Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Ami, Tôi Đã Trả Lại Trái Tim Cho Em, Lần Này Em Phải Sống Thật Tốt

8.

Jeong Min cứ nằm trên giường bệnh mà không bao giờ tỉnh lại. Hoàn toàn không biết về sự hy sinh của Jeon Jungkook.

Tôi là quỷ, không hiểu được tình cảm của con người. Nhưng không hiểu sao lại cảm thấy vô cùng bi thương. Thậm chí còn có chút ghen tị không thể giải thích nổi... tôi cho rằng cảm xúc này là sự ghen tị của quỷ đối với con người.

"Con người các người thật kỳ lạ." Tôi nhìn Jungkook đang nghịch lọ thuốc an thần, chuẩn bị thực hiện kế hoạch tự sát của mình, tựa cằm nhìn anh ấy.

"Cho dù Jeong Min thật sự là vợ của anh năm xưa, anh cứu cô ấy sống thì có ý nghĩa gì đâu? Anh cũng không thể ở bên cô ấy nữa, chi bằng để cô ấy chết đi, hai người làm đôi tiên đồng ngọc nữ, chẳng phải cũng tốt sao?"

"Cô không muốn tôi chết à?" Jungkook hỏi tôi: "Nếu tôi chết, cô dẫn linh hồn tôi đi, cũng coi như là thành tích của cô rồi."

Loại thành tích giả dối này, tôi thà không có còn hơn.

Tôi còn chu môi định nói gì đó, ai ngờ Jungkook đột ngột kéo tôi về phía anh, nằm cạnh anh trên giường.

Tôi giật mình, định đứng dậy, nhưng bị Jungkook giữ chặt.

"Tôi sắp chết rồi, nằm cạnh tôi đi, ở bên tôi."

"Chưa thấy ai trước khi chết lại có nhiều yêu cầu như anh."

"Tôi không giống ai, tôi là một xác sống mang đầy oán khí trăm năm." Nghe giọng điệu này của anh ấy, có vẻ còn rất tự hào.

Tôi nằm cạnh anh, nhẹ thở ra một hơi.

Tôi, một quỷ sai, cả ngày cúi đầu phục tùng, giờ còn phải hy sinh nhan sắc để nằm cạnh anh. Jungkook đưa tay ôm eo tôi, tôi cảm thấy không thoải mái, vặn vẹo người một chút: "Đừng có quá đáng thế."

Anh ấy chỉ cười khẽ. Rồi tôi nhìn anh ngửa đầu, cho thuốc vào miệng, uống với nước, từ từ nhắm mắt lại, nhanh chóng rơi vào giấc ngủ.

Cả phòng im lặng.

Hơi thở của Jungkook đều đặn, tôi biết anh sẽ chết dần chết dần.

Nhìn gương mặt anh khi ngủ, tôi cảm thấy trong lòng rất khó chịu.

Những người đàn ông si tình thế này, thật sự có sức hút.

Tôi khẽ rùng mình, nhân lúc anh không biết, cúi xuống hôn lên đôi môi của Jungkook.

"Tôi nghe nói tôi giống với Jeong Min, cô ấy không chết thì anh không thể làm quỷ phu quỷ thê với cô ấy, chi bằng tôi chịu thiệt, giúp anh thực hiện tâm nguyện."

"Đánh lén tôi hả?" Lời tôi chưa dứt, đột nhiên nghe thấy giọng Jungkook.

Tôi hoảng hốt suýt nhảy dựng lên: "Anh...anh chết rồi sao? Sao nhanh thế!..."

"Để chết nhanh, tôi đổi nước lọc thành thuốc trừ sâu rồi uống cùng thuốc an thần." Anh ấy nhìn tôi: "Cũng may là chết nhanh, không thì đã bị cô lợi dụng mà không biết rồi."

Anh muốn chết đến mức nào mà lại uống hai loại thuốc cùng lúc thế.

"Trước đây anh cũng hôn tôi, tôi, tôi chỉ muốn trả lại cho anh thôi!"

Jungkook "ừ" một tiếng.

Thái độ gì đây? Không tin tôi sao!

Tôi giận dữ: "Anh bây giờ chỉ là một quỷ nhỏ bình thường, tôi là quỷ sai, anh phải tôn trọng tôi!"

Jungkook khẽ nhếch miệng, nắm lấy tay tôi "Ừ" một tiếng, coi như là đáp lại.

"Đừng có làm thân với tôi nữa." Tôi giả vờ muốn rút tay ra, nhưng Jungkook không buông: "Vừa nãy không phải muốn làm quỷ phu quỷ thê với tôi sao?"

Anh ta còn nghe thấy cả cái này! Thật là không muốn sống nữa!

...

Sau khi Jungkook chết, theo di chúc, trái tim của anh sẽ được ghép vào cơ thể Jeong Min.

Qua lớp kính phẫu thuật, linh hồn của tôi và anh chứng kiến toàn bộ quá trình phẫu thuật.

Khi trái tim đẫm máu của Jungkook được lấy ra, không biết vì sao, toàn thân tôi bỗng cảm thấy như có một luồng máu nóng chảy vào.

Sau đó, trái tim được ghép vào cơ thể Jeong Min, tôi cảm thấy ngực mình như đầy đặn hơn một chút so với trước.

"Jung...Jungkook tôi hình như có chút không ổn.." Tôi khẽ liếc mắt, Jungkook siết chặt tay tôi hơn.

"Ami, dẫn tôi về địa phủ đi." Jungkook mỉm cười: "Tôi sẽ là linh hồn cuối cùng mà em dẫn dắt trong sự nghiệp quỷ sai trăm năm của em."

Linh hồn cuối cùng?

Ý gì đây?

Nhưng tôi không kịp hỏi, vì khi tôi bước đi, trái tim đột nhiên đau nhói. Tôi dùng tay ôm chặt lấy, cơn đau không giống như những gì tôi tưởng tượng, hoàn toàn khác biệt.

Cố gắng giữ thăng bằng, tôi và Jungkook bước vào cổng địa phủ, cảm giác đau đớn trong tim càng mạnh mẽ khiến tôi mất đi ý thức.

Trước khi bất tỉnh, tôi như nghe thấy tiếng Jungkook.

"Ami, tôi đã trả lại trái tim cho em, lần này em phải sống thật tốt."

Khi tôi tỉnh lại lần nữa đã thấy mình đang nằm trên giường bệnh. Không khí trong phòng có mùi thuốc sát trùng, bên tai có tiếng "tí tách", là tiếng máy theo dõi sự sống.

Cả người tôi, không chỗ nào là không đau.

Tôi là quỷ, sao có thể cảm thấy đau?

Trong lúc tôi còn đang hoang mang thì cửa phòng mở ra, một bóng dáng quen thuộc bước vào.

Tôi nhận ra, đó là một y tá đã hỗ trợ Jungkook làm phẫu thuật trước đây.

"Thức dậy rồi? Lần này khá ổn, thời gian ngủ rất ngắn. Em yên tâm, ca ghép tim rất thành công."

Cô ấy đang nói gì vậy?

Ca phẫu thuật thành công, phản ứng đào thải?

Tôi cố gắng mở miệng, nhưng không thể cử động nổi.

Cô ấy cười: "Không vội, em cứ nghỉ ngơi cho tốt, vài ngày nữa có sức rồi nói chuyện."

Khi cô ấy rời đi, ánh mắt tôi liếc quanh phòng, rồi dừng lại ở một tờ giấy dán trên cạnh giường.

Trên đó viết hai chữ: JEONG MIN.

Jeong Min?

Mắt tôi hơi động, tôi cố gắng cử động ngón tay, nó còn sống.

Chỉ là tôi... đã trở thành Jeong Min.?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com