Tên Hán: 如果月亮不抱你Hán Việt: Như quả nguyệt lượng bất bão nhĩThể loại: Ngôn tình hiện đại - Thanh mai trúc mã - Quân nhân - Sủng - Song xử - HE.Tác giả: Lục Manh TinhSố chương: 74 chương (71 chương + 3 NT)Tình trạng: FULLEditor: Cao Quế Chi, Doãn Song Beta: Doãn Song và Chloe YeNguồn convert: lupan_lan93 truyen.tangthuvien.vn Nguồn raw: https://m.shubaow.net/2/2928/…
vì em quá toả sáng, vì em quá xinh đẹpem càng muốn thoát ra tôi càng muốn chiếm lấy emem lẩn trốn trong những vần mây đen để che giấu ánh hào quang của bản thânnhưng vì em quá rực rỡ, khiến tôi bao lần đắm chìmvì em, tôi nguyện buông bỏ hết tất cảdải thiên hà này chỉ có một vì sao mang tên em.➸ hante •200918 - 130521…
Tên gốc: 我怀了反派的孩子Tên Hán Việt: Ta Mang Thai Nhân Vật Phản Diện Đứa BéThể loại: Hào môn thế gia, ngôn tình, ngọt sủng, xuyên sách, xuyên việt, HE, nữ cường... Tác giả: Công Tử Văn TranhConverter: lacmaitrangEditor: MyyTình trạng: 105 chương- Convert: Hoàn thành- Edit: Đã hoàn×Chú ý×- Truyện không set pass- Edit chưa có sự đồng ý của tác giả và mang tính chất phi lợi nhuận, xin đừng mang truyện đi đâu hết!Những nơi đăng truyện chính thức:- Wattpad: @Myy_OwO- WordPress: https://my0v0.wordpress.comBookcover designed by @nhbn_tel | Cooking Team •Coppyright ⓒ2019 by @Myy_OwO…
Tác giả: La Bặc Thỏ Tử Dịch: Yang 爱博(@usernameMotor85)Độ dài raw: 110 chương hoànVăn án:Đối với các thực tập sinh khác, sân khấu tuyển tú là dùng để xuất đạo.Còn đối với Giang Trạm, sân khấu tuyển tú chẳng những dùng để xuất đạo, còn có thể dùng để cắn đường*.Ở trong mắt fan hâm mộ, Bách Thiên Hành - Bách đại Mentor đối với các thực tập sinh khác mà nói, chính là uy phong, nghiêm túc, khí tràng mạnh mẽ đến mức khó có thể lại gần.Tới Giang Trạm bên này, Bách Thiên Hành đối với hắn chính là ---Fan: Cắn chết tui! Couple này sao mà cắn ngon như vậy chứ! On top! On top!Thực tập sinh khác: C vị xuất đạo.Giang Trạm: C vị thoát ế.Giang Trạm: "? ? ? ? ?"Giang Trạm: Chúng tôi thật sự chỉ là bạn học cũ!Bách Thiên Hành: Không, cậu thôi, tôi không phải.----Giang Trạm sau khi về nước thật tình cờ tham gia một gameshow tuyển tú.Đúng là trùng hợp, trong tổ mentor có hai người quen:Một người là bạn trai cũ, Diêu Ngọc Phi.Một người là bạn học cũ, Bách Thiên Hành.Vì để tránh hiềm nghi, Giang Trạm coi như mình không quen biết hai người này.Thầm nghĩ thuận lợi tham gia tuyển tú xong, sau này nên làm gì thì làm đó.Kết quả là sau khi tập đầu tiên của chương trình được phát sóng, toàn bộ trên mạng đều điên cuồng lan truyền ánh mắt Bách Thiên Hành nhìn hắn không đúng . . . . . . . Bách Thiên Hành chăm chỉ hoạt động ở giới giải trí nhiều năm, đóng phim, đọat giải, đã đứng trên sân khấu, từng xông pha hậu trường, muốn tài nguyên có tài nguyên, cần quan hệ có quan hệ, thỏa đáng làm một đại lão trong giới.Vị đại lão này có một b…
Tác Giả: Túy Hậu Ngư Ca.Số Chương: 66 chương + 4 phiên ngoại.Nguồn: tangthuvien.Converted: Củ Lạc.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Editor: Tiểu Hi.Trạng Thái: Đã Hoàn Thành.Beta: Đang Tiến HànhThể Loại: Đô thị tình duyên, Hài hước, Lãng Mạn, Ngọt Ngào, Cảm Động, 1vs1, HE. Ngày Đăng: 2-2-2019 (Truyện lần đầu tiên Hi edit bằng GG và chưa được beta lại nên còn rất convert, mong mọi người thông cảm cho. Hi sẽ beta lại sớm nhất khi có thể)_______________Văn Án Hướng về vui vẻ: Ôn Đinh giải thích tên của Thẩm Hoài Cảnh thế này: Ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngày tốt phong cảnh đẹp. Từ trước đến nay, Thẩm Hoài Cảnh trầm mặc ít nói, lạnh lùng như băng, cho đến khi bên cạnh có thêm một cô gái yêu thích mỹ sắc. Lần đầu tiên: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, có ai nói rằng đôi mắt của anh rất hút hồn hay không? Mặt Thẩm Hoài Cảnh không có biểu tình. Lần thứ hai: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, lẽ nào không có ai nói với anh, thật ra anh lớn lên trông rất đẹp trai sao?" Ánh mắt của Thẩm Hoài Cảnh sâu thẳm, thần sắc không rõ. ....... Lần thứ N+1: Ôn Đinh: "Thẩm tiên sinh, thật sự không có ai nói rằng, sự nhún nhường của anh làm cho người ta gục ngã sao?" Thẩm Hoài Cảnh ngước mắt nhìn cô, trong tròng mắt đen hình như có ngọn lửa cháy lan ra đồng cỏ. Thẩm Hoài Cảnh: "Lẽ nào không ai nói với em rằng, lời nói do chính mình nói ra thì phải gánh chịu hậu quả sao? Ôn Đinh: ... Bây giờ đã biết rồi. Cái gì ngồi mãi trong lòng mà vẫn không loạn, ngồi mãi sao có thể không loạn?…