Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

nothing

[Phần truyện có hơi hướng 16+ đề nghị cân nhắc nếu cảm thấy không phù hợp nhe]

_

Trong khi bạn bè đang quây quần xung quanh tôi, cùng với tiếng rì rào của biển về đêm sôi nổi, thì tôi vẫn mải nhớ về những thứ vừa xảy ra ngày hôm qua, đẹp như một giấc mơ.

Một cặp đôi cõng nhau trên lưng đi dọc bờ biển, cô gái thì thầm vào tai anh ta gì đó chỉ có hai người biết, và những câu chuyện dù có nói ra, người ngoài cũng chưa chắc sẽ hiểu được.

"Trông thèm thuồng quá nhỉ?"

Bạn tôi huých vào vai.

"Ừ, thèm lắm"

Tôi cũng từng giữ em trên người như thế, đôi chân cũng vòng qua người tôi hệt như cặp trai gái đó.

Chỉ khác là, đùi em siết lấy eo tôi từ đằng trước.

Môi em đặt giữa hõm cổ tôi, giữa những vội vàng dồn dập, em nức nở.

Bên cạnh vài câu nói đứt quãng là tiếng yêu đương rỗng tuếch. Còn vì sao lại như thế thì, đó là do cả hai người chúng tôi chẳng biết gì về nhau ngoài tên gọi.

Để nói rõ hơn thì, chúng tôi đã làm tình, ngay từ lần đầu tiên gặp nhau.

Chẳng biết em còn nhớ tên tôi hay không.

_

Tôi và đám bạn trở về khách sạn khi trời đã vào độ hừng đông.

Ánh sáng dần tràn vào phòng, phủ lên chiếc áo thun tôi vừa vứt xuống. Dù cho chẳng có lý do gì chính đáng để giải thích cho tâm trạng lúc này, tôi vẫn cứ cáu bẳn và không cách nào kiềm xuống được.

Không hiểu là tôi đang tốn thời gian suy nghĩ về thứ gì nữa, về em hay về thứ mà em đã trao cho tôi.

Cánh tay tôi vẫn còn hằn lên vài vết xước, từ bộ móng nham nhở đen trắng của em để lại. Tôi đoán là lưng mình cũng thế, dù cho không thấy được nhưng cảm giác ran rát đã khẳng định điều đấy rồi.

Trên cổ vẫn còn những đốm đỏ, tôi sờ vào và nhớ lại âm thanh môi em khi đang nghiêm túc tạo ra thêm nhiều vệt đỏ cho tôi. Mà tôi còn chẳng buồn giấu đi, vì chỉ có khi ngắm nhìn nó, tôi mới có thể chắc rằng đó không phải giấc mơ do chính tôi tưởng tượng ra.

Và cá là gáy của em lúc này thậm chí sẽ còn tệ hơn tôi rất nhiều.

_

"Anh không thể cứ gọi em là Rhym mãi được"

"Thì gọi tạm thế thôi, nếu có lần s--"

Nghiến răng lại và em tóm lấy tóc tôi, có lẽ tôi đã vô tình làm em đau bằng một cách nào đó, nhưng trông sắc mặt em cũng chẳng tỏ ra vẻ gì là chán ghét, ngược lại còn...

"Lần sau, sẽ cho anh biết tên"

"Anh là Thanh Tuấn"

Hôn phớt lên môi em, nó thậm chí còn ngọt ngào hơn bất kì nụ hôn kiểu Pháp nào tôi đã từng thử trước đó.

"Ừ, Thanh Tuấn, giờ thì cho tôi nằm xuống được không? Tôi thấy mỏi quá..."

_

Tôi nhớ là mình đã si mê trong ánh mắt em thế nào. Rùng mình trước tiếng gọi của em, bằng chất giọng Hà Nội tưởng như xa lạ nhưng lại gần gũi, cách em kêu tên tôi kì diệu như thể đây là tiếng gọi vọng đến từ chốn vô thực.

Ai bảo một người đàn ông trưởng thành thì sẽ mất đi vẻ đẹp trong sáng? Ngay cả khi chúng tôi làm tình cùng nhau, ngay cả khi em đang hết sức cuồng nhiệt, thì trong giọng nói và ánh mắt em vẫn là sự trong trẻo nao lòng.

Tôi đã cắn lấy môi em và cầu mong rằng có thể nuốt chửng những âm thanh man dại từ người con trai ấy xuống, nhưng vài nhịp vẫn rơi ra khỏi môi, rót vào tai tôi, tràn vào tim tôi.

Mà giờ thì tôi nằm đây, một mình.

Với những cảm xúc rối bù.

Chẳng biết là tôi có đang nhớ em không. Nhưng sâu chuỗi lại mọi thứ thì trông cũng giống như đang nhớ nhung đấy chứ, vì khi não nhảy về hình ảnh em, tôi lại cảm thấy như được tắm đẫm trong nỗi ngọt ngào.

Đây cũng không giống sự mong chờ, nhưng lại chẳng khác gì là một kẻ khờ khạo đang mơ mộng giữa những viễn cảnh quái dị tự gã vẽ ra.

_

_

Em mân mê vết rách dưới cánh môi mình rồi cảm nhận được sự đau rát khi chạm tay vào, nhưng nó nhắc em nhớ là mình đã từng cuồng nhiệt như thế nào với người đàn ông đó.

Dù cho hiện giờ chân em có run như thế, nhưng nếu có thể, em vẫn sẽ quấn lấy Thanh Tuấn như cách em đã từng.

Vì cách gã hôn lên vầng trán mướt mồ hôi của em, và liên tục xoa thắt lưng vì em bảo rằng em đau.

Vì tiếng gã e dè hỏi han giữa những cơn dồn dập khiến em gần như ngất đi. Hay cách gã không giấu được nụ cười khi buộc em phải uốn cong thắt lưng vì gã.

Gã dịu dàng như thể đã đánh cắp mọi sự ấm áp trên quả đất này về để tặng riêng cho em.

Đêm qua em đã mơ thấy Thanh Tuấn.

Vẫn là sự rung động khi đôi tay trượt dần trên làn da, suốt quá trình đều xuất hiện những nụ hôn lả lướt, đan xen giữa sự nhịp nhàng dù có phần mạnh mẽ mà em đã cố để thích nghi, rồi kết thúc bằng một tia nóng hừng hực, làm sự ấm áp lan ra cả trái tim em.

_

Thanh Tuấn kết thúc ngày du lịch cuối cùng của mình bằng cách đánh lẻ ra khỏi đồng bọn.

Anh ngồi trong một quán nướng vắng khách sát bờ, nơi mà có một bóng lưng đang dần trở nên quen thuộc sau nhiều ngày nhớ nhung.

"Thế chủ quán có bia không nhỉ?"

Em mang ra hai lon, cái lạnh thấm vào những ngón tay khiến em xuýt xoa.

"Em đã không thể đi đứng một cách bình thường suốt hai ngày nay"

Em nở một nụ cười đặc trưng, tươi tắn như thể vừa nhắc đến một vấn đề hết sức bình thường, chứ chẳng phải câu chuyện nhạy cảm nào đó.

"Anh sẽ cho đó là lời khen"

"Đúng là em đang khen anh mà"

Em hớp một ngụm, cồn làm em trở nên thoải mái và cười nhiều hơn, hay thật ra em vốn đã như thế từ khi trông thấy anh đi từ xa đến.

Tiếng đại dương rì rào, hay tiếng những đốm lửa nổ lách tách, cũng có thể là từ giọng em luyên thuyên bên tai về ngày hôm nay của mình.

Em của ngày hôm đó chẳng giống hôm nay, mà dù cho có là trong hoàn cảnh nào, thì sự say mê trong chính con người tôi dành cho em vẫn không thay đổi.

"Anh tên Thanh Tuấn"

"Em nhớ"

Như không có gì bất ngờ, em gật gù, và nhìn tôi một cách đầy hứng thú.

"Em không định cho anh biết tên nhỉ?"

"Nếu mình có cơ hội lần thứ hai"

"Thế ngay tối nay thì sao?"

Tôi quyết định sẽ ở lại đây thêm vài ngày nữa mặc cho có bị đám bạn lườm nguýt, vì ở đây có thứ hay ho hơn để cho tôi mong chờ.

Ví dụ như chàng trai Hà Nội nào đó.

_

_

End.
CN, 5/2/21.
09:21 pm.

Mà dạo này toi bận bịu quá nên chắc không viết thường xuyên được nữa, có thể xui hơn là ngưng luôn ấy :<

Nói chung là cảm ơn mọi người đã quan tâm Wabi - Sabi nha !!
.
.
.
.
.
.
.
.
Zingtruyen.net với Truyen3s.com ăn cắp truyện làm chó sủa gâu gâu gâu gâu gâu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com