Bối cảnh: Gojo Satoru gặp lại Geto Suguru sau mười năm, giết Geto Suguru, bị kẻ cướp xác Geto Suguru phong ấn, rồi vô tình rơi vào một dòng thời gian và không gian lạ, chạy về quá khứ rất nhiều lần mà chẳng biết đây là một trò chơi, một may mắn hay một sự trừng phạt.
Tag: Hướng nguyên tác, xuyên thời gian, góc nhìn chủ yếu của Satoru, cảnh báo OOC cực mạnh, Kẻ mạnh nhất yêu đơn phương bạn thân và tìm cách thay đổi quá khứ hết lần này đến lần khác Satoru x người bạn thân đã bỏ đi từ chục năm trước theo nguyên tác nhưng OOC Suguru, SE/BE/OE.
"Con đường này dài quá, mà tôi vẫn chưa một lần nào nói yêu người."
Quyển 2 : Chương 356 đến chương 589 ( Hoàn ) + 5 PNTa phong thần trong trò chơi kinh dị ( Tên gốc : 我在无限游戏里封神 ) Tác giả : Hồ Ngư Lạt TiêuEdit : Từ chương 119++ ( Hằng Nguyễn )Link đọc từ chương 1 - 118 : https://moqingyu.blogspot.com/p/ta-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di.html?m=1Truyện edit theo SỞ THÍCH CÁ NHÂN - FREE THƯƠNG MẠI - Ai thấy không hợp vui lòng OUT - Cảm ơn !⛔️⛔️ Đặc biệt : CẤM CỬA bọn vô duyên nhà thanh tiêu & bầy đàn 611 !! Nhìn kỹ trước khi đọc !…
CHÚ RỂ CỦA TÔI BỎ TRỐN RỒI 我新浪桃婚了Tác giả: 喝口雪碧- Uống ngụm SpriteĐộ dài: 63 chính truyện + ngoại truyệnTình hình edit: đang lê lếchGiới thiệu đơn giản: chú rể không đến cô dâu tìm chú rể mới. P. S quan trọng: TRUYỆN EDIT PHI THƯƠNG MAI VÀ CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…
Bé Jeon lên 5 đi học mẫu giáo và gặp được Kim Taehyung - giáo viên thực tập trẻ tuổi..."Nhóc còn bé lắm, làm sao đòi cưới anh được?""Vậy thì đợi đến khi Kookie 10 tuổi, Kookie sẽ bắt Taehyungie về nha~" (Ó//v//Ò) 29/8/20 ~ 17/2/21 Lưu ý: couple phụ là Hopemin nhaa*Fic này mình đã viết từ khá lâu và thật sự lời văn, ngôn từ và cả nội dung chưa được trau chuốt. Dù vậy nó cũng đã trở thành một kỷ niệm đẹp và thành tựu lớn với mình, mong các bạn hãy ủng hộ.Enjoy~…