Đồng hoa tím biếc
Đêm ấy, Mary không quay trở lại với những giấc mơ nữa. Cảm giác thật mới mẻ, bồi hồi, xúc động cứ liên tục ôm lấy cô khi cô được nắm giữ trong tay nhiệm vụ cao cả mà Las Marias giao phó.
Cô bỗng dưng thấy nhớ mùi thiên nhiên, mùi hoa và mùi sương sớm đọng trên thảm cỏ phía thung lũng phía Tây. Mặt trời đã lên ở đằng xa, những tia nắng ấm áp vẫn còn yếu và nhàn nhạt đậu lên ô cửa sổ. Và vừa khi một tiếng chuông nhà thờ vang lên gióng giả, Mary tắt đèn, chải lại mái tóc đỏ xoăn hơi rối và chạy thật nhanh đến cánh đồng hoa, đem theo cả cuốn sổ kì diệu nọ trong khi cả thành phố vẫn còn chưa tỉnh...
***
WITH KAISMIL,
MAY 10th, 19XX
Cùng theMarias trò chuyện với Gương @kaismil - Tác giả của Búp bê sống, Bóng sơn ca và the Dreamer
Xung quanh bạn lúc này là những bông hoa oải hương tím cùng mùi thơm của chúng. Hãy tận hưởng cái ôm ngọt ngào này nhé
*
Em chào chị ạ >< em là Ianna đến từ @_theMarias. Hiện tại team em đang hoạt động một project Interview, và tụi em mong được phỏng vấn cũng như học hỏi nhiều điều từ chị. Không biết chị có hứng thú hợp tác với tụi em không ạ? UwU
Aww dễ thương quá vậy em <3 Chị rất sẵn lòng trả lời phòng vấn nè :3
Ui em cảm ơn chị nhiều lắm <3
Mình bắt đầu nha chị UwU đầu tiên chị hãy giới thiệu đôi nét về bản thân mình nha (về bút danh, thói quen thường ngày và thói quen khi viết lách, sở thích,...). Và chị đã bắt đầu viết lách từ khi nào nè?
Xin chào @ganitroyee và độc giả của @_theMarias. Chị là Kaismil, hay mọi người vẫn thường gọi là Gương. Tên thật của chị là Linh, thuộc chòm sao Song Tử. Sở thích viết lách của chị bắt đầu từ lúc chị đọc một được một chiếc fanfiction của một bộ phim, và chị nhận ra à, hóa ra mình cũng có thể tự sáng tạo một câu chuyện ấn tượng như vậy được. Và cho đến hiện tại, thì chị phát triển khả năng viết lách của mình nhiều nhất ở mảng 12 chòm sao, cụ thể có lẽ là thể loại bí ẩn và kinh dị ;)
Về bút danh thì Kaismil là tổ hợp của Kaiserin (nữ vương), Mirror (gương) và Linh. Sau khi kết hợp ngẫu hứng những từ đó thì chị tìm được một cái tên rất ưng bụng á. Chị đã lâu lắm rồi không viết lách gì thêm, phần vì phải dành thời gian nhiều hơn cho việc học. Giờ thì thời gian cũng đã giãn ra đôi chút, và chị cũng đang chầm chậm đưa mình trở lại guồng viết lách khi trước. Chị rất mong nhận được sự đón nhận từ những độc giả trước kia.
Em cũng thấy khá ấn tượng với bút danh của chị đó ạ UwU vậy thì trong số những tác phẩm của chị thì có đứa con nào mà chị tâm đắc nhất không? Hãy chia sẻ một chút về nó với tụi em nhé ('・ω・')Và chị đã bao giờ nghĩ đến việc một tác phẩm nào đó của bản thân sẽ được xuất bản thành sách chưa ạ? :3
Cảm ơn em ^^ Tác phẩm mà chị tâm đắc nhất thì có lẽ chị không thể chọn được vì bộ nào chị cũng đặt nhiều tâm huyết vào hết á. Có lẽ chị sẽ lựa chọn theo lối hành văn thì chị ưng bụng bộ "Câu chuyện tặng em" nhất. Đó là một câu chuyện chị tặng Ngoan, một người bạn vô cùng thân thiết của chị trên Wattpad. Nội dung nó không có gì đặc sắc hết nhưng nó mang chất thơ rất kỳ lạ mà chị nghĩ về sau có lẽ chị chẳng bao giờ viết lại với tình cảm dạt dào như vậy được nữa.
Còn về cốt truyện thì hiện tại chị khá tâm đắc với bộ "Búp Bê Sống". Bộ truyện sẽ tập trung khai thác về tâm lý của những con búp bê khi được trao cơ hội biến thành người, phát triển những góc tối trong tính cách và cách thức bọn chúng khám phá ra bí mật thật sự đằng sau số phận của mình. Tuy nhiên thì chị đang dự tính sẽ viết lại nó cho hợp logic nên con đường còn gian nan lắm nè... Nói thiệt sự với em thì chị thấy nhiều bạn tác giả xuất bản sách chị cũng ham lắm á. Ai cũng đều là những tác giả thật sự tài năng nên chị thấy vui cho các bạn ấy và đắn đo xem mình có nên tập trung hoàn thành một bộ truyện để đem gửi đi không á. Nhưng bản thân chị nhìn nhận những câu chuyện chị viết ra đều có nhiều góc tối không phù hợp với tiêu chuẩn của một cuốn sách có thể xuất bản và nhóm độc giả sẽ mua sách nên tạm thời chị chưa dám nghĩ đến chuyện có thể xuất bản một cuốn sách nào hợp lý :(
Ui vậy ạ UwU vậy thì khi viết lách, chị thường lấy cảm hứng từ đâu ạ? Có thể lấy ví dụ một tác phẩm cụ thể nào đó của chị cũng được ạ
:33 Và theo chị, việc các tác giả lấy ý tưởng cho plot từ các bài hát, phim,...có phải là sai trái không ạ? TvT Bọn em cũng muốn nghe thêm một vài kinh nghiệm đáng nhớ mà chị rút ra từ quá trình viết lách của mình nữa.
('ω')Nguồn cảm hứng của chị được lấy từ rất nhiều nguồn, thường là những câu chuyện trên Wattpad chị đọc được, hay thi thoảng là những điều bạn bè nói với chị, mà chị thấy nó là lạ và muốn biến tấu hay ho hơn cho câu chuyện của mình á. Nguồn bài hát và phim ảnh chị thường sử dụng làm công cụ để vẽ nên bối cảnh cho câu chuyện của mình hơn. Việc các tác giả sử dụng ý tưởng từ các nguồn có sẵn như bài hát, phim ảnh hay truyện thơ, tranh ảnh bây giờ thực ra không hề hiếm.
Quan điểm của chị thì nó không hề sai trái nếu dùng chúng là nguồn cảm hứng ban đầu, vì vốn dĩ chúng ta phần lớn cần những nền tảng có sẵn để phát triển trí tưởng tượng và khả năng sáng tạo hơn nữa. Tuy nhiên việc sao chép toàn bộ ý tưởng rồi tự nhận là của mình, hay còn gọi là ăn cắp chất xám là việc đáng lên án và cần được bài trừ. Chúng ta chỉ nên học tập cái hay từ những điều chúng ta yêu thích, hiểu được ý nghĩa và cách thức phát triển ý tưởng ấy để dần dần biến hóa chúng theo cách của riêng mình, phù hợp với câu chuyện của riêng mình, đó mới đúng là thiên hướng sáng tạo mà chúng ta cần hướng tới.
Kinh nghiệm viết lách chị đúc kết được lớn nhất sau một thời gian viết lách, là phải biết biến tấu cách mình kể chuyện, làm sao để người đọc có thể sống trong bối cảnh câu chuyện một cách trọn vẹn. Chị lựa chọn từ ngữ một cách rất cẩn thận, phù hợp với câu chuyện chị muốn vẽ nên. Chẳng hạn như nếu viết một câu chuyện bối cảnh châu Âu sẽ cố gắng không sử dụng quá nhiều từ Hán Việt, thay vào đó dùng nhiều từ mượn hơn để tăng tính chân thật cho bối cảnh của mình. Nhưng bên cạnh đó, điều mà chị cũng hay mắc phải nhất, là bối cảnh thời gian trong câu chuyện cũng rất quan trọng. Nếu muốn truyện sát với thực tế thì bản thân các hình ảnh sử dụng trong truyện cũng phải có cùng số tuổi tương ứng. Như trong bộ "Búp Bê Sống" của chị, bối cảnh câu chuyện xảy ra ở London vào khoảng năm 1930. Nhưng chị lại trót sử dụng một bài hát rất ngẫu hứng được ra đời vào năm 1940. Vì thế nên lời khuyên của chị là chúng ta nên đặt một mốc thời gian hợp lý cho truyện của mình và cố gắng bám thật sát vào nó như một chấp niệm, để câu truyện trở nên chân thực nhất có thể ;)
Tụi em sẽ học hỏi và tiếp thu những kinh nghiệm và lời khuyên quý báu của chị nè
('・ω・') chuyển sang chủ đề review một chút, có kỉ niệm nào đáng nhớ khi chị bắt đầu trở thành một reviewer không ạ? Tiếp nối chủ đề kỉ niệm, chị có thể tâm sự một chút với mọi người về maeTcelfer không ạ?
OwO Woa, làm reviewer đúng là có nhiều kỷ niệm thiệt, buồn vui lẫn lộn luôn á. Chị khi viết một bài review thường rất sợ người khác chạnh lòng nếu lỡ mình có nặng lời quá với truyện của tác giả, nên chị viết review theo hướng tích cực nhất, nhìn nhận những điểm tốt của tác giả nhiều hơn và đưa ra một số hướng đi mà bản thân chị thấy hợp lý với câu chuyện nhất. Làm review chị thấy thực ra là một việc rất khó, đòi hỏi cả sự kiên nhẫn và trách nhiệm cao với tác phẩm mình đã nhận. Thế nên chị thật sự mong mỏi những tác giả sau khi nhận được bài review của mình có một sự thừa nhận nghiêm túc đánh giá của reviewer. Chị thật sự thấy bất bình cho các reviewer, nói chung nếu các tác giả của họ nhận được bài review rồi tỏ ra thiếu biết ơn hay chỉ trả lời được một lời cảm ơn hời hợt. Những tác giả như vậy làm chị thấy thất vọng vì họ không có đủ sự nghiêm túc trong viết lách.
Về @maeTcelfer mà nói, nó giống như một thời kỳ đánh dấu sự năng nổ và nhiệt huyết của cả Team. Ý tưởng của MaeTcelfeR là sự phản chiếu, phản ánh đúng câu chuyện, hình ảnh và cả con người luôn á. Tất cả các thành ở trong Team hồi đó đều là do chị mời tham gia, là những người chị thật sự tin tưởng và cả ngưỡng mộ tài năng của các bạn ý. Team lúc đó thật sự đã giành được nhiều sự tin tưởng và yêu mến của độc giả, đó cũng là vinh dự của tất cả mọi người. Tuy nhiên do về dài mỗi người một thời gian biểu nên tất cả cùng thống nhất không hoạt động tiếp nữa, đóng băng maeTcelfer lại như một viện bảo tàng của thời gian.
Cá nhân em cũng rất ấn tượng và ngưỡng mộ maeTcelfer luôn ấy ạ. Có một thời gian những bài review của mọi người đã giúp đỡ em nhiều lắm khi mới bắt đầu hoạt động mảng này <3 em cũng tiếc hùi hụi khi mới vào wattpad, tìm được một team xịn vô cùng nhưng đã close rồi TvT nhưng không sao, em vẫn vô cùng yêu thích mọi người.
Tiếp tục với việc review, thường thì chị có hay liên tưởng tới những thứ khác gợi lên trong đầu khi đọc một tác phẩm của khách không ạ? Và bài review của chị thường có bố cục như thế nào, và tiêu chuẩn của một bài review đạt yêu cầu của chị là gì ạ ??
Cảm ơn em nhiều lắm nè <3 Chị cảm thấy khi đọc bất kỳ câu chuyện nào cũng cần có sự liên tưởng của riêng mình, bám sát vào câu chuyện mình đang cảm nhận. Đối với chị mà nói, thì việc khái quát lại cảm nhận, miêu tả tưởng tượng của mình trong bài review có lẽ là điều mà tác giả nào cũng cần, để hiểu độc giả của mình hơn, cũng như nhận ra những thiếu sót mà mình cần để khắc phục. Bài review của chị dựa theo cách cảm nhận của riêng chị, thường là nêu ba cụm từ gợi lên trong đầu từ nội dung chuyện, nêu một câu nhận xét giọng văn bằng phép so sánh và tóm tắt cảm nhận bằng năm giác quan của mình. Chị ban đầu cố gắng biến tấu cách cảm nhận để bài review mang dấu ấn của MaeTcelfeR. Nhưng sau một thời gian thì các thành viên cũng thú nhận là cảm nhận theo khuôn mẫu rất khó và chị cảm thấy thật sự vui vì các bạn ý đã tự viết những bài cảm nhận của riêng mình, mang dấu ấn cá nhân rất mạnh.
Chị không bao giờ có yêu cầu cho một bài review vì nó vốn dĩ là cảm nhận riêng từng người. Với riêng chị thì có lẽ chị chỉ yêu cầu nó diễn đạt tốt những gì chị muốn nói, đi hết những tiêu chí mình đặt ra ban đầu và cảm thấy đến cuối cùng, mình sẽ nói lên những điều tác giả đó muốn biết.
Oaa, cảm ơn chị với những chia sẻ vừa rồi ạ uwu. Tiếp theo, mình lại nhảy sang viết lách một tí, ấy là em muốn hỏi đôi điều về "The Dreamer" và "Bóng sơn ca". Cảm hứng chị viết hai đứa con này là từ đâu ạ? Và với kinh nghiệm của chị, chị có thể đưa ra vài lời khuyên cho những bạn mới bắt đầu viết thể loại Âu văn đại loại như thế không ạ?
"The Dreamer" ra đời cũng lâu lắm rồi. Nguồn cảm hứng nhen nhóm ban đầu có lẽ bắt nguồn từ ý tưởng về những tầng giấc mơ trong bộ phim yêu thích nhất của chị là "Inception". Chị rất thích những bộ phim và truyện chứa đầy yếu tố bất ngờ như thế, kích thích trí tò mò và khả năng suy đoán của người xem một cách đầy hứng thú. "The Dreamer" cũng được phát triển theo hướng như vậy, nhưng nội dung thì khác hẳn vì nó hình thành từ cả những ý tưởng vụn vặt chị nhặt được đâu đó trong lúc đang mơ màng về thế giới ngoài kia.
Còn "Bóng sơn ca" thì hình thành từ những mảng cảm xúc bí bách của chị trong thời gian trước. Chị cố gắng dùng hình ảnh ẩn dụ thật nhiều để giải tỏa nỗi lòng mình lúc đó theo cốt truyện hợp lý nhất thôi à. Chị cũng không ngờ nó được mọi người đón nhận như vậy ^^
Chị không có nhiều kỹ thuật viết lách gì cả, chỉ chọn lọc những gì mình thấy đúng vị cho câu chuyện, cũng như nêm nếm đồ ăn hợp khẩu vị của mình thôi à. Theo chị nghĩ, là người mới bắt đầu viết Âu văn, thì về chúng ta cần chuẩn bị một tâm hồn đẹp... ;) Haha, chị đùa thôi nhé, ai viết lách mà tâm hồn chẳng lãng mạn và đẹp xinh. Bối cảnh trong tưởng tượng là một yếu tố quan trọng, phải khoanh vùng được phạm vi và thời đại xảy ra các chuỗi sự kiện trong truyện. Sau đó chúng ta có thể từ từ phát triển nó trên nền tảng ấy, đi theo hướng đi phù hợp với văn hóa và thời đại. Giống như đã nói ở trước, thì với chị lối hành văn châu Âu thường chỉn chu hơn một chút, vì nó mang sự cẩn trọng trong tính cách con người phương Tây, nên chị sẽ chú ý hơn trong cách chọn lọc từ ngữ, sao cho chúng giàu ý nghĩa và hợp hoàn cảnh nhất có thể. Đó có lẽ là những điều chị rút ra được trong một thời gian không ngắn sử dụng bối cảnh truyện phương Tây ^^
Okay, tiếp theo chị có thể chia sẻ với mọi người về một nhà văn hoặc những cuốn tiểu thuyết mà chị yêu thích nhất được không ạ?
(.づ◡﹏◡)づ. Có nhà văn nào là động lực cho chị không?
Nói ra thực ngại vì chị cũng không đọc sách truyện nhiều đâu á, thường là đọc trên mạng kiểu vui vui à. Nhưng có một bộ mà chị nghĩ ai cũng nên đọc một lần, là Harry Potter ấy. Hơi buồn là chị xem phim trước khi đọc truyện, nhưng phải nói là cô Rowling đã thật sự tạo nên cả một thế giới đồ sộ cùng những sự kiện sống động hơn cả phim, chỉ bằng những con chữ. Hơn hết nữa, bộ truyện còn truyền tải đầy đủ những thông điệp về tình bạn, tình thân và những phẩm chất tốt đẹp của con người, là một nguồn cảm hứng bất tận cho tất cả những đứa trẻ mộng mơ. Harry Potter kỳ thực là một bộ truyện rất tuyệt vời nên chị vẫn còn cần học hỏi thêm nhiều nhiều từ cô J.K. Rowling.
Và những tác phẩm văn học Việt Nam thật sự cũng rất đặc sắc, đặc biệt các tác phẩm văn học hiện đại, thơ ca được đưa vào chương trình giảng dạy đều đã được chọn lọc. Tìm, hiểu văn học quê nhà cũng là một cách tốt trau dồi cho viết lách. Những tác giả ở thời kỳ văn học ấy ai cũng mang một tình yêu nước mãnh liệt, đó là điều trân quý nhất mà chị luôn trân trọng và hướng tới.Nhắc tới văn học Việt Nam rồi chị thấy bồi hồi ghê... Bài thơ chị thích nhất những ngày còn đi học là "Đoàn thuyền đánh cá" và tác phẩm văn xuôi ấn tượng nhất cũng liên quan đến đánh cá là "Chiếc thuyền ngoài xa" đó hí hí
Em cũng thích văn học Việt lắm, sau một thời gian theo đuổi dòng văn Âu thì em nhận ra những gì quen thuộc với mình cũng thú vị chẳng kém :3 Trong tương lai chị có dự định thử sức với thể loại mới nào không ạ? Và theo cá nhân chị thì một hình tượng nhân vật được xây dựng thành công có những tiêu chuẩn gì ạ? (-ω-ゞ
Oa, nếu thật sự có thời gian để đầu tư cho một bộ truyện mới, chị chắc chắn sẽ viết một bộ truyện lấy bối cảnh Việt Nam. Có thể là thời kỳ Kháng Chiến, hay cũng có thể là ở làng quê Việt Nam, nhưng chắc chắn sẽ mang nhiều hơi thở quê hương hơn những truyện chị đã viết!
Câu hỏi sau này cũng rất hay. Trong mỗi câu chuyện lại có một hình tượng nhân vật khác nhau và tiêu chí đánh giá khác nhau từ mỗi cá nhân. Với riêng chị, thì nhân vật thành công là nhân vật có cá tính rành mạch, xuyên suốt câu chuyện được phát triển đúng hướng và khiến khán giả cảm thấy đồng cảm với nhân vật. Nhân vật hay là có đầy đủ những mặt sáng, tối và tác giả biết cách khai thác chúng theo cách của riêng mình, sáng tạo vào có nguyên do phù hợp.Đó là quan điểm của chị về một nhân vật được xây dựng rất tốt ^^
Okayy nè chị (♡'౪'♡) câu hỏi tiếp theo mà iem muốn hỏi chị Gương, cũng là liên quan đến nhân vật trong tác phẩm. Theo chị thì cái khó trong khâu xây dựng nhân vật phản diện là gì ạ, và nếu chị thường xuyên gặp phải thì chị sẽ làm thế nào để khắc phục nó ạ? (ฅ'ω'ฅ)
Xu hướng truyện giờ đây có vẻ không đặt nặng tư tưởng kẻ xấu nào cũng phải xấu xa hoàn toàn. Rất nhiều tội ác là đưa đẩy từ những quá khứ không tốt đẹp, là vết sẹo tâm hồn mà không phải ai cũng có thể vượt qua. Vì thế nên chị nghĩ việc khó nhất trong khâu xây dựng nhân vật phản diện là việc phải khắc họa tính cách nhân vật một cách khéo léo, để không khiến độc giả hiểu sai dụng ý của mình.
Câu hỏi này làm chị mới ngớ ra, hình như chị chưa từng thật sự xây dựng một nhân vật phản diện cho truyện của mình. Nhân vật phản diện duy nhất của chị có lẽ cũng chính là nhân vật chính của bộ "Phù Phiếm". Vì đó là một câu chuyện an ủi một người bạn, nên chị không muốn nhân vật Nathan có được sự đồng cảm. Chị gán cho anh ta sự ích kỷ vẹn nguyên nhất, không muốn cho anh ta bất cứ cơ hội nào khác để được đồng cảm, dù cảm quan của anh ta có lãng mạn đến thế nào. Quan trọng nhất là mục đích sử dụng nhân vật của là gì, để chúng cùng cốt truyện trở thành 1 hợp thể hài hòa và chặt chẽ ^^
('ω`*) em cũng rất ít khi xây dựng một nhân vật phản diện, và tất nhiên là chưa bao giờ thành công cả huhuu, nhưng em sẽ lấy những lời khuyên của chị làm động lực nèe
Một câu hỏi ngoài lề cho chị, chị có bao giờ viết lách theo challenge đại loại như 15 ngày viết hay 30 ngày viết không ạ? Hoặc chị đã bao giờ tham gia cuộc thi viết lách nào chưa ạ ⊂(・ω・*⊂) *nếu có thì chia sẻ với tụi em vài điều đáng nhớ đi ạ.
Chị chưa làm cả hai điều đó bao giờ luôn à. Cảm xúc viết lách của chị đến đi rất khó đoán, và chị cũng không có nhiều thời gian để viết nhiều nên chị cũng không tham gia chương trình gì dù nhiều khi thấy cũng ham lắm.
Vâng ạ UwU câu hỏi cuối cùng cho chị nè, mà thực ra nó là một lời đề nghị của em á chị. Chị có thể đặt ra một thử thách "5 days writing", hoặc review cũng được ạ ('ω`*) vì em nghĩ là có nhiều bạn sẽ muốn thực hiện challenge do chính người mình iu thích đặt ra đó ạ uwu
Quao ý tưởng này hay ghê này ;) Nếu đã có vinh dự như thế, chị thực muốn góp một vài ý tưởng tìm nguồn cảm hứng cho các bạn xem sao nè.
Day 1: Tưởng tượng và viết ra một câu chuyện từ bức ảnh mình thấy ấn tượng nhất trong ngày
Day 2: Viết một câu chuyện với một từ mình ghét nhất.
Day 3: Miêu tả cảm nhận, góc nhìn của bản thân với các sự vật xung quanh khi lo lắng, sợ hãi
Day 4: Đặt ra một vấn đề và đưa ra hai hoặc nhiều cách giải quyết khác hẳn nhau và tìm cách lý giải thật logic
Day 5: Tìm cách xâu chuỗi, chọn lọc những gì đã viết từ 4 ngày trước thành một câu chuyện hoàn chỉnh
Em cảm ơn chị rất nhiều nè ('ω`*) Thật sự rất cảm ơn chị lun vì đã nhận lời tham gia phỏng vấn với tụi em, và em tự thấy mình may mắn khi được hỏi đáp với chị Gương ạ UwU kết thúc Interview ở đây, em thay mặt cho TheMarias chúc chị Gương ngày càng thành công, viết hay hơn, review đỉnh hơn, và chị mãi là idol của tụi em ạ ⊂('・ω・`⊂) Many thanks ♡♡♡
Aww cảm ơn các em thật nhiều vì đã nhớ đến chị <3 Qua bài phỏng vấn chị thấy các em là một team rất nghiêm túc và có nhiều ý tưởng thú vị lắm. Chị sẽ ủng hộ và trông đợi vào sự phát triển sau này của các em ^^
Vâng ạ, em cảm ơn chị lần nữa, huhu. Tụi em sẽ cố gắng thật nhiềuuuu ạ ('ω`*)
***
Người thực hiện: Ianna
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com