"Quả cầu lửa khổng lồ đã dần khuất sau dòng nước phía Tây của Marshar, nơi đầm nước tiếp giáp với một con sông chảy qua thành phố.
Tôi đã đi tìm nó khắp nơi. Cuốn sổ nhỏ bọc da, món quà sinh nhật vô giá ấy đã bị tôi đánh mất trong một phút bất cẩn.
Không. Nó đã bị lấy cắp, và thủ phạm có lẽ chẳng còn ai khác ngoài ả tóc vàng ngoại quốc.
Nhưng, liệu ai sẽ tin tôi đây? Tôi đã từng không bao giờ tin vào phép thuật, nhưng vào cái đêm mà một vì sao đậu xuống nhà tôi ấy, những mối nghi hoặc mơ hồ của tôi đều đã bị huyễn hoặc.
Và có phải chăng ả ta cũng là một vì sao? Hay một phù thủy? Tôi không rõ, nhưng chính mắt tôi đã trông thấy thứ ánh sáng tỏa ra từ mái tóc và cánh tay của ả.
Tôi phải trở về trước khi trời tối. Cảnh hoàng hôn ở Marshar tuyệt đẹp, nhưng cũng chẳng làm vơi đi nỗi bất an và giận dữ trong lòng tôi. Nhưng tôi đã uống nước ở đầm, và đó sẽ là tia hi vọng duy nhất để nhận được niềm tin từ Las Marias. Và hơn tất cả, tôi cần sự giúp đỡ."
***
WITH TRĨ chuyencuatri
13th MAY, 19XX
Thưởng thức ly nước mát chiều mùa hạ, và đừng quên theo dõi cuộc trò chuyện của chúng tôi với Trĩ - một reviewer kiêm writer tài năng.
*
Xin chào, tớ là Ianna đến từ theMarias. Hiện tại team chúng tớ đang thực hiện topic phỏng vấn - The Interview, không biết cậu có sẵn lòng hợp tác với bọn tớ không ạ? (♡'౪'♡)
Okie các cậu nhé :))) vì tớ đang rảnh nên phỏng vấn lúc nào cũng đc :)))
Hị hị, cảm ơn cậu nè =")))) Đầu tiên là cậu hãy giới thiệu đôi nét về bản thân với các độc giả nha ('・×・') và cậu bắt đầu viết + review từ khi nào nhỉ?
Okie chào các cậu mình là Trí Hùynh nhưng mọi người quen mình với cái tên là Trĩ. Mình viết chắc từ hồi mình biết viết cơ nhưng mà mình bắt đầu tham Wattpad chắc cũng đã tầm được 5 năm, cũng có thể xem là người khá già ở chốn này í.
Khoảng thời gian ban đầu khi mình ở Wattpad chủ yếu mình chỉ viết truyện ngắn về đời sống và xã hội thôi nhưng sau đó dần dà vì không còn cảm hứng viết truyện nữa nên mình bắt đầu chuyển sang sang làm review phim và sách các loại.
Có vẻ cậu cũng giống tớ là từ viết lách chuyển sang review, chỉ khác là tớ vào wattpad chưa được lâu ('・×・') tuy nhiên tớ vẫn muốn hỏi là cậu có tác phẩm nào tâm đắc nhất hay không nhỉ? Nếu có thì hãy chia sẻ đôi điều về nó với tụi tớ nhé.
À tác phẩm tâm đắc nhất của tớ đó chính là "Tôi là ma", một tác phẩm truyện vừa được tớ viết vào hồi đầu cấp 3. Thật ra một chuyện buồn cười là lúc ấy tớ không nghĩ nhiều về cốt truyện hay dự định mình sẽ viết cái gì và khi viết truyện ngắn ấy tớ vẫn không hiểu sao mình có thể viết được tâm sự của một người chết có vẻ khá thật như vậy. Bởi thế nên tớ nhận ra rằng hoá ra việc viết lách y như một cơn mơ tỉnh vậy, mình có thể thả hồn mình đi bất kỳ nơi đâu để con chữ, cảm xúc và những ý tưởng dẫn lối mình đi hết miền này đến miền khác mình không biết được chốn nào. Chắc cũng vì lẽ đó mà " Tôi là ma" là truyện tớ cho là trọn vẹn nhất của tớ, ai cũng có kết cục của họ và tớ vẫn còn bám theo niềm yêu thích viết lách đến bây giờ.
Có lẽ đó là một sự đồng điệu nho nhỏ giữa tất cả những người viết lách chúng ta nhỉ, được thả hồn mình theo từng con chữ và cảm xúc đi bất cứ nơi đâu, và có quyền định đoạt số phận nhân vật của chính mình. Song, có nhiều các tác giả nghiệp dư hiện nay lại viết lách mà chưa trải nghiệm, Trĩ có cho rằng nếu như thế thì cái hồn của tác phẩm không được chân thật hay không, theo như nhận định "Sống đã, rồi hãy viết"? Và trong hoàn cảnh chúng ta không có đủ điều kiện trải nghiệm thì có cách nào để chân thật hóa cảm xúc khi viết lách không?
Thật ra như mình đã nói viết lách như thể một cơn mơ, nó là cả một thế giới rộng lớn chứa tất cả những con người mộng mơ, thế nên mỗi câu truyện có thể gọi là một giấc mơ, một thế giới riêng của mỗi người. Có những thế giới rất thật như cuộc sống chúng ta, đó là những chiêm nghiệm, những tâm tư, những suy nghĩ, nhưng đó cũng là nhưng nơi mà ở thế giới loài người không có, những thứ chỉ có trong mơ, chỉ có tương tượng con người mới có thể nghĩ ra được và họ hiện thực hóa nó bắng việc viết ra, sau này có thêm phim ảnh. Nên mình nghĩ quan điểm " Sống đã rồi hãy viết" không còn phù hợp lắm vì nều có sự đồng cảm, có những cảm xúc, có trí tưởng tượng và sự sáng tạo thì mỗi người cũng đã có thể tạo ra cho mình một thế giới riêng rồi. Trong hoàn cảnh không có đủ trải nghiệm mình nghĩ chỉ cần bạn đồng cảm, bạn có cảm xúc của mình về vấn đề đó là tự nhiên bạn có thể viết được một câu truyện mình không biết có chân thực không, nhưng chắc chắn là sẽ có cảm xúc.
Có lẽ cậu cùng quan điểm với tớ về nhận định "Sống đã, rồi hãy viết" nè. (´ω`*) Tiếp theo, cậu có thể nhận xét và mô tả phong cách viết của cậu bằng một màu sắc nào đó không nhỉ?
À về phong cách của mình, mình nghĩ nó sẽ là một màu xanh trầm lắng vì phong cách của mình nó hơi tối tăm và cách mình viết nó cũng khá bình lặng không kịch tích nhiều, giống kiểu lời nói hàng ngày của mình đối với độc giả thôi. Khá mộc mạc, giản dị bà không hề bao to búa lớn gì cả.
Aw, vậy có tác giả nào truyền nhiều cảm hứng và động lực cho Trĩ không?
Đó chính là Nguyễn Ngọc Tư, cô có thể gọi là thần tượng của mình luôn bởi vì cách cô viết rất thân thuộc với một người con Nam Bộ như mình và có thể nói mình bị ảnh hưởng rất nhiều bởi cách viết, cách dùng từ và những tác phẩm truyện ngắn của cô. Ngoài ra mình cũng thích bác Nguyễn Nhật Ánh và Otsuichi họ cũng là những nhà văn truyền cảm hứng cho mình rất nhiều qua những tác phẩm của họ.
Okay, tiếp theo tụi mình chuyển sang vấn đề review nha. Trĩ có kỉ niệm nào đáng nhớ khi mới bắt đầu vào nghề này không?
⊂(・ω・⊂) và đối với cậu thì review truyện, sách và phim, việc nào là khó nhằn nhất ?
Có chứ, đối với mình review như thể mình muốn giới thiệu một sản phẩm mà mình tâm đắc đến nhiều người vậy. Kỉ niệm mà mình mình nhớ nhất có lẽ là khi review cuốn " Người viết tình yêu" của chị Nguyễn Ngọc Hà, Instagram là rùa tháng tám nhưng mình lại nhầm là tác giả Nguyễn Việt Hà, bút danh là Satoh Sai. Sau đó mình còn dõng dạc tag tên Sai vào bài review của mình. Thề đó là sự cố xấu hổ nhất khi review của mình, mãi đến sau này mình mới biết họ là chị em sinh đôi cùng là tác giả rất tài năng =))
Còn với việc review truyện, sách và phim. Mình nghĩ review truyện là khó nhất, hơi ngược đời là bởi vì dung lượng của phim và sách giúp mình hiểu rõ nhân vật và câu truyện tác giả muốn truyền đạt còn riêng với truyện trên Watt thì dung lượng nó khá ngắn, nên mình chắc không đủ đồng cảm được hết tâm tư, đồng cảm của các bạn tác giả. Ngoài ra khác với review sách và phim, review truyện là để mình chỉ ra những cái sai của các bạn tác giả để các bạn í có thể sửa và nhiều khi cảm nhận cá nhân mình không thể chuẩn được nên mình nghĩ để có những nhận xét đúng về truyện mình các bạn tác giả hãy đem truyện mình đi nhiều shop review khác nhau, điều đó giúp các bạn có cái nhìn khách quan hơn về tác phẩm của mình.
Tiếp theo, thói quen khi review của Trĩ như thế nào nhỉ? Cậu có nhiều khi cảm thấy bí vì đọc một tác phẩm (có thể không hợp gu, hoặc quá ngắn,...) mà không có nhiều điều để nói không?
Mình thường không có một thói quen cụ thể, mình chỉ có deadline cho mình thôi. Deadline đó là mỗi tháng mình sẽ cố gắng đọc và xem một bộ phim nào đó rồi viết cảm nhận về nó, thật ra có deadline là thế mà mình vẫn hay trễ. Còn chuyện writerblock dĩ nhiên là có chứ đối với một người viết thì lẽ dĩ nhiên điều đó là điều không thể tránh khỏi, vì writerblock nên tớ đã để lỡ khá nhiều bài review về những bộ phim rất hay mà tớ xem nhưng rốt cuộc khi viết chẳng cô đọng được gì, có lẽ tớ nghĩ để không gặp vấn đề này thì cần phải làm những gì mình thích, nghĩa là khi mình thích một tác phẩm là mình phải viết liền không được trì hoãn vì nếu làm thế cảm xúc sẽ bị vơi dần. Còn nếu tác phẩm ấy bạn xem đã lâu mình nghĩ cách tốt nhất bạn nên xem lại xem còn hứng thú không nếu không còn có lẽ nên làm về tác phẩm khác mình có hứng thú hơn. Điều đó vừa giúp mình duy trì việc viết, vừa giúp mình không bị trì hoãn những dự định trong đầu.
Với một bài review phim thì cậu thường chú trọng nhiều hơn vào nhân vật hay nội dung nhỉ?
Mình sẽ chú ý vào điểm nào nổi bật của phim gây ấn tượng với mình nhất. Vì mỗi bộ phim không giống nhau nên mình chả thể áp nó vào một barem quy củ được, với cả như mình đã nói ở trên mình review những tác phẩm mình tâm đắc đến với mọi người thế nên mình sẽ thường giới thiệu điềm tâm đắc của mình đối với bộ phim hơn là nhân vật hay nội dung phim.
Có thể đó là nhân vật, có thể đó là nội dung, có thể đó là cảnh quay bài hát, mọi thứ phim gây ấn tượng đối với mình.
Okay, vậy thì trên wattpad có những reviewers nào mà cậu yêu thích?
Thật ra có thể tớ thuộc thế hệ watt cũ nên tớ thích những reviewer mà có lẽ không còn ở trên watt nữa nhưng tớ vẫn muốn nhắc tên đó là nhóm @J_F_ K, anh Bằng @Get_Backer, chị @Sanyschan và chị @Nhunham. Họ đều là những review rất có kinh nghiệm, thanh công, mà tớ kính trọng ngoài ra giới trẻ giờ tớ thấy có @warwoh và @jasminesline là hai reviewer tớ nghĩ viết khá ổn và tài năng.
Những tiêu chí quan trọng với một cốt truyện được xây dựng thành công với cậu là gì?
Đối với riêng mình một cốt truyện thành công là một cốt truyện người đọc có thể đồng cảm, thấu hiểu được. Và bằng cách nào đó cốt truyện phải truyền tải đến cho người đọc những cảm xúc, những ý nghĩ gì đó thì có có thể nói là thành công. Dĩ nhiên cốt truyện cũng phải vô cũng vô cùng chặt chẽ, chắc chắn không phạm lỗi logic. Vì với mình phần cốt truyện như là phần mống nhà của câu truyện nếu câu truyện có phần mống vũng chắc thì mới có thể xây nền, xây ngói và tô vẽ thêm ngôn từ cho thu hút và hấp dẫn.
Okay nè, tiếp đến là về chính bản thân Trĩ, Trĩ tự đánh giá mình còn thiếu sót và cần cải thiện nhất điều gì khi review?
Mình nghĩ đó là trình bày. Mình luôn bị nhận xét là thiếu chỉn chu điều này mình cũng tự thấy được, lỗi type và chính tả luôn là thứ cản trở các bạn đến xem những bài viết của mình. Và mình luôn cố gắng khắc phục ở điểm này, thật sự :'( Tiếp theo có lẽ là về câu văn dài ngoằng không có điểm dừng của mình cũng như là mùnh bị nhận xét là viết hơi dài dòng quá đôi khi không đúng trọng và bị lan man. Tất cả góp ý mình đều lắng nghe và góp ý cơ mà vẫn còn sai sót về cách diễn đạt dài dòng, lê thê và lỗi typo nên mình sẽ ráng cố gắng, cố gắng sửa ở những bài viết sau. Ngoài ra còn một tội của mình đó là lười nhiều khi biến mất tăm tận mấy tháng trời không thấy đâu cơ mà bệnh lười này kiểu kinh niên, nan y luôn í nên thực sự là khó vượt qua lắm cơ.
Đúng là một khi có động lực thì review sẽ rất liền mạch và chăm chỉ, còn khi lười một lần sẽ lười rất lâu TvT tớ cũng hay bị lười đọc khi review lắm ấy.
Tiếp theo là cho đến bây giờ Trĩ thấy mình tiến bộ nhiều nhất ở điểm gì, ở cả review và write nếu cậu muốn chia sẻ?
Có lẽ điểm mà tớ thấy trong năm năm qua mình tiến bộ nhất là cách viết. Có người bảo tớ vẫn như vậy trong suốt năm năm nhưng tớ nghĩ đó là phong cách của tớ còn cách viết của tớ luôn cố gắng làm nó tiến bộ hơn. Còn nhớ thời điểm đầu tớ sử dụng những câu văn miêu tả dài đến vô tội vạ, khiến truyện trở nên nặng nề và lê thê nhưng giờ tớ câu văn của tớ cảm giác nhẹ nhàng hơn lúc trước, cũng được trau chuốt hơn ít nhiều và không còn tùy hứng khi viết nữa mà luôn biết rõ mình sẽ viết gì về tác phẩm mình cần review. Tớ nghĩ đó là điều mà tớ đã đạt được khi ở cộng đồng Wattpad của mình.
Okay, giờ là câu hỏi cuối cho Trĩ nha. Tớ biết đây là phong cách riêng của từng người, nhưng với cậu thì cậu thích bố cục bài review được phân chia đề mục 1,2,3...hay viết liền mạch thành bài? Và khi review, nhất là phim thì cậu có thường dùng cách nào để không spoil quá nhiều mà vẫn phân tích kĩ nhiều khía cạnh không?
Tớ thì thích viết liền mạch thành một bài và thật ra thật sự khá khó để phân tích nhiều khía cạnh mà không thể spoil vì nếu không nói rõ hành động đó diễn ra như vậy thì làm sao mà có thể giải thích được tại sao. Nên tớ chọn cách vẫn phân tích các khía cạnh trong phim, vẫn nói những chi tiết trong phim nhưng không phải kể hết nó ra. Nghĩa là tớ sẽ chỉ chọn những chi tiết tiêu biểu và phân tích, nêu cảm nghĩ của tớ. Điều này khá hai lưỡi, dĩ nhiên nhưng tớ cảm thấy khá ly thú bởi vì người xem rồi họ sẽ hứng thú và bàn luận cùng tớ còn người chưa xem thì những chi tiết hình ảnh ấy sẽ làm họ trở nên tò mò muốn biết tại sao nó hay và kích thích họ xem phim. Tớ nghĩ là một reviewer chúng ta hãy nên phân tích bằng những chi tiết trong phim chứ không phải là kể những tình tiết trong phim để làm người chưa xem mất hứng. Bởi dù sao khi đọc một bài review thì phải có một cái gì đó khơi gợi, mới làm cho người đọc hứng thú có động lực để xem phim phải không, nên tớ chịn cách phân tích những chi tiết và những điểm nhấn mà mình thích về phim, cũng như về sách và những thứ mình tâm đắc.
Okay nè. Tụi tớ cảm ơn Trĩ rất nhiều vì đã nhận lời tham gia phỏng vấn cùng team tớ ="))))) mặc dù vài câu hỏi của tớ có phần hơi bộc phát và chưa được chuẩn bị kĩ lắm hic :"(, nhưng mà Trĩ vẫn trả lời và chia sẻ nhiệt tình khiến tớ rất vui ='))))) kết thúc interview ở đây, Trĩ có muốn gửi gắm đôi điều với các độc giả không nhỉ?
Và cuối cùng, chúc Trĩ ngày càng thành công hơn trong việc review nha, và cả viết lách nữa, tớ tin là cảm hứng sẽ trở lại, và tớ mong chờ một tác phẩm mới của Trĩ trong tương lai nha <3 Many thanks.
Okie cảm ơn cậu, cảm ơn các cậu đã đọc tới cuối dòng này luôn. Tớ chỉ muốn nói với các tác giả là thật ra viết trên Wattpad rất bạc nhiều khi, tác phẩm của các bạn không có được hiệu ứng tốt hay không được nổi tiếng nhưng thật ra viết là một đam mê nên các bạn cứ từ từ nhé, vì Wattpad cũng là một cộng đồng tốt để cùng nhau học hỏi và tiến bộ, cũng như giữ và lan toả được niềm đam mê của mình. Sẵn tiện mình muốn xin pr một chút là mình đang chạy một page review phim trên Facebook tên là Something you miss, nếu mọi người có hứng thú với phim ảnh hay các bài review phim của mình thù xin hãy ghé thăm ạ. Cảm ơn các bạn rất nhiều nhé.
Okayy, chúng tớ cũng cảm ơn Trĩ lần nữa nè ='))))) tiện thể tớ sẽ ghé qua page của Trĩ ngay khi có thể nhaa.
***
Người thực hiện: Ianna
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com