Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

28. Cặp đôi mới nổi

Tại phòng học lớp 10A02.

☆☆☆

Lee Eunsang ngồi thừ người nơi dãy bàn cuối lớp. Phải khó khăn lắm cậu mới thoát khỏi đám đông vây quanh mình để trở về lớp học, đã vậy còn chưa kịp chen chân xuống phòng y tế dán lại mấy vết bầm trên má do đánh nhau ban nãy.

Suy cho cùng, với tình hình hiện tại, sẽ rất khó xử nếu đụng phải Lee Hangyul và Kim Sihoon bên dưới căn phòng đó..

"Thằng nhóc ấy tên Ham Wonjin, cục súc khét tiếng cả cái trường này ai cũng biết. Đặc biệt nó còn là vận động viên Taekwondo từng đạt hàng chục huy chương vàng khác nhau hạng cân trên 60 kilograms. Thế nên mày cần phải cân nhắc cho kỹ.."

Cho Seungyoun sau khi tận mắt chứng kiến lời thách thức của chàng trai lạ mặt Ham Wonjin, trước khi quay lưng trở về lớp học, đã bỏ lại cho Lee Eunsang một câu nói mang đầy ý cảnh cáo. Khiến cậu học sinh tóc đỏ giờ đây không khỏi bồn chồn bứt rứt, tay bấu chặt vào nhau đến mức để lại cả mấy vết hằn đỏ.

/Không phải chứ? Với kinh nghiệm gần chục năm Taekwondo của tên đó, nhất định đã đạt tới tam đẳng. Tuy có kém anh Yohan một chút, nhưng với mình thì mình vẫn chưa phải đối thủ của hắn. Phải làm sao bây giờ đây..?/

...

_ Anh đang lo lắng chuyện gì à Eunsang?

_ Ối mẹ ơi, giựt cả mình.. (⊙_⊙)

Còn đang mải mê đắm chìm trong suy nghĩ cá nhân, bỗng cảm nhận được hơi ấm từ một bàn tay nào đó đang khẽ chạm vào tay mình khiến Lee Eunsang không khỏi hoảng hốt giơ cả hai tay lên trời, lắp ba lắp bắp hỏi:

_ Cha.. Cha.. Cha Junho? Sao cậu lại ngồi ở đây? Min.. Minhee đâu???

_ Cậu ấy đi cùng Dongpyo xuống phòng y tế xem tình hình anh Hangyul thế nào rồi. Nhưng mà..

Cha Junho hít một hơi thật sâu lấy hết mọi can đảm, nhẹ nhàng chạm tay lên mặt Lee Eunsang, cất giọng lo lắng:

_ Nhưng mà Eunsang.. má anh cũng đang bầm tím hết cả lên rồi này..

_ Đó không phải việc của cậu!

Lee Eunsang trước hành động quá ư là thân mật của cậu học sinh tóc nâu thì không khỏi lúng túng, nhưng rất nhanh sau đó liền lấy lại bình tĩnh, lạnh lùng đáp:

_ Đối với đám dân học võ như tôi, ba cái vết thương này chả hề hấn gì đâu. Cậu lo mà xuống phòng y tế chăm sóc anh Lee Hangyul của cậu ấy!

/Cái đồ ngốc nghếch này? từ đằng xa trông thấy anh bị anh Hangyul đánh, có biết tôi đau lòng đến mức nào không vậy hả?/

Nội tâm gào thét là thế, nhưng Cha Junho vẫn cố làm như không có chuyện gì xảy ra, trên gương mặt xinh đẹp lúc này không ẩn chứa dù chỉ một tia hờn giận.

_ Lúc nãy tôi xuống căn-tin có mua một thứ, để tôi lăn nó cho anh nhé!

Nói xong Cha Junho lấy từ trong túi ra một quả trứng gà luộc vẫn còn ấm, sau đó nâng mặt Lee Eunsang lên, chầm chậm xoa nhẹ lên má cậu thiếu niên tóc đỏ.

Cơn đau buốt trên mặt bất ngờ ập tới, Lee Eunsang cắn chặt môi chịu đựng để bản thân không phải thốt lên bất cứ âm thanh khiếm nhã nào.

Đúng thật là lúc đầu khi trông thấy những hành động quá ư là thân mật của cậu thiếu niên trước mặt, Lee Eunsang không khỏi mặt nhăn mày nhúm khó chịu.. Nhưng mãi cho đến khi tiếp xúc với khuôn mặt xinh đẹp của Cha Junho ở một khoảng cách quá gần như thế này. Tận mắt thấy được ánh mắt quan tâm lo lắng mà vẫn toát lên vẻ trong sáng ngây thơ, và cả đôi môi hồng hình cánh hoa anh đào đang hé mở.. Tất cả như khiến cho Lee Eunsang quên luôn cả nhịp thở của mình, khuôn mặt của cậu thiếu niên tóc đỏ bây giờ đã đỏ ửng lên hơn bao giờ hết, trông chẳng khác gì một quả gấc chín là mấy.

๑๑๑๑๑

Kang Minhee cùng Son Dongpyo sau khi tận mắt trông thấy ông anh Lee Hangyul của mình tỉnh dậy, vết thương cũng chả có gì nghiêm trọng liền phủi mông bỏ về lớp. Tình cờ thế nào lại chứng kiến ngay khung cảnh quá ư là tình cảm lãng mạn, trái tim hồng bay phấp phới của cặp đôi gà bông mới nổi Lee Eunsang và Cha Junho.

Hai tên trùm quậy phá bỗng dưng nhìn nhau cười gian tà, không ai bảo ai đứng núp lùm luôn ngoài cửa lớp, vừa hóng hớt rình mò vừa che miệng cười khúc khích.

Bên trong lớp học, Lee Eunsang vì quá bức bối trước bầu không khí ngượng ngùng, đành lên tiếng mở lời trước:

_ Này, Cha Junho!

_ Tôi nghe, anh cứ nói đi. - Cha Junho vẫn đang tập trung chăm sóc vết thương trên mặt cậu thiếu niên tóc đỏ, nên chỉ trả lời hời hợt.

_ Cậu đừng gọi tôi là anh nữa nhé. Bây giờ chúng ta đã học chung lớp với nhau thế này rồi, cho nên cứ gọi tôi như cách cậu gọi mấy đứa Dongpyo, Hyungjun với Minhee ấy..

_ WTF??? MÀY ĐANG NÓI CÁI QUẦN QUÈ GÌ THẾ NI ƯN SANG??!!

Cha Junho theo thói quen của mình, vừa nghe nhắc đến tên của ba đứa bạn thân bỉ bựa liền vô thức văng tục, khua tay múa chân loạn xạ. Tình cờ thế nào lại vô tình đạp luôn Lee Eunsang té xuống đất trước cái nhìn thảng thốt của đám học sinh lớp 10A02 cùng bộ đôi siêu quậy đang đứng hóng hớt ngoài cửa lớp.

_ Eun.. Eunsang??!! Anh có sao không?

Cha Junho cũng hoảng hốt không kém trước hành động vô thức của mình, vội vàng giơ tay ra định bắt lấy cánh tay của cậu thiếu niên kia kéo lên nhưng ngay khi cậu còn chưa kịp làm gì, Lee Eunsang đã rụt tay trở lại.

_ Không cần đâu, tớ tự đứng lên được.

_ (⊙_⊙)

Còn chưa phản ứng kịp với cách xưng hô thay đổi quá bất ngờ của cậu thiếu niên tóc đỏ, không biết từ lúc nào hai tên nhóc siêu quậy Kang Minhee và Son Dongpyo đã bất thình lình xuất hiện từ phía sau, đẩy Cha Junho đang ngồi trên ghế bay xuống đất, ngã nhào vào lòng Lee Eunsang.

Tại một khoảnh khắc vô cùng ngắn ngủi, trong phòng học lớp 10A02 lúc này, có hai cậu học sinh đang nằm ôm nhau ở dưới đất, trước biết bao cặp mắt dòm ngó đang mở to đầy kinh ngạc từ khắp mọi phía.

Bỗng từ đâu đó vang lên tiếng hô to "Hôn nhau đi! Hôn nhau đi!"  Và dường như câu nói này có mê lực rất mãnh liệt, nó nhanh chóng lan ra khắp cả lớp rồi tràn cả ra ngoài hành lang. Một số cậu học sinh đi ngang qua ngó vào lớp trông thấy chàng hot boy Taekwondo nổi tiếng Lee Eunsang cùng cậu lớp phó học tập Cha Junho đang nằm ôm nhau cũng hí hửng xen vào góp vui.

Câu nói "Hôn nhau đi!"  lúc này đã nhanh chóng truyền đi khắp mọi nơi, khiến cho bầu không khí bỗng trở nên cực kỳ xấu hổ. Để giải quyết tình huống căng như dây đàn lúc ấy, Kang Minhee đại diện cho đám đông, bước đến gần hai cậu học sinh đang dính nhau như sam ở dưới đất, phát biểu một câu xanh rờn:

_ E hèm.. Hai đứa bây còn chờ gì nữa? Hôn nhau ngay đi chứ nè ♡ (˘▽˘>ԅ)~~~




<TBC>

=========================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com