Cậu ấy chính là Omega...?
NuNew chạy vọt vào phòng học khiến không ít người quay sang nhìn. Bình thường cậu luôn lặng lẽ, giờ lại bất ngờ tạo ra động tĩnh lớn như thế, các bạn học không khỏi ngẩng đầu liếc cậu mấy lần.
Cậu hiển nhiên vừa chạy thục mạng, tóc cũng thấm ướt mồ hôi.
Sau khi ngồi vào vị trí của mình, cậu mới cảm thấy mọi thứ xung quanh có phần chân thực, cơ mặt căng cứng được thả lỏng, chỉ là mí mắt còn hơi giật giật.
"Sao đấy?" Nick thấy mặt cậu tái mét như bị mất hồn, không khỏi hoài nghi hỏi.
NuNew không hé răng, vài giây sau mới chọc chọc bả vai Jym ngồi phía trước, hỏi: "Alpha các cậu khen mùi hương của người khác dễ chịu là có ý gì?"
Jym nhíu mày rồi nói :
"Cũng tương tự con trai khen con gái có cặp bưởi đẹp vậy."
Một sự ám chỉ đầy dâm tà, hạ lưu và thô bỉ, rất đáng ăn mấy cái bạt tai.
NuNew kinh ngạc.
Dâm tà...
Thế mà lại là dâm tà...
Cuối cùng NuNew cũng hiểu cảm giác nguy hiểm vẫn luôn quanh quẩn trong đầu mỗi khi cậu trông thấy Zee xuất phát từ đâu!
Alpha luôn có sự hiếu chiến bẩm sinh trên phương diện tình dục!
Nhưng cậu là Beta, cậu không có... bưởi mà!
NuNew càng nghĩ càng cảm thấy mình thiếu hiểu biết sâu sắc về loại sinh vật gọi là Alpha này. Vì thế, cậu nhanh chóng đứng dậy, đi ra ngoài: "Giúp tao xin nghỉ chiều nay nhé."
Nick hỏi : "Mày đi đâu đấy?!"
NuNew : "Thư viện!"
------------------------------------------------------------------
Zee đứng trên ban công, đôi con ngươi đen kịt nhìn xuống vườn hoa nhỏ đã chẳng còn một bóng người.
Vừa rồi, sau khi tông cửa bỏ chạy, NuNew đã đi đâu rồi nhỉ.
... Bị dọa sao?
Hắn đặt hai ngón tay lên trán, dùng sức day day ấn ấn.
Ngay khoảnh khắc NuNew xông vào ngõ nhỏ, anh đã nhận ra thân phận thực sự của đối phương. Cổ áo bằng len ôm chặt, khiến đường nét gương mặt cậu lộ ra hết sức rõ ràng. Type không phải học sinh lớp họ nên khó có thể phát hiện. Nhưng anh dù sao cũng là lớp trưởng lớp 8, cậu thật sự nghĩ Alpha bọn anh không có mắt sao?
Mọi chuyện sau đó diễn ra hết sức tự nhiên. NuNew thấy việc nghĩa hăng hái xắn tay xông vào, Anh cũng muốn bày tỏ thành ý của mình cho cậu biết. Không có một gậy kia của cậu, tình thế sẽ phát triển ra sao, đúng là chẳng dễ phán định.
Anh vốn chỉ suy nghĩ đơn giản thế thôi, không ngờ đối phương lại ..... vô cùng thú vị.
Thú vị đến mức... làm chuyện tốt chẳng để lại tên, trăm phương nghìn kế né tránh, quyết không thừa nhận. Hành động của cậu khiến Zee cảm thấy hơi khó chịu,anh thực sự không thể lí giải được.
Cậu cảm thấy anh không đủ khả năng bảo vệ cậu sao? Hay chỉ đơn giản là không muốn tiếp xúc với anh?
Từ nhỏ đến lớn đều là người khác bám anh, không có chuyện anh bám người khác đâu.
Sự chống cự của NuNew đã khiến anh đưa ra vài quyết định thiếu lý trí, ví dụ như, anh không thẳng thắn vạch trần lời nói dối của TanPi.
Sáng nay, còn nảy sinh suy nghĩ phân bua cao thấp thật ngây thơ, muốn chứng minh mình có địa vị trong lòng cậu.
Cuối cùng, Cậu lại giải quyết vô cùng êm đẹp. Cậu không lén tìm anh để thừa nhận, nhưng lại khiến anh phải trầm trồ.
Cậu thật sự rất thông minh. Thông minh đến mức anh không thể tức giận được...
Zee thu lại ánh mắt, vuốt ve chiếc áo len cao cổ trong tay. Bất ngờ duy nhất chính là ở chỗ này. Buông tay, ngửi đầu ngón tay của mình, một mùi hương khiến người ta thoải mái, vui vẻ lại say mê lập tức xông vào khoang mũi, tựa như mùi bánh macarons chanh,ngọt ngào, tinh khiết, thậm chí còn có phần trong trẻo trinh nguyên.
NuNew là một Beta nhỉ? Nhưng sao anh lại luôn ngửi được mùi chanh mát dịu mơ hồ trên thân thể đối phương?
Mùi hương vô cùng dễ chịu ấy khiến Zee không thể kiềm chế bản thân, thốt ra những lời có phần vô lại. Lúc ấy, anh đang mong chờ điều gì? Lẽ nào anh hy vọng cậu sẽ nói... Thực ra tôi là một Omega giả làm Beta?
Omega...
Zee lặng lẽ lẩm nhẩm từ này. Ngay sau đó, một thứ đang bị phong ấn trong đầu anh bỗng xé tan bùa chú để bung ra.Anh giương mắt nhìn về phía chiếc áo đang treo bên kia cửa kính. Trong mơ màng, Anh tưởng tượng mình đang chặn một người cao gầy ở đầu giường, một tay chống vách tường, một tay giữ chặt phần gáy của đối phương, cúi đầu, cùng cậu triền miên say đắm. Mà ở hiện thực, anh lại khẽ xoa đầu ngón tay trắng nõn của mình, như nhớ lại cảm giác khi luồn tay vào tóc cậu.
Ánh mắt anh càng lúc càng tối tăm sâu thẳm, cuối cùng biến thành một cơn lốc càn quét mọi thứ xung quanh, vài giây sau mới từ từ ngừng lại.
Lý trí tìm về, Zee cũng đã hoàn hồn.
Vậy là tiết học đầu tiên của chiều nay, anh ngồi trong phòng ký túc xá, cầm cái áo của một Beta, ảo tưởng những thứ rất phi thực tế. Ngẫm lại thì mấy hôm nay, những chuyện tương tự cũng đã diễn ra không ít.
Lý trí rung chuông cảnh cáo.
Zee lấy điện thoại di động ra, liên lạc với mẹ mình: "Có lẽ con cần đi gặp bác sỹ tâm lý một chút."
Alpha vốn nóng nảy, điên cuồng, hiếu chiến và rất không ổn định. Biểu hiện của anh lúc này cũng là một dạng khác của những đặc tính kia. Bao nhiêu năm qua,kể từ khi tỉnh lại sau tai nạn đó, anh luôn cẩn thận kiềm chế,luôn tỉnh táo,luôn ...không thấy cảm giác này. Mọi người luôn nghĩ anh không có kì phát tình là do di chứng của tại nạn năm đó,Nhưng anh biết mình không phải,vẫn có những lúc anh sẽ rơi vào vùng vây hãm đó nhưng anh đã khống chế chính bản thân mình và kiểm soát Pheromone, chính vì vậy ở trường không có ai có thể biết "mùi " của anh là gì.Chỉ là... ngay lúc này Zee biết bản thân cần được giúp đỡ.
—---------------------------------------
NuNew trốn học rồi đi đến thư viện.
Trong ba giới Alpha, Beta, Omega thì Alpha và Omega được giáo dục giới tính kĩ nhất, Beta chỉ là nam nữ bình thường. Cậu vẫn luôn là Beta, nên cậu đã quên gần hết những kiến thức về cơ chế sinh lý của Alpha và Omega được học hồi cấp 2, mà chương trình cậu học lúc ấy cũng rất sơ sài.
NuNew đi tới trước giá sách, chọn mấy quyển "Khái quát giới tính A-O", "Nguồn gốc A-O", "Alpha – Hình thái và phân loại", "Y khoa phân hoá", "Lý thuyết mới về cơ chế phát tình ở A-O", "Tâm lý học A-O", "Bảo trợ xã hội đối với Omega", "Pheromone học"...
Hiện giờ cậu muốn tìm hiểu về giới tính Alpha và các vấn đề liên quan tới pheromone. Điều này sẽ giúp cậu lý giải được hành vi của Zee cũng như câu nói "mùi hương của cậu thật dễ chịu" mà đối phương thốt ra.
...-----------------------------------------------
Cùng lúc đó, tại viện Tâm lý học của trường Đại học H, bác sỹ tâm lý nghe hết lời tự thuật của Zee thì mỉm cười, hỏi:
"Trong mắt tôi, việc mời một Beta chơi bóng, chơi game và ăn uống đều là những hành động thể hiện tình cảm bạn bè. Huống hồ cậu còn cảm thấy người này đã cứu cậu."
Zee ngồi ở đối diện, bắt chéo cặp chân thon dài, kẹp một điếu thuốc đang cháy trên hai đầu ngón tay. Cuộn khói trắng như mây mù tràn ra từ đôi môi đầy đặn, mơn trớn những lọn tóc đen rơi trên trán hắn. Ánh sáng chiếu từ một bên mặt khiến yết hầu của anh trông càng sắc nét. Vẻ đẹp đẽ khiêm nhường bị cảm xúc hỗn loạn bủa vây, toàn thân anh như bị nhấn chìm bởi những khát khao không phù hợp với lúc này.
"Tôi còn thấy vài ảo giác." Zee cất giọng khàn khàn nói.
Rồi anh như nhớ ra chuyện gì, nâng ngón tay trắng nõn lên, động tác rít thuốc nhuốm đầy khao khát.
Bác sỹ tâm lý hơi nhướng mày, cảm thấy việc này thực sự bất thường: "Ảo giác gì?"
"Ông sẽ không muốn biết đâu." Anh rũ mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ bằng ánh mắt thật xa xăm.
Những ảo tưởng kia quá điên cuồng, quá sa đọa, quá tối tăm.
Im lặng mấy giây, Zee giương mắt nhìn bác sỹ tâm lý hỏi: "Đây là phát tình sao?"
...-------------------------------------------
NuNew mở cuốn "Alpha – Hình thái và phân loại" ra xem.
"Lúc mới xuất hiện, Alpha bị cho là những kẻ tâm thần, là tội phạm trời sinh, là phần tử phản loạn của xã hội..."
"Bên cạnh tố chất cơ thể siêu việt, bọn họ còn có một hệ thống tinh thần không ổn định..."
"Trải qua nhiều nghiên cứu, Alpha và Omega được xác nhận là giống loài mới của con người..."
"Vào thời kỳ phát tình, Alpha sẽ bộc lộ sự độc chiếm, tính hiếu chiến, mong muốn bảo vệ, khao khát phá hoại và nhu cầu tình dục cực kỳ mãnh liệt."
Zee Pruk đang đến kì phát tình sao?
Trong đầu NuNew bỗng lóe lên suy nghĩ này.
Ném áo khoác cho cậu ở trên sân thể dục, thấy cậu vui cười thì lập tức liếc sang – Sự độc chiếm.
Tỏa ra cảm giác áp bức vô cùng mạnh mẽ – Tính hiếu chiến.
Đi theo cậu, mời cậu ăn – Mong muốn bảo vệ.
? – Khát khao phá hoại.
Nhìn chằm chằm vào cơ thể cậu, dùng áo của cậu để giải quyết nhu cầu – Tình dục mãnh liệt.
Một đống gạch đầu dòng được vạch ra, 5 điều thì đã thỏa mãn hết 4 điều.
Cậu lại mở cuốn "Pheromone học", dò mục lục để tìm phần "Pheromone của Omega dẫn dắt Alpha bước vào thời kỳ động dục".
...----------------------------------
"Có vẻ giống đấy." Bác sỹ tâm lý nói: "Nhưng cậu vẫn khống chế được bản thân, chưa làm ra chuyện không thể cứu vãn, hẳn là đang ở giai đoạn nhạy cảm của thời kỳ phát tình."
Zee rũ mi, đôi mắt vẫn luôn lạnh nhạt bỗng cháy lên một đốm lửa đỏ rực, như một đóa hải đường ngủ quên giữa tiết xuân.
"Giờ chúng ta giải quyết vấn đề cậu xảy ra kì phát tình với một Beta nhé." Bác sỹ tâm lý ôn hòa nói: "Cứ thoải mái đi, chuyện này chẳng vi phạm đạo đức hay gì cả, có thể là một loại bệnh thôi. Hỏi cậu một vấn đề vô cùng quan trọng, cậu có ngửi được mùi của đối phương không?"
"Có." Zee hơi nâng mắt, con ngươi tối đen gần như không có tiêu cự: "Mùi Macaron chanh."
"Nhưng Beta không có mùi." Bác sỹ tâm lý nhắc nhở: "Gáy bọn họ không có tuyến sinh dục, không thể tiết ra pheromone."
...--------------------------------
"Pheromone học".
"Pheromone của mỗi Omega đều là duy nhất... Nó giống như một tờ danh thiếp, thể hiện thông tin cơ thể chủ nhân..."
"Khoang mũi Alpha có một điểm đặc biệt, có thể cảm nhận được pheromone do Omega tiết ra, thông qua quá trình sàng lọc, loại bỏ, cuối cùng chọn ra đối tượng ghép đôi của mình..."
"Độ phù hợp càng cao, Alpha bị kéo vào thời kỳ phát tình càng nhanh, thời gian thoát khỏi giai đoạn nhạy cảm càng dài..."
Sau khi hiểu rõ cơ chế phát tình của Alpha,NuNew đã đoán được Zee mắc bệnh gì.
Mỗi thụ thể của Alpha đều là một cái khóa, "chìa khóa" Omega nắm giữ sẽ khiến anh rơi vào trạng thái điên cuồng.
Khóa của Zee hỏng rồi.Anh ta thậm chí còn xảy ra kì phát tình với một Beta.
...------------------------------
"Chứng rối loạn thụ thể." Bác sỹ tâm lý tuyên bố: "Có khả năng cậu đã mắc phải bệnh này. Biểu hiện chính là không phân biệt được đâu là Omega, dễ bị các mùi hương khác quấy nhiễu, dẫn dắt tiến vào thời kỳ phát tình. Tôi đưa cậu tới bệnh viện gần nhất để kiểm tra nhé."
Zee gật đầu đứng dậy, không hề phản đối. Hiện giờ anh đang có cảm giác vô cùng bất lực.
...---------------------------------
Sau khi kết luận "Zee có bệnh", NuNew cầm sách đi trả cho thư viện. Trên đường, cậu nghĩ mình nên nhắc nhở người kia, rất có thể hắn đã mắc chứng "rối loạn thụ thể" vô cùng hiếm gặp.
Bỗng nhiên cậu đứng khựng lại.
"Chờ đã, nếu mắc bệnh này, hẳn là cậu ấy sẽ không phát tình với một mình mình."
"Về lý mà nói, cậu ấy thậm chí còn không có khả năng nhận ra sự khác biệt giữa mình và TanPi."
"Lẽ nào Zee Pruk không bị bệnh, mà người có bệnh là mình?"
"Ví dụ như... mình là một Omega?"
...-----------------------------------
Đi đến cửa, Zee đột nhiên dừng bước.
Anh ngẩng đầu, nói một câu dài nhất kể từ khi vào cửa: "Nếu có hai hoặc nhiều giả thiết khác nhau cho cùng một hiện tượng, hẳn phải chọn giả thiết đơn giản nhất hoặc có cơ sở tin cậy nhất."
Bác sỹ tâm lý nghe vậy thì hơi sửng sốt.Đang định lên tiếng thì lại thấy Zee nói tiếp.
"So với việc chẩn đoán tôi mắc một chứng bệnh cực kỳ hiếm gặp, kết luận càng phù hợp hơn là, cậu ấy chính là một Omega." Đôi mắt đen láy của Zee bỗng sáng rực, hệt như dã thú ngủ say đã tỉnh giấc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com