Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Số phận của những vì sao và thép

Nàng sinh ra với nhu cầu kiến ​​thức vô tận. Nàng đã ghi nhớ tất cả các bản đồ và ngôn ngữ trước năm tuổi. Là Công chúa của Ohara và vào đêm trước sinh nhật thứ mười tám của nàng, thế giới của nàng đã bị nhổ tận gốc rễ, cha nàng, vị Vua trị vì của Ohara đã bỏ mạng trên chiến trường. Ohara từng là một vùng đất rộng lớn nhưng khi cuộc chiến của các vị thần nổ ra, họ trở thành một phần độc lập của Alabasta. Alabasta là lục địa duy nhất không bị thất thủ trong cuộc chinh phục Ai Cập. Đó là cho đến khi cha nàng lên ngôi và bắt đầu cuộc chiến Tri thức và Tự do. Ohara từng đắm mình trong vinh quang và Ai Cập cần được tự do khỏi sự áp bức của Quân đội La Mã và Hy Lạp. Vì vậy, ông đã chiến đấu chinh phục hết vùng đất này đến vùng đất khác cho đến khi bị phản bội. Anh trai nàng nằm trên đường phố và thay vì bỏ mạng, nàng lại trốn đến vùng đất nóng bức. Ohara đã thất thủ nhưng nhờ kiến ​​thức sâu rộng của mình, nàng có thể tiếp tục theo đuổi tự do. Nàng đã thề rằng vùng đất Ai Cập sẽ được tự do, việc tìm kiếm sự tự do đó chính là điều đã đưa nàng đến với Tướng Dracule Mihawk.

Dracule Mihawk là một phần của bảy liên minh chung. Các tướng Hy Lạp và La Mã hợp tác để chiếm Ai Cập. Ông thông thạo về kiếm nhưng hơn thế nữa ông còn có tài chỉ huy. Nàng đã chuẩn bị tinh thần cho trận chiến nhưng thay vào đó nàng lại thấy ông thật quyến rũ. Sau nhiều cuộc tranh luận, họ nhận ra rằng cả hai đều muốn cùng một điều, một cách để thoát khỏi chế độ quân chủ Hy Lạp. Khi ngày 21 sắp đến, nàng không thể rũ bỏ được cảm giác rằng mọi người cần nàng. Nàng đã quyết định rằng nếu nàng kết hôn thì đó là vì người dân của nàng. Nàng ấy đã trao đổi thư từ với Miahawk và họ đã gặp nhau trong bí mật. Họ đồng ý rằng họ sẽ kết hôn và quân đội của ông sẽ liên kết với quân đội của nàng. Như một món quà cưới, ông đã trao cho nàng quyền cai trị đất nước của nàng. Ohara cuối cùng lại là của nàng ấy,

"Chàng có biết người của ta có thể định hướng các vì sao không?"

Ông nhếch mép cười "Ta đã nghe những câu chuyện về Cleopatra nhưng chưa bao giờ thấy nó được thực hiện"

Nàng bước đến và ngồi cạnh ông "Có điều gì đó đang khiến chàng lo lắng sao?"

Ông thở dài "Con trai ta chưa đến, ta biết nó thiếu định hướng, làm sao nó trở thành một vị tướng vượt xa ta hay thần linh. Ta lo lắng có chuyện gì đó đã xảy ra với thằng bé."

"Có lẽ ta nên gặp cậu ấy trước để có thể dạy cách đọc các vì sao."

Ông bắt đầu cười "Ta thậm chí không nghĩ sự hướng dẫn của nàng sẽ giúp được thằng bé. Hầu hết các ngày của thằng bé đều lạc đâu đó và say xỉn. Nếu chúng ta không có thỏa thuận này thì ta đã gả nàng cho thằng bé rồi. Nhưng thằng bé chưa sẵn sàng làm vua, thằng bé vẫn khao khát chiến trường."

"Ta thấy cậu ấy rất giống cha mình" 

Ông lại cười "Ta đã già và muốn sửa chữa những sai lầm của người dân mình. Cha và anh em của nàng không đáng phải chịu số phận như vậy. Nàng nghĩ tại sao ta lại cố gắng huấn luyện nàng về cách sử dụng kiếm? Ta sẽ làm những gì có thể để ngăn ngừa tổn hại đến với nàng. Nàng có lời hứa của ta và tình yêu của ta."

Ông đứng dậy và định bước đi thì quay lại hôn lên trán nàng và thì thầm

"Ta hứa với nàng Cleopatra Nico Robin, nếu các vị thần cắt ngắn cuộc đời ta, ta sẽ đảm bảo rằng con trai ta sẽ chăm sóc cho nàng." Khi ông bước đi, nàng không thể thoát khỏi cảm giác diệt vong đang rình rập trong bóng tối. Những người yêu nàng đều đã chết, đó là lý do tại sao nàng không yêu. Nhưng chàng ngốc đã yêu nàng và trái tim nàng tan nát vì nàng không thể đáp lại.

Khi nàng đang đi về phía ngôi mộ yêu thích của mình thì bị Nami, một trong những thân cận trung thành của nàng chặn lại. Nami tặng nàng một bó hoa sen. Cả hai cùng đi xuống lăng mộ dâng bó hoa và rượu cho Isis. "Nữ thần Isis, tôi yêu cầu Người trông chừng Roronoa Zoro và mang lại hòa bình và sự hài lòng cho Dracule Mihawk. Hãy phù hộ cho sự kết hợp của chúng tôi và hướng tôi đến bản ngã cao nhất của mình để tôi có thể mang đất đai của Người trở lại với người dân" họ rời khỏi ngôi mộ và tình cờ gặp Crocodile, một vị tướng lãnh đạo của cha nàng.

"Cleopatra cầu nguyện sự ưu ái của nữ thần cho Người sao?"

Nụ cười của nàng ấy không chạm tới mắt khi nàng ấy trả lời "Ta yêu cầu Người ưu ái cho tất cả mọi người"

Tiếng cười khúc khích của hắn đen tối "Hãy hy vọng nữ thần nghe thấy Người và ban ơn cho tất cả chúng ta"

Vào đêm trước đám cưới của họ, Mihawk nhận được tin con trai ông là Roronoa Zoro đã bị bắt. Ông đã để lại cho Nữ hoàng Cleopatra Nico Robin một lá thư nói rằng ông sẽ trở lại nhưng thay vào đó ông lại gặp cái chết của mình. Không ai biết chắc liệu con trai của Mihawk có chịu chung số phận hay không. Nàng thương tiếc cho cả hai. Nàng đã suy sụp khi một lần nữa ai đó đã lừa người mà nàng quan tâm và khiến họ phải chết không đúng lúc. Crocodile cứ khăng khăng rằng nàng cần phải có một vị vua nhưng nàng từ chối. Mặc dù nàng chưa bao giờ yêu Mihawk nhưng nàng dần quan tâm đến ông. Nàng thương tiếc ông và sau ngày ông qua đời một năm, nàng nhận được tin quân của Tướng Spandam đang tiến về phía nàng. Nàng mặc trang phục chiến đấu và tập hợp đội quân cũ của Mihawk. Spandam là kẻ đã giết cha và các anh của nàng, hắn là kẻ đã bắt giữ con trai của Mihawk, cũng là người đã giết Mihawk. Không ai biết chắc chắn làm thế nào nó có thể xảy ra. Mihawk là người sử dụng kiếm giỏi nhất nhưng ông đã bị thất bại. Vì vậy, nàng đang chuẩn bị chiến đấu thì Nami đến gần nàng. "Ngài Mihawk đã làm món quà này cho Người làm quà cưới. Thần nghĩ sẽ rất phù hợp nếu Người mặc nó để trả thù." nàng kêu gọi những người hầu khác đặt bộ giáp xuống. Áo giáp nhẹ, màu chàm đậm mô phỏng màn đêm, ở giữa có hoa sen màu bạc sáng trông như mặt trăng. Ông đã nghĩ đến người của nàng khi chế tạo nó, nàng đã rơi một giọt nước mắt và đi đến lăng mộ. Nàng dâng cho Isis một vật hiến tế khác, hứa hẹn sự giàu có và tự do cho người dân của nàng miễn là Nữ thần ở bên nàng trong trận chiến.

Mọi người đều cho rằng quân đội sẽ tấn công vào giờ nghỉ ban ngày, nhưng nàng lại tấn công vào ban đêm. Người của nàng đã định hướng các vì sao. Nàng cưỡi ngựa và lao vào trận chiến. Quân của Mihawk không hề bị bỏ lại phía sau, người của nàng vẫn dẫn đầu như lẽ ra phải như vậy. Nàng đến trại Spandam ngay lập tức. Trận chiến kéo dài ba ngày, nhưng khi kết thúc. Bên nàng chịu ít thương vong nhất. Spandam không chịu rút lui và nàng tiếp tục tiến về phía trước. Nàng đang ở trong trại, đang tắm trong bồn thì cảm nhận được sự hiện diện của ai đó.

"Nếu ngươi nghĩ có thể giết ta khi đang tắm thì ngươi đã đánh giá thấp ta rồi." nàng nghe thấy ai đó cười khúc khích và điều kỳ lạ nhất đã xảy ra. Tiếng cười của người đó tựa như nhung trên da nàng. Nàng mở mắt và nhìn thấy một người đội mũ trùm đầu bước ra từ bóng tối. Hắn có thân hình vạm vỡ và có đường quai hàm dường như được các vị thần hôn lên.

"Tôi đến với thiện chí Cleopatra. Tướng Luffy đang cử quân của mình. Hiệp ước giữa người La Mã và người Hy Lạp đã bị hủy bỏ. Trận chiến của Người ở đây đã gây náo động." Hắn cởi bỏ chiếc mũ trùm đầu và nàng không thể không nhìn vào vẻ ngoài của anh. Hắn ta có mái tóc nhọn màu xanh lá cây bồng bềnh và một vết sẹo dài dường như đã khiến mắt trái của hắn ta bị nhắm lại. Hai vết sẹo lớn trên ngực. Những vết sẹo làm tăng thêm sự chắc chắn của hắn. Nàng ghét việc mình bị hắn quyến rũ như thế nào, suốt bao năm qua chưa có ai khiến nàng say mê như vậy. Nàng đổ lỗi cho việc tắm nước nóng là nguyên nhân khiến nàng cảm thấy bối rối. Nàng đứng dậy, không quan tâm đến sự e lệ và quấn áo choàng quanh mình.

"Đã đến lúc Rome thức tỉnh và nhận ra Hy Lạp luôn là kẻ thù." Tên này lại cười khúc khích, và cái bụng của nàng lộn nhào.

"Tôi có thể hiểu tại sao Mihawk lại say mê." Cách hắn nhìn nàng từ đầu đến chân khiến nàng  rùng mình. Nàng trách chiếc áo choàng mỏng nhưng trong thâm tâm nàng biết, người lạ này đang chọc tức nàng.

"Nói với tướng quân của ngươi rằng ta đánh giá cao lời đề nghị nhưng ta có thể tự mình đánh bại Spadam. Ta không cần ai cứu cả." Hắn tiến lại gần nàng, đến gần nàng nhận ra hắn thấp hơn nàng. Nhưng những gì hắn thiếu là chiều cao, hắn được bù đắp nhiều hơn bằng sự dáng vẻ và cơ bắp.

"Đừng bướng bỉnh Cleopatra, Spadam là người khó đoán. Có tin đồn ông ta có nhiều quân hơn đang tiến về hướng này. Đừng mất cảnh giác, hãy nghĩ đến quân đội của Người." nàng tiến một bước và thay vì lùi lại, hắn tự tin hơn

"Chính vì nghĩ đến quân của mình nên ta sẽ không lùi bước hay nhận sự giúp đỡ. Quân của Mihawk muốn trả thù cho tướng quân của họ. Quân của ta sẽ theo ta cho đến khi ta chết, ta sẽ không để đội quân nào không có tấm lòng vì chính nghĩa gia nhập. Tại sao họ phải quan tâm đến trận chiến này? Tướng của ngươi được lợi gì?" Hắn tiến lại gần hơn, họ chỉ cách nhau một vài sợi tóc

"Tôi sẽ trả lời, nhưng trước tiên tôi phải hỏi Người. Người chỉ chiến đấu để giành lãnh thổ hay còn điều gì khác đang thúc đẩy Người?"

Nàng hít một hơi thật sâu

"Ta đang chiến đấu không chỉ vì lãnh thổ. Spadam đã giết cha và các anh trai ta. Hắn ta đã giết Roronoa Zoro và Dracule Mihawk. Vì họ, vì người dân của ta, ta chiến đấu vì tất cả những người mà ta đã mất. Tướng quân của Ngươi có hiểu được điều đó không, đây không phải là việc dành cho sự giàu có hay danh tiếng. Đây là vì máu và sự báo thù." 

Hắn nhếch mép cười với nàng và bằng cách nào đó mắt hắn dường như sáng lên.

"Người không cần phải lo lắng về việc trả thù cho Roronoa Zoro-" nàng không cho hắn thời gian để nói hết, hắn cảm nhận được lưỡi dao trên cổ mình

"Đừng nói cho ta biết ta cần trả thù cho ai. Ngươi không có -" Hắn ép mình lại gần lưỡi kiếm của nàng. Nàng vạch vết máu chảy từ cổ xuống ngực hắn. Nàng nuốt khan và định nói thì hắn nói với nàng

"Cleopatra Nico Robin, tôi là Marc Antony Roronoa Zoro. Tôi có thể trả thù cho mình và cha tôi".

Con trai của Mihawk vẫn còn sống. Nàng tháo lưỡi dao ra và lấy thuốc mỡ hoa nhài để chữa lành vết thương cho chàng. Chàng không ngăn nàng lại khi nàng đến gần chàng cũng như khi nàng ấn cơ thể mình vào chàng để cầm máu. Nàng có mùi giống như một đêm mùa hè ấm áp và chàng cảm thấy mình trở nên sống động theo nhiều cách. Đôi mắt xanh như pha lê của nàng đã quyến rũ chàng. Nàng thông minh, nhanh nhẹn và chết người. Nàng dẫn chàng đến chiếc ghế dài của nàng và chàng đi theo. Nàng đứng dậy và chàng cảm thấy bị nàng mê hoặc. Nếu nàng yêu cầu chàng theo nàng đến chết, chàng sẽ làm điều đó mà không thắc mắc. Có lẽ chàng đã lạc trong sa mạc nóng bức quá lâu. Nhưng chết tiệt, nàng đẹp thật. Chàng hiểu tại sao cha chàng lại bị quyến rũ. Cha của chàng, lẽ ra chàng không nên nhìn hay cảm nhận những gì chàng dành cho nàng. Cha chàng đã bảo chàng đi tìm Crocodile với những chỉ dẫn về cách tiến hành. Chàng không bao giờ ngờ hành trình đến Rome lại kéo dài lâu như vậy. Chàng đã dành một năm để hồi phục và tham gia cùng Tướng Luffy trong nhiệm vụ của mình. Mọi con đường đều dẫn chàng về đây. Đến Spandam và nàng ấy. Chàng quan sát bước đi của nàng tại chỗ, có lẽ đang cố gắng tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra. Làm sao chàng sống sót còn Mihawk thì không? Nàng đang định hỏi thì Crocodile bước vào.

"Spadam vẫy cờ trắng, họ đang bỏ chạy. Người vừa thắng được Alabasta." thay vì hạnh phúc, chàng lại nhìn thấy cơn giận dữ của nàng.

"Những kẻ hèn nhát, trận chiến lẽ ra phải kết thúc với việc lưỡi kiếm của ta xé nát hắn từng mảnh cho đến khi hắn hét lên cầu xin sự thương xót. Hắn không nên còn sống. Nói với quân đội rằng chúng ta sẽ rời đi vào lúc bình minh và phải cảnh giác. Ta không tin tưởng hắn và có điều gì đó không ổn." Crocodile cúi chào và rời đi. Đó là lúc chàng nhận ra nàng đã chặn không cho chàng bị ai nhìn thấy. Trước khi chàng kịp hỏi, nàng quay về phía chàng
"Hãy nói với Tướng quân của ngươi rằng chúng ta sẽ liên lạc sau, có điều gì đó không ổn. Ta sẽ không tin ai ngoài Roronoa Zoro, ngươi sẽ là người hòa giải của chúng ta. Bây giờ hãy đi trước khi có ai đó nhìn thấy ngươi." Chàng gật đầu rồi rời đi, không kìm được cảm giác khát khao và nhớ nhung. Thật kỳ lạ là chàng vừa gặp nàng và giờ đã nhớ nàng rồi.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Quân của nàng đã quay trở lại Ohara mà không gặp sự cố nào. Đúng như lời Crocodile nói, Spadam bỏ trốn và nàng đã giành được nhiều lãnh thổ hơn. Tám tháng đã trôi qua và nàng ghét việc tâm trí mình thường xuyên nghĩ đến Roronoa Zoro. Họ đã gửi thư cho nhau kể từ cái đêm họ gặp nhau. Lúc đầu nó chỉ là trạng thái đàm phán và bằng cách nào đó đã trôi dạt vào quan điểm thế giới. Họ đã hình thành một tình bạn kỳ lạ. Mỗi lần nhận được thư, lòng nàng không khỏi xao xuyến. Nàng bảo Nami hãy để ý những lá thư khi nàng phải đến Alabasta. Alabasta lớn hơn Ohara. Nàng biết mình nên sử dụng cung điện ở đó nhưng nàng cảm thấy không đúng khi bỏ lại người của mình. Thay vào đó, nàng bổ nhiệm Crocodile tạm thời giám sát Alabasta.

Nàng du hành vào ban đêm, tìm đường đi của các vì sao thoải mái hơn. Quân của nàng đã dựng trại và nàng đang bước vào lều thì cảm thấy có điều gì đó không ổn. Khi nàng bước ra ngoài, nàng nghe thấy tiếng huyên náo. Một trong những người lính của nàng đã tìm thấy một người bất tỉnh, khi họ đưa người đó vào đống lửa, nàng nhận ra vết sẹo bên trái, Roronoa Zoro. Nàng bảo quân của mình đưa chàng ta vào lều của nàng và lấy một ít nước. Trông chàng rám nắng hơn lần cuối cùng nàng gặp chàng. Mái tóc màu xanh rêu của chàng trông có màu nâu do cát và bụi bẩn. Chàng ấy có một vết thương ở bên mình. Nàng tắm rửa cho chàng và đưa nước cho chàng. Một ngày trôi qua khi cuối cùng chàng cũng thức dậy.

"Robin?" Giọng chàng khàn khàn và nàng đưa nước cho chàng

"Ngươi có nhớ mình đã đến sa mạc như thế nào không?"

"Thần nhớ đã nhận được tin Người đang ở Alabasta. Thần cần gặp Crocodile và thần nhớ đã đến cung điện nhưng từ đó thần không thể nhớ lại. Có lẽ thần lại say và lại lạc đường." Cả hai đều cười nhạo khả năng định hướng kém cỏi của chàng.

"Ta nghĩ một khi ngươi lấy lại được sức mạnh, ta cần dạy ngươi cách định vị của các vì sao." Chàng mỉm cười với nàng và nàng cảm thấy bụng mình thắt lại. Làm sao chàng có thể trông đẹp trai như vậy khi chàng đang ở trên bờ vực của Osiris. Chàng ngồi dậy rồi đứng lên, sau khi lấy lại thăng bằng chàng tiến lại gần nàng, mỗi bước chàng bước nàng đều có cảm giác như mình là con mồi còn chàng là kẻ săn mồi.

"Thần sẽ cho phép Người dạy cách định vị của các vì sao nếu Người cho phép thần dạy Người cách sử dụng kiếm" nàng cười

"Ta nhớ rằng ta đã kề kiếm vào cổ ngươi, ta không nghĩ ta cần ngươi dạy ta bất cứ điều gì" nụ cười mà nàng dành cho chàng khiến chàng rung động đến tận xương tủy. Chàng gần nàng đến mức nàng có thể cảm nhận được hơi thở của chàng trên môi mình

"Thần cho phép Người kề lưỡi dao vào cổ để xoa dịu sự căng thẳng của Người. Nếu muốn, thần có thể tước vũ khí của Người nhưng thần muốn cho Người thấy rằng thần không phải là mối đe dọa." Chàng nhìn xuống môi nàng rồi lại nhìn vào mắt nàng.

"Chứng minh đi! Nếu ngươi tước vũ khí của ta, ta sẽ cho phép ngươi dạy ta cách sử dụng kiếm và ta sẽ giúp ngươi học cách sử dụng các vì sao." Họ tách ra và mỗi người chiếm những góc đối diện.

Chàng ném cho nàng một trong những thanh kiếm của mình. Nàng không thể không ngưỡng mộ sự nhẹ nhàng của nó. Chàng gật đầu với nàng và trước khi nàng biết điều đó thì họ đang chiến đấu. Nàng nghĩ mình chiếm thế thượng phong cho đến khi chàng quay người và kề lưỡi dao vào cổ nàng. Nàng ghét cách đồng tử của chàng bị thổi bay và chàng khó thở như thế nào.

"Người có đầu hàng không?" không hề nghĩ đến hậu quả mà nàng nói không bao giờ, khiến lưỡi dao cứa vào nàng. Nàng xoay người ra khỏi vòng tay của chàng và tiến hành tấn công. Chàng cười khúc khích và nói tốt nhất là ba hiệp? Điều đó càng khiến nàng tức giận hơn, nàng có cảm giác như chàng đang đùa giỡn với nàng. Nàng hít một hơi thật sâu và cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình. Cảm xúc có thể khiến nàng bị phá vỡ và nàng không chịu thua chàng hoặc bất kỳ ai khác. Họ tấn công lẫn nhau bằng những tiếng lẩm bẩm và kêu vang tạo nên đỉnh cao của trận chiến. Nàng sẽ không thua chàng và ngay khi bị vùi vào một góc, nàng đã tránh đường và đẩy chàng xuống sàn. Nàng có thanh kiếm của mình ngay trên trái tim chàng, nàng không nói gì khi tách nó ra và cúi đầu để bắt đầu hiệp đấu cuối cùng. Điều này tiếp tục lâu hơn. Nếu nàng sử dụng kiếm lâu, nàng sẽ cảm thấy kiệt sức nhưng thanh kiếm của chàng nhẹ đến mức nàng không cảm thấy mệt mỏi. Một ánh sáng lóe lên bên ngoài lều của nàng khiến nàng mất tập trung, chàng đang lao tới nhưng nàng lật người chàng, khiến thanh kiếm của chàng rơi xuống. Trước khi nàng có thể quay, chàng đã tóm lấy nàng và kéo nàng xuống sàn rồi lăn người để ngồi lên người nàng. Và một con dao găm nhỏ trên cổ nàng. Sự tức giận thoáng qua trong mắt nàng và nàng biết chàng đã đánh bại nàng. Chàng dựa vào gần đến mức nàng có thể cảm nhận được hơi thở của chàng trên môi mình

"Đừng bao giờ bị phân tâm trong trận chiến và đừng bao giờ cho rằng đối thủ của Người trắng tay" Nàng mỉm cười với chàng

"Ngươi có vẻ giống cha" nụ cười của chàng không đến được với mắt nàng

"Thần đã từng thấy ông ấy đã dạy Người cách sử dụng kiếm"

Nàng gật đầu và để chàng giúp nàng đứng dậy.

"Người đã làm tốt, nhưng thần có thể dạy Người tốt hơn. Hãy để thần dạy quân đội của Người và chính Người cách sử dụng kiếm nhẹ hơn. Nàng nhíu mày bối rối và chàng tiếp tục giải thích cách sử dụng trái ác quỷ trong quá trình nấu chảy giúp kiếm nhẹ hơn nhưng vẫn chắc chắn. Sau khi tự mình kiểm tra kiếm, nàng đồng ý. Trước khi ra ngoài, chàng nhận thấy vết cắt của nàng vẫn đang chảy máu. Không cần suy nghĩ, chàng lấy thuốc mỡ hoa nhài của nàng và nhẹ nhàng bôi một ít lên vết cắt của nàng. Bàn tay to lớn của chàng ôm lấy khuôn mặt nàng và chàng tiếp tục kiểm tra nàng.

"Người còn bị thương ở đâu không?" Giọng chàng quá trầm và giọng điệu đó lại khiến dạ dày nàng lộn nhào lần nữa. Nàng lắc đầu không và nàng nhận thấy ánh mắt chàng di chuyển đến môi nàng rồi lại nhìn vào mắt nàng.

"Thần có thể hôn Nữ hoàng của thần được không?" chàng chỉ cách một hơi thở và giống như thủy triều trong ngày trăng tròn, đôi môi chàng vẫy gọi nàng hãy để dòng điện của chàng cuốn nàng đi. Nàng gật đầu và khoảnh khắc môi họ chạm nhau, nàng cảm thấy mọi thứ xung quanh mình đều rung chuyển. Nàng cảm thấy vừa nặng vừa nhẹ, khi chàng cắn môi dưới nàng và nàng rên rỉ khi lưỡi chàng đưa lưỡi vào miệng nàng khám phá mọi kẽ hở. Nàng cảm thấy rất đón chào và mỏng manh. Nếu chàng tiếp tục hôn nàng như thế này, liệu mọi nỗi sợ hãi của nàng có tràn vào bờ không? Chàng lùi ra và nàng nhớ chàng, chàng ở trước mặt nàng nhưng vẫn chưa đủ gần.

"Thần xin lỗi-" nàng không để chàng nói hết câu. Không phải khi chàng định xin lỗi vì đã khiến nàng cảm thấy đau lòng lần nữa. Cả đời nàng chưa bao giờ cảm thấy mình thuộc về ai. Nàng là nàng công chúa luôn biết quá nhiều. Và tất cả những người nàng từng yêu thương đều đã chết, liệu chàng có chịu chung số phận? Liệu cuối cùng nàng có thể cho phép mình được yêu và trao đi tình yêu hay không. Nàng không thể kết thúc suy nghĩ của mình khi cánh tay chàng vòng ra sau nàng, tóm lấy nàng từ mông nàng và khiến nàng tiến lại gần hơn. Nàng cảm thấy có thứ gì đó chạm vào đùi mình nhưng nàng phớt lờ nó. Nàng chỉ muốn cảm nhận. Nàng dẫn chàng đến ghế dài của mình và ngồi lên người chàng. Nụ hôn của họ ngày càng khẩn thiết. Nàng dùng lưỡi lau mồ hôi trên cổ chàng và cắn chàng. Nàng bắt đầu than phiền rằng chàng cần được được giải khuây. Khi nàng nhúng tay vào áo của chàng, chàng ngăn nàng lại.

"Robin, Người là nữ hoàng của thần, luật pháp cấm Người có người tình. Đức hạnh của Người phải được giữ gìn." Nàng mỉm cười với chàng và nắm lấy dương vật của chàng.

"Zoro, với tư cách là nữ hoàng của ngươi, ta ra lệnh cho ngươi phải làm ô uế ta. Hãy lấy đức hạnh của ta, ta không quan tâm đến luật pháp khi ta thực sự ôm ngươi trong lòng bàn tay ". Nàng bắt đầu vuốt ve chàng và chàng gầm gừ. Chàng bế nàng lên vai và ném nàng lên giường. Tiếng cười của nàng nhanh chóng chuyển thành tiếng rên rỉ khi chàng để lộ ngực nàng và cắn và liếm núm vú của nàng. Chàng vứt bỏ quần áo của nàng như thể chúng chẳng là gì cả. Nàng cảm thấy mình bị phơi bày nhưng trước khi nàng có thể nghĩ về điều đó thì chiếc áo của chàng đã nằm trên sàn. Miệng nàng há hốc một chút khi nàng thực sự đưa chàng vào. Chàng thực sự rất đẹp. Những vết sẹo của chàng ấy chỉ làm tăng thêm vẻ đẹp của chàng ấy. Và khi mắt nàng cuối cùng cũng chạm vào cặp đùi kề nhau của chàng, nàng ngạc nhiên trước dương vật của chàng. Nó đứng vững tự hào rò rỉ sự phấn khích của mình. Nàng vô thức liếm môi và ép chặt hai chân vào nhau. Chàng rình mò trên giường nàng, mỗi lúc đều khiến nàng có cảm giác như chàng sắp nuốt chửng nàng.

"Sau này Người sẽ có thời gian để nếm thử thần, vì ngay bây giờ hần muốn làm Người xuất tinh ba lần trước khi thần chiếm lấy Người." chàng hôn nàng lần nữa và khi chàng bắt đầu di chuyển xuống phía dưới, nàng không thể ngừng rên rỉ. Chàng ấy dành thời gian cho từng bên vú và cuối cùng khi chàng đã lọt vào giữa hai chân nàng, nàng cố gắng khép hai chân lại. Chàng ấy đánh vào âm hộ nàng

"Đừng né tránh ta, ta sẽ sở hữu nàng và âm hộ của nàng." Chàng mở chân nàng ra và thấy sự phấn khích của nàng. Chàng di chuyển một ngón tay và đụng vào nó, "cái này dành cho ta à?" khi nàng ấy không trả lời, chàng ấy nhét ngón tay vào "Trả lời ta khi ta hỏi nàng một câu hỏi, Robin. Ngoài kia nàng có thể là Nữ hoàng nhưng ở đây, nàng phải vâng lời ta" Nàng rên rỉ và nói với chàng rằng điều đó là dành cho chàng và chỉ chàng. Nàng được khen thưởng bằng cách để lưỡi chàng liếm âm vật của nàng.

Nàng thề rằng nàng có thể cảm thấy mắt mình trợn ngược. Với mỗi cú búng lưỡi và lực đẩy của ngón tay của chàng, nàng cảm thấy mình sắp nổ tung. Lẽ ra nàng nên cảm thấy xấu hổ trước những tiếng động mà cơ thể mình tạo ra nhưng khi chàng ấy tiếp tục khen ngợi nàng ấy, nàng ấy cảm thấy dòng điện này hình thành từ bụng và lan xuống chân mình. Âm hộ của nàng bắt đầu siết chặt các ngón tay chàng, nàng gần đạt đến cực khoái đầu tiên và khi nàng chuẩn bị hét lên, chàng rút ngón tay ra khỏi nàng và bóp nghẹt tiếng kêu của nàng khi chàng đưa ngón tay mình vào miệng nàng. Chàng tiếp tục nuốt chửng nàng. Nàng có thể nếm được mùi vị của mình trên ngón tay chàng. Nàng mút ngón tay chàng cho đến khi cực khoái của nàng qua đi. Trước khi nàng có thể dịu đi, những ngón tay của chàng đã quay trở lại trong nàng, chàng đang đảm bảo rằng nàng đang căng ra vì chàng. Lưỡi của chàng không bao giờ mất đi nhịp điệu của nó và khi chàng ra lệnh cho nàng xuất tinh thì nàng sẽ làm như vậy. Chàng từ từ bắt đầu nối lại những nụ hôn.

'Bây giờ ta sắp cho nàng đạt cực khoái bằng dương vật của ta, ta có trở thành nữ hoàng ngoan ngoãn và nhận lấy nó không? nàng gật đầu. "Không Robin, ta cần nghe nàng nói điều đó." Ngón tay chàng chơi đùa với âm vật của nàng và nàng thề rằng mình có thể xuất tinh lần nữa "Chàng có thể sử dụng dương vật của chàng, Zoro, làm ơn, em cần chàng.'' Chàng dang rộng chân nàng nhiều hơn và sắp xếp bản thân ở lối vào của nàng. Chàng vuốt ve chiều dài của mình bằng nước của nàng và từ từ bắt đầu đẩy. Ngay khi nàng ấy nghĩ rằng chàng ấy sẽ lấp đầy nàng, chàng lại rời đi và đi vào nàng lần nữa nhưng không bao giờ đi vào hoàn toàn. Chàng đang đùa giỡn với nàng và cơn giận của nàng đang sôi sục.

"Zoro với tư cách là nữ hoàng của chàng, em ra lệnh cho chàng tiến vào em" Dương vật của chàng đang tiến sâu vào nàng là câu trả lời cho nàng. Cảm giác căng thẳng kéo dài trong giây lát, khi chàng hôn những giọt nước mắt của nàng và nói với nàng rằng nàng đang làm rất tốt việc nuốt chửng nàng, nàng di chuyển hông để khiến chàng di chuyển. Và chàng làm vậy, những cú vuốt ve của chàng bắt đầu chậm rãi và đều đặn nhưng khi tiếng rên rỉ và hông của nàng bắt đầu khớp với nhau, tốc độ của chàng thật tàn bạo. Nàng biết mình đang để lại dấu vết trên người chàng và nàng rất vui khi biết mình sẽ để lại sẹo cho chàng. Khi một tay của chàng lướt vào giữa họ và chàng bắt đầu chơi đùa với âm vật của nàng, nàng biết mình đã xong rồi. Nàng bắt đầu hét to hơn, chàng dùng một tay bịt miệng nàng khi tiếp tục đâm vào nàng. Khi nàng hét lên tên chàng và cắn vào tay chàng, chàng sẽ thả ra. Chàng gầm gừ gọi tên nàng.

Chàng kéo nàng ra và ôm nàng vào ngực mình. Họ không biết mình cứ như vậy trong bao lâu, vạch ra những hình thù không rõ trên làn da của nhau. Phải đến khi mặt trời mọc và họ nghe thấy tiếng bước chân đang đến gần thì họ mới tách ra. Nàng mặc áo choàng và chàng ấy mặc áo vào.

"Nữ hoàng Cleopatra, chúng ta cần trở lại Ohara" binh lính của nàng đưa cho nàng một tờ giấy nói rằng họ đã nhận được tin Spandam đã quay trở lại Hy Lạp và đang chờ. Họ đóng gói hành lý và bắt đầu cuộc hành trình của mình. Nàng bắt đầu bài giảng giải thích cách mỗi chòm sao xác định phương hướng. Isis ở phía tây, Ra phía đông, Horus ở phía bắc và Osiris ở phía nam. Nàng ấy tiếp tục giải thích cho đến khi họ đến nơi.

Trên hành trình trở về nhà, nàng không thể không cảm thấy như có lẽ các vị thần đã ban đặc ân cho nàng và cuối cùng đã đưa một người đàn ông vào cuộc đời nàng mà nàng có thể cho phép yêu mình. Khi đến Ohara, họ bắt đầu chế tạo vũ khí mới làm từ trái ác quỷ và kiếm. Vào ban đêm khi cung điện đã ngủ, họ đảm bảo làm tình trong mọi ngôi mộ và từng căn phòng. Trước khi nàng kịp nhận ra thì đã ba tháng trôi qua. Dự kiến ​​tối nay Crocodile sẽ tới, cung điện đang bận rộn chuẩn bị yến tiệc. Nàng bước vào phòng của mình và đi đến bức tường của mình. Nàng đi vào lối đi ẩn. Nàng đi đến ngôi mộ yêu thích của mình. Nàng luôn tìm thấy niềm an ủi trong hầm mộ của cung điện. Ngôi mộ của Isis luôn là nơi yêu thích của nàng. Khi nàng ngồi và đưa cho Isis một món quà, nàng cảm nhận được chàng trước khi chàng ngồi sau lưng nàng ấy và ôm nàng ấy vào ngực mình.

"Ta biết ta sẽ tìm thấy nàng ở đây" Nàng quay về phía chàng và chàng hôn nàng. Nụ hôn của chàng nhẹ nhàng và kiên nhẫn. Nó làm nàng nhớ đến một ngày xuân ấm áp. Nụ hôn của họ trở nên khẩn trương hơn, họ nhanh chóng khỏa thân và làm tình trong lăng mộ. Nàng không khỏi cảm thấy lần này thật khác, mỗi cái vuốt ve, vuốt ve đều làm lộ ra những cảm xúc mà nàng muốn giấu kín. Nàng sợ mình sẽ nói ra những lời sẽ gắn kết họ mãi mãi với nhau. Chuyển động của chàng tăng tốc và nàng biết chàng đang ở gần. Không bao giờ muốn trở thành người đạt khoái cảm đầu tiên, chàng bắt nàng ấy hét lên tên chàng, khi nàng ấy định nói với chàng thì chàng đã im lặng bằng cách hôn nàng và chỉ nói rằng chàng biết. Không cần nói nhiều lời, chàng cũng biết nàng yêu chàng. Họ nghe thấy Nami hắng giọng và cười lớn.

"Crocodile đến trước hẹn, có khách tới." Cả hai đứng dậy, mặc quần áo và đi lên cầu thang qua những lối đi khác nhau. Zoro là người đến đầu tiên, khi vừa rẽ vào góc, nàng nhìn thấy một phụ nữ trẻ chạy về phía Zoro và lao mình vào vòng tay chàng. Nàng nghe thấy tiếng cười nhưng với mỗi tiếng cười, trái tim nàng lại tan vỡ. Cô ta đang nhìn chàng với rất nhiều tình yêu và nàng ghét cô ta. Ghét cô ta vì đã vào cung điện của mình và phá hủy chút hạnh phúc nhỏ bé mà nàng còn sót lại. Khi nàng đến gần, Crocodile tiến lại gần nàng

"Nữ hoàng Cleopatra, cảm ơn vì đã mở cửa cho chúng thần. Thần xin giới thiệu với Người hai cháu gái của thần là Kuina và Tashigi." Cả hai cô gái quay lại và chào nàng. Người tên Tashigi không buông tay Zoro. Sự giận dữ không giống bất cứ điều gì mà nàng cảm nhận được trong huyết quản. Điều gì cho ả ta quyền ôm chàng như thể biết rõ chàng, khi ả ta cảm ơn nàng vì đã cứu vị hôn phu của nàng. Họ đã đính hôn? Nàng lắc đầu và nói

"Thưa bệ hạ?" Kuina là người nói thay Tashigi
"Hãy tha thứ cho con bé, nữ hoàng của thần. Con bé quên mất đang có mặt Người. Con bé chỉ vui mừng khi được gặp người chồng sắp cưới của mình thôi." Robin không còn cách nào khác ngoài việc cười trừ.

"Ta hiểu, tình yêu của tuổi trẻ mà. Nami hãy hộ tống khách của chúng ta về phòng của họ. Crocodile theo ta, chúng ta có việc cần bàn," Nàng bỏ đi mà không cho ai cơ hội trả lời.

Nàng đã tránh mặt chàng cả ngày, nàng có quá nhiều thứ trong đầu. Sao nàng có thể ngu ngốc đến vậy. Trong suốt thời gian chàng đính hôn và nàng đã yêu chàng. Crocodile thông báo với nàng rằng Hy Lạp đang cố gắng tập hợp quân đội để chiếm lấy Ai Cập một lần nữa. Nàng sẽ phải ra trận một lần nữa. Khi bữa tiệc bắt đầu, nàng không thể không cảm thấy suy sụp. Nàng giả vờ rằng mọi thứ đều ổn và khi Crocodile nâng ly chúc mừng, ông ta nâng ly chúc mừng sự kết hợp của cháu gái mình và Tướng Marc Antony Roronoa Zoro vĩ đại. Nàng cảm thấy buồn nôn, nàng xin lỗi và hầu như không ra ngoài để tiếp tục bữa tối của mình. Nami không ở xa phía sau nàng để mang nước cho nàng. Nàng quay trở lại phòng ngủ và gục xuống giường. Thật là một mớ hỗn độn mà nàng đã tạo ra cho cuộc đời mình. Khi nàng bắt đầu chìm vào giấc ngủ, nàng nghe thấy cánh cửa bí mật của mình mở ra. Nàng biết đó là chàng, mùi hương nồng nàn của gỗ đàn hương và lửa đồng hành cùng chàng. Nàng nhắm mắt lại không muốn nhìn thấy chàng

"Robin để ta giả-"

Nàng ngắt lời chàng

"Ta là nữ hoàng của ngươi và với tư cách là nữ hoàng của ngươi, ngươi sẽ xưng hô với ta như vậy." Nàng nhìn thấy sự tổn thương trong mắt chàng nhưng nàng không quan tâm

"Sau khi huấn luyện quân đội, Ngươi sẽ đến gặp Tướng Luffy và bảo ngài ấy chuẩn bị chiến đấu. Tất cả chúng ta sẽ gặp nhau sau ba tháng nữa ở Ohara. Hy Lạp đang tuyển quân và chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng. Ngươi có thể rời đi" nàng nhắm mắt lại và sẵn sàng để nước mắt không rơi.

"Nữ hoàng của thần, thần cần giải thích, thần cần Người hiể-" nàng ghét giọng nói của mình bị vỡ ra

"Không cần phải giải thích rằng chúng ta chỉ là hai người lạ. Ngươi sẽ kết hôn với người mà ngươi thuộc về và ta sẽ tiếp tục trị vì. Bây giờ ngươi đã nhận lệnh rồi, hãy mau rời đi." và chàng làm vậy, khi nàng chắc chắn rằng chàng đã rời đi, nàng ấy cuối cùng cũng rơi nước mắt và nguyền rủa các vị thần vì đã cho phép mình yêu.

Hai tháng trôi qua, chàng cố gắng gửi thư cho nàng nhưng bị phớt lờ. Nàng đang có một vấn đề lớn hơn trong tay, bằng một cách nào đó, số phận đã ban phước cho nàng với người thừa kế mới của Ohara. Nàng đang mong đợi đứa con của họ. Nami là người duy nhất biết nên thay vào đó họ đã nghĩ ra một kế hoạch. Nàng sẽ thuê doppelgangers để xuất hiện trước công chúng trong khi che giấu cái bụng to của mình. Điều này tiếp tục trong nhiều tháng. Bây giờ đã được khoảng 240 ngày, nàng ước tính nàng còn 30 ngày nữa. Nàng đã có kế hoạch sinh ra người thừa kế rồi ra trận nhưng quân Hy Lạp quyết định tấn công sớm. May mắn thay, nàng đã đoán trước được và quân của nàng đã sẵn sàng. Nami đã cầu xin nàng cử một doppelganger nhưng nàng từ chối. Nàng sẽ đánh bại quân đội Hy Lạp và Spadam một lần và mãi mãi.
Nàng đã gặp tất cả các tướng mà không có Tướng Luffy và trái tim vẫn thắt lại khi nhìn thấy chàng bước vào. Chàng trông nam tính hơn. Chàng ấy cũng có vẻ cao hơn và cơ bắp hơn. Nàng vẫn ngồi yên khi tất cả họ cùng nghĩ ra một kế hoạch. Họ sẽ tiến hành vào ban đêm và bất ngờ tấn công. Nàng đột nhiên cắt ngang xin lỗi tất cả. Chỉ duy nhất hàng nán lại và nàng ghét chàng vì "nói" và nàng nhận thấy quả táo adam của chàng lắc lư như thế nào.

"Trông Người có vẻ kiệt sức, Người không khỏe à?" 

Nàng ghét chàng

"Ta không phải là mối quan tâm của ngươi, nếu đó là tất cả những gì ngươi-'"

"Nàng là mối quan tâm đến chệt tiệt của ta. Người là nữ hoàng của thần và nếu Người bị bệnh, thần có quyền được biết '' 

Nng đập tay xuống bàn, thứ duy nhất ngăn nàng phơi bày sự thật về mình.

"Ngươi đã đánh mất điều đó ngay khi lừa dối ta. Bây giờ ta ra lệnh cho ngươi cút đi." Sự căm ghét tràn ngập trong mắt chàng và nàng cảm ơn Isis vì điều đó. Nàng cần chàng ghét nàng, ghét là thứ nàng đã quen, ghét là thứ nàng khao khát. Tình yêu của chàng sẽ chỉ khiến trái tim thêm đau khổ. Và nàng ấy cần phải nhắc nhở bản thân về điều đó.

Nàng đã có Nami giúp nàng ấy mặc áo giáp. Nàng đã sửa đổi nó để che đi cái bụng của mình. Nàng lên ngựa và tiến về phía trước. Vì đất nước và đứa con chưa chào đời của mình, nàng ấy sẽ kết thúc cuộc chiến.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mọi thứ xảy ra cùng một lúc, phút trước họ đang thua và Tướng Luffy tiếp theo đến cùng quân của mình để giúp phe của nàng bắt đầu giành chiến thắng. Spadam đã đoán trước được chiến lược của nàng, cứ như thể có ai đó đã mách nước cho hắn, nhưng giờ điều đó không còn quan trọng nữa. Bây giờ họ đang ở giữa sự hỗn loạn khi kiếm của họ chạm vào nhau và nàng lại cảm thấy cơn thịnh nộ đang dâng cao. Đây chính là người đàn ông đã gây ra cho nàng biết bao đau khổ. Khi họ tấn công nhau một lần nữa, hắn ta bị mất thanh kiếm. Lời nói của Zoro vang vọng bên tai nàng, nàng không bao giờ cho rằng hắn không có vũ khí. Nàng đánh rơi thanh kiếm của mình khi hắn ta chuẩn bị tấn công nàng bằng con dao găm của mình chỉ để dẫm phải thanh kiếm đang đặt đó và đâm vào hắn ta. Nàng rút kiếm và chặt đầu hắn ta. Trận chiến dường như đóng băng. Mọi người đều im lặng. Khi máu làm bẩn áo giáp và khuôn mặt của nàng, nàng nhấc đầu hắn ta lên và đưa nó cho một người lính Hy Lạp.

"Hãy nói với các vị tướng rằng trừ khi họ muốn gặp số phận tương tự, họ phải để Ai Cập yên" Quân đội Hy Lạp bắt đầu bỏ chạy, mọi người đang ăn mừng nhưng đối với nàng, lễ kỷ niệm bị cắt ngắn, Ohara lại bị tấn công.

Nàng thực hiện cuộc hành trình kéo dài một tuần trong ba ngày. Nàng đến cùng quân của mình và bị sốc khi thấy người từ Alabasta đang tấn công Ohara. Khi bước vào cung điện, nàng nhìn thấy Crocodile đang ngồi trên ngai vàng của mình.

"Cleopatra, có vẻ như các vị thần đã ưu ái ngươi, tiếc là ngươi sẽ không sống đủ lâu để chứng kiến ​​đất nước mình phát triển thịnh vượng. Lẽ ra ngươi phải chết vào cái ngày ta khiến cha và các anh của ngươi phải diệt vong. Nhưng không, công chúa quá thông minh nên đã sống sót và phá hỏng kế hoạch của ta. Khi ta sát hại Mihawk, ta đã nghĩ rằng ngươi sẽ đủ thông minh để ngăn chặn cuộc chiến này nhưng đột nhiên có điều gì đó khiến cái chết của hắn tiếp sức cho ngươi và ta lại đứng đây một lần nữa lên kế hoạch cho sự sụp đổ của ngươi. Mãi cho đến khi nhận được tin ngươi và Marc Anthony bắt đầu trao đổi thư từ, ta mới biết mình đã tìm ra điểm yếu của ngươi. Ta sẽ dùng tên đó để tiêu diệt ngươi. Ta đã giả mạo bức thư trong đó Mihawk yêu cầu tên đó gả cho cháu gái ta, Tashigi. Là người âng hiến cho đứa con được chồng của ngươi chấp nhận. Khi ta thấy ngươi đã trao thân cho hắn ta, ta biết đã đến lúc phải ra tay. Và bây giờ ta sẽ giết bạn và trở thành vị vua thực sự của Ai Cập"
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~'
Chàng biết có điều gì đó không ổn, nàng ấy không có mặt tại lễ kỷ niệm và khi nhận được tin Ohara đang bị tấn công, chàng đã tập hợp quân đội của mình và chạy trốn để giúp nàng ấy, chàng chậm mất một ngày. Chàng không biết mình làm như thế nào nhưng chàng đã làm được, cảm ơn Isis vì đã cho chàng đường về với nàng ấy. Chàng đang chuẩn bị bước vào cung điện thì bị một lưỡi dao chém vào, chàng quay lại đối mặt với Kuina.

"Ngươi nghĩ rằng chàng có thể làm tan nát trái tim em gái ta mà không phải gánh chịu hậu quả sao?"

"Ta không có thời gian cho chuyện này Kuina, ngươi và Tashigi đã bị lừa rồi. Crocodile đã nói dối, ta chưa bao giờ có ý định cưới Tashigi. Ta chỉ luôn có ý định cưới Robin'' Cô đáp lại bằng cách tấn công chàng. Họ chiến đấu cho đến khi lưỡi kiếm của chàng xuyên qua cổ cô, khi nàng nằm hấp hối, chàng cho cô xem lá thư buộc tội Crocodile và vạch trần tất cả những lời nói dối của hắn ta.

Chàng bước vào và nhìn thấy Robin đang chiến đấu, bộ giáp của nàng nằm trên sàn nhưng điều khiến chàng chú ý là cái bụng căng phồng. Nàng ấy có thai. Adrenaline cung cấp năng lượng cho cơ thể chàng khi chàng đi xuống cầu thang. Nàng đã dồn Crocodile vào chân tường nhưng trước khi nàng kịp tung đòn chí mạng thì Tashigi xuất hiện và đâm vào lưng nàng. Crocodile chuẩn bị hoàn thành công việc nhưng chàng đã can thiệp. Chàng bắt đầu chiến đấu với Crocodile. Sự giận dữ, đau đớn và thống khổ tiếp thêm sức mạnh cho chàng. Mỗi đòn đánh đưa Crocodile ngày càng tiến về phía ngai vàng. Chàng đâm vào tim hắn ta và rời đi. Chàng nhìn thấy Robin đang chảy máu nhưng vẫn đang chiến đấu với Tashigi, nàng đã chặt được đầu khi Tashigi trượt chân. Khi đến gần nàng, chàng cảm thấy Crocodile đang móc vào lưng mình. Robin cố gắng đến gần chàng nhưng nàng bị dính máu. Quá nhiều máu...Chàng quay lại và giết chết Crocodile. Chàng cảm thấy chất độc đang chảy trong cơ thể mình nhưng chàng đã đến được với nàng và nàng chỉ nói đến ngôi mộ. Chàng bế nàng lên và mang nàng đến lăng mộ của Isis.

"Ở lại với ta Robin, đừng chết vì ta. Con của chúng ta sẽ cần nàng." Nàng vuốt ve khuôn mặt chàng
"Zoro hãy đưa đứa bé ra ngoài. Con cần phải sống." Nước mắt bắt đầu rơi, chàng không thể làm được nhưng chàng biết cả hai không còn nhiều thời gian. Chàng dùng dao găm cắt đứa bé ra khỏi bụng, cắt dây rốn. Nami đi đến nơi và bắt đầu khóc. Chàng đặt đứa bé lên ngực Robin
"Con có mái tóc bồng bềnh của nàng đấy" chàng mỉm cười với nàng và quay sang Nami

"Mang Chopper theo và đóng cửa ngôi mộ lại, nuôi nó như con của ngươi." Nami gật đầu, ôm lấy đứa bé và rời đi. Chàng nằm cạnh nàng

"Robin, t-ta yêu nàng" họ quay mặt vào nhau, hơi thở trở nên gấp gáp hơn. Nguyền rủa các vị thần vì đã không cho họ thêm thời gian. Nàng ấy nhìn theo khuôn mặt của chàng ấy và nói
"Em cũng yêu chàng, cầu mong Isis và Osiris dẫn đường cho chúng ta. Cầu mong họ ban cho chúng ta ân huệ kết nối chúng ta lại một lần nữa." Họ chết trong vòng tay của nhau với hy vọng các vị thần sẽ nghe thấy lời cầu xin của họ.




Ruthlesscupcake (14-09-2022), The Fate of Stars and Steel

https://archiveofourown.org/works/41700288/chapters/104605908

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com