Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

15 [H]

*cảnh páo: có cảnh ấy ấy, H nhẹ à nhma trẻ em cân nhắc giúp tui nhoa. mà nói z thui chứ tui píc có mấy pé nhỏ tuổi dô đọc nhìu lém =)))

Phuwin Tangsakyuen.

Đã nhiều ngày trôi qua từ lúc chúng tôi mang mối quan hệ không rõ ràng. Mỗi buổi sáng anh ấy sẽ mang những món ăn khác nhau đến cho tôi, pha một ly trà lài tại công ty, cẩn thận đặt lên bàn rồi nháy mắt trêu tôi nữa. Phải gọi là gì nhỉ, tôi không ghét cảm giác này nhưng cũng thấy không thoải mái vì sợ mọi người phát hiện ra.

Hm, tôi nghĩ cả hai vẫn còn khúc mắc gì đó chưa gỡ xuống được nhưng lại chọn làm lơ và bỏ qua nó. Thôi kệ vậy, tôi chẳng dám hó hé gì, như thế này cũng là quá tốt rồi có phải không?

Cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của tôi là cái xoa đầu từ Neo, anh ấy cười nhẹ.

"Em không quên gì chứ? Anh đã rất mong chờ ngày hôm nay đó."

Thấy mẹ, quên thật. Neo rủ đi xem phim, hình như là hôm nay thì phải.

"E...em nhớ chứ, nhưng mà..." Pond của em có đấm em không nhỉ?

"Nhớ là được rồi, tan làm em cứ thong thả chuẩn bị, anh sẽ đến đón em."

"Eo ơi, tán tỉnh nhau dữ ha!!!" Chị Jan bĩu môi chọc ghẹo, còn kéo cả mọi người lại cùng trêu tôi và Neo.

"Ai được tán đâu mà biết!". 

"Nong Phuwin, người ta thích em rõ lâu đó!"

Tiếng cười rôm rả của mọi người thật sự làm tôi có chút chột dạ, chỉ biết cúi đầu xoa xoa gáy. Đột nhiên tôi nghe quả giọng trầm trầm quen quen.

"Mọi người đùa gì vui thế?"

Rồi xong, lòi mòng chuyến này, giọng của Pond chứ ai nữa.

"..."

"..."

"..."

"Đâu có đùa gì đâu ạ, hihi, sếp uống cà phê chưa em pha nhé?"

Ôi cái đám người này, cười cho to vào! Chắc ảnh không nghe thấy gì đâu ha...

"Hôm nay team X ở lại tăng ca giúp tôi nhé, mọi người cũng biết dự án lần này..."

"Ôi! Hôm qua cũng làm thêm giờ mà sếpppp."

"Đừng mà huhu."

"Cũng được nhưng mà tăng lương cho em!"

Văn phòng lại có thêm một lần náo loạn. Cũng tốt, tăng ca thì không cần phải đi xem phim với Neo.

"P'Neo, chắc lần này lại không được rồi, mình chưa đủ duyên nhỉ, haha..."

Tôi vừa cười vừa áy náy, Neo cũng cười gượng.

"Có lẽ thế thật."

...

Bầu trời đen kịt làm tôi chẳng thể nhìn thấy một ngôi sao nào, chắc là ảnh hưởng từ trận bão đó vẫn còn. Trời khá lạnh, bàn tay cứng đơ đang tê dần lên rồi, tôi nên thôi nghĩ linh tinh và quay lại với màn hình máy tính còn dang dở công việc thì hơn. Một số người làm xong trước cũng đã tan làm dần, hơn mười giờ tối rồi, cũng khá trễ nhỉ. Team tôi, chị Jan, anh Mix, cả Neo nữa, đều về cả rồi. Còn mình tôi và vài người team khác vẫn lọ mọ với đống văn bản này đây. Tôi uể oải vươn mình, đi pha thêm ly trà cho ấm người vậy.

Ừm, trà lài đâu rồi nhỉ? Nhớ là cất ở đây mà, chắc lại hết rồi. 

"Cục cưng, em tìm gì ở đây?"

Pond bước vào, trên gương mặt anh ấy hiện lên vài nét mệt mỏi, nhưng mà gác lại chuyện đó đã.

"Không có gọi như thế ở đây, người ta nghe được thì sao hả?"

"Được rồi." Pond định vươn tay lấy cốc và muỗng, chắc là tính pha cà phê. "Hôm nay hơi mệt, không trêu em nữa."

"Có muốn... em bóp vai cho một tí không?"

Nghe hơi dại trai thì phải.

Pond dừng lại một chút, nhìn ra phía cửa, thấy mọi người về gần hết nên anh ấy thở phào. Cũng biết ngại sao? Dễ thương ha...

"Anh hôn em cái nha."

"..." Dữ vậy sao.

"Hôn môi í."

Pond lắc cánh tay tôi năn nỉ, biết sao giờ, tôi cũng muốn hôn hôn. Tôi kéo anh ấy lại gần, chốt cửa sau đó suy nghĩ hay là mình nên nắm thế chủ động một chút... 

"Em..."

"Suỵt, anh im lặng xíu đi. Hôn cho ngất bây giờ."

Tôi cũng không có nhỏ con gì, đè và giữ được Pond vào tường là chuyện cực kỳ đơn giản. Cho anh ấy biết cái cảm giác bị chơi đùa là như thế nào.

"Tới đi, hôn anh tới ngất luôn đi, anh muốn thử cảm giác đó." Pond hất mặt, nhìn muốn đánh ghê.

Trong phòng pha trà khá tối, đèn đã được tắt gần hết, thứ ánh sáng le lói màu vàng phát ra từ chiếc đèn nhỏ phía trên cửa chỉ đủ để tôi nhìn thấy ánh mắt đục ngầu của Pond. Chúng tôi bắt đầu hôn nhau, dần dần trở nên mãnh liệt hơn. Có nên gọi đây là nụ hôn của người trưởng thành không nhỉ? Chẳng còn đơn giản môi chạm môi nữa rồi, Pond như muốn nuốt tôi vào bụng, tiếng môi lưỡi chạm vào nhau vang lên lách tách trong gian phòng nhỏ bé. Giờ đây, tôi đoán anh ấy đang dần mất kiểm soát, bởi vì tôi cũng thế.

"Ưm, đừng cắn..."

Pond cắn vào cổ tôi, vẫn như cũ, hôn rồi cắn, cắn rồi liếm vào cổ vì muốn để lại một ít dấu vết của mình trên người đối phương. Bàn tay không yên phận của Pond bắt đầu sờ soạng từ lưng xuống eo tôi, dần dần trượt vào trong lớp áo sơ mi mỏng, sau đó anh ấy xoay người áp tôi vào tường. À, lại bắt tôi đoán xem ai là gà ai là thóc nữa chứ gì? 

Pond đỡ cổ tôi, hôn xuống mỗi lúc một mạnh bạo hơn. Tôi gần như không thở được, vừa mở miệng ra để lấy ô xi thì anh ấy lại đưa lưỡi vào càn quét một lần nữa, tránh thế nào được! Đến lúc nhả môi nhau ra thì hàng cúc áo của tôi đã bị tháo hết từ lúc nào không hay. Pond chần chừ giữ nguyên tư thế khoảng vài giây.

"Gì vậy?"

"Em có muốn anh giúp em "giải tỏa" một chút không?"

Tôi nhìn theo tầm mắt của Pond dần xuống dưới, còn gì xấu hổ hơn nữa hả? Ấy vậy mà tôi lại "cứng" lên! Chỉ hôn môi thôi mà đã... dm, quá trời mắc cỡ rồi...

"K...không cần đâu, phản ứng bình thường thôi!"

Chắc là do vụng trộm thế này ở nơi công cộng nên tôi mới thấy "hứng" đến thế...

"Anh cũng "lên" rồi, em nói anh phải làm sao hả, cục cưng?"

Huhu, không biết đâu, đây không phải lỗi của tôi đâu nha. Cũng may mọi người về gần hết rồi, nếu bị phát hiện chắc tui nghỉ làm rồi rời đi sống ở thành phố khác luôn...

"..."

Pond gục mặt vào vai tôi, thở không đều lắm, tay tiếp tục xoa phần thân trên của tôi, không biết vô tình hay cố ý, ngón tay anh ấy chạm vào điểm trước ngực.

"A! Đừng chạm vào..."

"Em thấy sao?" Pond nhếch miệng, càng nhấn mạnh vào nơi đó hơn.

Không ổn rồi, cả cơ thể tôi đều thấy không ổn chút nào. Tôi vòng hai tay lên cổ của Pond, dính sát vào người anh ấy, lại kéo anh vào nụ hôn sâu để có thể khống chế tiếng rên rỉ của mình. 

"Em cọ tới cọ lui như vậy, anh không ngừng được đâu..."

Mặc kệ, tôi không muốn đối diện với cơn khát khao của mình chút nào.

"Anh muốn... làm gì thì làm đi..."

Nói rồi tôi ngẩng đầu lên liếm một cái vào má của Pond, mong anh ấy nhẹ nhàng chút.

Pond hạ thấp đầu xuống, nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi ra đùa giỡn với hai điểm trước ngực, bàn tay thì lần xuống dưới mở thắt lưng của tôi. Khoảnh khắc anh ấy chạm vào thằng nhỏ bên dưới, tôi cảm thấy... thật nóng, làm tôi phải đưa tay ra tự che miệng mình lại. Cùng lúc đó, Pond cũng bắt lấy tay còn lại của tôi đặt vào đũng quần đang căng phồng lên. Pond hôn lên khóe môi tôi, giọng anh cũng khàn dần.

"Em cũng sờ thử của anh đi."

Ngại muốn chết. Nhưng tôi sẽ không để anh coi thường đâu, mặc dù tôi biết mặt mình đang đỏ muốn bốc khói rồi.

Tay tôi run run mở khóa quần của Pond, cầm lấy thứ đó. Adu, siu to khổng lồ nhé.

Pond nhìn mặt của tôi, rồi lại cười. Anh ấy cầm của cả hai người, cùng một lúc lên xuống nhịp nhàng.

Đùng, tiếng nổ vang lên trong đầu tôi, lần đầu tiên trải qua chuyện này có hơi chưa thích ứng được. Nào giờ chỉ biết tự xử một mình thôi, nay được mở mang tầm mắt rồi đó, tự xử một lúc hai mình luôn.

Tôi gắt gao lấy hai tay che mặt lại, ngại vậy ai mà dám nhìn, cũng không muốn Pond nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của tôi. Pond một tay vẫn nhịp nhàng di chuyển hai thằng em, một tay xoa ngực của tôi, một lúc mang đến nhiều cảm xúc mới mẻ quá, tôi run người lên nhưng cố không phát ra tiếng.

"Thoải mái không, cục cưng?"

Sao tự nhiên lúc này nghe cái từ "cục cưng" nó lại kích thích thế nhỉ... Tôi để hai tay lên vai Pond, nhắm mắt, cắn môi không cho bất kì âm thanh nào thoát ra. 

"Còn anh...anh có thoải mái không?" Tôi hỏi ngược lại khi tốc độ di chuyển tay của anh ấy đột nhiên tăng dần.

Pond thở hắt ra, mạnh tay đùa nghịch với thằng em của tôi khiến tôi run rẩy chân.

"Ưm! Đừng!..."

"Còn chưa trả lời câu hỏi của anh, cục cưng có thấy sướng không? Hửm?" Pond cắn lên ngực tôi một cái rõ đau.

"A! Có..." 

Tôi bắn ra vào tay Pond, sau đó thút thít khóc một chút. Không phải khóc vì đau, mà khóc vì quá kích thích, nước mắt rơi lã chã luôn.

Không biết nữa, Pond thấy tôi khóc liền bắn.

"..."

"Anh làm em đau sao?"

"Không có, khóc giả bộ đó."

"..."

Hai chúng tôi gục mặt vào nhau mà thở dốc, trên bụng và ngực đều là con cái của chúng tôi, anh ấy rút khăn giấy trên kệ ra lau sạch sẽ cho tôi, đóng cúc áo lại rồi kêu tôi ra ngoài trước, anh sẽ dọn dẹp lại trong này một chút.

Mọi người đều về hết rồi, tôi bỗng thấy chột dạ. Người người nhà nhà thì làm việc còn mình thì làm chuyện mười tám cộng với sếp. Tôi cảm thấy bản thân đã quá hư hỏng rồi...

...

Pond đưa tôi về tận nhà, trước khi xuống xe còn kéo tôi lại hôn môi một hồi lâu, mãi mới chịu tách ra.

"Hôm nay mới chỉ có một phần, khi nào em làm người yêu anh rồi thì chắc chắn, anh sẽ không dừng lại ở đó đâu. Chúc em ngủ ngon." Pond cười ranh mãnh tháo dây an toàn cho tôi. Eo ơi cái mặt đểu phết, nhìn muốn đấm cho cái.

Tôi bước xuống xe, nói qua cửa kính đã kéo xuống phân nửa.

"Tới đó rồi tính. Anh ngủ ngon nha, cục cưng."

"..."

....

31/5/2023

sắp tới quốc tế thiếu nhi nên nay cho hai nhỏ này làm người lớn bữa nha các mae =))))







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com