Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

5

Soojin.




"Dậy đi đồ rắc rối kia" tôi nghe bố tôi nói vọng vào từ ngoài cửa. Tiếng ông thật vang, gắt gỏng và cáu kỉnh như mọi sáng. Dường như kêu tôi dậy khiến ông ấy mệt mỏi vậy trong khi chỉ cần 1 câu hét của ông thôi thì tôi đã tỉnh giấc.



"Chào buổi sáng thưa bố" tôi nói, mỉa mai và có chút quạu quọ. Sáng sớm nghe cái giọng cáu kỉnh kia thì hỏi thử ai chả bực chứ?



"Bây giờ là 7:30, chuẩn bị đi" Bố nói với tôi, và cùng lúc đó  ông bước sang phòng khách để chuẩn bị áo quần đi làm.


"Cục súc như gì vậy..." tôi lầm bầm trong hơi thở, khá chắc là ông đã nghe thấy câu nói của tôi. Nhưng ông vẫn đứng đấy chỉnh khuy áo sơ mi.



Tôi tắm nhanh và mặc quần áo, không nhiều cũng không ít. Váy, áo hai dây đen, khoác ngoài là sơ mi xắn qua khuỷu tay và cà vạt đen, thế là xong. Tôi lum khum lựa giày, quyết định lấy đôi converse đen trong góc tủ, nhanh chóng mang vào rồi vơ lấy balo quăng ở đằng kia.


Tôi nhìn đồng hồ và thấy rằng đã 8 giờ mẹ nó rồi. Mệt mỏi lấy điện thoại nhắn tin cho bạn - Minnie, đến chở tôi tới trường, vì đường dài bỏ mẹ còn tôi thì đếch bao giờ cuốc bộ.


"Đi nhớ về" bố tôi hét lên với tôi thẳng về phía cửa. Không có vẻ gì là một người bố tốt đúng không?


"Còn một điều nữa" bố tôi hét lên lần N. Phải chăng ông là ứng cử viên sáng giá cho cuộc thi " Những người thích hét và hét." Ôi quỷ thần ơi, màng nhĩ tôi sắp thủng con mẹ nó rồi, chắc tôi phải đi mua máy trợ thính sớm thôi một khi tôi vẫn sống trong cái nhà này.



"Cái gì " Tôi bắt đầu gắt gỏng hỏi lại cho có lệ. Tôi có phải thánh thần gì đâu, tôi cũng biết bực chứ!


" Cơm trưa, và..." Bố quăng hộp cơm màu hồng về phía tôi một cách cọc cằn, hệt như quăng cho tôi túi rác chứ không phải hộp cơm trưa. Sau đó lại thêm vào một câu nhắc nhở.

"Che những thứ đó lại" như câu nói của bố, ông chỉ tay về phía phần cánh tay tôi lộ ra dưới ống tay áo cuộn lại.



"Không" tôi nói, bật lại một cách kiên định và dứt khoát.


Trước khi để bố trách mắng, tôi bước ra ngoài cửa, đóng sầm nó lại.



"Trông mày như đồ dở hơi" Minnie đang bấm điện thoại, nghe tiếng tôi liền bỏ điện thoại vào túi váy rồi ngước lên nói khi tôi bước lên xe. Cười cợt và đầy chế giễu.


"Vâng xin chào bạn" tôi mỉa mai, trong khi đảo mắt lần thứ một nghìn, một buổi sáng thôi có cần phải phiền phức như này không?


Minnie cười khúc khích, nổ máy và phóng xe đến trường.


Khi chúng tôi trên đường đi, những đồ vật 2 bên lề cứ vun vút tuột lại phía sau, tôi tự hỏi tại sao bố tôi lại nổi giận với tôi vì tay áo xắn cao của tôi?

Chúng chỉ là những hình xăm thôi, phải không?































______________



Shuhua.





Tôi đang ngồi trong phòng học 10 phút trước khi lớp học thực sự bắt đầu (như mọi khi) để đọc một cuốn sách mà tôi đã nhận được từ cửa hàng khoảng một tuần trước. Cuốn sách " Homo Deus - lược sử tương lai." , là một cuốn sách hay dự đoán tương lai của loài người sau quá khứ 70.000 năm nhân loại, vậy tương lai của con người sẽ đi đến đâu khi có quá nhiều thứ tác động không nhỏ đến? "Lịch sử chỉ có một con đường, nhưng tương lai thì trăm ngàn ngã rẽ."

Ngay khi sách phát hành thì tôi đã tăm tia rồi, nên ngay khi đọc xong cuốn trước thì tôi đã rinh ngay cuốn này.

Giờ đọc sách đắm đuối của tôi kết thúc khi tôi nghe thấy tiếng cười khúc khích trong lớp.

Tại sao lại là ngày hôm nay??!!

Bốn cô gái bước vào một cách ngạo mạn và có vẻ như họ đang cố gắng ồn ào nhất có thể để thu hút sự chú ý.

Tôi nhìn và sắp xếp lại tên các cô gái ngay khi họ bước vào.

Một là JeongSim.

Hai là Yeha

Ba là Eunyu

Và cuối cùng là Seowon

Họ là đội cổ vũ ở trường này, và có lẽ là những cô gái xấu tính nhất mà tôi từng gặp, ngoại trừ Seowon, người trầm tính và luôn theo sau xin lỗi thay những người bạn của mình.

"Hey Shuhua~" JeongSim nói trong khi cười nhếch mép khinh bỉ, chẳng có vẻ gì là muốn chào hỏi đàng hoàng " Đang đọc gì đó?" cô nói thêm.

Tôi nhìn lên cô ta rồi chẳng luyến tiếc tiếp tục nhìn xuống cuốn sách của mình.

"Thật không vui khi phớt lờ một người phụ nữ tốt bụng và xinh đẹp" Yeha gầm gừ tức giận vì tôi dám làm lơ JeongSim của cô ấy. Làm như hai người xấu tính này đang yêu nhau vậy.

JeongSim định nói thêm, nhưng Eunyu ngăn cô ấy lại:

"Đi thôi, dù sao thì bọn lập dị đó sẽ không bao giờ nói chuyện đâu."
Và với điều đó, Yeha nắm lấy tay JeongSim rời đi trước, Seowon cười trừ gật nhẹ đầu với tôi và tất cả bọn họ bước ra khỏi lớp.

Đội ơn chúa.

Những cô gái đó hoàn toàn là những kẻ khốn nạn, trừ Seowon, tôi có thể cảm nhận được điều đó, và bạn có thể nhìn thấy nó. Ba người họ cứ thích đi xung quanh các lớp học khác tỏ vẻ oai oai hống hách giống như bị mắc bệnh ngôi sao vậy. Tôi thật sự không hiểu vì sao dạo gần đây họ lại chuyển mục tiêu bắt nạt sang tôi. Là do những lời đồn ác ý kia chăng?

Hãy để tôi nói với bạn điều gì đó hay ho nhé. Chuyện là kể từ khi tôi còn nhỏ, tôi luôn có thể biết một người có phải là người tốt hay không.

Thay vì đó là hành động, lời nói, cử chỉ của họ và cách họ nói chuyện, tôi luôn có thể biết một người nào đó có phải là một người nói chung là tốt hay không, kiểu có giác quan thứ sáu vô cùng mạnh mẽ ấy, hoặc nhìn thấu bản tính. Cũng tính là một dạng siêu năng lực khó diễn tả đúng chứ?

Mẹ tôi nói đó là một món quà từ thượng đế ban cho.


Tôi nói nó nhảm nhí.


Vì "khả năng" của mình, tôi chưa thực sự kết bạn được, ví dụ như, tôi không hề tiếp xúc với ai trong cái trường này và nói chung là tôi biết đó có phải người tốt hay không. Thêm vào đó, tôi muốn tránh xa mọi người để tránh bị một 'người bạn' làm tổn thương, sau đó bị chơi và bị đâm sau lưng.


Vì vậy, đời tôi như shit vậy ý!


Chuông reo và vài sinh viên khác bắt đầu chạy vào phòng học, từng người một ngồi xuống, tất cả đều nói về ngôi nhà giàu có và sang trọng của họ. Về các mẫu thời trang thịnh hành, màu son hot hit, giày đẹp túi sang các thứ... Kể cả nói xấu móc mỉa người khác.





Và tôi chỉ cúi gằm mặt đợi lớp học bắt đầu.

Mệt muốn chết đi cho xong.




















_________


Cám ơn vì mọi người đã theo dõi và bình chọn cho truyện này❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com