6. marshmallow chocolate
Nhìn những cái tên lạ hoắc trong danh sách trúng tuyển của công ty J, nàng thở dài ngao ngán. Không có tên mình, không có Lâm Nhã Nghiên...
- Em không vượt qua vòng thử giọng rồi.
Nàng nhìn Tỉnh Nam bằng ánh mắt long lanh hơi sương, nàng tiếc vì để lỡ mất cơ hội ngàn vàng này, nhưng hơn hết nàng cảm thấy có lỗi với Tỉnh Nam, nàng phụ lòng cô rồi.
- Đừng lo, không lần này thì là lần khác. Còn nhiều cơ hội mà.
Cô vẫn nhìn nàng bằng ánh mắt thập phần ôn nhu đó, khoé miệng cong lên, đặt bàn tay mình lên đôi bàn tay đang bấu chặt vào nhau của nàng như là đang an ủi.
Bé con của tôi ơi, em tài giỏi hơn nhiều so với những gì họ có thể thấy được.
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, nàng vẫn tư thế ũ rũ, cúi gầm mặt xuống bàn đó, không có ý gì là muốn rời khỏi.
Một ý nghĩ loé lên trong đầu Tỉnh Nam.
- Nghiên, mình cùng làm Marshmallow đi em.
Khi buồn, chỉ cần ăn một chút đồ ngọt, tâm trạng cũng sẽ khá khẩm hơn đôi phần.
Nói rồi, nàng đứng dậy, kéo tay em vào gian bếp thân thuộc của mình.
Lần này, cô sẽ dạy nàng làm món kẹo Marshmallow Chocolate. Nhã Nghiên tâm trạng không tốt như này, ăn kẹo là tuyệt nhất. Nhưng hơn hết, nó còn có một ý nghĩa khá sâu sắc, chắc là Nhã Nghiên không biết đâu nhỉ.
Cô đeo chiếc tạp dề màu hồng có chủ thỏ con nhỏ đang ngậm cà rốt ở giữa ngực vào cho Nhã Nghiên. Tỉnh Nam đối diện Nhã Nghiên, nhướn người, cột lại hai bên dây chiếc tạp dề cho nàng. Người ngoài nhìn vào tình cảnh này có thể thấy như là Tỉnh Nam đang ôm lấy tấm thân nhỏ bé của Nhã Nghiên.
Hai ánh mắt bắt gặp nhau giữa không trung, giống với hai cá thể, hoà lẫn là một. Đôi mắt to tròn trong veo của Nhã Nghiên khiến tim cô đập mạnh một cách xốn xang. Tiếng tim của Tỉnh Nam đập ngày càng nhanh, như muốn văng ra khỏi lòng ngực của chủ nhân nó.
Nàng thoáng bối rối vì ánh mắt chất chứa yêu thương của Tỉnh Nam nhìn mình, gương mặt từ lâu đã phủ lớp hồng phấn vì thẹn, ho lên vài tiếng. Tỉnh Nam cũng vì thế mà bừng tỉnh khỏi những suy nghĩ mơ hồ của mình.
Cô cẩn thận, buộc lên làn tóc dài ngang lưng cho Nhã Nghiên, mái tóc nàng rất mượt, suôn dài, thoang thoảng mùi hương trái cây ngọt ngào. Tóc là một thứ rất quý giá đối với phụ nữ. Nàng không muốn mái tóc đáng trân quý này bị phủ trắng xoá bột ngô đâu.
Tỉnh Nam căn dặn Nhã Nghiên ngâm gelatin và nấu chảy nó. Về phần mình, cô dùng 130g nước, 300g đường, chút nước mạch nha sau đó đun với lửa vừa, trong vòng 1 phút, tránh để bị cháy.
Sau đó, nàng để gelatin đã chảy hoàn toàn vào hỗn hợp siro của cô, để Tỉnh Nam đánh bông hỗn hợp đó lên. Nàng cho gelatin vào dần, cách hai ba phút đánh, từng đợt từng đợt gelatin được đỗ vào.
Cứ như thế, hai con người tâm đầu ý hợp ấy cũng đã hoàn thành xong công đoạn đánh bông hỗn hộp.
Bỗng playsit trong điện thoại của Nhã Nghiên nhảy qua một bài hát mới, I Do - 911 Bands. Đây là một bài hát mà Nhã Nghiên tâm đắc nhất. Lời lẽ hay giai điệu của bài hát này thực sự vô cùng ý nghĩa.
" My whole world changed from the moment I met you.
Thế giới của em đã thay đổi từ khi em gặp người
And it would never be the same.
Và thế giới ấy chưa hề giống như thế.
Felt like I knew that I'd always love you.
Cảm giác giống như em biết mình sẽ luôn yêu người say đắm
From the moment I heard your name.
Từ khoảnh khắc em nghe thấy tên của người.
Everything was perfect, I knew this love is worth it.
Mọi thứ thật hoàn hảo, em biết tình yêu này thật sự trân quý.
Our own micracle in the makin'.
Phép nhiệm màu đang được đôi mình tạo ra.
'Til the world stops turning.
Cho đến khi thế giới ngừng quay.
I'll still be here waiting and waiting to make that vow that I'll...
Em sẽ vẫn ở đây chờ đợi và để thực hiện lời nguyện thề rằng em sẽ...
I'll be by your side, 'til the day I die.
Em sẽ bên cạnh người, cho tới khi em không thể còn nhìn thấy ánh dương nơi trần thế.
I'll be waiting 'til hear you say I Do.
Em sẽ mãi đợi cho đến khi nghe thấy người nói nguyện ý bên em.
Something old, something new.
Một vật tượng trưng cho sự vĩnh cửu, một cho tương lai tươi sáng.
Something borrowed, something blue.
Một vật tượng trưng cho niềm hạnh phúc vĩnh hằng, một cho tình yêu chân thành và thủy chung
I'll be waiting 'til I hear you say I Do.
Em sẽ đợi mãi cho đến khi nghe thấy tiếng người nói nguyện ý sánh bước bên em. "
Nàng nhìn sang Tỉnh Nam đang cố để những viên chocolate nhỏ vào giữa hỗn hợp kẹo chưa đông lại đến mức đỗ cả mồ hôi trên trán khiến nàng cảm thấy ấm áp.
Bài hát này thật sự cũng rất giống với tình cảnh của nàng. Trước kia, nàng cảm thấy cuộc sống của mình rất bình dị và nhạt nhẽo.
Rồi cái tên Danh Tỉnh Nam xuất hiện, đảo lộn mọi thứ. Tỉnh Nam khiến nàng cảm thấy ấm áp, Tỉnh Nam luôn cổ vũ nàng trong mọi quyết định , Tỉnh Nam khiến cho nàng biết mình đang ở đâu, và ước mơ của mình là gì, kể cả cái cảm giác an toàn Tỉnh Nam mang lại cho nàng, mọi thứ đều quá hoàn hảo.
Nàng dùng khăn tay của mình, khẽ lau lớp mồ hôi trên trán giúp Tỉnh Nam, từ sâu trong ánh mắt của nàng nhìn Tỉnh Nam, cảm thấy chứa cả hàng triệu vì sao tinh tú của dãy thiên hà, pha lẫn đâu đó là đủ loại ái tình của nhân gian.
Sau 2 tiếng đợi kẹo bông đông lại, cô cắt ra từng miếng vừa miệng, sắp xếp, trang trí lên đĩa rồi đem đến bên bàn Nhã Nghiên.
Tỉnh Nam đút cho Nhã Nghiên viên đầu tiên rồi xong tới phiên mình cũng tự nếm thử.
Ưm...
Thật sự rất ngon, kẹo rất ngọt, nhưng không gắt, ngọt theo kiểu ngọt ngào, ăn sẽ không ngán. Bên ngoài được phủ lớp bột ngô để không dễ bị dính tay, nhìn chiếc kẹo bông núng na núng nính vui mắt thật. Còn nhân chocolate ở bên trong nữa, nàng chưa thử bao giờ, đây là lần đầu tiên. Chocolate đăng đắng, chảy ra cùng lớp kẹo ngọt ngào mềm xốp, đắng đắng ngọt ngọt, hoà quyện với nhau rất vừa miệng.
- Em có biết tại sao lại là Marshmallow nhân Chocolate không?
- Sao thế? Đây là lần đầu tiên em nếm thử món này đó, trước giờ em toàn ăn Marshmallow thường thôi.
- Vì nó có ý nghĩa về sự bao bọc. Nhìn xem, là lớp vỏ kẹo mềm xốp trắng ngần đang bao lấy viên chocolate bên trong nè.
Ngưng một lúc, Tỉnh Nam ý cười trong đáy mắt, ngước lên nhìn sâu vào mắt Nhã Nghiên, ôn nhu từ tốn nói.
"Chị cũng vậy, chị sẽ che chở em bằng thứ tình cảm thuần khiết nhất,theo cách dịu dàng nhất."
——————-
Nhã Nghiên nghĩ về chuyện ban sáng cả đêm không tài nào ngủ được. Tỉnh Nam khiến nàng phải suy nghĩ đến cô thật nhiều. Nàng suy nghĩ về sự ấm áp, ôn nhu trong từng câu nói lẫn ánh mắt của cô, và cả những lời động viên, ủng hộ.
" Nhã Nghiên, em đừng vì chuyện công ty J mà nản lòng. Chúng ta còn rất nhiều cơ hội. Hay là em thử nghĩ tới công ty W xem? Dù đây là 1 công ty nhỏ nhưng làm việc gọn ghẽ, đặc biệt chú trọng tài năng thí sinh và đào tạo được nhiều ca sĩ solo có tiếng trong ngành."
Tỉnh Nam nói đúng, chuyện nhỏ như này không thể khiến mình chùng bước. Muốn thành công thì phải học vấp ngã. Không thể vì một chuyện cỏn con này làm phụ lòng tin ở Tỉnh Nam.
Và rồi, nàng đã thử giọng ở công ty W. Nàng không còn e dè hay ngại ngùng. Nàng tự tin, ngẩng cao đầu, giương đôi mắt của mình nhìn thẳng vào ban giam khảo, thả hồn theo bài hát của mình.
Ban giám khảo đã rất xem trọng giọng hát của Nhã Nghiên, họ đã chọn Nhã Nghiên để debut thành ca sĩ. Vì Nhã Nghiên có tố chất của một ca sĩ solo hơn là làm việc nhóm. Sức hút của Nhã Nghiên quả là không lường trước được.
Nhã Nghiên sau khi được chọn, nàng nhảy cẫng lên ôm chầm lấy Tỉnh Nam. Tựa đầu lên đôi vai của cô, giấu những giọt nước mắt hạnh phúc của mình vào sâu trong hõm cô thơm hương bạc hà của nàng... Rốt cục nàng cũng có thể trở thành ca sĩ sau những tháng ngày khó khăn, nhờ có Tỉnh Nam, nàng nợ Tỉnh Nam rất nhiều thứ, Tỉnh Nam của nàng...
" Cảm ơn chị, Nam.."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com