Chương 12
Chaeyoung khó mà tập trung chơi piano được khi thấy Lisa đang đàn guitar cách em ba dãy ghế. Điều em không ngờ được chính là Lalisa Manoban đặt chân vào lớp âm nhạc.
Em không thể không nhìn qua chỗ Lisa, người có vẻ cố né tránh từ lúc nó phát hiện ra em cũng ở đây. Lisa học rất nhanh, chỉ cần nhìn bản nhạc vài lần là có thể chơi được đoạn điệp khúc. Chaeyoung vẫn nhìn Lisa cho tới khi em đàn nhầm một phím và khiến cả lớp dừng lại.
"Xin lỗi ạ," Chaeyoung nói khẽ, mặt đỏ lên. Em ghét việc tiếng đàn piano luôn lớn nhất phòng, nên sẽ dễ để nhận ra nếu em đàn sai.
"Không sao đâu, đó là lí do chúng ta luyện tập mà," thầy Jung nói, giơ gậy nhạc trưởng lên và yêu cầu cả lớp làm lại.
Chaeyoung tiếp tục đàn và nhìn sang Lisa, bất ngờ khi thấy nó đang nhìn em. Lisa mỉm cười trước khi tập trung lại vào cây đàn của mình.
Tiếng chuông vang lên báo hiệu lớp học kết thúc và mọi người bận rộn chuẩn bị đi ăn trưa. Lisa thu dọn đồ, định rời đi thì thầy Jung gọi lại.
"Em Manoban, ở lại chút."
Lisa nắm lấy quai túi, mất kiên nhẫn. Nó sẽ không đi ăn được nếu mất quá nhiều thời gian. "Vâng, được ạ" nó chần chừ.
"Em Park, em cũng ở lại chút, nhé?" thầy hỏi trước khi Chaeyoung kịp ra ngoài.
Chaeyoung nhìn thầy rồi lại nhìn Lisa. Em không biết thầy muốn nhờ gì từ hai đứa.
"Dạ, thầy Jung?" Chaeyoung đứng cạnh Lisa, người lại né tránh ánh mắt em.
"Như các em đã biết, ta sẽ có một concert trong hai tuần tới-"
Lisa không thể kìm được nhưng phụt cười khiến thầy nheo mắt nhìn nó. "Vấn đề gì sao, Manoban?"
Lisa cắn môi. "Ừm, không ạ, em không biết lớp mình tổ chức concert."
"Hừm, có đấy, vì em mới tới học và rất chậm so với tiến độ nên phải tập nhiều hơn" Thầy đưa ra một tập giấy. "Đây là những bài hát ta sẽ biểu diễn, sẽ có nhiều chỉnh sửa."
Lisa đần ra. "Em không học hết trong hai tuần được?"
Thầy Jung cười còn Chaeyoung thì khó hiểu. "Đó là lí do tôi gọi em Park."
"Dạ?" hai đứa hỏi.
"Ừm, Chaeyoung là người duy nhất thuộc hết các đoạn vì em ấy chơi piano, thầy muốn em ấy giúp em học nhạc để biểu diễn tốt."
Có quá nhiều khả năng việc này lụn bại nên Lisa chẳng biết phải bắt đầu từ đâu. "Em tự học được ạ," nó nhìn vào chồng giấy. "Chaeyoung không cần giúp đâu."
Chaeyoung thật sự tò mò. Em đã ngỡ Lisa sẽ sướng điên lên nếu có cơ hội học với mình.
"Em không ngại đâu," Chaeyoung nói khiến Lisa bất ngờ. "Ý em là," Chaeyoung hắng giọng. "Nếu giúp bạn ấy học nhanh hơn, em không ngại."
"Vậy thì ổn rồi" thầy nói, vỗ hai tay vào nhau. "Cảm ơn em, Chaeyoung. Mấy đứa đi ăn đi."
"Vậy cậu muốn tập sau giờ học không?" Lisa hỏi khi bước khỏi lớp.
Chợt nhận ra tình hình hiện tại, Chaeyoung rất lo lắng. "Um, tôi phải họp với hội học sinh mất rồi."
"À, phải rồi" Lisa hơi thất vọng. "Thế bất cứ khi nào cậu rảnh, nói với Jennie nhé."
"Sao lại là Jennie?" Chaeyoung thắc mắc, chân dừng lại trước tủ đồ. Thật kì lạ nếu em đi cạnh Lisa mà không bị nó tán tỉnh.
"Cậu biết đấy, chị ấy sẽ nói với Jisoo và Jisoo sẽ nói lại với tớ," Lisa bất đắc dĩ đáp.
Chaeyoung mỉm cười. "Tại sao tôi không thể nói trực tiếp với cậu nhỉ?"
"Thì, ờm," nó dài giọng khi thấy Jensoo từ xa. "Này, hai chị!"
"Chào cưng," Jisoo nhìn Lisa. "Hai đứa làm gì đấy?"
Jennie cũng nhìn Chaeyoung. "Ừa, hai đứa làm gì đấy?"
"Bọn em mới học nhạc ra" Chaeyoung nói, tranh thủ cất sách vở đi.
"Chị không biết Lisa cũng học nhạc."
"Em vừa mới biết hôm nay thôi ạ," Nó trả lời, tay khều Jisoo. "Đi ăn trưa đi."
Jisoo loay hoay chưa đáp. "Lại đây nói chuyện chút," Lisa bị kéo xa khỏi Jennie và Chaeyoung, mặt nghệt ra vì khó hiểu. "Hôm nay mình ăn ở trường đi?" Jisoo hỏi nó nhưng vẫn nhìn Jennie.
"Chị mời chị ấy đi cùng được mà," Lisa cằn nhằn.
"Chị biết, nhưng Jendeuk có nỗi sợ thầm kín là ăn ở ngoài sẽ bị muộn học. Nên giờ ăn ở trường nha?" Jisoo trưng ra khuôn mặt cún con đáng iu nhất có thể.
"Ờ, nhưng phải cho em một nửa bữa trưa đấy. Không thể chịu nổi mớ đồ ở đây."
Chị đưa nó túi giấy màu nâu. "Đã chuẩn bị hết rồi."
Lisa nhận lấy, nhìn vào trong. "Aw, có Gushers này". Nó lấy túi đồ ngọt và bắt đầu mở ra ăn. "Chị là tuyệt nhất, Soo-yah" Lisa khoác lác với cái miệng ngậm đầy kẹo. Jisoo chẳng nói gì, lẳng lặng ra chỗ Jennie.
Chỉ khi bốn người đi vào căng-tin, Lisa mới nhận ra nó đang ăn trưa cùng Chaeyoung. Họ ngồi xuống bàn và bắt đầu dùng bữa. Lisa im lặng nghe mọi người trò chuyện, thi thoảng mới thêm lời. Nó cảm nhận được một cặp mắt nhìn mình khi đang bận nhai sandwich thịt nướng phô mai Jisoo chuẩn bị cho. Lisa ngẩng lên và đỏ mặt khi thấy Chaeyoung đang nhìn nó.
Chaeyoung nhanh chóng quay đi và bắt đầu ăn. "Um, nếu cậu muốn, mình có thể gặp sau khi tôi họp xong", em khẽ nói.
Lisa trở nên vui vẻ. "Được thôi, mấy giờ thế?"
"Bốn. Cậu muốn tập ở đâu?"
Lisa muốn mời em đến nhà mình nhưng không chắc Chaeyoung thích ý tưởng đó, nên nó chọn phương án an toàn. "Đâu cũng được."
Chaeyoung cắn môi suy nghĩ. "Hay đến nhà tôi đi. Chỉ có đàn organ thôi nhưng cũng đủ để tập. Sẽ tốt hơn nếu ta được dùng piano, nhưng lúc ấy phòng nhạc đóng cửa mất rồi."
"Lisa có piano đấy," Jisoo chen ngang hóng hớt. "Sao em không đến nhà nó?"
Dưới gầm bàn, Lisa đá vào chân Jisoo khiến chị giật mình và lườm nó.
"Cứ quyết thế đi," Jennie hùa theo. Sau đấy cũng bị đá cho phát.
"Ờm, chỉ khi Chaeyoung đồng ý thôi," nó lo lắng.
Chaeyoung nghĩ trong giây lát. "Em không ngại, miễn là cậu ấy cho phép."
"Ui thoải mái đi", Lisa lắp bắp. "Ý tớ là, mình tập ở nhà tớ nhé."
Chaeyoung cười. "Okay."
----
"LiSA cÓ pIANo ĐấY" Lisa giễu cợt trong khi ném cái gối vào mặt Jisoo. Nó thả mình lên giường và thở dài.
"Ngứa đòn phải không? Chị chỉ muốn giúp thôi."
"Giúp á?" nó ngẩng lên. "Soo-yah, mọi thứ đang trở nên kì quặc và giờ là cả vụ này nữa. Em sợ gì đó tệ hại sẽ xảy ra" Nó cầm tập giấy nhạc và lật từng trang một.
"Ùi thôi nào, chẳng phải em đã đợi cơ hội này lâu lắm rồi sao? Giờ lại nằm đây than vãn?" Jisoo ngờ vực.
"Không phải. Em không muốn làm phiền Chaeyoung í. Chaeyoung thừa biết em thích cậu ấy mà có thay đổi được gì đâu."
Jisoo lắc đầu và giật tập giấy từ tay nó. "Hãy cư xử đúng với bản thân, rồi lúc ấy con bé sẽ thực lòng thích em."
Lisa trầm ngâm. Nó chưa kể cho Jisoo nghe về câu chuyện diễn ra ở công viên đêm đó. Nó chẳng hiểu lắm lời Chaeyoung nói, nhưng quyết định không hi vọng gì thêm. Mối quan hệ giữa hai đứa mong manh đến nỗi chỉ một sai lầm cũng đủ để bể vỡ.
"Cốc, cốc" Chitthip ngó vào phòng Lisa.
"Chào mẹ" Lisa thầm cảm ơn vì mẹ nó đã ngắt cuộc trò chuyện.
"Chào cô Manoban," Jisoo cười. "Mọi thứ vẫn ổn chứ ạ?"
Chitthip lại gần, nhặt đống quần áo bừa bãi trên sàn và bỏ chúng vào thùng giặt góc phòng. "Như thường lệ thôi, cháu yêu. Cô nói chuyện với em một chút nhé?"
"Vâng ạ, cháu cũng phải về rồi" Jisoo cầm túi lên. "Lát nữa nhớ gọi chị," chị nhắc Lisa.
Chitthip đứng trước giường Lisa và khoanh tay trước ngực. "Mẹ nhận được cuộc gọi khá thú vị từ cố vấn học tập của con", cô bắt đầu.
Lisa nuốt khan khiến mẹ nó cười. "Ôi thế ạ? Họ có nói con học giỏi như nào hong?"
"Lisa," cô nghiêm giọng. "Giáo viên bảo con bị đuổi khỏi lớp vẽ."
"Okay, con biết nghe tệ lắm nhưng đừng lo, con đã đăng kí lớp mới rồi" Lisa nở nụ cười trấn an, mong mẹ nó không giận. "Bây giờ chuẩn bị có một bạn đến nhà mình dạy con học."
Mắt Chitthip nhìn như thể chuẩn bị phóng laze ra bất cứ lúc nào, nhưng giọng đã dịu đi. "Mẹ nghe rồi, cô Bae nói con đang học nhạc. Cẩn thận với điểm số nghe chưa, Lalisa Manoban."
Lisa gật lia lịa. "Dạ. Con sẽ cố. Đừng giận nha?"
"Chưa chắc đâu," Chitthip cười. "Mẹ sẽ phạt, cấm ăn ở ngoài trường 1 tuần."
"Hả?" Lisa đần người. "Nhưng, đồ ăn ở trường như cức ấy. Mẹ không muốn con mẹ chết đói, đúng hong?" Lisa nũng nịu nhưng vô ích.
"Tự chuẩn bị đồ ăn" Cô hôn trán nó. "Đúng một tuần, con mà đến chỗ chú T thì đừng trách."
Lisa trề môi ra nhìn mẹ mình rời khỏi phòng. Nó không muốn dậy sớm để làm đồ ăn tí nào. Nó chỉ thích dậy sớm để được gặp Chaeyoung. Lisa mỉm cười, nhìn đồng hồ. Em sẽ đến trong nửa tiếng nữa. Hi vọng mọi chuyện đều ổn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com