2
phố xá giao lộ đông người qua lại; hưởng thụ bầu không khí trong lành ảm đạm của ngày seoul chuyển đông. từng tia nắng buổi sáng sớm len lỏi vào thớ vãi trắng tinh tươm mỹ miều bên ngoài lễ đường. đã hơn 8 giờ sáng, họ hàng và bạn bè đôi bên đã đến đủ.
seokjin ngồi vặt vẹo trong phòng mặc kệ đội ngũ trang điểm bôi bôi trét trét lên mặt mình.
cậu mặc bộ suit đen sang trọng và bảnh bao. bộ suit trông có vẻ khá bình thường nhưng khi cậu ướm lên thì nó tựa như được đính bởi hàng ngàn viên kim cương lấp lánh vậy. taehyung ở phòng bên cạnh đứng ngồi không yên, gã thật sự rất muốn nhìn xem chồng của gã bây giờ. jimin thấy gã cứ đi qua đi lại liền nhăn nhó
"taehyung, đừng hồi hộp quá"
"jimin, tớ qua gặp seokjin đây"
" đợi đã" jimin bật dậy kéo áo taehyung lại - "phải đợi một chút nữa"
"tớ không đợi được nữa, tớ nhớ anh ấy chết đi mất. vì sao lại không thể ở cùng một phòng chứ"
"xem cậu kìa, cậu mà lo lắng quá một lát nữa sẽ không nên chuyện đâu. ngồi xuống đi"
chậc
"ồ taehyung, bỗng dưng tớ muốn thay vest quá. cái vest này chẳng hợp với tớ tí nào. chà, cái lens mắt này nữa. sao lúc đó tớ lại chọn màu xanh chứ nhỉ? aizzz lẽ ra màu nâu mới đẹp nhất. ồ đôi gi—"
"taehyung-ssi !" bố seokjin bước vào
"chào bố ? seokjin sao rồi ?"
"đừng có lo, con rễ của ta"
"..."
ông đặt tay bên cổ áo taehyung, ôn nhu chỉnh lại quần áo cho gã
"taehyung, nhà của ta và nhà của con rất xa. sau này seokjin về nhà con rồi ta không thể đến thăm hai đứa thường xuyên được cho nên hãy liệu mà chăm sóc thằng bé thật tốt. nếu có hết tình cạn nghĩa với nó thì h—"
"sẽ không có đâu bố. kim taehyung con cảm thấy nếu chỉ được ở bên cạnh và yêu thương anh ấy cả đời là không đủ. chuyện con hết tình cảm với anh ấy là chuyện viễn vong nhất trong suy nghĩ của một người. làm ơn, hãy tin tưởng ở con"
"ồ, được rồi. seokjin đang đợi con, qua bên đó với thằng bé đi"
taehyung đạp cửa vọt thẳng vào phòng seokjin,
"ôi trời. người yêu ai mà đẹp như thế này chứ nhỉ ? chà, ai mà hôm nay được cưới anh chắc hẳn phước lớn lắm nhỉ ?" taehyung ngồi bên cạnh seokjin, đanh đá lên tiếng.
seokjin bắt nhịp "chắc chẳng phải người yêu của kim taehyung khốn kiếp rồi"
jungkook từ ngoài cửa bước vào, trên tay cầm một vài cái bóng bay
"jungkookie, em cầm bóng bay làm gì vậy ?" seokjin hỏi
"anh seokjin, trên cái bóng bay màu hồng này có tên của anh và màu xanh là tên anh taehyung đó"
taehyung hỏi "vậy còn cái bóng màu vàng kia ?"
"ồ, nó là tên của em và seokjinie"
"gì chứ ? sao không viết tên anh và seokjin cùng một quả bóng ?"
"vì em yêu anh seokjin hơn"
"...."
"thằng nhóc này, đưa bóng bay đây anh thả cho"
"không đâu jin, em sẽ buộc quả bóng vàng vào ảnh cưới của hai người"
"này nhóc, seokjin là chồng của anh. nhóc ra chỗ khác chơi đi, trước khi anh làm bể quả bóng vàng của nhóc"
"kookie, ra ngoài đi. à còn nữa, nhớ nói với mẹ kim rằng anh cần RJ. chà, không có RJ ở bên cạnh căng thẳng thật"
"naeeee" jungkook cầm bóng bay vọt ra ngoài
"thiếu RJ thì căng thẳng, thiếu em chắc chẳng sao đâu nhỉ" taehyung giận hờn
"em ghen với RJ đó à ?"
"ứ thèm"
"thôi nào, chỉ là anh căng thẳng và hơi lo lắng. em biết đó, anh luôn luôn cần có em và RJ nên cạnh. nếu vắng một trong hai anh nhất định không thể chịu được..."
"jin"
"huh ?"
"cảm ơn anh vì đã chấp nhận ở bên em"
"cảm ơn chúa..."
"..."
"cảm ơn chúa vì đã để cho anh gặp em trên cuộc đời tối tăm khắt nghiệt này"
họ nhìn nhau, đắm đuối. dịu dàng và sự hạnh phúc đọng lại trên đôi mắt họ dành cho nhau.
họ hôn nhau, ngọt ngào. giây phút này, taehyung nhận ra tình cảm gã dành cho cậu còn đong đầy hơn cả khi lúc chuyện tình họ mới bắt đầu..
Rầm !!
"WTF TÔI XIN LỖIII TÔI VÀO NHẦM PHÒNG" yoongi hét lên khi thấy seokjin lúc này đã nằm dưới thân taehyung
"yoongi cứ vào đi, bọn em chỉ hôn thôi mà" taehyung phì cười
"n-này, mau..mau ra tiếp khách đi kìa"
"umm. tae, em ra trước đi, anh cần mang giày vào"
"mang đi, em đợi"
"xí, em ra trước đi. hoi, em đợi. thấy ghê" yoongi bĩu môi
...
hôm nay namjoon là người thay cha sứ dẫn dắt buổi tiệc cưới của họ. tất cả đã đông đủ, chỉ đợi namjoon lên tiếng và cặp đôi nọ trao nhẫn cưới cho nhau. nhưng mọi chuyện chẳng như họ đợi, namjoon chuyển mic cho bố taehyung và ông đưa mic cho gã.
"bố ? chẳng phải kim namjoon là mc sao ? lẽ ra cậu ấy phải cần mic ?"
"im lặng nào seokjin" ông kim nghiêm khắc lườm cậu
"xin chào tất cả mọi người, cảm ơn mọi người đã đến với lễ cưới ngày hôm nay, góp mặt cho một ngày trọng đại của tôi và seokjin. ngày hôm nay, tôi thật sự muốn dành khoảng thời gian quý giá này để nói ra mọi thứ mà tôi luôn muốn nói với seokjin yêu dấu, chồng của tôi" tay gã run run, seokjin ôm lấy tay gã trấn an.
"tae..."
"tôi, kim taehyung chỉ là một tên hoạ sĩ nghèo. suốt hai mươi năm qua, cuộc sống của tôi nhàm chán và tối tăm hơn bất cứ thứ gì. giây phút tôi muốn gục ngã nhất là giây phút mà tia sáng ông trời ban tặng bước đến. là kim seokjin, người suốt 4 năm qua chu toàn vẹn toàn ở bên tôi không muốn rời xa. trước đây, có những ngày tôi đã muốn rời đi, để anh ấy có thể tìm thấy một người tốt hơn tôi. một người đủ giàu có và có tương lai thay tôi chăm sóc cho anh ấy. còn bây giờ, thứ tôi sợ chẳng phải là sợ tương lai cả hai hết yêu thương, chỉ sợ càng ngày sẽ càng yêu anh ấy thêm một chút, yêu đến nỗi cách xa một bước lập tức cạn kiệt sức sống..." gã nghẹn lại, đôi mắt cũng dần nhoè đi
"từ giây phút tôi quyết định tiến tới hôn nhân với seokjin, tôi đã biết cuộc sống của tôi sau này chắc chắn tất cả là vì anh ấy. tôi có thành công, là vì seokjin. tôi có thành công, là cho seokjin..những thứ tốt đẹp mà tôi hằng mong muốn năm 20 tuổi, bây giờ tôi chỉ mong chúa trời hãy trao nó cho kim seokjin yêu dấu của tôi..."
seokjin bật khóc, giật lấy mic từ tay gã rồi đưa cho mẹ Kim đứng bên cạnh. anh sợ nếu gã nói thêm nữa cậu và cả gã sẽ ôm nhau khóc oà ngay trên sân khấu lễ đường mất.
"jin, đừng khóc... anh yêu em"
kim namjoon bước lên, dõng dạc liền mạch nói
"kim taehyung, cậu có đồng ý cưới kim seokjin làm chồng, ở bên yêu thương và chăm sóc seokjin suốt cuộc đời hay không ?"
"tôi đồng ý"
"kim seokjin, anh có chấp nhận ở bên san sẻ, cố gắng vun đắp cuộc tình này cùng kim taehyung đến cuối đời không ?"
...
tách !!?
tách !!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com