Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 6. Bánh táo nướng.

Sáng hôm sau, khi Jungkook đang chuẩn bị bữa sáng cho con gái thì sực nhớ đến chuyện hôm qua. Chả là chiều qua cậu đón Jungkyo, định bụng cũng sẽ mời Taehyung một ly nước xem như cảm ơn cho chuyện lúc sáng. Kết quả Jungkyo nói Taehoon nghỉ học buổi chiều vì nhóc con bị bệnh, vậy nên Jungkook không thể gặp hai bố con họ Kim được.

Sau một hồi lâu suy nghĩ, Jungkook quyết định sẽ làm bánh gì đó cho Taehyung và Taehoon. Và Jungkyo đã cho Jungkook một gợi ý khi cậu đang không biết nên làm bánh gì.

"Chiều này bạn Dongmin đã đem bánh táo vào lớp đó ba, bạn ấy cho con ăn thử một miếng nhỏ đó ạ! Bạn Seokhye nói các bạn ấy thích bánh táo lắm đó ạ, cả Taehoon nữa."

Đó là lý do tại sao hiện giờ trên bàn ăn lại có một chiếc bánh táo nướng còn nghi ngút khói thơm ngon.

Jungkyo sau khi thay đồ xong đã tức tốc chạy vào nhà bếp. Ban nãy bé con đang rửa mặt đã ngửi thấy mùi bánh thơm nức mũi. Bé đang nghĩ có phải vì gần đây bé đã biết tự thay đồ và rửa mặt nên ba thưởng cho bé không?

Rất tiếc là không phải. Vì tay bé vừa định chạm vào chiếc bánh đã bị ba Jungkook ngăn lại rồi.

"Jungkyo, đây là giờ ăn sáng." Jungkook đem chiếc bánh ra khỏi khung, đặt vào một cái đĩa hình tròn có hoạ tiết gấu nhỏ rồi cho vào tủ lạnh.

Jungkyo bĩu môi ngồi trên ghế dùng nĩa đâm vào lòng đỏ trứng rán: "Sao ba không cho con ăn?"

"Ba làm bánh này cho Taehoon và bố của bạn ấy." Jungkook xé một lát bánh mỳ đưa đến miệng Jungkyo: "Giờ thì con nhanh chóng ăn sáng đi nhé, ba thay đồ rồi quay lại ngay."

Jungkyo bĩu môi gật gật đầu: "Vâng ạ."

Jungkook buồn cười nhéo má mềm của bé rồi quay lưng đi. Jungkyo vừa thấy ba đi đã mon men leo xuống khỏi ghế, đi đến phía tủ lạnh. Cửa tủ lạnh được mở ra, hơi mát phả vào mặt kèm theo mùi bánh thơm ngọt làm Jungkyo vô thức nuốt nước bọt.

Nhưng một lần nữa, ngón tay của bé còn chưa kịp chạm vào bánh đã bị ba Jungkook đánh gãy mong muốn.

"Jeon Jungkyo, không được ăn vụng bánh đâu nhé!"

Jungkyo bị tiếng của Jungkook vọng từ trong phòng ra làm cho giật mình, nhanh chóng đóng lại tủ lạnh rồi lật đật leo lên ghế ngồi nghiêm túc như vô tội.

"Con không có mở tủ lạnh, là bạn gió mở đó!"

***

Taehyung kéo chăn của con trai, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán nhóc. Nhóc con từ trong cơn mơ màng cảm nhận được bờ môi mát lạnh của bố khẽ nghiêng đầu né tránh.

Kim Taehyung cười cười vỗ lên mông thịt của nhóc con: "Vẫn giận bố sao?"

Taehoon không trả lời, tay chống vào nệm từ từ ngồi dậy. Khuôn mặt còn buồn ngủ trông có chút ngốc nghếch hướng Taehyung lí nhí: "Chào buổi sáng bố."

Taehyung áp bàn tay lên trán Taehoon để kiểm tra nhiệt độ. Nhóc con đã không còn sốt nữa, nhưng có vẻ vẫn còn đau họng nên vừa nói được một câu với bố đã nhăn mặt.

Kim Taehyung nhanh chóng rót cho con trai một ly nước, đợi nhóc uống xong mới hỏi nhỏ: "Taehoon đã hết giận bố chưa?"

Buổi trưa hôm qua nhóc trở về nhà cùng ông bà nội ăn trưa như thường lệ. Sau khi ngủ một giấc dậy thì đột nhiên sốt cao, nằm mê man đến tận chiều tối. Vậy nhưng đến khi nhóc đã tỉnh táo hơn rồi mà bố Taehyung vẫn chưa đến đón nhóc về nhà. Thế nên cả tối qua Taehoon chẳng nói tiếng nào với bố, chỉ có bố hỏi gì thì sẽ gật đầu hoặc lắc đầu thôi.

Taehyung thấy con trai vẫn ngồi im không lên tiếng đành thở dài, vươn tay ôm nhóc vào lòng.

"Bố xin lỗi, bố không nghĩ cuộc họp lại kéo dài lâu đến như vậy... Sau này bố sẽ cố gắng sắp xếp thời gian, không để Taehoon cảm thấy tủi thân như vậy nữa. Được không?"

Taehoon tựa trán vào ngực Taehyung, khẽ gật nhẹ đầu.

"Chiều nay con muốn ăn bánh táo nướng."

Bố Taehyung cười thành tiếng, dù bình thường có như nào thì trẻ con vẫn là trẻ con mà thôi. Hắn hôn lên đỉnh đầu của con trai, đáp: "Bố sẽ mua cho con."

Taehoon vừa nghe bố nói xong liền hơi mỉm cười nhẹ. Taehyung hài lòng, bế con trai trên tay đi vào nhà vệ sinh.

"Hôm nay để bố giúp con thay đồ nhé?" Taehyung đặt Taehoon đứng xuống đất rồi giúp bé chuẩn bị bàn chải và khăn lau mặt.

Taehoon nhận bàn chải từ tay bố, ngước mặt lên nhìn bố nói: "Con có thể tự làm, bố cứ xuống nhà đi ạ."

Bàn tay Taehyung hơi khựng lại, rõ ràng đứa nhỏ này với đứa nhỏ giận dỗi từ đêm qua vừa nũng nịu muốn ăn bánh lúc nãy và Taehoon bây giờ hoàn toàn không giống nhau mà.

Taehyung thở dài: "Được rồi, vậy bố sẽ xuống nhà trước."

Kim Taehoon thì vẫn là Kim Taehoon thôi.

Vì hôm nay dậy hơi muộn, Taehyung không còn thời gian chuẩn bị bữa sáng nên chỉ có thể mua cho Taehoon một cái bánh sandwich. Taehoon ngồi trong xe im lặng ăn hết cái bánh cũng vừa đúng lúc xe Taehyung dừng lại trước cổng trường Ánh Dương.

Taehyung cùng Taehoon vào trường, hắn muốn gặp cô giáo để nhờ vả cô về việc coi sóc Taehoon vì nhóc vừa hết bệnh. Khi hắn vừa quay trở ra, Jungkook và Jungkyo cũng vừa bước vào cổng trường.

"A, chào buổi sáng anh Kim." Jungkook vừa nhìn thấy Taehyung đã lập tức bắt chuyện chào hỏi, không quên quay sang nói với Jungkyo: "Mau chào chú nào."

Bé con ngoan ngoãn khoanh tay, gập người 90 độ: "Chào chú ạ!"

"Giỏi lắm." Taehyung vui vẻ xoa đầu bé con.

Taehyung thật sự rất thích con gái, một bé gái đáng yêu như Jungkyo hắn càng thích. Đôi khi hắn cũng nghĩ muốn đem về cho Taehoon một đứa em gái nữa, nhưng nghĩ lại một mình hắn chăm cho cả hai đứa nhỏ thì lại không nổi nên đành thôi.

"Được rồi, con vào lớp đi nhé."

Jungkyo đợi ba Jungkook thả một nụ hôn lên má tròn rồi mới ngoan ngoãn vào lớp.

"Tạm biệt ba, tạm biệt chú!"

Jungkook vẫy tay với bé con, chờ bé rời đi hoàn toàn rồi mới quay sang Taehyung.

"Chuyện hôm qua cảm ơn anh nhiều lắm." nói rồi cậu đem túi vải đang đựng chiếc bánh táo trong tay đưa đến cho Taehyung: "Tôi nghe Jungkyo bảo Taehoon thích ăn bánh táo nên tôi làm một cái cho anh và bé."

Taehyung hơi bất ngờ nhìn túi bánh hồi lâu rồi mới nâng tay cầm lấy. Vì lúc nãy Jungkook đã bỏ vào lò cho bánh nóng lại một lần nữa rồi mới đem đi, vậy nên chiếc bánh bây giờ vẫn đang rất thơm và nóng giòn.

Vốn định để Jungkyo đưa cho Taehoon, nhưng giờ gặp Kim Taehyung ở đây rồi thì cậu đưa luôn cho hắn vậy.

"Cảm ơn cậu nhiều lắm. Taehoon sẽ rất vui."

Jungkook hài lòng vì câu nói của Taehyung. Ngay khi cậu định nói tạm biệt thì Taehyung một lần nữa lên tiếng.

"Bây giờ cậu đến chỗ làm sao?"

"Hả?" Jungkook bất ngờ vì câu hỏi của Taehyung nhưng cũng nhanh chóng trả lời: "Còn khoảng hơn một tiếng nữa mới đến giờ làm nên tôi định đi ăn sáng."

"Vậy đi cùng nhau đi."

Jungkook trố mắt nhìn hắn: "Sao? Tôi á? Với anh hả?"

Taehyung gật đầu: "Ăn một mình rất chán. Cậu cũng ăn một mình mà, vậy đi cùng nhau đi."

Chưa kịp để Jungkook phản ứng, Taehyung đã nhanh chóng bắt lấy cổ tay cậu kéo ra xe.

Taehyung và Jungkook đến một nhà hàng gần trường Ánh Dương để dùng bữa. So với sự ngỡ ngàng khi lần đầu bước vào chỗ đắt tiền của Jungkook, thì Taehyung lại rất thích thú với các biểu cảm biến hóa không ngừng trên khuôn mặt cậu.

Cả đoạn đường đi Jungkook đều không nói tiếng nào mà chỉ ngượng ngùng ngồi nép sát vào ghế, đến cả việc cài dây an toàn cũng phải để Taehyung giúp. Và đến khi vào nhà hàng thì lại không ngừng trợn tròn mắt nhìn ngắm khắp nơi.

Taehyung lần đầu chứng kiến một người trông ngốc như vậy liền cảm thấy buồn cười vô cùng. Hắn đột nhiên nhớ đến sự đánh giá ngây thơ của Taehoon với hai ba con nhà Jeon.

"Họ nhìn giống con thỏ."

Đúng là giống thỏ thật.

Jungkook mỉm cười nhận thực đơn to hơn cả khuôn mặt mình từ nhân viên, đến khi nhìn vào giá tiền liền cứng người. Cậu biết nhà hàng này sang trọng như vậy thì chắc chắn không rẻ tiền, nhưng lại không nghĩ nó đắt đến mức bằng một phần ba tiền lương của cậu chỉ cho một phần ăn.

Jungkook đột nhiên cảm thấy muốn khóc.

Taehyung gọi một phần pasta hải sản cho bản thân rồi đợi Jungkook chọn món. Nhưng thấy nhân viên đợi mãi còn Jungkook thì cứ cắn môi suy nghĩ mới khẽ hỏi: "Cậu ăn pasta hay beef steak không?"

Jungkook khẽ liếc mắt nhìn người nhân viên rồi dùng thực đơn che mặt mình lại, ngượng ngùng nói với Taehyung: "Chỗ này đắt quá, chúng ta đi nơi khác được không?"

Taehyung bật cười, quay sang nói với nhân viên đang đứng đợi bên cạnh: "Cho cậu ấy một phần beef steak."

Nhân viên gật đầu, ghi chép xong rời đi trước con mắt ngỡ ngàng của Jungkook.

"Anh..."

"Tôi mời cậu."

Sun.

chậc, hum hiểu sao edit chap này xong cái muốn có crush ghê ( ꈍᴗꈍ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com