🌸Chương 5: Lại chạy, giết chết em!
Lời tác giả: Xin lỗi, tiêu đề "đứng đắn" quá, ta chịu không nổi!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ở một góc tràn ngập điên cuồng cùng mê loạn trông quán rượu, có một chàng trai tóc màu nhạt cắt ngắn trầm mặc uống rượu, ngẫu nhiên dùng đôi mắt xinh đẹp lại tràn đầy tử khí xuất thần nhìn chằm chằm ly rượu màu sắc diễm lệ trong tay, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo khiến rất nhiều người muốn tiến lên đến gần, nhưng thái độ đạm mạc xa cách cùng ánh mắt không mang theo một tia dao động tình cảm nào lại làm người khác chùn bước.
Sáu tháng lẻ hai mươi ba ngày.
Chiếc cốc thủy tinh dưới ngọn đèn phát ra ánh sáng rực rỡ bị Tỉnh Xuyên nắm chặt trong tay, sau khi tốt nghiệp cấp ba, Nghiêm Mục từ trong tầm mắt của hắn liền biến mất, trong nhà tìm không thấy người, số điện thoại di động cũng đổi, Nghiêm Mục làm trái với ước định cũng không có học cùng trường đại học với hắn, mà là đi đến một trường đại học xa lạ, một thành thị xa lạ. Sáu tháng lẻ hai mươi ba ngày, Tỉnh Xuyên lúc đầu từ phẫn nộ đến bây giờ lại cảm thấy bàng hoàng, toàn bộ kỳ nghỉ hè hắn cơ hồ tìm khắp nơi cũng không tìm thấy Nghiêm Mục.
Tỉnh Xuyên hung hăng buông xuống chén rượu trong tay, trước ánh mắt ngạc nhiên của các bạn học nói: "Tớ cảm thấy không thoải mái, đi về trước đây." Nói xong liền rời khỏi chỗ ngồi, hôm nay là ngày cuối cùng khoa của bọn họ đi tới tỉnh khác giao lưu học tập, các bạn nam trong lớp tổ chức bữa tiệc gặp mặt cùng các bạn nữ lớp khác để tăng thêm tình hữu nghị, nếu không phải có Kiều Hạ Dương cùng Từ Nhiên, Tỉnh Xuyên căn bản sẽ không tham gia.
Che cái dạ dày không quá thoải mái, Tỉnh Xuyên lắc lư thân mình đi ra ngoài.
Đi ngang qua một hẻm tối, Tỉnh Xuyên đột nhiên mở lớn hai mắt, thần kinh căng lên cực độ, trong không khí tỏa ra một mùi hương thơm ngọt, cùng với mùi vị nhàn nhạt bánh mì sữa bò trên người Nghiêm Mục rất giống nhau, lại rõ ràng bất đồng, mùi vị càng thêm nồng đậm càng thêm thơm ngọt, hỗn hợp một chút hương vị ánh mặt trời. Ngay khi đồng thời ngửi được mùi tin tức tố này, Tỉnh Xuyên rõ ràng cảm giác được dưới bụng nóng lên, cả người nổi lên một trận da gà.
Omega! Tỉnh Xuyên cảm giác miệng lưỡi có chút khô nóng, cố gắng lý giải loại cảm giác này, hắn lập tức nhận ra, đây là "Nửa kia" của hắn, Omega định mệnh của hắn. Tỉnh Xuyên cơ hồ không khống chế được thân thể của mình, muốn đi về phía mùi tin tức tố kia, khí tức Alpha trên người cũng có chút không khống chế được phóng ra ngoài, hắn có thể ngửi được xung quanh chính mình tràn đầy hương vị rượu nho nồng đậm.
Hắn oán hận siết chặt nắm tay, vì cái gì sẽ xuất hiện! Alpha có thể gặp được Omega định mệnh của mình chỉ chiếm số ít, chung quy thế giới lớn như vậy, nhưng đáng chết chính là hắn vì cái gì gặp phải! Tỉnh Xuyên cưỡng chế thu hồi khí tức thơm ngọt không biết khi nào đã tràn ra khắp nơi của mình, hắn không thể bị bản năng điều khiển, trừ Nghiêm Mục ra, bất cứ ai hắn đều không muốn.
Cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân, Tỉnh Xuyên thân thể căng thẳng cố gắng tản ra khí tức thơm ngọt về phía ngược lại với hẻm tối.
"Này, Phàm Trạch, có ổn không?" Nghiêm Mục vỗ nhẹ lưng Givenchy (Kỷ Phàm Trạch) vừa mới nôn mửa, oán giận nói: "Lần sau còn như vậy tớ sẽ không giúp cậu nữa đâu." Dứt lời kéo cánh tay của Givenchy lên, khoát lên vai của mình, chậm rãi đỡ hắn đi ra con hẻm.
Trong không khí lưu lại khí tức hương rượu nho nồng đậm khiến Nghiêm Mục nhăn mũi, hương vị này, thật giống với Tỉnh Xuyên.
Nghiêm Mục lắc đầu cười, Tỉnh Xuyên chắc là không có khả năng xuất hiện ở nơi này đâu...
"Mục Mục?"
Nghiêm Mục cả người cứng lại, âm thanh trầm thấp pha một chút giọng mũi khiến hắn cảm thấy quen thuộc, nhưng mà cùng âm thanh truyền đến là khí tức rượu nho nồng đậm.
Thở ra một ngụm khí lạnh, Nghiêm Mục giả vờ không nghe thấy, đỡ lấy thân thể say rượu xụi lơ của Givenchy bước nhanh đi lên.
"Mục Mục!" Tỉnh Xuyên ở phía sau gào to một tiếng.
Nghe được âm thanh đế giày da cứng rắn gõ trên mặt đất cách mình càng ngày càng gần, Nghiêm Mục không khỏi đi nhanh hơn, mẹ nó vì cái gì Tỉnh Xuyên lại xuất hiện ở Vân thành?
"Nghiêm Mục! Em lại đi về phía trước một bước nữa thử xem!" Theo âm thanh phẫn nộ gầm nhẹ của Tỉnh Xuyên, chính là tin tức tố Alpha nồng đậm cường thế tràn tới, cơ hồ trong nháy mắt khiến eo chân Nghiêm Mục mềm nhũn, Givenchy treo ở trên người hắn cùng nhau ngã ngồi xuống đất.
Nghiêm Mục trừng hai mắt, hai tay chống ở dưới đất, đây là lần đầu tiên hắn được khắc sâu cảm nhận quyền uy của Alpha, tin tức tố Alpha dày đặc khiến hắn ngồi bệt xuống đất, động cũng không dám động, đồng thời hắn cảm nhận được một loại cảm giác xấu hổ khác - mông hắn ướt.
Một đôi tay đem hắn từ mặt đất kéo lên, theo sau chính là một cái ôm ấm áp từ sau lưng bao bọc lấy hắn: "Mục Mục, Mục Mục......" Cánh môi ướt át của Tỉnh Xuyên phủ lên lỗ tai hắn, khí tức rượu nho vơi đi một chút, bên tai truyền đến âm thanh ủy khuất mang theo giọng mũi: "Mục Mục, em quay đầu nhìn tôi, nhìn tôi......"
Cảm thấy tin tức tố bao trùm lấy mình tán đi một chút, Nghiêm Mục nâng tay lên muốn đem tay Tỉnh Xuyên kéo ra, lại bị ôm càng chặt: "Tôi tìm em thật lâu, em đổi số cũng không nói cho tôi biết, cũng không nói với tôi em học ở trường nào, vô luận ở đâu cũng không nhìn thấy em...... Đừng không để ý tới tôi...... Đừng không để ý tới tôi......"
"...... Tỉnh Xuyên, cậu chảy nước miếng sao?" Nghiêm Mục cảm thấy trên cổ một mảng ẩm ướt, Tỉnh Xuyên lực đạo thoáng thả lỏng, Nghiêm Mục liền xoay người muốn nhìn Tỉnh Xuyên sau lưng.
Tỉnh Xuyên đem đầu tựa vào trên vai Nghiêm Mục, con ma men dường như chỉ biết lặp lại câu nói: "Đừng không để ý tới tôi" Nghiêm Mục nghe thấy được, lại bị mùi rượu nho bao trùm, được rồi, xem ra là thật sự say. Hắn trợn trắng mắt, hôm nay là ngày gì a, đi ra ngoài một chuyến lại nhặt về hai con ma men.
Nghiêm Mục cởi áo khoác của Tỉnh Xuyên cột quanh bên hông của mình, nước trong mông của hắn chảy ra như cỏ dại lan tràn. Chưa từng có kinh nghiệm trải qua kỳ phát tình, hắn cũng không rõ được đây là chuyện gì, chẳng lẽ là sinh bệnh sao? Nghiêm Mục kẹp chặt mông, cẩn thận ngửi ngửi, phát hiện trong không khí không có phiêu tán ra mùi gì kì lạ mới yên tâm, quyết định trước tiên đem hai con ma men dàn xếp ổn thỏa, sau đó giải quyết vấn đề của hắn.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Mình đổi xưng hô của Tỉnh Xuyên cho hợp với tiêu đề, chứ xưng "cậu - tớ" thì thấy xa cách quá, trong khi Tỉnh Xuyên còn đang thổ lộ với Nghiêm Mục, còn Nghiêm Mục vẫn xưng hô như cũ vì NM chưa biết được tình cảm của Tỉnh Xuyên, với cả không dám nói ra tình cảm của mình, nên bây giờ vẫn muốn làm bạn thôi.
P/s: Chương sau có H nhá😎
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com