lời kết
"ký ức thứ 13" không chỉ là một câu chuyện tình yêu.
nó là minh chứng cho sức mạnh phi thường của trái tim trong hành trình vượt qua chia ly, chữa lành những vết thương vô hình của mất mát và lấp đầy những khoảng trống không tên.
nơi cuối cùng mà hai linh hồn lạc lối tìm thấy nhau, không đâu khác chính là mảnh đất màu mỡ của ký ức.
mình đã không ít lần tự vấn, điều gì sẽ còn đọng lại khi ta đánh mất đi những mảnh ghép quan trọng nhất của trái tim?
và câu trả lời đã lặng lẽ khắc họa trong sự kiên trì đến nghẹt thở của jaeyi, trong những tia sáng hồi ức yếu ớt nhưng kiên cường của seulgi.
tình yêu không bao giờ tan biến.
nó chỉ tạm thời ngủ quên, chờ đợi một xúc tác đủ mạnh để thức tỉnh, để tái sinh mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
.
.
gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn, người đã cùng mình sẻ chia từng cung bậc cảm xúc của hành trình này.
cảm ơn vì sự nhẫn nại trước những khoảng lặng đầy suy tư, những day dứt khôn nguôi, những lời thoại giản dị nhưng ẩn chứa cả một dòng chảy nội tâm sâu sắc.
hy vọng rằng, khi khép lại bộ truyện này, bạn vẫn sẽ nhớ về mùa hè khắc nghiệt mà dịu dàng ấy, về mái nhà gỗ thấm đẫm nỗi nhớ, về vùng biển xa xôi nơi tình yêu đã chọn làm bến đỗ, dù là lần đầu tiên hay lần thứ mười ba tìm về tổ ấm.
hẹn gặp lại bạn ở một câu chuyện khác, vào một ngày gió trong lành.
— người kể những ký ức nhạt nhòa 🌸
Tiểu Vi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com