Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

✧Chương 40: Song long 3P (tt)

Trên vai phải của Lục Viễn có một nốt ruồi đỏ, rất nhỏ, không nhìn kĩ sẽ không thấy, cho nên Tiêu Cẩn Du thao  hắn suốt mấy tuần cũng chưa phát hiện. 

"Thầy ơi, nốt ruồi đỏ này của thầy thật đáng yêu, không được, em phải liếm vài cái." 

Tiêu Cẩn Du cúi người xuống, thong thả mà co rúm tính khí, ở trên vai Lục Viễn vừa liếm vừa hôn: "A ưm, thầy, trên người thầy ngay cả nốt ruồi cũng thật đáng yêu, thật làm cho người ta chịu không nổi." 

Lục Viễn sướng đến run cả người, thở dốc nói :"Ưm, dùng sức thao tôi, Tiểu Ngư, ha ân, a a, đúng, mau nhanh lên." 

Giang Liệt kinh ngạc nhìn Lục Viễn, ánh mắt nóng cháy như lửa, đột nhiên đè cái ót hắn lại, dán môi mình lên.

Tiếng rên rỉ của Lục Viễn đều bị chặn lại, hắn nắm chặt tóc Giang Liệt, môi  lưỡi cùng cậu kịch liệt mà hôn. 

"A ư, ưm a, a ân." 

Tiêu Cẩn Du ngậm vành tai Lục Viễn, đầu lưỡi chui vào lỗ tai hắn, nói giọng khàn khàn: "Thầy, hậu huyệt của thầy thật dâm đãng, a, hai cây dương vật còn không đút no thầy sao? Hửm? Thích chết em rồi, thầy thích hay không thích?" 

Lục Viễn tay trái gắt gao nắm lấy ga giường, mồ hôi và nước mắt trên gương mặt hoà lẫn vào nhau, âm thanh run rẩy, ngọt ngào mềm mại. 

"A, ưm a, Tiểu Ngư, Giang Liệt, thích a, sao lại sướng như vậy? Ha a, chơi chết tôi, các người chơi chết tôi đi, ân hừ." 

Tốc độ đưa đẩy của Tiêu Cẩn Du dần dần nhanh hơn, đem Lục Viễn thao đến nói không thành lời, đều nghẹn trong cổ họng. 

Ba người dính vào cùng một chỗ, Giang Liệt cũng không khống chế được mà bắt đầu đỉnh vào sâu hơn, Lục Viễn vô lực mà nằm ở trên người cậu, bị hai thiếu niên chơi đến vừa khóc vừa kêu. 

"A a, quá nhanh, Tiểu Ngư, Tiểu Ngư, a ân, ừ, chậm một chút, thao chậm một." 

Tiêu Cẩn Du một chút lại một chút dùng sức mà va chạm hậu huyệt Lục Viễn, khàn giọng nói:"Vừa rồi muốn nhanh lên, bây giờ lại muốn chậm một chút, ân, thầy Lục, thầy nói rõ ràng chút được hay không?" 

Hai mắt Lục Viễn rưng rưng tràn đầy nước mắt nghiêng đầu sang chỗ khác, nhỏ giọng nói:"Chậm một chút, ư hức, tôi không được, tôi sẽ bị các người đâm thủng mất." 

Tiêu Cẩn Du sờ sờ nơi giao hợp của ba người, vui cười nói :"Không sao đâu thầy à, một chút máu cũng không có, đừng có mà hù em." 

"Hức, Tiểu Ngư, tôi, tôi chịu không nổi." 

Lục Viễn nức nở khóc lên, Tiêu Cẩn Du và Giang Liệt đồng thời dừng động tác, cùng kêu lên: "Thầy ơi? Sao lại khóc rồi?" 

Viền mắt Lục Viễn hồng hồng, mệt mỏi mà nhìn Tiêu Cẩn Du, hai hàng lông mày nhíu chặt:"Không có gì, là rất.. rất thoải mái." 

Tiêu Cẩn Du sửng sốt vài giây, sau đó cười khúc khích một tiếng :"Ai nha, anh hai, anh hù chết bọn em rồi" 

Lục Viễn rũ mắt xuống: "Ai là anh hai của cậu? Bớt nói hưu nói vượn." 

Tiêu Cẩn Du hung hăng cắn môi của Lục Viễn một cái, cười xấu xa nói: "Thầy so với em lớn hơn 14 tuổi, không phải anh thì gọi cái gì? Chẳng lẽ gọi ba ba? A không được, em cũng không thể gọi thầy là ba ba, em đây mệt chết, thầy vẫn cứ gọi em là lão công đi." 

Lục Viễn dán môi lên cánh môi Tiêu Cẩn Du, ái muội mà cọ xát, thở ra khí tức nóng cháy :"Dừng một chút, Tiểu Ngư, đừng thao." 

"Gọi lão công mới thao, không gọi không thao." 

Lục Viễn liếc mắt nhìn Tiêu Cẩn Du một cái, hắn cắn môi nói :"Lão công, cho em đi, được không?" 

Giờ khắc này Tiêu Cẩn Du chỉ muốn  nói một câu vô cùng thôi bỉ. 

Thầy Lục, thầy đúng thật là một tiểu yêu tinh mê người, a không đúng, là lão yêu tinh! 

Không có cách nào a, ai bảo hắn cố tình đối với lão yêu tinh này động tâm rồi? 

Chỉ có thể tiếp tục thao thầy ấy. 

Nhìn Lục Viễn và Tiêu Cẩn Du đùa giỡn, Giang Liệt đã nhịn không nổi, giữ chặt thắt lưng Lục Viễn, côn thịt mạnh mẽ hướng về phía trước đưa đẩy. 

Đuôi lông mày khóe mắt Lục Viễn tràn đầy xuân tình nồng đậm, quay đầu lại nhìn Giang Liệt cười: "Ân, Tiểu Giang, ha, cũng là ngươi tốt, đừng có ngừng, a, thích chết tôi." 

Lục Viễn kêu một tiếng "Tiểu Giang" này, kêu đến trong lòng Giang Liệt khẽ run, hô hấp cũng không vững. 

Đối với chuyện lần trước, Giang Liệt  vẫn luôn tồn tại áy náy với Lục Viễn, nghĩ tới lại cảm thấy bản thân thật khốn nạn. 

Vì một tiện nhân, đem Lục Viễn làm đến vào bệnh viện, thật sự là không đáng giá, nếu để Đổng Hữu Dân biết, còn không đến cười chết cậu. 

Giang Liệt suốt thời gian này không tới, là bởi vì không còn mặt mũi đối mặt với Lục Viễn, cậu là người mặt than, sẽ không nói to nói nhỏ với người khác. 

Từ khi bị Đổng Hữu Dân phản bội, cậu liền cam chịu, cả ngày cùng Tiêu Cẩn Du và Mạnh Vũ đi ra ngoài lêu lổng, đem những chuyện xấu chưa từng làm đều làm một lần.

Lúc này đem Lục Viễn gây sức ép đến thảm, Giang Liệt cũng hiểu được đều là bản thân sai, cho nên mới không có mặt mũi đến. 

Điều Giang Liệt không nghĩ tới chính là, Lục Viễn sẽ đáp ứng để cậu thao, còn mỉm cười với cậu, chủ động cùng cậu hôn môi. 

Lục Viễn bây giờ so với trong trí nhớ của Giang Liệt rất không giống, trong đầu cậu có chút loạn, không biết nên làm cái gì mới tốt. 

Lục Viễn leo lên người cậu, thân thể mềm yếu, làn da nóng rực, xuân tình trên gương mặt, che kín mồ hôi, tinh dịch cùng nước mắt. 

Đối mặt với một Lục Viễn mê người như vậy, Giang Liệt càng không biết nói cái gì, vì thế điều có thể làm, chỉ còn lại là thao mông. 

"Ư a, thầy, bên trong thầy, lại hút em." 

"Tiểu Giang, a ân, cho tôi, đều cho tôi." 

"Thầy ơi, còn em nữa, chúng ta cùng bắn." 

Mồ hôi trên người Tiêu Cẩn Du một giọt một giọt mà rơi xuống , ba cơ thể trần trụi dính vào nhau, dây dưa, giống như muốn chết chìm trong ôn nhu của đối phương. 

Khóe mắt Lục Viễn khóe tràn ra nước mắt bị Giang Liệt liếm khô,trong hậu huyệt hai cây côn thịt kịch liệt đưa đẩy, kêu đến cổ họng cũng khô rát. 

Ba người đều lâm vào trong một cỗ cảm xúc điên loạn không thể tự kiềm chế, lúc này đây tính giao, cùng dục vọng phát tiết lúc trước hoàn toàn không giống nhau. 

Có lẽ, lúc này là có thể gọi là, làm tình. 

Chính là nếu như không có yêu, sao có thể nói làm ? 

Chính cái gọi là, vừa thao... 

Vừa yêu... 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Mình mới tìm được 2 bạn phụ edit siêu đáng yêu nà!!! Thanks bé @tranan27102 nhiều nha!!! Mấy chương tiếp theo 2 bé sẽ tiếp tục phụ edit với mình, mình sẽ beta lại toàn bộ truyện nha!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com