Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

45

"Bạn đi đâu thế?... Lúc này bạn phải ở bên và chăm sóc cậu ba chứ?"

Jisoo lướt qua mặt Yura đi trên hành lang.

"Bạn là kiểu người gì vậy? Có biết cậu ba bị thương nặng thế nào không?... Bạn làm gì mà lang thang ngoài này hả?"

Jisoo vẫn tiếp tục đi, đầu đang mải suy nghĩ gì đó. Yura đứng nguyên, chống nạnh.

"Con người kỳ quặc! Con người xấc xược! Con người nhẫn tâm và độc ác!"

11 giờ đêm...

Jisoo chậm rãi bước vào phòng ngủ của Minho...

Nhỏ chợt khựng lại... Minho đang đứng giữa phòng, cởi trần, mắt trân trân nhìn Jisoo. Không phải ánh mắt dịu dàng của ngày thường... Và quan trọng hơn, trên tay cậu... đang cầm khẩu súng... hướng thẳng về phía... Jisoo...

Nhỏ không ngạc nhiên, không sợ hãi... Đứng yên... và chỉ nhìn Minho...

Con chim Palila đứng co người lại, đôi mắt nhỏ xíu tròn xoe cứ nhìn khẩu súng trên tay Minho... không chớp...

Trong khoảnh khắc... Minho đưa ngón tay vào cò súng... vẫn im lặng và nhìn Jisoo...

Trái tim Minho chợt nhói lên... Và...

...Cậu bóp cò!!...

Nhưng... Jisoo vẫn đứng yên...

Còn Minho... giật cò khẩu súng ngắn... giật mạnh hết lần này đến lần khác... Minho gần như muốn điên lên... Cậu giơ tay và ném thẳng khẩu súng vào tường...

Khẩu súng... không hề... có đạn... và... Minho... biết điều này...

Cậu ngồi thụp xuống, dựa vào thành giường, ôm đầu... Hai hàm răng nghiến chặt lại...

Nhưng trên thế gian này, trái tim bất kỳ ai cũng biết... xao động. Hãy giữ lấy giây phút hạnh phúc trước khi nó vụt mất... Hãy coi trọng người đối tốt với mình... trước khi người đó... ra đi.

Kim Minho... thực sự... đã yêu nhóc... rất nhiều...

9h55'...

Yura chậm rãi bước vào phòng ngủ của Minho.

"Bạn... chưa sửa soạn để đi sao? Rốt cuộc... bạn... đang suy nghĩ... điều gì?"

Jisoo vẫn yên lặng, những ngón tay vẫn vuốt ve bộ lông chú Palila.

"Bạn... thật sự... có yêu... cậu ba... không?"

Jisoo bỗng đứng dậy... với ngón tay lấy chiếc hộp nhỏ màu trong suốt... Yura đứng yên và nhìn tất cả cử chỉ của bạn mình...

Những ngón tay của một bàn tay Jisoo vuốt nhẹ lên đầu chú Palila... Còn tay kia... thả vào cái hộp nước bé xíu trong lồng chim... một viên thuốc trắng... Viên thuốc tan ra trong giây lát. Jisoo lấy chiếc khăn trùm đỏ trùm lên chiếc lồng chim.

Đôi mắt con Palila cứ ngước lên nhìn Jisoo... không chớp...

Jisoo quay ra...!!!

"Số phận - là - định mệnh!!!"

10h...

Minho lại mở điện thoại nhìn giờ, vẫn dặn lòng mình bình tĩnh...

10:10'...

Minho đã bắt đầu cảm thấy nôn nao.

Một cơn gió ùa qua... vài chiếc lá xào xạc...

Có bước chân người đến... chậm rãi... thật gần...

Minho mỉm cười... từ từ quay đầu lại...

"Em làm ta chờ..."

"Cậu chủ! Ông chủ có lệnh gặp bây giờ..."

Hai tên vệ sĩ của Kim Jungwon đứng trước mặt Minho!!!

...

"Đến rồi sao, con trai...?"

"Tại sao ba..."

"Đừng hỏi tại sao ta biết, hãy nói về dự định của con đi."

"......Con.....định rời khỏi khu biệt thự này."

"Rồi sau đó?"

"Trở thành bác sĩ cứu—"

Chân Kim Jisoo bước đến...

"Đừng... Em đừng đến gần đây... Tránh xa ta ra..."

Nhưng Jisoo vẫn bước...

"Xin em... tránh xa ta ra... tránh xa kẻ ******** như ta ra..."

Jisoo từ từ ngồi xuống... tay đưa lên lau mồ hôi trên trán Minho... rồi nhẹ nhàng vòng tay qua... ôm Minho vào lòng mình... Jisoo hơi quay mặt lại, thì thầm:

"Nếu muốn... cứ dùng khẩu có đạn ấy... Còn không... người nhận được một viên đạn... sẽ là... Kim Minho đấy..."

...

Trên bàn, trong chiếc lồng chim, con Palila hơi nghiêng đầu... như muốn nghe lắm... những lời Jisoo...

...

"Ngươi đoán là ai sẽ sập bẫy tiếp theo?"

"Chỉ cậu ba thôi, thưa ông chủ! Cậu cả sẽ chán ngay sau một thời gian. Còn cậu hai thì không một chút mảy may."

"Ngươi nhầm!... Vậy nghĩ xem, ai sẽ là người giết được cô bé?"

"Có lẽ là cậu cả. Cậu cả hám sắc nhưng thực chất chẳng coi một đứa con gái nào ra gì. Và... trong ba cậu chủ, em nghĩ cậu cả là người nhẫn tâm nhất."

"Ngươi... lại nhầm lần nữa!"

"Ý ông chủ là..."

"Ngươi sẽ biết thôi... Con mắt nhìn người của ta rất tốt. Lần đầu tiên nhìn thấy cô bé trong khu nhà hoang dột nát... ta đã thấy bên cạnh đứa bé gái xinh xắn ấy... cả thiên thần..."

...và tử thần...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com