Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Cái đuôi + Nghĩa trang [Kết Án]

Đăng nốt để mai đi Thi

Vậy là chúng ta đã gắn bó với nhau và hoàn thành hết 12 Vụ Án rồi(´• ω •')ノ
Ta rất cảm ơn vì các ngươi đã ủng hộ truyện Chuyển Ver của ta!

……………Cái đuôi

Tân Cách dính chiêu của Mild, hành động trước thời gian, thủ hạ của hắn đều chưa kịp chuẩn bị, hiện trường có chút hỗn loạn.

Mà nghe thấy có người nổ súng, trong sòng bạc đương nhiên là đại loạn, đám người bắt cóc kia vội khống chế hiện trường, bắt mọi người câm miệng.

Mild cùng Singto ở trong phòng nghe thấy rất rõ ràng.

Singto mở cửa đi ra ngoài.

"Này" Mild một tay kéo người lại, "Từ bé người nhà mình đã dạy nhóc thế nào hả? Có tiện nghi phải chiếm, có nguy hiểm phải trốn, có biến thái phải biến thái hơn, gia tam đại nguyên tắc không ai dạy nhóc hả?"

"Hay a!" Trong phòng chỉ huy, Krist đồng ý gật đầu như bổ củi, Gulf bất đắc dĩ nhìn cậu nhóc một cái.

"Cháu không đi, bọn họ sẽ không thể lên thuyền, phải làm thủ thuật che mắt a." Singto nói rồi ra ngoài đi lên trên đỉnh.

Mild không có cách nào khác đành đi theo cháu mình, rất sợ thằng bé gặp phải nguy hiểm, Mild gia chỉ còn lại mỗi nhánh cây này, hắn cũng không muốn gánh trên lưng tội danh làm đoạn tử tuyệt tôn Mild gia, tuy rằng đoạn tử tuyệt tôn xem ra là chuyện sớm muộn rồi.

Singto leo lên cao, Mild nhìn đồng hồ, "Chờ bọn hắn hiểu ra tăng cường phòng hộ, chúng ta có tối đa hai phút."

Singto gật đầu, từ trong chiếc hộp tù thân lấy ra một tấm giấy bóng kính.

Mild ở một bên hơi tò mò, "Tính làm ảo thuật "lật tẩy bí mật" sao?"

Krist gấp đến độ ồn ào, "Đừng làm anh ấy phân tâm!"

Mild nghe xong điên máu, thằng nhóc kia dĩ nhiên lại dám mắng mình! Tức giận xông lên não, Mild đưa tay ra hướng về phía cánh tay Singto nhéo một cái, còn cố ý để cho Krist thấy, trong miệng nói, "Ta cứ nhéo đấy, nhóc định làm gì!"

Gulf xua xua tay với Krist đang tức giận, "Em đừng để ý đến lão, em càng thế lão càng mạnh tay đó."

Singto bắn hai đầu của tấm giấy sang lan can ở hai đầu thuyền. Loại giấy bóng kính này chỉ dùng để làm đạo cụ biểu diễn ảo thuật, vô cùng đắt đỏ, chia làm hai loại là dùng ban ngày và dùng ban đêm. Gulf đã từng đọc qua về nó một lần, sau đó liền gọi nó là băng vệ sinh ảo thuật. Mỗi lần mở miệng nhắc đến lại khiến Mew khiết phích muốn phát điên, bởi vậy Gulf thường dùng cái này để chọc người kia bạo phát.

Nghĩ tới đây, Gulf dùng bộ đàm nói với Mew, "Tiểu Mew, dùng ban đêm."

Ở trong trực thăng, mọi người đột nhiên thấy Mew đội trưởng nắm chặt bộ đàm vò vò tóc, chúng đội viên đột kích hai mặt nhìn nhau, cái gì dùng ban đêm cơ?

Chỉ có Triệu Hổ ở một bên che miệng cười rinh rích, Mã Hán đạp cậu, ý bảo -- đừng nhúc nhích, làm tay tôi run!

Lúc này trên tay Mã Hán đang cầm súng ngắm a, nhiệm vụ của anh lát nữa hơi bị khó, đó là từ trên trực thăng bắn rơi tấm giấy kính kia xuống, như vậy sẽ tạo thành cảnh tượng máy bay đột nhiên xuất hiện, tốt nhất là đợi cho đến khi mọi người đều xuống dưới thành công, nhưng lại phải ngắm bắn mấy tên phục kích, bởi vậy anh phải tìm được vị trí thích hợp đã.

Singto bố trí bốn phía hoàn tất, đang muốn cùng Mild rời đi.

Thì từ cửa cầu thang có tiếng bước chân vang lên, còn có tiếng người oán giận, "Chuyện gì xảy ra vậy a! Sao lại sớm mười phút, thằng cha đó già đến hồ đồ rồi à!"

Singto và Mild nhìn nhau, Singto lập tức lôi Mild trốn ra sau cửa, từ đó thấy được đằng kia có hai người, Singto ấy hai thanh phi đao ra.

Mild nhìn hai thanh phi đao nhỏ đến thương cảm, bĩu môi.

Singto nhìn trời, như là muốn ông chú mình đừng kén cá chọn canh nữa.

Krist thấy Singto muốn tập kích hai người nọ thì nhịn không được khẽ nhíu mày. Singto là người thường chứ phải cảnh sát đâu, anh ấy cho tới bây giờ chưa từng giết ai, bây giờ thực sự sẽ làm sao? Xuất phát từ tư tâm,Krist không muốn để Singto giết người, việc này sẽ lưu lại bóng ma suốt cuộc đời, cũng giống như Mew không muốn Gulf giết người vậy.

Lúc này Mild đưa tay, chỉ chỉ cái cổ của chính mình.

Singto không hiểu.

Mild chỉ vào nơi giao nhau giữa cổ và xương quai xanh, rồi làm một động tác chém đao với Singto.

"Chú ấy muốn nói gì a?" Krist tò mò nhìn Gulfkanawut.

Gulf mỉm cười, "Là vị trí của dây thanh quản."

Krist trừng mắt nhìn.(• ▽ •;)

"Cắt ở đó, người sẽ không chết, chỉ mất đi khả năng nói và phát ra âm thanh thôi." Gulf khẽ nhún vai, "Singto hẳn có thể dễ dàng mô phỏng lại giọng của bọn chúng, ngay cả nơi cao nhất cũng đã khống chế được, vạn sự đại cát!"

Krist nghe thấy thế há to miệng, quả nhiên, hai tên thủ vệ kia vác súng trên vai, đạn đã lên sẵn nòng mở cửa đi tới, bởi vì có tấm giấy kính vuông góc che kín, hai người không nhìn thấy được trực thăng đang từ phía xa đang tiến đến gần.

Vừa đứng lại, đột nhiên nghe thấy có tiếng huýt còi.

Hai người nhanh chóng quay đầu lại, trong vòng 0. 3 giây để người ta có thể có phản ứng thứ hai, Singto phi hai thanh đao qua ... thanh đao trót lọt ghim vào vị trí bên trên xương quai xanh, chính là nơi Mild vừa chỉ.

Hai tên kia há miệng đưa tay che vết thương, muốn nói nhưng ngay cả tiếng ú ớ cũng không thoát ra được, chỉ cảm thấy cổ họng thều thào.

Singto bước ra, đánh hai phát vào hai cái cổ, bọn chúng không tiếng động ngã xuống đất.

Lúc này, từ trong bộ đàm truyền đến giọng của Tân Cách, "Trên đó thế nào?"

Mild cầm lấy bộ đàm, mô phỏng theo giọng nói vừa nghe được, "Tới rồi."

"Liên lạc với đội thuyền chưa?" Tân Cách nhíu mày, "Sao lại muộn như vậy?"

Singto cầm lấy ống nhòm nhìn một chút, "Còn chưa thấy đâu."

"Cái gì?"

"Thực sự không có."

Tân Cách vọt tới boong tàu nhìn ra phía xa, nhưng mà vì có tấm kính che mất, hoàn toàn không thấy bóng dáng con thuyền nào, chỉ có một mảng nước biển vắng vẻ âm trầm.

"Hỗn đản!" Tân Cách đang muốn mở bộ đàm, trực thăng của Mew bọn họ gần như đã tới nơi, Mew cầm một cái nỏ quân dụng, bắn thiết bị làm nhiễu sóng xuống phía dưới.

Thiết bị nhiễu sóng vòng xuống dưới tấm kính rơi vào trên thuyền, trong nháy mắt, trừ tín hiệu để cảnh sát liên lạc với nhau mà Tương Bình đã bố trí ra, những tín hiệu khác đều bị chặn.

Thanh âm oán giận của Tân Cách chỉ có Gulf bọn họ nghe được, đối phương chẳng biết tí gì.

Lúc này, máy bay đã tiến đền gần tấm kính, Mew ra hiệu cho đội viên đặc công phía sau đeo mặt nạ vào, ý bảo -- lên thuyền!

Mọi người thả dây xuống, Mã Hán giơ súng ngắm vào móc cố định tấm kính, chờ hiệu lệnh của Mew.

Ở trên đỉnh, Mild trói hai tên thủ vệ đã ngất xỉu lại, rút vũ khí của bọn chúng ra đưa cho Singto.

Singto vô cùng chán ghét máy thứ súng ống đạn dược này, nhưng thấy Mild trừng mắt, anh đành phải ngoan ngoãn nhận lấy.

Mild cầm lấy một khẩu súng trường, đi tới bên rào chắn, ngắm xuống phía dưới.

Gulf khẽ nhíu mày, "Chú biết bắn súng?"

Mild nở nụ cười, "Mèo nhỏ, ta là thiên tài, thiên tài không có cực hạn."
(^0^)ノ

Gulf bĩu môi, "Nổ vừa thôi, đừng bắn trúng P'Mew đó!"('Д')ゞ

Mild cười lắc đầu.

Đúng lúc này, Mew bọn họ đã tiếp cận vị trí rất gần boong tàu, anh đưa tay, làm một tư thế nổ súng về phía Mã Hán.

Mã Hán bóp cò, hai phát lưu loát, tấm kính lập tức cuốn lên ... trực thăng bất thình lình xuất hiện trên bầu trời ngay boong tàu, và đang tiếp tục đi xuống.

Mew chờ mọi người đu dây xuống thuyền, rất nhanh giải quyết hai thủ vệ ở bên ngoài, không tiếng động theo con đường đã vạch sẵn trên bản vẽ đi vào thuyền.

Trên hai boong tay có sẵn mấy tay phục kích.

Bất quá Tân Cách hành động sớm làm bọn họ không chuẩn bị tốt, vừa lắp súng xong đang chuẩn bị giơ lên ngắm thì hai viên đạn từ đâu bay đến hạ gục lần lượt hai tên.

Mã Hán hơi sửng sốt, anh mới bắn có một viên thôi, vừa nhìn lên đỉnh thuyền thì thấy ... Mild đang giơ ngón cái lên với mình, ý bảo ở nơi góc chết của anh còn có một tên.

Mã Hán theo chỉ dẫn của Mild tìm được một tên đang ẩn nấp, lập tức nổ súng đánh gục, trong lòng nghi hoặc không thôi, ký hiệu Mild vừa dùng chính là ngôn ngữ tay chuyên dụng của tay súng bắn tỉa, ông ta đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp sao?

Lúc này... Mew cùng mọi người đã thuận lợi lên lầu, bao vây sòng bạc.

Sòng bạc lúc này là một mảnh đại loạn, đoàn người vào đánh bạc đều đã quỳ xuống, hai tay ôm đầu, kẻ bắt cóc dựa theo tư liệu có sẵn trong Ipad đối chiếu từng người một, lôi hết những ai là phú hào ra xếp hàng.

Gulf khẽ nhíu mày, "Ipad còn có thể dùng thế này sao."

Krist vừa từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, quay đầu lại khó hiểu nhìn Gulf, "Kỹ thuật bắn súng của Mild rất chuẩn a! Sao lại thế hả anh? Không phải cục trưởng Bao bọn họ đã từng nói, về mặt võ học chú ấy hoàn toàn không được sao?"

Gulf nhíu, cười cười, "Cải tổ gen chẳng hạn, chắc lão tự mình uống thuốc gì đấy."

"Nhóc đố kị nha? Không phục nha?" Mild từ bên kia vừa chọc ghẹo Gulf, vừa phục kích bên kia. Nơi đó là góc chết của Mã Hán, trực thăng vốn phải đi đường vòng, như vậy sẽ cần nhiều vòng tấm kính để phòng hộ hơn, có thể sẽ khiến thuyền cứu viện ở xa xa cảnh giác, nếu mà bại lộ sẽ để sổng cá lớn mất.

Trong lúc này, trực thăng từ vị trí mà Singto yêu cầu, hoàn toàn bí mật bay lên trên.

Mấy chiếc thuyền ở xa ngày càng đến gần thuyền lớn của Tân Cách bọn họ.

Lúc này, có một người thông qua đường dây trò chuyện của Tân Cách bọn họ hỏi thăm tình huống.

Tương Bình sau khi chặn tín hiệu, đều phát trở lại vào máy vi tính trong phòng giám thị cho Gulf nghe. Cậu đã sớm nắm được giọng nói của Tân Cách, thông qua xử lý bằng vi tính, Gulf chỉ cần dùng giọng của mình trả lời vào trong microphone, lập tức sẽ trở thành giọng của Tân Cách truyền lại vào bộ đàm của đối phương.

"Sao lại động thủ sớm vậy hả?" Tiếng quát to này làm Gulf hoàn toàn tin tưởng, thân phận của người này cao hơn Tân Cách!

Phấn khích càng làm cho Gulf thêm chuyên chú.

Sau khi phân tích đầy đủ tính tình của Tân Cách, Gulf nghĩ nên trả lời thế này, "Không cần cậu thuyết giáo tôi."

Krist kinh ngạc nhìn Gulf.

Đối phương tức giận, "Ông tốt nhất nên một vừa hai phải thôi, lần hành động này nếu thất bại, tôi sợ ông không ngóc đầu dậy nổi dâu!"

"Tôi đã nói rồi, không tới phiên cậu khoa tay múa chân với tôi!" Gulf lạnh lùng cười, "Cậu không đến, tôi đã trả đám người trên thuyền về hết rồi, dù sao trên đảo cũng không có ai, náo nhiệt chút cũng tốt."

"Ông điên rồi!" Đối phương quát lên, "Ông đang nói ở đâu đấy hả, trong đại sảnh có bao nhiêu người nghe?"

"Ha hả a." Gulf nở nụ cười, "Ta sẽ làm thịt toàn bộ."

"Đồ ngu!" Đối phương hiển nhiên nghĩ Tân Cách thành sự không thấy bại sự có thừa, lập tức phân phó mọi người nhanh chóng tới gần thuyền lớn.

Đứng trên mái nhà phát hiện con thuyền ở xa xa đang gia tăng tốc độ, Mild mỉm cười, xem ra con mèo nọ đã thành công.

Mew bọn họ lúc này đã tiến nhập phòng khách, Tương Bình đem vị trí của mấy tên phần tử phạm tội thể hiện lên mắt kính của Mew bọn họ.

Căn cứ vào toạ độ, đội viên đặc công dùng súng điện bắn về phía mục tiêu của mình, đám bắt cóc bị dòng điện mạnh bắn trúng, trong nháy mắt ngất xỉu tập thể.

Tân Cách lúc này đã sớm bị tình huống đột phát làm cho choáng váng, cầm lấy bộ đàm hô to, kêu bên kia đừng tới đây.

Thế nhưng tín hiệu đã bị cắt rồi còn đâu, SCI chuẩn bị rất công phu, làm sao dễ dàng để bọn chúng đào tẩu.

Mew bắt trói toàn bộ Tân Cách cùng đám thuộc hạ, đồng thời tiện tay bắt luôn Liêm Thiển Trung đang muốn đào tẩu.

Bắt gọn một đám người xong, chợt nghe Gulf nói, "Pi Mew, tới rồi, đã bắt đầu lên thuyền!"

"Đề phòng bọn họ nhảy xuống biển, chờ bọn chúng lên thuyền toàn bộ đã!" Mew rất cẩn thận phân phó.

Không lâu sau, Singto từ bên trên truyền tin, "Toàn bộ lên thuyền!"

Mew hướng về phía đội xuồng máy và lực lượng cảnh sát biển ra lệnh, "Hành động!"

Trong nháy mắt, ngoài khơi hiện lên vô số đèn pha, người phụ trách đội cảnh sát biển cầm loa phóng thanh hướng về phía bọn bắt cóc trên du thuyền kêu gọi đầu hàng.

Ánh sáng mạnh mẽ làm mặt biển sáng rực lên, kết quả là đám người vừa lên thuyền lập tức bị loá mắt, ngay lúc bọn chúng quyết định nhảy xuống biển thì, bất cứ kẻ nào tiến lên trước một bước đều bị hạ gục trong nháy mắt.

Đám còn lại ngửa mặt lên nhìn thì thấy trên không trung có một chiếc trực thăng xuất hiện, trên đó có tay súng bắn tỉa đang nhắm vào bọn họ.

Nhìn xuống hai thi thể đang bất động dưới chân, kẻ dẫn đầu đám bắt cóc kia lại vô thức nhìn lên trên, chợt nghe Mild nói với vài cái trực thăng vừa vút tới trên đỉnh đầu, "Cho ta chút ánh sáng coi!"

Gulf bất đắc dĩ, "Cho ông ấy đi."

Vì vậy, trực thăng lập tức rọi đèn xuống chiếu sáng vị trí của Mild.

Bên dưới ánh sáng chói loà có hai người, bên trên là Mild, bên dưới, là một người đàn ông tuổi tác không khác biệt Mild lắm. Cũng là một người châu Á, bên trái trên mặt có một vết sẹo, khi còn trẻ bề ngoài có lẽ không tồi.

Thần tình trên mặt hắn lúc này có thể nói là đặc sắc, so với lúc Tân Cách thấy được Mild còn có phần kinh ngạc hơn.

Mild chĩa thẳng súng vào người đó, cười nhạt một tiếng, "Trần Bật, nhiều năm như vậy cậu vẫn còn rất ăn ảnh a, nào, cười một cái!"(^0^)ノ

Đối phương cứng còng tại chỗ, Mew chợt nghe Bao Chửng gấp đến độ hét to, "Bắt lấy hắn Tiểu Mew! Phải còn sống!"

Mew không nói hai lời, mang theo đội viên đặc công xuống phía dưới, dưới sự yểm trợ của tay súng bắn tỉa hốt gọn đám người đó, để phòng ngừa có người tự sát, mỗi tên đều được đeo lên mặt một cái khẩu trang rất đặc thù.

Người được Mild gọi là Trần Bật kia khẽ nghiêng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm vào Mild.

Mild khẽ nhếch khóe miệng, cúi đầu nói một câu, "Thay Boat Jongcheveevat ân cần hỏi thăm cậu."

Gulf nghe không rõ lắm, bốn phía đều là trực thăng quá ầm ĩ, anh vô thức quay lại hỏi Krist, "Ông ấy vừa nói cái gì?"

"Boat... gì đó." Krist cũng nghe không rõ lắm.

"Chờ một chút..." Gulf đột nhiên nhìn vào màn hình giám thị, hỏi Tương Bình, "Người kia đâu?"

Tương Bình không rõ, hỏi lại Gulf, "Người kia gì a?"

Gulf nhìn chằm chằm vào màn hình giám thị nhưng tìm khắp nơi không thấy người đâu, anh vừa rồi rõ ràng có thoáng nhìn thấy người đàn ông thần bí trông rất giống Mewsuppasit, "Người kia đâu? Rõ ràng tôi vừa nhìn thấy."

Mew ở trong bộ đàm nghe được, hỏi Gulf, "Người nào cơ?"

"Hắn không phải Boat Jongcheveevat đâu." Mild như hiểu được suy nghĩ của Gulf, nở nụ cười, "Boat Jongcheveevat đã chết."

"Mild!" Đột nhiên trong bộ đàm truyền đến một giọng nói, "Im miệng!"

Gulf cùng Mew sửng sốt, là giọng của babaM, ông ấy chẳng lẽ đang ở chỗ Bao Chửng?

Mew có chút không hiểu, vừa định hỏi rõ, chợt nghe Bao Chửng nói với Tương Bình, "Nhiệm vụ kết thúc, cắt liên lạc đi."

"A." Mild cười nhạt một tiếng, "Nha nha, không đưa Tharn đên bái tế cậu ấy sao ..."

Nói còn chưa dứt lời, chợt nghe Bao Chửng rống lên một tiếng, "Tương Bình!"

"Ách..." Tương Bình bất đắc dĩ ấn chốt cắt đứt tín hiệu, rồi có chút áy náy nhìn Gulf.

Gulf nhìn chằm chằm vào màn hình giám thị, đột nhiên cảm thấy đằng sau có người liền quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy Type nghiêm mặt đứng một bên, Tharn cũng không biết đã đến từ lúc nào, trên tay cầm một ly rượu tựa ở quầy bar khẽ lắc a lắc cái ly, tự nhủ, "Boat là ai? Tên rất quen nha ..."

Bỏ mặt nạ xuống, Mew chạy đi tìm Mild thì nhìn thấy Singto đang kéo hai tên thủ vệ đã bị thương.

"Mild đâu?" Mew vội chạy lại hỏi.

Singto nhíu nhíu mày, "Tôi đưa hai tên này xuống, chú ấy không đi cùng ..."

Mew chau mày, lệnh cảnh viên nhanh chóng đi tìm.

Chỉ tiếc là lật hết từng ngóc ngách của con thuyền lên cũng không thấy bóng dáng Mild đâu, biến mất vô căn cứ vậy?

Krist nhìn Gulf, "Anh."

Gulf thở dài, "Người ta đã sớm có chuẩn bị rồi, ở trong nước chuẩn bị một bộ đồ lặn với một bình ô-xi đầy khí là có thể bỏ chạy ... Thảo nào người nọ lại xuất hiện, hoá ra là để giúp Mild thoát thân."

Gulf quay đầu lại nhìn Tharn đang suy nghĩ, lắc đầu thở dài. Tháo tai nghe xuống, lên thuyền chờ Mew về.

Gulf trong lòng buồn bực... Bao Chửng bọn họ rốt cuộc đang giấu diếm cái gì, rõ ràng là một trận thắng lớn hả hê vui mừng, tự dưng tới sau lại thả xuống một cái đuôi, thật là làm người ta khó chịu!

................................. Nghĩa trang

Gulf bọn họ về tới SCI, liền lao đầu vào tổng kết vụ án.

Người cần bắt đã bắt xong, đám người có liên quan bên cổ mộ cũng đã bắt về... Lúc này chẳng khác nào một đợt thu hoạch vụ mùa lớn, trộm lớn trộm nhỏ đều đã tóm cả.

"Wow!" Triệu Hổ nhìn bản danh sách thật dài, "Lần đầu tiên phá được vụ án lớn vậy nha!"

"Giống phá một tổ chức hơn." Mã Hán nhìn danh sách nói, "Phần lớn là bị ép phạm tội."

Mew chỉ huy mọi người phân loại phạm nhân vừa bắt được, xử lý theo từng nhóm.

Hai tên Trần Bật, Tân Cách là phạm nhân tương đối quan trọng, cùng với đám người có liên quan đều bị giam giữ ở ngục giam đặc thù, nghiêm ngặt giám sát, ai cũng không được thăm nuôi.

Cha con Liêm gia cùng với bác sĩ Phạm, chờ ngày tiến vào phòng thẩm vấn.

Đám nội gián Ngụy Tử Cường đều đã nhận tội, cũng cho vào nhà giam đặc biệt, sau này còn có lúc phải dùng.

Cuối cùng là Tam Hổ và ông bác ở đại lý vé số, cùng với mấy kẻ nội ứng trong đội khảo cổ, đều tính là tiểu lâu la, xử trí theo luật là được.

Thủ phạm thật sự của vụ án lần này kỳ thực chỉ có vài người, kể cả Liêm Đồng Lý cũng là nghe lệnh hành sự. Vấn đề của nghe lệnh hành sự là phải tìm được thủ phạm chính, nhưng thủ phạm chính mà Gulf bọn họ muốn tìm lại là cái tổ chức thần bí kì quái kia. Cho tới bây giờ, đầu mối vẫn rất ít, hơn nữa lần này ngoại trừ Trần Bật ra, những kẻ bắt được có vẻ đều là đồ bỏ đi của tổ chức, giá trị có hạn.

Gulf chờ thẩm vấn xong chạy đi chỉnh lý một lượng lớn số liệu, đem án tử từ đầu tới cuối vuốt xuôi lại một lần, bộc lộ rõ chân tướng của nó. Tổng kết lại một chút, án tử này có thể gom lại trong vài từ then chốt -- nghiên cứu thực nghiệm, eo hẹp tài chính, ký ức di truyền, văn vật trân quý, bắt cóc vơ vét tài sản, đảo nhỏ, đồ bỏ đi.

Trên một hòn đảo nào đó có tổ chức thần bí mà Gulf bọn họ vẫn muốn điều tra cho ra. Bọn chúng vẫn đang tiến hành thực nghiệm lên con người, lần này có vẻ là ký ức di truyền. Nhưng mà eo hẹp tài chính có vẻ đã thành một vấn đề nan giải cấp bách. Vốn bọn chúng muốn thông qua tìm kiếm văn vật trân quý để bổ sung ngân sách, sau lại chuyển hướng thành bắt cóc vơ vét tài sản. Bên trong tổ chức đó hình như đã có sự thay đổi, vì vậy đã xuất hiện thêm một lượng đồ bỏ đi nhất định.

Krist cảm khái, "Trước đây chế tạo ra quỷ hút máu, rồi Lạc Thiên, còn có Mild... Tổ chức nọ có vẻ đã làm được rất nhiều chuyện, bọn họ muốn sáng tạo ra những con người không giống như người bình thường sao."

"Thời gian tồn tại của nó cũng khá lâu rồi đó." Gulf lôi tư liệu về án quỷ hút máu lần trước ra xem "Gần như là bắt đầu từ trước Chiến tranh thế giới lần I, sắp được một thế kỷ rồi đó." (Ctr TGI 1914-1918)

"Ban đầu có lẽ thuộc về bên quân đội, có một lượng quân phí nhất định phát ra định kỳ." Mew lắc đầu, "Bất quá sau đó trải qua nhiều cuộc chiến tranh, loại thí nghiệm điên cuồng này có lẽ đã bị vứt bỏ, nhưng mà những kẻ tham dự vào thí nghiệm tuyệt đối không muốn buông tay, vì vậy trở thành một tổ chức độc lập."

"Tổ chức quy mô khổng lồ, kinh phí đầu tư cũng rất lớn, bởi vậy cần một lượng tiền không hề nhỏ." No xem kĩ những phi vụ trước đây của tổ chúc nọ, "Bọn chúng rốt cuộc đang nghiên cứu cái gì a!"

"Trước bị Mild giấu đi, tờ chi phiếu nọ có lẽ chính là nguồn tài chính mà bọn họ khao khát, nhưng mà cuối cùng không thành công. Cha mẹ của Trần Du, cặp vợ chồng đạo tặc trong truyền thuyết, kho tàng năm đó đã bị giấu đi, không hề tìm được chút nào, vì vậy mới chó cùng rứt giậu!" Gulf hưng phấn tường thuật, "Việc gấp rút cần tiền có thể suy ra hai điểm, thứ nhất, bọn chúng đang thiếu tiền không cách nào làm gì được. Thứ hai, bọn chúng đang tiến hành một thí nghiệm kinh người nào đó, cần phải có tiền.!"

"Mọi người còn nhớ video lần trước Mild gửi tới không?" Mew nói, "Cái mà có bóng lưng của một người không biết già ấy!"

Tất cả mọi người gật đầu, "Nhớ kỹ."

"Ừ." Gulf nghe Mew nhắc lại, cũng gật đầu, "Tôi hiểu rồi, bối cảnh quay video đó chính là trên một hòn đảo."

"Em sẽ dựa theo đầu mối đó tìm vị trí một chút!" Tương Bình ghi nhớ đầu mối, chuẩn bị lát nữa đi tìm.

"Liêm Đồng Lý cùng Liêm Thiển Trung trước đây cũng là đối tượng nghiên cứu của tổ chức nọ, tiến hành thí nghiệm với bọn họ chính là Tân Cách và bác sĩ Phạm." Triệu Hổ nói ra kết quả thẩm vấn hai cha con nhà kia, "Cha con bọn họ phát tài hoàn toàn là vì những thứ đồ lấy từ trong mộ mà tổ tiên lưu lại cho. Thế nhưng số lượng có hạn, bọn họ cũng biết về truyền thuyết của Liêm lão đại, vì vậy đã nghĩ đến chuyện thông qua ký ức của chính mình, tìm đến tấm bản đồ mà Liêm lão đại đã lưu lại kia. Bản đồ trong tay bọn họ đa phần đều là giả tạo, đại khái là bức tranh tự bọn họ vẽ ra nhờ ký ức di truyền gì đó."

"Cũng là thời gian bị chứng hoang tưởng đúng không." Krist lắc đầu, "Muốn tiền đến phát điên rồi sao?"

"Ba người kia, chính là ba "người đời Thanh" đã tập kích Hân Hân kia", Gulf cũng nói ra chân tướng hỏi được trong miệng bác sĩ Phạm, "Kỳ thực cũng là đối tượng nghiên cứu, bọn họ trốn đi, giả trang thành tượng đất chui vào cổ mộ bất quá chỉ để né tránh đuổi bắt của bệnh viện thôi."

"Phạm Minh đem chứng hoang tưởng với ký ức di truyền lộn tới lộn lui trong người bọn họ, cuối cùng, không thể làm gì khác hơn là xem bọn họ như đám đồ bỏ dẹp qua một bên, phái Hứa gia Tam Hổ đi theo dõi bọn họ. Nhưng sau đó lại trăm phương nghìn kế muốn hủy thi diệt tích, có thể bởi vì hàng loạt thí nghiêm của bọn họ có để lại vết tích trên cơ thể người." Type bổ sung, "Tôi với Hân Hân vừa kiểm tra thi thể thêm một lần, đã tìm ra đầu mối trên phương diện này!"

"Vậy những người đó không chừng là then chốt của thí nghiệm." Gulf nói, "Nếu không đối phương sẽ không mạo hiểm như vậy, ngay cả nội gián cài vào cảnh cục gần hai mươi năm như Nguỵ Tử Cường cũng được sử dụng!"

"Cũng giống sự xuất hiện của Dương Dương năm đó." Lạc Thiên hơi cảm khái, "Lập tức dẫn đến sự cải biến phương hướng thí nghiệm."

"Cái này là đầu mối rất quan trọng đó!" Mew cũng gật đầu.

Gulf tiếp tục phân tích, "Căn cứ vào lời khai của bác sĩ Phạm, ba người nọ xuất hiện một vài triệu chứng đặc biệt, mà chính chúng có thể là nguyên nhân khiến phương hướng của thí nghiệm lần này được thay đổi!"

"Triệu chứng gì a?" Tất cả mọi người hiếu kỳ.

Gulf cười khổ một tiếng lắc đầu, "Tất cả bọn họ đều không nói được trọng điểm, bác sĩ Phạm, cha con Liêm gia, tôi đã quan sát bọn họ, bọn họ không phải là cứng đầu không chịu khai, mà là bị thôi miên."

"Thôi miên?" Mew nhíu mày, "Có người không muốn bọn họ khai ra nên đã phong toả nó lại?"

"Đúng vậy!" Gulf gật đầu, "Bác sĩ Phạm chỉ luôn miệng hô, may mắn, bọn họ thật may mắn."

"May mắn!" Mọi người hai mặt nhìn nhau, "Là nói về chuyện vé số sao?"

Gulf hơi nhún vai, "Ai biết được? Hơn nữa bọn họ đang trong tình trạng chạy trối chết, sao còn tâm tình đi mua vé số, điều này chứng tỏ bọn họ biết vé đó nhất định sẽ trúng!"

"Lẽ nào có khả năng nhận vận may ... hoặc là khả năng biết trước tình huống?" Tất cả mọi người nhìn Gulf.

Gulf nở nụ cười, "Có thể lắm."

"Ba người trong quá trình lẩn trốn thì bị thương, khi vào được cổ mộ thì ngụy trang thành tượng đất. Một người bởi vì bị thương nặng đã chết, hai người còn lại cũng rất suy yếu. Đội khảo cổ có tay sai ngầm của bác sĩ Phạm, bởi vì phát hiện ra bọn họ nhưng chưa kịp xử lý nên đã động tay động chân với bản ghi chép khảo cổ. Bọn họ tập kích Mã Hân, hoàn toàn là phản ứng theo bản năng!" Type nói rồi lấy ra phim chụp X quang cho mọi người xem, "Căn cứ vào phân tích mặt cắt não bộ, mấy người này có khuynh hướng bạo lực tương đối nghiêm trọng, tôi nghi ngờ đó là tác dụng phụ sản sinh trong quá trình thực nghiệm, nói chung bọn họ tập kích Hân Hân hoàn toàn là do bản năng!"

"Đáng tiếc đã bị tôi bắn chết!" Lạc Thiên có chút ảo não, "Không thì cũng có người còn sống, sẽ biết thêm càng nhiều."

Type vỗ vỗ Lạc Thiên, "Mấy người đó đã mất nước nghiêm trọng, yếu đến mức hấp hối rồi!"

Phương hướng điều tra của chúng ta đều nhắm vào người nhà họ Liêm, hiện tại xem ra, Liêm gia chỉ là một ngụy trang, mà sở dĩ muốn giết Liêm Thiển Dị, là vì cậu ta đã phát hiện được vài thứ." Gulf đưa ca bệnh của Liêm Thiển Dị cho mọi người xem, "Cậu ta trước đây vẫn tiếp thu trị liệu chứng hoang tưởng, kỳ thực cũng là trong tình trạng chẳng biết gì trở thành vật thí nghiệm, để rồi tiếp xúc được một ít đầu mối. Tôi đã hỏi cậu ta, kết quả cũng giống hai người còn lại, chẳng nhớ được bất cứ cái gì hữu dụng."

"Cho nên mới dẫn đến việc bị tay súng bắn tỉa giết người diệt khẩu sao?" Mew thở dài, "Ba ba với anh trai cậu ta dĩ nhiên đều có tham dự, duy nhất chẳng biết gì chắc chỉ có cô em Liêm Thục Lễ."

"Phần sau của vụ án thì chúng ta đều nắm rõ." Krist đóng phần báo cáo vụ án thật dài lại, "Tất cả đều điên rồi, chỉ vì mục đích duy nhất là giữ bí mật và đoạt tiền."

Mew cũng gật đầu, "Đúng vậy, chẳng liên quan đến chuyện Tân Cách bọn họ có phải là đám bỏ đi hay không, hành động của tổ chức nọ gây ra cảm giác bọn chúng đã cùng đồ mạt lộ."

"Cũng đúng, bởi vậy phải đuổi theo gắt gao một chút." Gulf nhìn Mew, hai người trong lòng đều hiểu rõ -- mấu chốt ở ngay trên người Trần Bật.

Mọi người giải tán, Gulf cầm báo cáo tổng kết, đứng ở hành lang đờ ra, cách đó không xa là phòng làm việc của Bao Chửng.

Mew đi tới cửa, thấy Gulf nhìn chằm chằm vào hai cánh cửa kia, trong ánh mắt có một chút xung động, cũng có một chút không phục.

"Mèo Nhỏ." Mew đi lên, khẽ vỗ vào vai Gulf.

Gulf quay đầu lại nhìn anh, "Mew~, tôi không cam lòng, dựa vào cái gì không cho chúng ta tra Trần Bật?"

Mew thấy Gulf như vậy cũng có chút không đành lòng, đương nhiên anh cũng rất bực mình, nhưng mà mấy trưởng bối nọ vẫn không để bọn họ rớ vào chuyện năm đó.

Gulf bắt đầu hăng máu, đang muốn xông vào phòng tìm Bao Chửng tranh luận.

Lúc này, Type đột nhiên vội vã đi ra, vỗ hai người, ý bảo -- đi với tôi.

Gulf cùng Mew nhìn nhau, theo Type đi vào thang máy.

"Tharn nói với chúng ta, hắn đang tới nghĩa trang gặp Mild!" Type nói xong, Gulf cùng Mew đều giật mình.

"Anh hai một mình đi gặp Mild?" Gulf nhíu mày, "Anh ấy không sao chứ?"

"Không cần sốt ruột." Type lắc đầu, "Tharn nói, Mild sáng nay tới phòng làm việc tìm hắn, nói muốn dẫn hắn đến tảo mộ Boat."

"Boat đến tột cùng là ai?" Mew nhịn không được hỏi.

"Không biết, bất quá Tharn kêu tôi đưa hai cậu qua." Type cười, "Mild có vẻ muốn tiết lộ bí mật gì đó."

Gulf hai mắt sáng ngời, Mew lại đang nửa mừng nửa lo.

Ba người leo lên xe, chạy đến nghĩa trang nọ.

Tharn nói địa chỉ cho mọi người, cũng không phải là nghĩa trang công cộng. Mà là một toà giáo đường nhỏ tinh xảo nơi vùng quê yên tĩnh.

Sân trước giáo đường nở đầy Tây Môn trắng. Gulf cùng Mew nhìn Tây Môn trắng từng mảng một trắng toát, đột nhiên nhớ tới phòng bệnh đặc biệt của Mild năm đó.

Đi dọc theo một con đường nhỏ, chợt thấy cã bóng người lóe lên ở một cánh cổng bên sân, Gulf sửng sốt, còn muốn chạy qua đó nhìn, bởi vì bóng lưng nọ rất quen thuộc... Là người có phần giống Mew kia.

"Mèo Nhỏ." Mew đưa tay chỉ ra xa, thì thấy cách đó không xa, dưới một gốc lim cao to có mười mấy ngôi mộ trắng noãn ở đó ... Ở trong nước loại mộ bia như thế này vô cùng hiếm thấy.

Trước mỗi ngôi mộ đều đặt một chùm hoa Tây Môn trắng noãn.

Mild và Tharn đang ngồi trên một cái ghế dài, cặp song sinh thì đứng ở một chỗ xa hơn chút, ánh mắt lướt qua đống mộ bia, vẻ mặt vô cùng khó hiểu.

Tharn với Mild không biết đang nói chuyện gì.

Gulf vội bước nhanh qua đó,Type ngồi xuống cạnh Tharn, cầm lấy tay anh nhìn thần sắc trên mặt anh, thấy không có gì dị dạng mới yên tâm một chút.

"Ở đây sao có nhiều phần mộ vậy a?" Gulf đi tới cạnh Mild, hỏi ông ta

Mild chỉ chỉ những phần mộ này, thấp giọng nói với Gulf, "Bọn họ đã chết rất lâu rồi nhưng không được ai nhớ đến."

Mew nhìn chung quanh bốn phía, cuối cùng đã hiểu vì sao cặp song sinh bày ra khuôn mặt khó hiểu -- hơn mười ngôi mộ nằm ở đây không hề có tên, nhìn sao cũng thấy thê lương đến rợn người.

Mild nói xong, đứng lên chuẩn bị đi.

"Này!" Gulf cản ông ta lại, "Chú không phải muốn nói gì đó sao?"

"Ta nói rồi, lúc nào rảnh rỗi đến đây thăm họ nghe chưa." Mild chỉ chỉ mộ bia, "Ở đây không có bí mật gì cả, chỉ có vài câu chuyện cũ bi thương mà thôi. Ta đã gọi điện cho Bao Chửng thông báo chuyện đưa mấy cậu đến đây rồi, bọn họ sẽ ấy cậu tham dự điều tra thôi, không thì cứ đi tra thân phận của chủ nhân mấy ngôi mộ này nè." Nói rồi, Mild giảo hoạt cười.

"Vậy Boat là ai a?" Mew nhịn không được hỏi.

Mild quay đầu lại, chỉ chỉ vào ngôi mộ đầu tiên bên tay trái, "Cậu ta."

"Bọn họ đã chết như thế nào." Gulf tò mò, mỗi một ngôi mộ đều giống nhau, phía trước đều có một chùm Tây Môn, chứng tỏ đều là người Mild quen biết.

Mild đến gần Gulf thấp giọng nói, "Đừng hỏi bọn họ vì sao chết, đã không còn quan trọng nữa. Quan trọng là, kẻ đáng chết vẫn không chết, không đáng chết thì chết hết trơn, chính nghĩa gì gì chứ, đều là chó má!" Nói xong, xoay người đi.

Gulf cùng Mew nhìn nhau liếc mắt.

Lúc này, bên ngoài có một chiếc xe vội vã chạy đến, cửa mở ra, Bao Chửng và babaM vội vội vàng vàng chạy xuống, nâng cũng từ ghế sau đi ra.

Đụng mặt Mild đang muốn lên xe, Mild mỉm cười với ba người, sau đó khẽ phất tay áo xem như chào hỏi. Rồi leo lên xe rời đi.

Bao Chửng nhíu mày, đi vào nghĩa trang phía sau giáo đường.

Trong nghĩa trang, mọi người yên lặng mặt đối mặt, không khí có chút xấu hổ.

Ba người đều vô thức lướt mắt qua những ngôi mộ một chút, Gulf bỗng nhiên khẽ nhướn mày, hỏi, "Vì sao?"

Ba người đều sửng sốt nhìn Gulf, nâng hỏi, "Cái gì?"

Gulf tỉ mỉ đánh giá ba người trước mắt, "Ba người rất bài xích nơi này, trong mắt có nét xấu hổ."

Type vội đưa tay túm a túm Gulf, con nít nói chuyện như vậy sẽ bị mắng đó.

Quả nhiên, babaG lập tức giận tái mặt, Gulf vẫn không sợ chết truy vấn, "Vì sao hổ thẹn lại lớn hơn thương tâm, cái gì gọi là kẻ đáng chết lại không chết, không đáng chết lại chết sạch?"

"Này!" Bao Chửng vội ngăn cản Gulf, "Tiểu Gulf cháu không rõ nội tình đâu, bọn ta không muốn tới nơi này là bởi vì ..."

"Bởi vì đến bây giờ vẫn chưa báo thù được cho bọn họ nên cảm thấy hổ thẹn, thật không?" Mew từ phía sau Gulf đi lên, cùng Gulf sóng vai, nhìn ba bậc cha chú trước mắt.

Bao Chửng bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn sang babaG cùng babaM một chút, hai người đó lại xoay mặt nhìn chỗ khác, hình như đang lặng lẽ thở dài.

"Bọn con muốn tham dự điều tra, án tử năm đó hãy giao cho SCI đi ạ, sẽ không ảnh hưởng đến công việc bình thường đâu, bọn con sẽ âm thầm làm việc." Gulf nói với ba người.

"Nếu tiếp tục giấu nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì." Mew đương nhiên chung chiến tuyến với Gulf, "Chúng con cũng sẽ điều tra thôi, nhất định thế!" Gulf cùng Mew nhìn nhau mừng rỡ r3q0cr9q 0rip3ir39eoffv

Bao Chửng nhíu mày, dường như có chút do dự.

Trong lúc mọi người đang giằng co, Tharn bỗng nhiên đứng lên, anh vừa ngồi trước ngôi mộ của Boat quan sát một chút, đột nhiên đưa tay từ trong bụi cỏ lấy ra một thứ gì đó cho mọi người xem, "Đây là cái gì?"

Gulf nhìn qua, thì ra là một chiếc đồng hồ bỏ túi.

Tharn khẽ chau mày, bởi vì nắp đồng hồ có thể mở ra ... Mở rồi mới biết, nó không phải là đồng hồ bỏ túi mà là một cái mặt dây chuyền có thể nhét hình vào.

Trên ảnh chụp là một người đàn ông còn khá trẻ, nhìn kỹ thì thấy rất giống Tharn Jongcheveevat, cũng giống Mewsuppasit Jongcheveevat... cũng giống babaM Jongcheveevat.

Mew cùng Tharn kinh ngạc nhìn chằm chằm vào BabaM, đây là ảnh chụp của ba ba hai người khi còn rất trẻ.

"Đây là ai vậy?" Mew nhìn chằm chằm một hồi lâu rồi mở miệng hỏi BabaM, "Ba, ba có anh em sinh đôi hả?"

BabaM bước nhanh tới, đưa tay cầm lấy cái mặt dây chuyền, nhìn chằm chằm vào người trong đó một lúc lâu, lắc đầu, "Không ngờ còn có thể thấy..."

"Đó là ai vậy a?" Tharn hiếu kỳ.

BabaM trả lại mặt dây chuyền cho anh, "Ba đó."

Mọi người trầm mặc rồi cùng nhau mở miệng, "Gạt người!"

BabaM cùng Bao Chửng có phần xấu hổ.

Gulf cũng nói, "Khí chất hoàn toàn không giống nha, một người thô cuồng một người nhã nhặn!"

"Vô lễ!" babaG trừng mắt nhìn Gulf,Gulf đành phải nhìn lên trời.

Mew nhìn chằm chằm vào lão ba nhà mình, hỏi lại, "Đó là ai vậy a? Ba?"

BabaM thở dài, "Anh hai của ba."

Tuy rằng đã có dự liệu, nhưng Gulf cùng Mewvẫn kinh hãi há to miệng -- anh hai không phải là con ruột của ông sao?

"Cũng đúng a!". Type mở miệng, "Tôi vẫn luôn nghi ngờ, dựa vào tuổi tác của ma maM căn bản không thể sinh con sớm như vậy a! Hơn nữa đứa thứ nhất với đứa thứ hai hơn kém nhau tám năm, điều này có phần ..."

Nhiều người trong tình huống như vậy sẽ không thèm để ý đến nữa, nhưng Tharn thì ngược lại. Anh bình tĩnh đứng một bên, như là đã sớm có dự đoán, lúc này chỉ đốt một điếu thuốc lên, chờ mọi người nói chuyện cho xong.

BabaG đi tới, "Tharn sinh ra chưa được một tuần Boat đã qua đời, vẫn là babaM một mực chiếu cố cháu, không nói cho cháu biết là vì không muốn cháu hiểu lầm, không phải là không thương cháu, đưa cháu ra nước ngoài cũng là để bảo vệ cháu thôi ..."

Tharn nghe xong, không có phản ứng.

Mew cùng Gulf đều híp mắt liếc babaM, loại chuyện này có gì đâu mà phải giấu diếm a, làm mất công người ta hoài nghi mamaM từng xuất tường.

Gulf sờ sờ cằm, bậc cha chú là anh em ruột, thảo nào khuôn mặt giống nhau như vậy, độ phù hợp của ADN cũng ở mức cao nha.

"Vậy người kia là ai a?" Gulf đột nhiên hỏi babaG.

"Người nào?" babaG chưa hiểu.

"Người rất giống Mew ấy."

"A..." babaM cười, "Một quả bom hẹn giờ cài ở vị trí quan trọng."

Gulf cùng Mew mờ mịt.

"Đừng hỏi nữa, việc này không phải bằng vài ba câu là có thể nói rõ ràng!" babaG kéo Gulf đến bên cạnh, "Một ngày nào đó các con sẽ biết."

"Bọn con muốn ..."

"Được rồi." Bao Chửng khẽ ngắt lời, nói với hai người, "Hai đứa không phải muốn tra án sao, tư liệu đều cầm đi."

BabaM cùng babaG quay lại nhìn Bao Chửng, dường như có chút bối rối.

"Hai đứa nó do hai cậu sinh ra, tính tình làm sao hai cậu cũng hiểu rõ mà." Bao Chửng không vui, "Hai cậu chạy đi đâu đó lánh là xong, chỉ có tôi ở cùng bọn chúng mỗi ngày, đến lúc đó chắc tôi bị phiền đến phát điên quá, muốn tra thì cứ tra đi, dù sao cũng lớn cả rồi."

babaM và babaG đành ngầm đồng ý.

Gulf cùng Mew nhìn nhau mừng rỡ!

Buổi chiều hôm đó, hai người từ trong tay Bao Chửng chiếm được đầu mối sưu tập từ rất lâu trước đến tận bây giờ, còn có tư liệu babaG cho bọn họ lúc trước, cùng với hồ sơ bí mật Mild đã cho ... Hầu như có thể lắp ghép lại để suy ra hoàn chỉnh chuyện hồi đó.

Ký ức của Tân Cách cũng bị ngăn trở, kẻ duy nhất còn tương đối thanh tỉnh chỉ có Trần Bật.

Nhưng ý chí của Trần Bật khá cứng rắn, có vẻ đã trải qua huấn luyện nghiêm ngặt. Từ lúc hắn bị giam đã không nói một lời nào, cho dù áp dụng phương pháp nào cũng không mở miệng.

Gulf muốn thôi miên hắn, nhưng Trần Bật chỉ cười nói anh còn non lắm, chọc Gulf tức đến xù lông, may mà là có Mew ngăn lại.(*・ω・)ノ

Tương Bình đã tra ra vị trí của hòn đảo kia, mọi người bắt đầu dựa vào đó để tra án, ăn ý thầm hạ quyết tâm. Vô luận loại thực nghiệm này đã tiến hành được bao lâu, đạt tới trình độ nào, đã có thành quả gì dã tâm gì, nói chung đã đến lúc phải chấm dứt toàn bộ chuyện này. Con người, không phải là đối tượng để làm thí nghiệm!

- KẾT ÁN -

CHUYỂN VER
Bản Gốc : SCI Mê Án Tập

➩Bản chuyển thể đã có sự cho phép của Tác Giả dịch SCI!

⇢Không tự ý mang Bản Chuyển Thể đi bất cứ đâu,nơi nào! khi chưa xin phép với TG Chuyển Ver

⇢ Không nói năng hay nói xấu về NV trong chuyện!

⇢ Bản Chuyển Thể giống bản gốc 98%

⇢ 2% còn lại TG Chuyển Ver chuyển ý lại!

➩ Bản gốc của Bạn Trung Quốc nên Bản Chuyển Ver không hoàn toàn là Quốc Gia của NV trong Bản Chuyển Ver!

➩ Ý Nào trong Bản Chuyển Ver bạn không hiểu có thể hỏi,Không buôn lời xấu với Ý Nghĩa của bản Chuyển Ver!

➩ Có lỗi trong Chuyển Ver thì hãy báo cho Ta,để ta chỉnh sửa lại!

⇢➩ Cảm Ơn vì đã đọc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com