Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

part 14

"Bao giờ cưới?"

Jungkook thủ thỉ vào tai em, mấy bận trước đã bàn đến chuyện kết hôn nhưng không mấy trót lọt, bây giờ nhìn em ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng, hơi thở cũng hòa cùng hắn mà trút ra làm Jungkook yêu đến nghiện.

Người đang bao bọc em, người đang ôm em vào lòng hủ hỉ mấy câu, người mà em yêu đang ở cạnh em. Jimin rất thương Jungkook, em thương Jungkook đến không còn lý trí. Cơ thể nóng bừng vì sốt lại đang tăng nhiệt độ. Jimin biết thế nhưng em không nỡ tách ra khỏi hắn.

"Em bé ơi? Em đang khó chịu có đúng không? Em đang sốt cao đây này" - biết Jimin không muốn trả lời nên Jungkook liền không cưỡng ép. Em bé của hắn vẫn còn giận hắn nhiều dữ lắm, Jungkook biết vậy nên không dám hỏi đến nữa. Cánh tay siết chặt lấy cơ thể ấm áp hồng hào của Jimin, hắn cảm nhận được cả người em nóng hầm hầm.

Lo lắng làm sao, Jungkook bật dậy nhưng vẫn ôm khư khư lấy em mà hỏi han, mà yêu chiều, mà cưng nựng.

"Jungkook hư quá, anh lớn hơn em nhé, không được gọi là em bé!" - sốt cao, Jimin trở nên mềm mỏng và đáng yêu. Em như đứa trẻ nhỏ đang khiển trách người lớn hơn. Cánh môi vểnh lên màu hồng xinh xắn và cả đôi lông mi công vuốt cũng làm Jungkook xao xuyến mãi thôi.

"Không đâu Jimin, em bé chính là em bé, em bé không được cãi lời người lớn có biết không? Ngoan, anh lấy nước cho em nhé?"

Nửa đùa nửa thật, Jungkook tủm tỉm xưng anh gọi em với Jimin, người mà lớn hơn hắn tận hai tuổi. Đặt em nằm lên tấm nệm mềm, miệng vẫn cười tươi như cũ với tay lấy cốc nước ấm trên bàn bên cạnh kê đến cánh môi em. Nhấp ngụm nước, em bĩu môi rời khỏi cánh tay rắn chắc của Jungkook để đặt gọn vào tấm chăn dày nói: "Thế Jungkook định bỏ em ở lại một mình nữa hả?" - mà giọng điệu thì ngọt ngào mềm mỏng làm sao. Trái tim Jungkook cứ nảy lên liên hồi trong lòng ngực, cảm giác thẹn thùng hồi mới yêu bỗng trở về. Jungkook như hồi mới lớn ở trường cấp hai, biết ngại, biết đỏ mặc vì người yêu nũng nịu với mình.

"Không, anh ở lại trông em bé, kẻo em bé hư lại lẻn đi thì anh biết làm sao" - cuối cùng lại mềm lòng cởi chiếc áo vest vắt lên đầu giường, xắn tay áo sơ mi lên cao và xoa xoa đầu của em bé. Jimin ẩn nửa khuôn mặt của mình vào tắm chăn, chỉ để ló đôi mắt xinh đẹp của mình ở ngoài nhìn Jungkook. Vu vơ mấy câu hát ngọt lịm nơi cạnh tai em, phút chốc đôi hàng mi xinh đã khép lại, hơi thở đều đặn lần nữa trút ra. Jimin hệt như chàng barbie của riêng hắn, để hắn ôm ấp, dỗ dành yêu thương. Đặt gối ôm vào vòng tay của Jimin để em khỏi giật mình vì ác mộng, Jungkook nhíu mày rù rì với cái gối mấy câu vô nghĩa: "Anh chỉ nhường em bé của anh cho chú mày một hôm thôi nhé! Hôm sau Jimin sẽ ôm anh chứ không phải chú mày nữa đâu nên đừng có mà vênh mặt với anh mày!"

Xong xuôi Jungkook mới dọn dẹp giấy tờ, lấy áo và ra ngoài. Tuyết trên mặt đường đã dày thêm mấy lớp, chiếc áo choàng dài vẫn chẳng làm hắn ấm được bao nhiêu, dù vậy Jungkook vẫn nhanh chóng sải bước thật nhanh để đến chiếc xe hơi đang đậu bên kia đường. Hắn dừng xe trước tòa soạn rồi ung dung vào trong.

"Xin chào, tôi có thể giúp gì cho Ngài?"

Tiếp tân lịch sự cuối chào, hai mắt sáng bừng lên vì đựơc gặp thần tượng.

"Tôi có lịch hẹn với Jung Hoseok"

"A, mời đi lối này"

Jeon Jungkook gật đầu đi theo tiếp tân. Lên đến tầng 17 chỉ có 5 phòng lớn.

"Là phòng thứ 5, mời Ngài"

Hắn gõ cửa chưa đến ba cái đã có người ra mở cửa. Jung Hoseok cười tươi như hoa đưa tay vờ mời Jeon Jungkook vào trong, trên miệng vẫn còn nhai hạt hướng dương.

"Ôi ôi Ngài Jeon, tôi đợi Ngài lâu lắm rồi nha" - Hoseok không biết người ngợm ra sao, suy nghĩ ra sao mà vừa gặp Jungkook liền thả dê người ta. Biết là hắn thực đẹp trai, là nam thần quốc dân nhưng gã cũng không ngờ lại không biết kiềm chế đến thế.

Jung Hoseok nhảy cẫng lên nhìn đôi giày 23.65 V2 trên chân Jungkook thì cảm thấy thỏa mãn không thôi. Đẩy tách trà qua phía hắn mời mộc, Hoseok cười thật tươi chìa nắm tay đầy hạt hướng dương sang nói: "Có muốn ăn hạt hướng dương không? Giòn giòn rôm rốp ngon lắm!"

Trái với biểu cảm hòa nhã trên mặt tên nhà báo phía đối diện, khóe môi hắn giật giật, xua tay với gã.

Hạt hướng dương ngon như vậy mà không ăn thật uổng nha, đã vậy Hoseok một tay một nắm hạt liền cho hết vào miệng nhóp nhép nhai.

Jung Hoseok làm nhà báo gần bảy năm, cái gì gọi là kiệm lời ít nói đều không biết, chỉ khi cái miệng bận nhai hạt hướng dương thì mới im lặng đựơc vài phút.

"Tôi có tất cả những thứ liên quan đến vụ hối lộ của han _vino y perfume mà anh đang tìm"

Jung Hoseok đập bàn một cái, hộp hạt hướng dương đắt tiền liền phủ dưới sàn trắng dã. Hai mắt mở to nhìn Jungkook chờ đợi, tay cũng thoăn thoắt lấy giấy bút trong túi ra sẵn sàng viết, còn định bật máy ghi âm lên thì liền bị hắn trừng một cái.

"Tôi có nói sẽ cho anh à?" - Jeon Jungkook nhướn mày cười cợt nhã làm gã tức đến muốn nổ tròng mặt giận dữ nhìn chòng chọc vào mặt hắn.

"Thế anh muốn gì?"

"Tất cả cổ phần của anh trong tập đoàn IBigHit" - Jeon Jungkook nhấp ngụm trà từ tốn nói.

"Không cho! Tôi không giàu đến vậy"

"Là bán! Không cần anh cho!"

Jungkook quăng sấp giấy dày xuống mặt bàn, ngay lập tức Hoseok liền sáng cả mắt.

"Cậu lấy thứ này ở đâu thế? Tôi đã lùng khắp nơi mà vẫn không có!"

Lại nhấp thêm ngụm trà, Jungkook từ tốn đặt cốc xuống rồi đẩy xấp giấy qua phía Hoseok. Khỏi phải nói gã ta đã mừng như thế nào, nhưng vừa đưa tay nhận lấy thoáng chốc liền bắt hụt. Cơ mặt gã căng cứng. Đã lâu không có ai ra điều kiện với gã, Hoseok có chút không quen. Gần bảy năm trời làm nhà báo chỉ có đám nghệ sĩ thối bị gã nắm thóp bị gã điều khiển, Jung Hoseok thực sự rất rất không vui.

Nghiến hàm răng ken két, Hoseok gầm lên đầy bất mãn, "Cậu!", thế nhưng mà Jungkook nào có quan tâm. Giờ đây xấp giấy vụn này nằm trong tay hắn, thử xem ai mới cầu ai.

"Cậu cái gì, tôi bận lắm, anh đồng ý bán hay không?", chép miệng một cái, vị trà đắng ngắt lan ra đầu lưỡi từ từ trôi xuống bụng, vị trà ấm hiểm làm tinh thần của hắn càng hăng máu hơn.

"Thôi được rồi, tôi sẽ nói trợ lý sắp xếp chuyển giao cổ phần qua cho cậu!"

Nhếch mép đầy thỏa mãn, Jungkook nhét tay vào túi quần thông thả ra khỏi phòng, Hoseok liền kéo ngay đống tài liệu qua phía mình nhanh tay lật ra xem, đều là những gì gã cần. Trận này là Jung Hoseok hay Han _vino y perfume thắng đây?

Kyan ngồi trong phòng khách ngâm trà, màn hình laptop trước mặt chính là hàng loạt những gương mặt đình đám trong làng escort. Miệng nhâm nhi cây kẹo mút rồi vứt tõm vào cốc trà nghi ngút khói trên bàn.

Đêm nay ai sẽ may mắn được ngủ cùng con gái họ Han đây?

Trong lúc đó Jimin ở nhà đang hoay hoay trên sofa, vỏ snack trống rỗng đầy bàn vẫn chưa được dọn. Rời mắt khỏi tivi, em thở dài ngao ngán nhìn quanh căn nhà. Đã bao lâu chưa có ai dọn dẹp, mặt bàn cũng đống một lớp bụi mỏng rồi. Bật dậy ngay lập tức, Jimin không thể chịu nổi nữa. Em chống tay lên hông tính toán vài phút sau đó liền chạy cắm cổ vào bếp đem khăn lau cùng chậu nước nhỏ ra. Cái lưng thon mỏng khom xuống trông đến là tội, đặt được chậu nước xuống đất cũng mất nửa ngày rồi. Vứt tấm khăn vào, Jimin vắt sạch nước rồi lau dọn căn nhà, từng ngóc ngách nhỏ cũng không hề bỏ qua. Gần hai giờ sau ngôi nhà ám bụi trở nên sạch sẽ bóng loáng, từng mép bàn đều được cẩn thận lau chùi. Jimin bật ngửa nằm ạch xuống nền đất lành lạnh, cả người run lên đầy thỏa mãn. Nhìn xem ai là bé ngoan nào? Căn nhà sạch bong, nhà bếp thơm phức mùi gà quay cùng mùi lá chanh man mát. Jimin lăn tròn quanh sàn nhà rồi đánh giấc tại chỗ.

Cái áo thun màu hồng ngắn đến thắt lưng bây giờ đang bị kéo lên tận dưới ngực để khoe ra chiếc bụng phẳng lỳ với chú tắc kè hoa màu xanh của nhà hàng xóm đang treo lơ lửng ở khung cửa sổ, bỗng dưng lớp áo xanh chói của nó lại bị thay bằng lớp áo đỏ như thẹn thùng vì cảnh xuân trước mắt, vài chú chim ríu rít ngoài hiên nhà cũng trì hoãn việc kiếm mồi mà ghé lại nhà em cất tiếng hót vang.

Và chồng lớn của Park Jimin về đến nhà

...khi cái quần của Jimin bị tuột xuống giữa mông.

Và con mẹ nó Park Jimin không mặc đồ lót.
_______________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com