng chỉ cưới nói:

- Qua cái cái thời tuổi trẻ tràn đầy hoài bão và nhiệt huyết đấy rồi mà xem ra chị vẫn giữ thói quen đấy nhỉ Lisa?

- Cũng chỉ là mấy bài tập cơ bản thôi mà! Lâu rồi chị cũng chưa thấy em tập lại. - Lisa cười đáp lại.

- Chắc em cũng phải tập lại với hướng dẫn Helen một khóa để con bé có thể tự phòng vệ cho mình thôi. - Cô nói xong không quên nhìn sang Helen mỉm cười.

Helen nghe xong câu đó tí thì ngất ra đó, mẹ cô nhanh đỡ cô dậy:

- Mới nghe thôi mà đã ngất lên ngất xuống thế này rồi à con yêu?

- Xin mẹ đấy! Con không tập đâu! - Helen nũng nịu nói.

- Vậy à! Chắc phải ở lại đây nhờ cô Lisa dạy lại thôi.

- Không!!!!!! - Helen gào lên nói, ánh mắt thì cũng đã bắt đầu rưng rưng.

- Thôi nào bé con! Trò đấy xưa rồi, mai bắt đầu dậy lúc 4h sáng nhé!

- ....

- Helen?

Thì ra Helen đã ngất luôn ở đấy vì quá sốc rồi. Lisa lúc đấy thì không nhịn được mà bật cười.

- Chắc con bé sốc quá thôi mà. - Mẹ Helen đáp.

- Mới bắt đầu nên cứ từ từ thôi em. Helen chưa được tiếp xúc từ nhỏ nên có thể sẽ chưa quen đâu.

- Vậy không có gì thì em xin phép về đây! - Cô cầm cặp của Helen rồi từ từ đi ra cửa.

- Ừm! Chào em Payna!

Tập thêm được vài phút nữa thì cô thấy Zata đã bắt đầu đuối sức nên cũng cho cậu nghỉ:

- Hôm nay đến đây thôi. Mai sẽ tập tiếp. Con đi tắm rửa đi để mẹ đi làm bữa tối.

- Vâng ạ! - Zata mừng rỡ nói, anh cầm cặp chạy vội lên phòng mình rồi tìm quần áo để đi tắm. Khoảng vài phút sau, Zata đem mái tóc còn hơi ước của mình xuống nhà, bữa tối đã chuẩn bị xong, bên cạnh bàn là Lisa đang ngồi đợi anh. Hai mẹ con Zata dã có một bữa tối vui vẻ. Ăn xong thì anh cũng lên phòng rồi nằm dài trên chiếc giường của mình, cơ thể anh lúc này mới có dấu hiệu đau nhức khiến anh gần như không thể đi lại nhiều nên cứ thể nằm dài trên giường chơi. Trong lòng anh thì hi vọng mai sẽ là một ngày tốt hơn và quan trọng hơn hết là anh có thể đi học chung cùng với Laville. Được vài phút thì cơn buồn ngủ ập tới khiến anh ngắp ngắn ngáp dài rồi cũng từ từ mà chìm vào giấc ngủ.

Đã xong chap 6 rồi nha! Chúc mọi người đọc vui vẻ:D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com